Dưới cây liễu to lớn trong thôn Thanh Sơn, người trong thôn còn đang bàn luận ngày hôm qua phòng hai nhà họ Triệu trình diễn vở kịch nhận thân lớn, chuyện này sợ rằng nếu so với vở diễn thì đặc sắc hơn. Mà La Tiếu trong một khắc trước còn đang ở bên trong thế giới tận thế đại chiến cùng Zombie, bị đồng đội đẩy mạnh vào bầy zombie không kịp tự cứu, chỉ nghe được phía sau có người tan nát cõi lòng gọi tên của mình thì liền mất đi ý thức. Sau một khắc La Tiếu tỉnh lại phát hiện chính mình ở một nơi xa lạ, cả người vô lực, hơn nữa nhức đầu vô cùng, chưa kịp suy nghĩ nhiều thì một luồng ký ức liền tiến vào đại não. Chờ cô nhẫn nhịn cơn đau đầu làm rõ ký ức sơ bộ, mới biết mình xuyên thành nhóc đáng thương La Tiếu mười ba tuổi không ai cần ở niên đại 80, nhưng trong trí nhớ của nguyên chủ thì tên của những người này sao quen thuộc như vậy, nhắm mắt lặp lại mấy lần. Lúc này mới nhớ tới, đây không phải là một quyển tiểu thuyết có tên là ‘Nhân sinh bị hoán đổi’ mà lúc trước mình đã xem qua…

Chương 12: 12: Mục Tiêu

Thập Niên 80: Xuyên Thành Nữ Dị NăngTác giả: Xuân Quang Mãn ViênTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngDưới cây liễu to lớn trong thôn Thanh Sơn, người trong thôn còn đang bàn luận ngày hôm qua phòng hai nhà họ Triệu trình diễn vở kịch nhận thân lớn, chuyện này sợ rằng nếu so với vở diễn thì đặc sắc hơn. Mà La Tiếu trong một khắc trước còn đang ở bên trong thế giới tận thế đại chiến cùng Zombie, bị đồng đội đẩy mạnh vào bầy zombie không kịp tự cứu, chỉ nghe được phía sau có người tan nát cõi lòng gọi tên của mình thì liền mất đi ý thức. Sau một khắc La Tiếu tỉnh lại phát hiện chính mình ở một nơi xa lạ, cả người vô lực, hơn nữa nhức đầu vô cùng, chưa kịp suy nghĩ nhiều thì một luồng ký ức liền tiến vào đại não. Chờ cô nhẫn nhịn cơn đau đầu làm rõ ký ức sơ bộ, mới biết mình xuyên thành nhóc đáng thương La Tiếu mười ba tuổi không ai cần ở niên đại 80, nhưng trong trí nhớ của nguyên chủ thì tên của những người này sao quen thuộc như vậy, nhắm mắt lặp lại mấy lần. Lúc này mới nhớ tới, đây không phải là một quyển tiểu thuyết có tên là ‘Nhân sinh bị hoán đổi’ mà lúc trước mình đã xem qua… La Tiếu nghỉ ngơi thêm một ít ngày để cơ thể tốt lên rồi cô mới đi dạo trên núi.Cô muốn tìm một chút thảo dược, đổi chút tiền để mua luôn sân nữ thanh niên tri thức.Nhỡ như sau này có người trong thôn mua thì cô phải tìm nơi khác để chuyển nhà.Trong sân nữ thanh niên tri thức có tổng cộng hai gian phòng chính, còn có một nhà bếp và một phòng để đồ lộn xộn.La Tiếu coi như là thích thú, chủ yếu là do trong sân có một cái giếng nên rất thuận tiện.Cao Tố Hoa ở chỗ của La Tiếu không được tốt.Bà ta thầm nghĩ lá gan của con nhỏ này đúng là không nhỏ, dám không ra mở cửa cho bà ta thì cứ chờ xem.Hai ngày kế tiếp La Tiếu cái gì cũng không làm.Cô chỉ chăm sóc cơ thể mình trong sân.Nước giếng trong không gian thật là thứ tốt.Lúc này chỉ mới có hai ngày mà cô đã cảm thấy cơ thể mình tốt lên không ít.Tuy rằng bên ngoài vẫn là cơ thể nhỏ yếu ớt, nhưng không giống với thể chất của trước kia.Hơn nữa làn da rõ ràng nhìn tốt hơn so với trước rất nhiều.Hai ngày trong không gian, cô không ngừng thay đổi da dạng các loại thực phẩm bồi bổ cho cơ thể.Cho nên La Tiếu quyết định ngày mai nên đi tìm đại đội trưởng xin sắp xếp một công việc để nuôi sống.Cô không muốn bị người nhàn rỗi nói xấu.Hai ngày nay La Tiếu cũng nghĩ tới cơ thể của mình mới mười ba tuổi.Cô khẳng định không thể luôn ở lại trong thôn.Hiện tạo mới là thập niên 80, bản thân vẫn phải nghĩ biện pháp tời trước, ít nhất cũng phải có một cái bằng cấp.Lúc nguyên chủ còn đi theo nhà họ La chuyển xuống nông trường cũng không được đến trường.Bởi vì một số thành phần không tốt nên trường học trong nông trường không có phép con cái của nhân viên được chuyển xuống nhập học.Nhưng mà nguyên chủ thông minh, có không ít người có học vấn trong nông trường.Hai vợ chồng già họ Dương cách vách cô không ngừng dạy dỗ cô.Lúc hai vợ chồng già trở về còn cổ vũ cô nếu sau này có cơ hội thì nhất định phải đi học.Chỉ tiếc là án sai của nhà họ La được sửa lại nên trở về thành, không tới mấy ngày thì đưa cô đến nơi này.La Tiếu nhớ kỹ Vợ chồng họ La.Một ngày nào đó cô sẽ khiến cho đám người đó hối hận không kịp.Một mảnh giấy được bỏ vào túi của bộ quần áo cũ trong bao quần áo.Đó là ông cụ họ Dương và bà cụ họ Dương lưu lại địa chỉ của ông cụ họ Viên cách cô không xa.Ban đầu mấy người ở nông trường cũng chăm sóc cô rất nhiều.Lúc đó bọn họ còn hay nói giỡn là nguyên chủ lớn lên không giống người nhà họ La.Họ lại thấy La Thiên Minh và Phùng Tuệ đối xử với cô rất xa cách nên còn trêu chọc cô là được nhặt từ bên ngoài.Ha ha, con mắt quần chúng đúng là sáng như tuyết ấy.La Tiếu bỏ tờ giấy vào phòng đọc sách trong không gian.Cô nghĩ mấy ngày nay người phụ nữ Cao Tố Hoa kia không đến quấy rầy cô, cũng không biết là đã buông tha hay đang nhẫn nhịn để ra một chiêu lớn đây.Sáng sớm ngày hôm sau, La Tiếu ăn sáng xong thì dọn dẹp rồi ra bờ sông cạnh đó.Trước đó vợ đại đội trường có nếu muốn bắt đầu làm việc thì cô phải qua kia tập hợp để chờ phân phối.Đại đội trưởng thấy tinh thần của cô xác thật tốt hơn nhiều, tốt bụng nhắc nhở: "Nhất định cơ thể phải tốt thì mới làm việc nhanh nhẹn, đừng để bị bệnh tiếp đó."La Tiếu cười nói: "Cảm ơn đại đội trưởng.Cơ thể cháu không còn trở ngại.Cuối cùng cháu cũng phải nuôi sống bản thân." Lời vừa nói ra, lập tức có một vài ánh mắt đồng tình quăng tới.Bên cạnh có một người phụ nữ lớn tuổi nói: "Xem cơ thể gầy như cây trúc này có thể làm gì để kiếm tiền.Hèn chi nhà họ Triệu không cần con bé."Người phụ nữ lớn tuổi khác cũng thương xót La Tiếu, nói: "Chị dâu Tú Lan, cô gái nhỏ này thật đáng thương.Dù sao cái gì cũng phải từ từ thôi.Lúc chúng ta lớn bằng con bé cũng không phải cái gì cũng làm được.".

La Tiếu nghỉ ngơi thêm một ít ngày để cơ thể tốt lên rồi cô mới đi dạo trên núi.

Cô muốn tìm một chút thảo dược, đổi chút tiền để mua luôn sân nữ thanh niên tri thức.Nhỡ như sau này có người trong thôn mua thì cô phải tìm nơi khác để chuyển nhà.Trong sân nữ thanh niên tri thức có tổng cộng hai gian phòng chính, còn có một nhà bếp và một phòng để đồ lộn xộn.

La Tiếu coi như là thích thú, chủ yếu là do trong sân có một cái giếng nên rất thuận tiện.Cao Tố Hoa ở chỗ của La Tiếu không được tốt.

Bà ta thầm nghĩ lá gan của con nhỏ này đúng là không nhỏ, dám không ra mở cửa cho bà ta thì cứ chờ xem.Hai ngày kế tiếp La Tiếu cái gì cũng không làm.

Cô chỉ chăm sóc cơ thể mình trong sân.

Nước giếng trong không gian thật là thứ tốt.

Lúc này chỉ mới có hai ngày mà cô đã cảm thấy cơ thể mình tốt lên không ít.Tuy rằng bên ngoài vẫn là cơ thể nhỏ yếu ớt, nhưng không giống với thể chất của trước kia.

Hơn nữa làn da rõ ràng nhìn tốt hơn so với trước rất nhiều.Hai ngày trong không gian, cô không ngừng thay đổi da dạng các loại thực phẩm bồi bổ cho cơ thể.

Cho nên La Tiếu quyết định ngày mai nên đi tìm đại đội trưởng xin sắp xếp một công việc để nuôi sống.

Cô không muốn bị người nhàn rỗi nói xấu.Hai ngày nay La Tiếu cũng nghĩ tới cơ thể của mình mới mười ba tuổi.

Cô khẳng định không thể luôn ở lại trong thôn.

Hiện tạo mới là thập niên 80, bản thân vẫn phải nghĩ biện pháp tời trước, ít nhất cũng phải có một cái bằng cấp.Lúc nguyên chủ còn đi theo nhà họ La chuyển xuống nông trường cũng không được đến trường.

Bởi vì một số thành phần không tốt nên trường học trong nông trường không có phép con cái của nhân viên được chuyển xuống nhập học.Nhưng mà nguyên chủ thông minh, có không ít người có học vấn trong nông trường.

Hai vợ chồng già họ Dương cách vách cô không ngừng dạy dỗ cô.

Lúc hai vợ chồng già trở về còn cổ vũ cô nếu sau này có cơ hội thì nhất định phải đi học.Chỉ tiếc là án sai của nhà họ La được sửa lại nên trở về thành, không tới mấy ngày thì đưa cô đến nơi này.

La Tiếu nhớ kỹ Vợ chồng họ La.

Một ngày nào đó cô sẽ khiến cho đám người đó hối hận không kịp.Một mảnh giấy được bỏ vào túi của bộ quần áo cũ trong bao quần áo.

Đó là ông cụ họ Dương và bà cụ họ Dương lưu lại địa chỉ của ông cụ họ Viên cách cô không xa.Ban đầu mấy người ở nông trường cũng chăm sóc cô rất nhiều.

Lúc đó bọn họ còn hay nói giỡn là nguyên chủ lớn lên không giống người nhà họ La.

Họ lại thấy La Thiên Minh và Phùng Tuệ đối xử với cô rất xa cách nên còn trêu chọc cô là được nhặt từ bên ngoài.Ha ha, con mắt quần chúng đúng là sáng như tuyết ấy.La Tiếu bỏ tờ giấy vào phòng đọc sách trong không gian.

Cô nghĩ mấy ngày nay người phụ nữ Cao Tố Hoa kia không đến quấy rầy cô, cũng không biết là đã buông tha hay đang nhẫn nhịn để ra một chiêu lớn đây.Sáng sớm ngày hôm sau, La Tiếu ăn sáng xong thì dọn dẹp rồi ra bờ sông cạnh đó.

Trước đó vợ đại đội trường có nếu muốn bắt đầu làm việc thì cô phải qua kia tập hợp để chờ phân phối.Đại đội trưởng thấy tinh thần của cô xác thật tốt hơn nhiều, tốt bụng nhắc nhở: "Nhất định cơ thể phải tốt thì mới làm việc nhanh nhẹn, đừng để bị bệnh tiếp đó."La Tiếu cười nói: "Cảm ơn đại đội trưởng.

Cơ thể cháu không còn trở ngại.

Cuối cùng cháu cũng phải nuôi sống bản thân." Lời vừa nói ra, lập tức có một vài ánh mắt đồng tình quăng tới.Bên cạnh có một người phụ nữ lớn tuổi nói: "Xem cơ thể gầy như cây trúc này có thể làm gì để kiếm tiền.

Hèn chi nhà họ Triệu không cần con bé."Người phụ nữ lớn tuổi khác cũng thương xót La Tiếu, nói: "Chị dâu Tú Lan, cô gái nhỏ này thật đáng thương.

Dù sao cái gì cũng phải từ từ thôi.

Lúc chúng ta lớn bằng con bé cũng không phải cái gì cũng làm được.".

Thập Niên 80: Xuyên Thành Nữ Dị NăngTác giả: Xuân Quang Mãn ViênTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngDưới cây liễu to lớn trong thôn Thanh Sơn, người trong thôn còn đang bàn luận ngày hôm qua phòng hai nhà họ Triệu trình diễn vở kịch nhận thân lớn, chuyện này sợ rằng nếu so với vở diễn thì đặc sắc hơn. Mà La Tiếu trong một khắc trước còn đang ở bên trong thế giới tận thế đại chiến cùng Zombie, bị đồng đội đẩy mạnh vào bầy zombie không kịp tự cứu, chỉ nghe được phía sau có người tan nát cõi lòng gọi tên của mình thì liền mất đi ý thức. Sau một khắc La Tiếu tỉnh lại phát hiện chính mình ở một nơi xa lạ, cả người vô lực, hơn nữa nhức đầu vô cùng, chưa kịp suy nghĩ nhiều thì một luồng ký ức liền tiến vào đại não. Chờ cô nhẫn nhịn cơn đau đầu làm rõ ký ức sơ bộ, mới biết mình xuyên thành nhóc đáng thương La Tiếu mười ba tuổi không ai cần ở niên đại 80, nhưng trong trí nhớ của nguyên chủ thì tên của những người này sao quen thuộc như vậy, nhắm mắt lặp lại mấy lần. Lúc này mới nhớ tới, đây không phải là một quyển tiểu thuyết có tên là ‘Nhân sinh bị hoán đổi’ mà lúc trước mình đã xem qua… La Tiếu nghỉ ngơi thêm một ít ngày để cơ thể tốt lên rồi cô mới đi dạo trên núi.Cô muốn tìm một chút thảo dược, đổi chút tiền để mua luôn sân nữ thanh niên tri thức.Nhỡ như sau này có người trong thôn mua thì cô phải tìm nơi khác để chuyển nhà.Trong sân nữ thanh niên tri thức có tổng cộng hai gian phòng chính, còn có một nhà bếp và một phòng để đồ lộn xộn.La Tiếu coi như là thích thú, chủ yếu là do trong sân có một cái giếng nên rất thuận tiện.Cao Tố Hoa ở chỗ của La Tiếu không được tốt.Bà ta thầm nghĩ lá gan của con nhỏ này đúng là không nhỏ, dám không ra mở cửa cho bà ta thì cứ chờ xem.Hai ngày kế tiếp La Tiếu cái gì cũng không làm.Cô chỉ chăm sóc cơ thể mình trong sân.Nước giếng trong không gian thật là thứ tốt.Lúc này chỉ mới có hai ngày mà cô đã cảm thấy cơ thể mình tốt lên không ít.Tuy rằng bên ngoài vẫn là cơ thể nhỏ yếu ớt, nhưng không giống với thể chất của trước kia.Hơn nữa làn da rõ ràng nhìn tốt hơn so với trước rất nhiều.Hai ngày trong không gian, cô không ngừng thay đổi da dạng các loại thực phẩm bồi bổ cho cơ thể.Cho nên La Tiếu quyết định ngày mai nên đi tìm đại đội trưởng xin sắp xếp một công việc để nuôi sống.Cô không muốn bị người nhàn rỗi nói xấu.Hai ngày nay La Tiếu cũng nghĩ tới cơ thể của mình mới mười ba tuổi.Cô khẳng định không thể luôn ở lại trong thôn.Hiện tạo mới là thập niên 80, bản thân vẫn phải nghĩ biện pháp tời trước, ít nhất cũng phải có một cái bằng cấp.Lúc nguyên chủ còn đi theo nhà họ La chuyển xuống nông trường cũng không được đến trường.Bởi vì một số thành phần không tốt nên trường học trong nông trường không có phép con cái của nhân viên được chuyển xuống nhập học.Nhưng mà nguyên chủ thông minh, có không ít người có học vấn trong nông trường.Hai vợ chồng già họ Dương cách vách cô không ngừng dạy dỗ cô.Lúc hai vợ chồng già trở về còn cổ vũ cô nếu sau này có cơ hội thì nhất định phải đi học.Chỉ tiếc là án sai của nhà họ La được sửa lại nên trở về thành, không tới mấy ngày thì đưa cô đến nơi này.La Tiếu nhớ kỹ Vợ chồng họ La.Một ngày nào đó cô sẽ khiến cho đám người đó hối hận không kịp.Một mảnh giấy được bỏ vào túi của bộ quần áo cũ trong bao quần áo.Đó là ông cụ họ Dương và bà cụ họ Dương lưu lại địa chỉ của ông cụ họ Viên cách cô không xa.Ban đầu mấy người ở nông trường cũng chăm sóc cô rất nhiều.Lúc đó bọn họ còn hay nói giỡn là nguyên chủ lớn lên không giống người nhà họ La.Họ lại thấy La Thiên Minh và Phùng Tuệ đối xử với cô rất xa cách nên còn trêu chọc cô là được nhặt từ bên ngoài.Ha ha, con mắt quần chúng đúng là sáng như tuyết ấy.La Tiếu bỏ tờ giấy vào phòng đọc sách trong không gian.Cô nghĩ mấy ngày nay người phụ nữ Cao Tố Hoa kia không đến quấy rầy cô, cũng không biết là đã buông tha hay đang nhẫn nhịn để ra một chiêu lớn đây.Sáng sớm ngày hôm sau, La Tiếu ăn sáng xong thì dọn dẹp rồi ra bờ sông cạnh đó.Trước đó vợ đại đội trường có nếu muốn bắt đầu làm việc thì cô phải qua kia tập hợp để chờ phân phối.Đại đội trưởng thấy tinh thần của cô xác thật tốt hơn nhiều, tốt bụng nhắc nhở: "Nhất định cơ thể phải tốt thì mới làm việc nhanh nhẹn, đừng để bị bệnh tiếp đó."La Tiếu cười nói: "Cảm ơn đại đội trưởng.Cơ thể cháu không còn trở ngại.Cuối cùng cháu cũng phải nuôi sống bản thân." Lời vừa nói ra, lập tức có một vài ánh mắt đồng tình quăng tới.Bên cạnh có một người phụ nữ lớn tuổi nói: "Xem cơ thể gầy như cây trúc này có thể làm gì để kiếm tiền.Hèn chi nhà họ Triệu không cần con bé."Người phụ nữ lớn tuổi khác cũng thương xót La Tiếu, nói: "Chị dâu Tú Lan, cô gái nhỏ này thật đáng thương.Dù sao cái gì cũng phải từ từ thôi.Lúc chúng ta lớn bằng con bé cũng không phải cái gì cũng làm được.".

Chương 12: 12: Mục Tiêu