Tác giả:

  Chương 1: Với người phụ nữ mình không yêu thì sinh con cái gì “Đình Viễn, cháu và Du Ân đã kết hôn ba năm rồi, nên có một đứa bé rồi đấy.” Từ trong phòng sách truyền đến giọng nói có chút trầm ấm thành khẩn của một ông già. Sau đó lời nói lạnh lùng thờ ơ của người đàn ông vang lên: “Với người phụ nữ mình không yêu thì sinh con cái gì?” Du Ân đang muốn gõ cửa bỗng nhiên dừng lại, khuôn mặt dịu dàng trở nên tái mét. Giọng nói của của người đàn ông lại vang lên một lần nữa, lần này có thêm sự mất kiên nhẫn: “Ông nội, cháu trịnh trọng tuyên bố với ông một lần nữa, cháu và Du Ân chắc chắn sẽ không có con, ông từ bỏ suy nghĩ này đi.” “Cái thằng nhóc thối này!” Ông già tức giận mắng, sau đó một chén trà bị ném xuống đất, kèm theo còn có tiếng bước chân ra ngoài của người đàn ông. Du Ân vội vàng trốn vào sát vách nhà vệ sinh, bởi vì quá thảng thốt, bên hông bị một đống vật nhọn xẹt qua. Cơn đau đớn truyền từ thân thể lan tràn đến trong lòng, cô đau đến mức rơm rớm nước mắt. Vài ngày trước,…

Chương 960

Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi TôiTác giả: Hạ VyTruyện Ngôn Tình  Chương 1: Với người phụ nữ mình không yêu thì sinh con cái gì “Đình Viễn, cháu và Du Ân đã kết hôn ba năm rồi, nên có một đứa bé rồi đấy.” Từ trong phòng sách truyền đến giọng nói có chút trầm ấm thành khẩn của một ông già. Sau đó lời nói lạnh lùng thờ ơ của người đàn ông vang lên: “Với người phụ nữ mình không yêu thì sinh con cái gì?” Du Ân đang muốn gõ cửa bỗng nhiên dừng lại, khuôn mặt dịu dàng trở nên tái mét. Giọng nói của của người đàn ông lại vang lên một lần nữa, lần này có thêm sự mất kiên nhẫn: “Ông nội, cháu trịnh trọng tuyên bố với ông một lần nữa, cháu và Du Ân chắc chắn sẽ không có con, ông từ bỏ suy nghĩ này đi.” “Cái thằng nhóc thối này!” Ông già tức giận mắng, sau đó một chén trà bị ném xuống đất, kèm theo còn có tiếng bước chân ra ngoài của người đàn ông. Du Ân vội vàng trốn vào sát vách nhà vệ sinh, bởi vì quá thảng thốt, bên hông bị một đống vật nhọn xẹt qua. Cơn đau đớn truyền từ thân thể lan tràn đến trong lòng, cô đau đến mức rơm rớm nước mắt. Vài ngày trước,… Chương 960Sau khi ngồi xuống, Thiệu Kinh chủ động báo cáo với Phó Đình Viễn: “Đợt thử vai đầu tiên đã kết thúc một thời gian trước, tôi và đạo diễn luôn cảm thấy Chu Dật khá phù hợp, Tống Chước Chước cũng không tồi.”Thiệu Kinh đã đề cập đến một số ứng cử viên cho các vai diễn khác, cơ bản coi như đã quyết định xong.Phó Đình Viễn ưu nhã nhấp một ngụm rượu đỏ: “Ông xác định Chu Dật thích hợp?”Thiệu Kinh là một người gian xảo, liếc nhìn sắc mặt Phó Đình Viễn, lập tức thăm dò hỏi: “Cậu không muốn dùng cậu ta sao?”Thiệu Kinh là nhà sản xuất của “Anh muốn đi tìm em”.Nhưng ông ta cũng sâu sắc biết rằng trong vòng tròn này, đạo diễn nói chuyện với nhà sản xuất cũng không tính là gì, tư bản mới là người có quyền nói chuyện nhiều nhất, đó mới là đỉnh của kim tự tháp.Mà Phó Đình Viễn là tư bản, nếu Phó Đình Viễn không muốn sử dụng Chu Dật, ông ta và đạo diễn có đồng ý cũng vô dụng.Phó Đình Viễn liếc nhìn Thiệu Kinh: “Không có người khác phù hợp sao?”Thiệu Kinh nói thật: “Mấy ngày nay chúng tôi đã thử mấy lần, nhưng cũng không có ai tốt hơn.”Thiệu Kinh nói xong lập tức vỗ ngực hứa với Phó Đình Viễn: “Nhưng cậu yên tâm, tôi sẽ cùng đạo diễn thử vài lần nữa. Nam chính trong bộ phim của chúng ta khá ổn, cả đống diễn viên nam thi nhau đến thử vai mà.”Phó Đình Viễn nghiến răng, sau một hồi đấu tranh tư tưởng, anh phun ra mấy chữ: “Vậy hãy sử dụng Chu Dật.”Đến lúc đó, chỉ cần Du Ân đến thăm đoàn làm phim, anh sẽ đi theo, để Chu Dật không có một chút cơ hội đến gần Du Ân, anh không tin Chu Dật có thể làm gì cô.Thiệu Kinh bối rối trước thái độ của Phó Đình Viễn, không phải Phó Đình Viễn không hài lòng với Chu Dật sao? Tại sao bây giờ lại quyết định sử dụng anh ta?Phó Đình Viễn lạnh lùng nhìn Thiệu Kinh, Thiệu Kinh bỗng nhận ra, không phải Phó Đình Viễn ghen với Chu Dật đấy chứ?Chu Dật được Du Ân đề cử, một tiểu thịt tươi trẻ và đẹp trai như vậy đã giành được sự ưu ái của Du Ân, ngẫm lại cũng biết trong lòng Phó Đình Viễn nhất định sẽ cảm thấy khó chịu.Hai người ăn một lúc, sau khi uống mấy ly rượu, Thiệu Kinh hơi ngà ngà say: “Sếp Phó, tôi có chuyện riêng muốn hỏi cậu.”“Cái gì?” Phó Đình Viễn hỏi một cách thờ ơ.Thiệu Kinh nặng nề thở dài: “Xin hỏi cậu làm cách nào mà khiến cô Du thay đổi quyết định vậy? Vợ tôi bây giờ gọi điện thoại cũng không thèm bắt máy, tôi cũng không biết làm cách nào để kéo bà ấy về cả.”Phó Đình Viễn ưu nhã gắp một miếng bít tết vào miệng: “Ông có xác định thật lòng muốn xoay chuyển mọi thứ không?”“Tôi thật lòng muốn.” Thiệu Kinh nặng nề gật đầu.Ông ta đã thực sự tỉnh ngộ, sự ngu ngốc ph*ng đ*ng của tuổi trẻ đã rất rõ ràng, bản thân ông ta cũng cảm thấy khó nói.Quãng đời còn lại, ông ta chỉ muốn làm việc chăm chỉ và dõi theo vợ con thôi.Phó Đình Viễn ném cho ông ta một câu: “Vậy thì đừng xấu hổ.”Thiệu Kinh: “…”

Chương 960

Sau khi ngồi xuống, Thiệu Kinh chủ động báo cáo với Phó Đình Viễn: “Đợt thử vai đầu tiên đã kết thúc một thời gian trước, tôi và đạo diễn luôn cảm thấy Chu Dật khá phù hợp, Tống Chước Chước cũng không tồi.”

Thiệu Kinh đã đề cập đến một số ứng cử viên cho các vai diễn khác, cơ bản coi như đã quyết định xong.

Phó Đình Viễn ưu nhã nhấp một ngụm rượu đỏ: “Ông xác định Chu Dật thích hợp?”

Thiệu Kinh là một người gian xảo, liếc nhìn sắc mặt Phó Đình Viễn, lập tức thăm dò hỏi: “Cậu không muốn dùng cậu ta sao?”

Thiệu Kinh là nhà sản xuất của “Anh muốn đi tìm em”.

Nhưng ông ta cũng sâu sắc biết rằng trong vòng tròn này, đạo diễn nói chuyện với nhà sản xuất cũng không tính là gì, tư bản mới là người có quyền nói chuyện nhiều nhất, đó mới là đỉnh của kim tự tháp.

Mà Phó Đình Viễn là tư bản, nếu Phó Đình Viễn không muốn sử dụng Chu Dật, ông ta và đạo diễn có đồng ý cũng vô dụng.

Phó Đình Viễn liếc nhìn Thiệu Kinh: “Không có người khác phù hợp sao?”

Thiệu Kinh nói thật: “Mấy ngày nay chúng tôi đã thử mấy lần, nhưng cũng không có ai tốt hơn.”

Thiệu Kinh nói xong lập tức vỗ ngực hứa với Phó Đình Viễn: “Nhưng cậu yên tâm, tôi sẽ cùng đạo diễn thử vài lần nữa. Nam chính trong bộ phim của chúng ta khá ổn, cả đống diễn viên nam thi nhau đến thử vai mà.”

Phó Đình Viễn nghiến răng, sau một hồi đấu tranh tư tưởng, anh phun ra mấy chữ: “Vậy hãy sử dụng Chu Dật.”

Đến lúc đó, chỉ cần Du Ân đến thăm đoàn làm phim, anh sẽ đi theo, để Chu Dật không có một chút cơ hội đến gần Du Ân, anh không tin Chu Dật có thể làm gì cô.

Thiệu Kinh bối rối trước thái độ của Phó Đình Viễn, không phải Phó Đình Viễn không hài lòng với Chu Dật sao? Tại sao bây giờ lại quyết định sử dụng anh ta?

Phó Đình Viễn lạnh lùng nhìn Thiệu Kinh, Thiệu Kinh bỗng nhận ra, không phải Phó Đình Viễn ghen với Chu Dật đấy chứ?

Chu Dật được Du Ân đề cử, một tiểu thịt tươi trẻ và đẹp trai như vậy đã giành được sự ưu ái của Du Ân, ngẫm lại cũng biết trong lòng Phó Đình Viễn nhất định sẽ cảm thấy khó chịu.

Hai người ăn một lúc, sau khi uống mấy ly rượu, Thiệu Kinh hơi ngà ngà say: “Sếp Phó, tôi có chuyện riêng muốn hỏi cậu.”

“Cái gì?” Phó Đình Viễn hỏi một cách thờ ơ.

Thiệu Kinh nặng nề thở dài: “Xin hỏi cậu làm cách nào mà khiến cô Du thay đổi quyết định vậy? Vợ tôi bây giờ gọi điện thoại cũng không thèm bắt máy, tôi cũng không biết làm cách nào để kéo bà ấy về cả.”

Phó Đình Viễn ưu nhã gắp một miếng bít tết vào miệng: “Ông có xác định thật lòng muốn xoay chuyển mọi thứ không?”

“Tôi thật lòng muốn.” Thiệu Kinh nặng nề gật đầu.

Ông ta đã thực sự tỉnh ngộ, sự ngu ngốc ph*ng đ*ng của tuổi trẻ đã rất rõ ràng, bản thân ông ta cũng cảm thấy khó nói.

Quãng đời còn lại, ông ta chỉ muốn làm việc chăm chỉ và dõi theo vợ con thôi.

Phó Đình Viễn ném cho ông ta một câu: “Vậy thì đừng xấu hổ.”

Thiệu Kinh: “…”

Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi TôiTác giả: Hạ VyTruyện Ngôn Tình  Chương 1: Với người phụ nữ mình không yêu thì sinh con cái gì “Đình Viễn, cháu và Du Ân đã kết hôn ba năm rồi, nên có một đứa bé rồi đấy.” Từ trong phòng sách truyền đến giọng nói có chút trầm ấm thành khẩn của một ông già. Sau đó lời nói lạnh lùng thờ ơ của người đàn ông vang lên: “Với người phụ nữ mình không yêu thì sinh con cái gì?” Du Ân đang muốn gõ cửa bỗng nhiên dừng lại, khuôn mặt dịu dàng trở nên tái mét. Giọng nói của của người đàn ông lại vang lên một lần nữa, lần này có thêm sự mất kiên nhẫn: “Ông nội, cháu trịnh trọng tuyên bố với ông một lần nữa, cháu và Du Ân chắc chắn sẽ không có con, ông từ bỏ suy nghĩ này đi.” “Cái thằng nhóc thối này!” Ông già tức giận mắng, sau đó một chén trà bị ném xuống đất, kèm theo còn có tiếng bước chân ra ngoài của người đàn ông. Du Ân vội vàng trốn vào sát vách nhà vệ sinh, bởi vì quá thảng thốt, bên hông bị một đống vật nhọn xẹt qua. Cơn đau đớn truyền từ thân thể lan tràn đến trong lòng, cô đau đến mức rơm rớm nước mắt. Vài ngày trước,… Chương 960Sau khi ngồi xuống, Thiệu Kinh chủ động báo cáo với Phó Đình Viễn: “Đợt thử vai đầu tiên đã kết thúc một thời gian trước, tôi và đạo diễn luôn cảm thấy Chu Dật khá phù hợp, Tống Chước Chước cũng không tồi.”Thiệu Kinh đã đề cập đến một số ứng cử viên cho các vai diễn khác, cơ bản coi như đã quyết định xong.Phó Đình Viễn ưu nhã nhấp một ngụm rượu đỏ: “Ông xác định Chu Dật thích hợp?”Thiệu Kinh là một người gian xảo, liếc nhìn sắc mặt Phó Đình Viễn, lập tức thăm dò hỏi: “Cậu không muốn dùng cậu ta sao?”Thiệu Kinh là nhà sản xuất của “Anh muốn đi tìm em”.Nhưng ông ta cũng sâu sắc biết rằng trong vòng tròn này, đạo diễn nói chuyện với nhà sản xuất cũng không tính là gì, tư bản mới là người có quyền nói chuyện nhiều nhất, đó mới là đỉnh của kim tự tháp.Mà Phó Đình Viễn là tư bản, nếu Phó Đình Viễn không muốn sử dụng Chu Dật, ông ta và đạo diễn có đồng ý cũng vô dụng.Phó Đình Viễn liếc nhìn Thiệu Kinh: “Không có người khác phù hợp sao?”Thiệu Kinh nói thật: “Mấy ngày nay chúng tôi đã thử mấy lần, nhưng cũng không có ai tốt hơn.”Thiệu Kinh nói xong lập tức vỗ ngực hứa với Phó Đình Viễn: “Nhưng cậu yên tâm, tôi sẽ cùng đạo diễn thử vài lần nữa. Nam chính trong bộ phim của chúng ta khá ổn, cả đống diễn viên nam thi nhau đến thử vai mà.”Phó Đình Viễn nghiến răng, sau một hồi đấu tranh tư tưởng, anh phun ra mấy chữ: “Vậy hãy sử dụng Chu Dật.”Đến lúc đó, chỉ cần Du Ân đến thăm đoàn làm phim, anh sẽ đi theo, để Chu Dật không có một chút cơ hội đến gần Du Ân, anh không tin Chu Dật có thể làm gì cô.Thiệu Kinh bối rối trước thái độ của Phó Đình Viễn, không phải Phó Đình Viễn không hài lòng với Chu Dật sao? Tại sao bây giờ lại quyết định sử dụng anh ta?Phó Đình Viễn lạnh lùng nhìn Thiệu Kinh, Thiệu Kinh bỗng nhận ra, không phải Phó Đình Viễn ghen với Chu Dật đấy chứ?Chu Dật được Du Ân đề cử, một tiểu thịt tươi trẻ và đẹp trai như vậy đã giành được sự ưu ái của Du Ân, ngẫm lại cũng biết trong lòng Phó Đình Viễn nhất định sẽ cảm thấy khó chịu.Hai người ăn một lúc, sau khi uống mấy ly rượu, Thiệu Kinh hơi ngà ngà say: “Sếp Phó, tôi có chuyện riêng muốn hỏi cậu.”“Cái gì?” Phó Đình Viễn hỏi một cách thờ ơ.Thiệu Kinh nặng nề thở dài: “Xin hỏi cậu làm cách nào mà khiến cô Du thay đổi quyết định vậy? Vợ tôi bây giờ gọi điện thoại cũng không thèm bắt máy, tôi cũng không biết làm cách nào để kéo bà ấy về cả.”Phó Đình Viễn ưu nhã gắp một miếng bít tết vào miệng: “Ông có xác định thật lòng muốn xoay chuyển mọi thứ không?”“Tôi thật lòng muốn.” Thiệu Kinh nặng nề gật đầu.Ông ta đã thực sự tỉnh ngộ, sự ngu ngốc ph*ng đ*ng của tuổi trẻ đã rất rõ ràng, bản thân ông ta cũng cảm thấy khó nói.Quãng đời còn lại, ông ta chỉ muốn làm việc chăm chỉ và dõi theo vợ con thôi.Phó Đình Viễn ném cho ông ta một câu: “Vậy thì đừng xấu hổ.”Thiệu Kinh: “…”

Chương 960