Tác giả:

  Chương 1: Với người phụ nữ mình không yêu thì sinh con cái gì “Đình Viễn, cháu và Du Ân đã kết hôn ba năm rồi, nên có một đứa bé rồi đấy.” Từ trong phòng sách truyền đến giọng nói có chút trầm ấm thành khẩn của một ông già. Sau đó lời nói lạnh lùng thờ ơ của người đàn ông vang lên: “Với người phụ nữ mình không yêu thì sinh con cái gì?” Du Ân đang muốn gõ cửa bỗng nhiên dừng lại, khuôn mặt dịu dàng trở nên tái mét. Giọng nói của của người đàn ông lại vang lên một lần nữa, lần này có thêm sự mất kiên nhẫn: “Ông nội, cháu trịnh trọng tuyên bố với ông một lần nữa, cháu và Du Ân chắc chắn sẽ không có con, ông từ bỏ suy nghĩ này đi.” “Cái thằng nhóc thối này!” Ông già tức giận mắng, sau đó một chén trà bị ném xuống đất, kèm theo còn có tiếng bước chân ra ngoài của người đàn ông. Du Ân vội vàng trốn vào sát vách nhà vệ sinh, bởi vì quá thảng thốt, bên hông bị một đống vật nhọn xẹt qua. Cơn đau đớn truyền từ thân thể lan tràn đến trong lòng, cô đau đến mức rơm rớm nước mắt. Vài ngày trước,…

Chương 852

Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi TôiTác giả: Hạ VyTruyện Ngôn Tình  Chương 1: Với người phụ nữ mình không yêu thì sinh con cái gì “Đình Viễn, cháu và Du Ân đã kết hôn ba năm rồi, nên có một đứa bé rồi đấy.” Từ trong phòng sách truyền đến giọng nói có chút trầm ấm thành khẩn của một ông già. Sau đó lời nói lạnh lùng thờ ơ của người đàn ông vang lên: “Với người phụ nữ mình không yêu thì sinh con cái gì?” Du Ân đang muốn gõ cửa bỗng nhiên dừng lại, khuôn mặt dịu dàng trở nên tái mét. Giọng nói của của người đàn ông lại vang lên một lần nữa, lần này có thêm sự mất kiên nhẫn: “Ông nội, cháu trịnh trọng tuyên bố với ông một lần nữa, cháu và Du Ân chắc chắn sẽ không có con, ông từ bỏ suy nghĩ này đi.” “Cái thằng nhóc thối này!” Ông già tức giận mắng, sau đó một chén trà bị ném xuống đất, kèm theo còn có tiếng bước chân ra ngoài của người đàn ông. Du Ân vội vàng trốn vào sát vách nhà vệ sinh, bởi vì quá thảng thốt, bên hông bị một đống vật nhọn xẹt qua. Cơn đau đớn truyền từ thân thể lan tràn đến trong lòng, cô đau đến mức rơm rớm nước mắt. Vài ngày trước,… Chương 852Không phải mấy ngày trước Du Ân đã tuyên bố công khai rằng bọn họ chẳng còn gì với nhau à? Hơn nữa Du Ân người ta cũng không có ý định tiếp tục yêu đương với ai nữa, nếu vậy cô ta có chủ động theo đuổi Phó Đình Viễn cũng thì có gì không đúng?Đổng Tâm Khiết phát cáu kỉnh một hồi, đang đứng ở trước nhà Phó Đình Viễn tính định tiếp tục gọi điện thoại cho anh, đúng lúc này thang máy bên kia bỗng nhiên có tiếng động.Cô ta tưởng là Phó Đình Viễn trở lại, vui vẻ nhìn lại, bấy giờ mới phát hiện là nhân viên toà nhà dẫn theo hai bảo vệ lên đây.Nhân viên toà nhà kia nhíu mày nói với cô ta: “Thưa cô, có chủ nhà nơi này tố cáo cô ở đây gây tiếng ồn, hiện tại mời cô rời khởi nơi này.”Đổng Tâm Khiết xấu hổ muốn chết, cô ta nhớ tới vừa rồi có người bước ra từ cửa nhà đối diện, chắc chắn là anh ta đã tố cáo mình.“Tôi không đi!” Cô ta không chờ được Phó Đình Viễn thì đương nhiên không chịu hết hy vọng: “Bạn tôi ở trong nhà, anh ấy chỉ đang tránh không chịu gặp tôi mà thôi.”Nhân viên toà nhà bèn nói: “Đây là chuyện riêng giữa hai vị, xin hãy xử lý trong âm thầm, nhưng cô lại không ngừng gây ra tiếng ồn ảnh hưởng đến nhà dân, cho nên vẫn mong cô rời đi trước.”Đổng Tâm Khiết còn muốn nói thêm gì đó, người nọ lại nói: “Nếu cô còn tiếp tục ở lại, chúng tôi chỉ đành báo cảnh sát thôi.”Đùa gì vậy, những người vào ở nơi này của bọn họ không giàu cũng quý, bọn họ không đắc tội nổi.Nếu chủ nhà nơi này chê trách bị làm ồn, vậy thì cứ nhanh chóng tống người phụ nữ này đi là được.Đổng Tâm Khiết chà chà chân, cắn răng kéo va ly hành lý rời đi.Cô ta đã mất sạch thể diện, nếu còn bị kéo tới Cục Cảnh sát, vậy cô ta thật sự không còn mặt mũi mà ra đường nữa.Cô ta mất công chạy từ ngàn dặm xa xôi đến đây nhưng lại bị bắt ăn canh bế môn lạnh lẽo, Đổng Tâm Khiết trên đường đến khách sạn vừa đi vừa khóc.Từ nhỏ đến lớn ông nội vô cùng chiều chuộng cô ta, cô ta muốn cái gì sẽ có cái đó, chưa từng phải khóc cũng chưa từng chịu chút ấm ức nào, kết quả Phó Đình Viễn lại đối xử với cô ta như vậy…Ngày đó cô ta và ông nội cùng đi dự tiệc, từ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy Phó Đình Viễn cô ta đã bị anh hấp dẫn thật sâu.Trên người anh có đủ phẩm chất của một nam chính phim thần tượng, bất kể là về chiều cao tướng mạo hay là khí chất phong độ, quả thực chính là người bạn đời lý tưởng trong lòng cô ta, khiến cô ta lập tức trầm luân.Cô ta chạy tới thổ lộ với Phó Đình Viễn, nói mình thích anh, có trời mới biết lúc ấy Phó Đình Viễn đã đáp lại cô một câu thế nào.Anh không có chút cảm xúc nào nói: “Tôi không thích phụ nữ.”Lúc ấy cô ta suýt nữa bị câu trả lời của anh nghẹn chết, hai mắt trừng lớn như gặp quỷ nhìn anh, sau một lúc lâu mới lấy lại tinh thần, run rẩy nói: “Anh, không phải anh thích Du Ân sao?”

Chương 852

Không phải mấy ngày trước Du Ân đã tuyên bố công khai rằng bọn họ chẳng còn gì với nhau à? Hơn nữa Du Ân người ta cũng không có ý định tiếp tục yêu đương với ai nữa, nếu vậy cô ta có chủ động theo đuổi Phó Đình Viễn cũng thì có gì không đúng?

Đổng Tâm Khiết phát cáu kỉnh một hồi, đang đứng ở trước nhà Phó Đình Viễn tính định tiếp tục gọi điện thoại cho anh, đúng lúc này thang máy bên kia bỗng nhiên có tiếng động.

Cô ta tưởng là Phó Đình Viễn trở lại, vui vẻ nhìn lại, bấy giờ mới phát hiện là nhân viên toà nhà dẫn theo hai bảo vệ lên đây.

Nhân viên toà nhà kia nhíu mày nói với cô ta: “Thưa cô, có chủ nhà nơi này tố cáo cô ở đây gây tiếng ồn, hiện tại mời cô rời khởi nơi này.”

Đổng Tâm Khiết xấu hổ muốn chết, cô ta nhớ tới vừa rồi có người bước ra từ cửa nhà đối diện, chắc chắn là anh ta đã tố cáo mình.

“Tôi không đi!” Cô ta không chờ được Phó Đình Viễn thì đương nhiên không chịu hết hy vọng: “Bạn tôi ở trong nhà, anh ấy chỉ đang tránh không chịu gặp tôi mà thôi.”

Nhân viên toà nhà bèn nói: “Đây là chuyện riêng giữa hai vị, xin hãy xử lý trong âm thầm, nhưng cô lại không ngừng gây ra tiếng ồn ảnh hưởng đến nhà dân, cho nên vẫn mong cô rời đi trước.”

Đổng Tâm Khiết còn muốn nói thêm gì đó, người nọ lại nói: “Nếu cô còn tiếp tục ở lại, chúng tôi chỉ đành báo cảnh sát thôi.”

Đùa gì vậy, những người vào ở nơi này của bọn họ không giàu cũng quý, bọn họ không đắc tội nổi.

Nếu chủ nhà nơi này chê trách bị làm ồn, vậy thì cứ nhanh chóng tống người phụ nữ này đi là được.

Đổng Tâm Khiết chà chà chân, cắn răng kéo va ly hành lý rời đi.

Cô ta đã mất sạch thể diện, nếu còn bị kéo tới Cục Cảnh sát, vậy cô ta thật sự không còn mặt mũi mà ra đường nữa.

Cô ta mất công chạy từ ngàn dặm xa xôi đến đây nhưng lại bị bắt ăn canh bế môn lạnh lẽo, Đổng Tâm Khiết trên đường đến khách sạn vừa đi vừa khóc.

Từ nhỏ đến lớn ông nội vô cùng chiều chuộng cô ta, cô ta muốn cái gì sẽ có cái đó, chưa từng phải khóc cũng chưa từng chịu chút ấm ức nào, kết quả Phó Đình Viễn lại đối xử với cô ta như vậy…

Ngày đó cô ta và ông nội cùng đi dự tiệc, từ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy Phó Đình Viễn cô ta đã bị anh hấp dẫn thật sâu.

Trên người anh có đủ phẩm chất của một nam chính phim thần tượng, bất kể là về chiều cao tướng mạo hay là khí chất phong độ, quả thực chính là người bạn đời lý tưởng trong lòng cô ta, khiến cô ta lập tức trầm luân.

Cô ta chạy tới thổ lộ với Phó Đình Viễn, nói mình thích anh, có trời mới biết lúc ấy Phó Đình Viễn đã đáp lại cô một câu thế nào.

Anh không có chút cảm xúc nào nói: “Tôi không thích phụ nữ.”

Lúc ấy cô ta suýt nữa bị câu trả lời của anh nghẹn chết, hai mắt trừng lớn như gặp quỷ nhìn anh, sau một lúc lâu mới lấy lại tinh thần, run rẩy nói: “Anh, không phải anh thích Du Ân sao?”

Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi TôiTác giả: Hạ VyTruyện Ngôn Tình  Chương 1: Với người phụ nữ mình không yêu thì sinh con cái gì “Đình Viễn, cháu và Du Ân đã kết hôn ba năm rồi, nên có một đứa bé rồi đấy.” Từ trong phòng sách truyền đến giọng nói có chút trầm ấm thành khẩn của một ông già. Sau đó lời nói lạnh lùng thờ ơ của người đàn ông vang lên: “Với người phụ nữ mình không yêu thì sinh con cái gì?” Du Ân đang muốn gõ cửa bỗng nhiên dừng lại, khuôn mặt dịu dàng trở nên tái mét. Giọng nói của của người đàn ông lại vang lên một lần nữa, lần này có thêm sự mất kiên nhẫn: “Ông nội, cháu trịnh trọng tuyên bố với ông một lần nữa, cháu và Du Ân chắc chắn sẽ không có con, ông từ bỏ suy nghĩ này đi.” “Cái thằng nhóc thối này!” Ông già tức giận mắng, sau đó một chén trà bị ném xuống đất, kèm theo còn có tiếng bước chân ra ngoài của người đàn ông. Du Ân vội vàng trốn vào sát vách nhà vệ sinh, bởi vì quá thảng thốt, bên hông bị một đống vật nhọn xẹt qua. Cơn đau đớn truyền từ thân thể lan tràn đến trong lòng, cô đau đến mức rơm rớm nước mắt. Vài ngày trước,… Chương 852Không phải mấy ngày trước Du Ân đã tuyên bố công khai rằng bọn họ chẳng còn gì với nhau à? Hơn nữa Du Ân người ta cũng không có ý định tiếp tục yêu đương với ai nữa, nếu vậy cô ta có chủ động theo đuổi Phó Đình Viễn cũng thì có gì không đúng?Đổng Tâm Khiết phát cáu kỉnh một hồi, đang đứng ở trước nhà Phó Đình Viễn tính định tiếp tục gọi điện thoại cho anh, đúng lúc này thang máy bên kia bỗng nhiên có tiếng động.Cô ta tưởng là Phó Đình Viễn trở lại, vui vẻ nhìn lại, bấy giờ mới phát hiện là nhân viên toà nhà dẫn theo hai bảo vệ lên đây.Nhân viên toà nhà kia nhíu mày nói với cô ta: “Thưa cô, có chủ nhà nơi này tố cáo cô ở đây gây tiếng ồn, hiện tại mời cô rời khởi nơi này.”Đổng Tâm Khiết xấu hổ muốn chết, cô ta nhớ tới vừa rồi có người bước ra từ cửa nhà đối diện, chắc chắn là anh ta đã tố cáo mình.“Tôi không đi!” Cô ta không chờ được Phó Đình Viễn thì đương nhiên không chịu hết hy vọng: “Bạn tôi ở trong nhà, anh ấy chỉ đang tránh không chịu gặp tôi mà thôi.”Nhân viên toà nhà bèn nói: “Đây là chuyện riêng giữa hai vị, xin hãy xử lý trong âm thầm, nhưng cô lại không ngừng gây ra tiếng ồn ảnh hưởng đến nhà dân, cho nên vẫn mong cô rời đi trước.”Đổng Tâm Khiết còn muốn nói thêm gì đó, người nọ lại nói: “Nếu cô còn tiếp tục ở lại, chúng tôi chỉ đành báo cảnh sát thôi.”Đùa gì vậy, những người vào ở nơi này của bọn họ không giàu cũng quý, bọn họ không đắc tội nổi.Nếu chủ nhà nơi này chê trách bị làm ồn, vậy thì cứ nhanh chóng tống người phụ nữ này đi là được.Đổng Tâm Khiết chà chà chân, cắn răng kéo va ly hành lý rời đi.Cô ta đã mất sạch thể diện, nếu còn bị kéo tới Cục Cảnh sát, vậy cô ta thật sự không còn mặt mũi mà ra đường nữa.Cô ta mất công chạy từ ngàn dặm xa xôi đến đây nhưng lại bị bắt ăn canh bế môn lạnh lẽo, Đổng Tâm Khiết trên đường đến khách sạn vừa đi vừa khóc.Từ nhỏ đến lớn ông nội vô cùng chiều chuộng cô ta, cô ta muốn cái gì sẽ có cái đó, chưa từng phải khóc cũng chưa từng chịu chút ấm ức nào, kết quả Phó Đình Viễn lại đối xử với cô ta như vậy…Ngày đó cô ta và ông nội cùng đi dự tiệc, từ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy Phó Đình Viễn cô ta đã bị anh hấp dẫn thật sâu.Trên người anh có đủ phẩm chất của một nam chính phim thần tượng, bất kể là về chiều cao tướng mạo hay là khí chất phong độ, quả thực chính là người bạn đời lý tưởng trong lòng cô ta, khiến cô ta lập tức trầm luân.Cô ta chạy tới thổ lộ với Phó Đình Viễn, nói mình thích anh, có trời mới biết lúc ấy Phó Đình Viễn đã đáp lại cô một câu thế nào.Anh không có chút cảm xúc nào nói: “Tôi không thích phụ nữ.”Lúc ấy cô ta suýt nữa bị câu trả lời của anh nghẹn chết, hai mắt trừng lớn như gặp quỷ nhìn anh, sau một lúc lâu mới lấy lại tinh thần, run rẩy nói: “Anh, không phải anh thích Du Ân sao?”

Chương 852