Dưới cây liễu to lớn trong thôn Thanh Sơn, người trong thôn còn đang bàn luận ngày hôm qua phòng hai nhà họ Triệu trình diễn vở kịch nhận thân lớn, chuyện này sợ rằng nếu so với vở diễn thì đặc sắc hơn. Mà La Tiếu trong một khắc trước còn đang ở bên trong thế giới tận thế đại chiến cùng Zombie, bị đồng đội đẩy mạnh vào bầy zombie không kịp tự cứu, chỉ nghe được phía sau có người tan nát cõi lòng gọi tên của mình thì liền mất đi ý thức. Sau một khắc La Tiếu tỉnh lại phát hiện chính mình ở một nơi xa lạ, cả người vô lực, hơn nữa nhức đầu vô cùng, chưa kịp suy nghĩ nhiều thì một luồng ký ức liền tiến vào đại não. Chờ cô nhẫn nhịn cơn đau đầu làm rõ ký ức sơ bộ, mới biết mình xuyên thành nhóc đáng thương La Tiếu mười ba tuổi không ai cần ở niên đại 80, nhưng trong trí nhớ của nguyên chủ thì tên của những người này sao quen thuộc như vậy, nhắm mắt lặp lại mấy lần. Lúc này mới nhớ tới, đây không phải là một quyển tiểu thuyết có tên là ‘Nhân sinh bị hoán đổi’ mà lúc trước mình đã xem qua…

Chương 46: 46: Vấn Đề Nhân Phẩm

Thập Niên 80: Xuyên Thành Nữ Dị NăngTác giả: Xuân Quang Mãn ViênTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngDưới cây liễu to lớn trong thôn Thanh Sơn, người trong thôn còn đang bàn luận ngày hôm qua phòng hai nhà họ Triệu trình diễn vở kịch nhận thân lớn, chuyện này sợ rằng nếu so với vở diễn thì đặc sắc hơn. Mà La Tiếu trong một khắc trước còn đang ở bên trong thế giới tận thế đại chiến cùng Zombie, bị đồng đội đẩy mạnh vào bầy zombie không kịp tự cứu, chỉ nghe được phía sau có người tan nát cõi lòng gọi tên của mình thì liền mất đi ý thức. Sau một khắc La Tiếu tỉnh lại phát hiện chính mình ở một nơi xa lạ, cả người vô lực, hơn nữa nhức đầu vô cùng, chưa kịp suy nghĩ nhiều thì một luồng ký ức liền tiến vào đại não. Chờ cô nhẫn nhịn cơn đau đầu làm rõ ký ức sơ bộ, mới biết mình xuyên thành nhóc đáng thương La Tiếu mười ba tuổi không ai cần ở niên đại 80, nhưng trong trí nhớ của nguyên chủ thì tên của những người này sao quen thuộc như vậy, nhắm mắt lặp lại mấy lần. Lúc này mới nhớ tới, đây không phải là một quyển tiểu thuyết có tên là ‘Nhân sinh bị hoán đổi’ mà lúc trước mình đã xem qua… Trước đây Ninh Lăng Ngữ luôn cảm thấy ở trước mặt các trưởng bối nói những chuyện bọn họ lén lút không hay ho gì kia thì không tốt lắm, lại nói La Giai Ngưng c*̃ng sẽ vô cùng giả vờ.Nhưng lần này không giống nhau, bản thân không nói gì nữa, La Giai Ngưng liền có thể đẩy chuyện của cô đi để ngồi vững, cũng là thói quen sẽ giả bộ đáng thương, ở trước mặt người khác giả vờ nhu nhược, lấy được đồng tình.Người ở chỗ này nghe xong Ninh Lăng Ngữ nói, trên mặt vẻ mặt đều không thế nào đẹp đẽ, nguyên nhân một là đứa nhỏ Ninh Lăng Ngữ này từ chưa từng nói dối, mọi người cũng đều biết ngày thường đứa nhỏ này cũng làm cho Giai Ngưng, việc này tám phần mười là sự thật.Hai là chuyện của nhà họ Khâu cũng như Ninh Lăng Ngữ nói, lúc đó mọi người cùng nhau nói một câu chuyện cười, không thể coi là thật, lúc nói chuyện đó thì Ninh Lăng Ngữ cũng ở đây, nhà họ Khâu người ta c*̃ng không nói là định thông gia từ bé.Càng quan trọng chính là La Hạo Thiên cảm thấy con gái mới tròn mười lăm tuổi, bây giờ mà suy nghĩ những chuyện này không cảm thấy quá sớm sao?Nếu như Ninh Lăng Ngữ nói chính là sự thật, hiện tại còn dùng thủ đoạn như vậy hại người, vậy coi như là vấn đề phẩm đức, đây là chuyện La Hạo Thiên không thể chịu đựng.La Hạo Thiên lập tức  nhìn về phía vợ đang đỏ mắt hỏi: "Vừa nãy thời điểm chúng ta đến, tại sao em không nói Giai Ngưng trước khi ngất đi đã nói như vậy?"Ninh Tuyết Linh ngẩng đầu nói: "Anh đây là có ý gì? Lúc đó em c*̃ng không ở hiện trường, là nghe được tiếng kinh hô của bọn họ mới từ trong phòng mẹ đi ra, lúc đó Giai Ngưng chỉ nói một câu là Lăng Ngữ đẩy thì liền ngất đi.Em căn bản không biết chuyện gì đã xảy ra, em không xác định nó nói có đúng là sự thật hay không, phải đợi nó tỉnh rồi hỏi rõ ràng chuyện này đi, đương nhiên em c*̃ng sợ hai nhà hiểu lầm mới không nói ra."Hiện tại bởi vì nhóm máu không hợp đã rất phiền lòng, cho nên La Hạo Thiên vừa hỏi thì bà ta đã nổ tung.La Hạo Thiên cho rằng bà ta đang lo lắng cho con gái cho nên tâm tình không tốt, nói chuyện mới nặng nề như thế, cho nên c*̃ng không để ở trong lòng.Mà lấy tay khoát lên bả vai bà ta: "Tuyết Linh, em không cần quá lo lắng, Giai Ngưng sẽ không sao, còn đến cùng tại sao nó lại rơi xuống, chờ nó tỉnh rồi anh mới hỏi nó."Ông ta ở trong bộ đội mấy năm cũng đã làm điều tra binh, tin tưởng nếu như Giai Ngưng nói dối, ông ta nhất định có thể nhìn ra được.Thở dài một hơi, liếc mắt nhìn Lăng Ngữ, lại nghĩ đến Khâu Thiểu Dương, trong lòng đến cùng c*̃ng không tin con gái mình lại là người nói dối.Ninh Lăng Ngữ vừa nãy c*̃ng nhìn thấy ánh mắt dượng nhìn mình, mở miệng nói lời kinh người: "Trong nhà không ai chứng kiến, không bằng chúng ta báo công an đi, tin tưởng công an có thể tra ra chân tướng.Dù sao hiện tại cháu và Giai Ngưng bên nào cũng cho là mình đúng, dượng khẳng định c*̃ng không muốn tin tưởng Giai Ngưng nói dối, nhưng cháu xác thực c*̃ng không muốn gánh tội danh này, c*̃ng không muốn để cho cha mình hổ thẹn, để người trong đại viện nói ra nói vào.Cho nên cháu cảm thấy để cho công an đến xử lý là tốt nhất, như vậy đối với chúng ta đều công bằng."La Hạo Thiên không nghĩ tới cháu gái sẽ nhạy cảm như vậy, liền nói: "Dượng không có không tin cháu, chỉ là không thể tiếp thu."Ông ta không thể tiếp thu con gái chính mình thương yêu mười mấy năm dĩ nhiên là người có nhân phẩm như vậy, nếu như Lăng Ngữ làm như vậy thì sau này ông ta làm sao đối mặt với Giai Ngưng.Ninh Lăng Ngữ nói: "Cháu cảm thấy vẫn là báo công an mới tốt, cháu không muốn vô duyên vô cớ bị oan uổng, từ nhỏ đến lớn cháu thật sự chịu đủ lắm rồi."Lời này vừa nói ra thì khiến sắc mặt các trưởng bối đều không phải quá đẹp đẽ, chuyện của nhà mình cần phải nháo đến công an nơi đó, lại không phải là chuyện tốt đẹp gì.La Tư Viễn đến gần Ninh Lăng Ngữ, nói: "Tiểu Ngữ, cháu đừng như vậy, chúng ta không có ý muốn trách cháu.”.

Trước đây Ninh Lăng Ngữ luôn cảm thấy ở trước mặt các trưởng bối nói những chuyện bọn họ lén lút không hay ho gì kia thì không tốt lắm, lại nói La Giai Ngưng c*̃ng sẽ vô cùng giả vờ.

Nhưng lần này không giống nhau, bản thân không nói gì nữa, La Giai Ngưng liền có thể đẩy chuyện của cô đi để ngồi vững, cũng là thói quen sẽ giả bộ đáng thương, ở trước mặt người khác giả vờ nhu nhược, lấy được đồng tình.

Người ở chỗ này nghe xong Ninh Lăng Ngữ nói, trên mặt vẻ mặt đều không thế nào đẹp đẽ, nguyên nhân một là đứa nhỏ Ninh Lăng Ngữ này từ chưa từng nói dối, mọi người cũng đều biết ngày thường đứa nhỏ này cũng làm cho Giai Ngưng, việc này tám phần mười là sự thật.

Hai là chuyện của nhà họ Khâu cũng như Ninh Lăng Ngữ nói, lúc đó mọi người cùng nhau nói một câu chuyện cười, không thể coi là thật, lúc nói chuyện đó thì Ninh Lăng Ngữ cũng ở đây, nhà họ Khâu người ta c*̃ng không nói là định thông gia từ bé.

Càng quan trọng chính là La Hạo Thiên cảm thấy con gái mới tròn mười lăm tuổi, bây giờ mà suy nghĩ những chuyện này không cảm thấy quá sớm sao?Nếu như Ninh Lăng Ngữ nói chính là sự thật, hiện tại còn dùng thủ đoạn như vậy hại người, vậy coi như là vấn đề phẩm đức, đây là chuyện La Hạo Thiên không thể chịu đựng.

La Hạo Thiên lập tức  nhìn về phía vợ đang đỏ mắt hỏi: "Vừa nãy thời điểm chúng ta đến, tại sao em không nói Giai Ngưng trước khi ngất đi đã nói như vậy?"Ninh Tuyết Linh ngẩng đầu nói: "Anh đây là có ý gì? Lúc đó em c*̃ng không ở hiện trường, là nghe được tiếng kinh hô của bọn họ mới từ trong phòng mẹ đi ra, lúc đó Giai Ngưng chỉ nói một câu là Lăng Ngữ đẩy thì liền ngất đi.

Em căn bản không biết chuyện gì đã xảy ra, em không xác định nó nói có đúng là sự thật hay không, phải đợi nó tỉnh rồi hỏi rõ ràng chuyện này đi, đương nhiên em c*̃ng sợ hai nhà hiểu lầm mới không nói ra.

"Hiện tại bởi vì nhóm máu không hợp đã rất phiền lòng, cho nên La Hạo Thiên vừa hỏi thì bà ta đã nổ tung.

La Hạo Thiên cho rằng bà ta đang lo lắng cho con gái cho nên tâm tình không tốt, nói chuyện mới nặng nề như thế, cho nên c*̃ng không để ở trong lòng.

Mà lấy tay khoát lên bả vai bà ta: "Tuyết Linh, em không cần quá lo lắng, Giai Ngưng sẽ không sao, còn đến cùng tại sao nó lại rơi xuống, chờ nó tỉnh rồi anh mới hỏi nó.

"Ông ta ở trong bộ đội mấy năm cũng đã làm điều tra binh, tin tưởng nếu như Giai Ngưng nói dối, ông ta nhất định có thể nhìn ra được.

Thở dài một hơi, liếc mắt nhìn Lăng Ngữ, lại nghĩ đến Khâu Thiểu Dương, trong lòng đến cùng c*̃ng không tin con gái mình lại là người nói dối.

Ninh Lăng Ngữ vừa nãy c*̃ng nhìn thấy ánh mắt dượng nhìn mình, mở miệng nói lời kinh người: "Trong nhà không ai chứng kiến, không bằng chúng ta báo công an đi, tin tưởng công an có thể tra ra chân tướng.

Dù sao hiện tại cháu và Giai Ngưng bên nào cũng cho là mình đúng, dượng khẳng định c*̃ng không muốn tin tưởng Giai Ngưng nói dối, nhưng cháu xác thực c*̃ng không muốn gánh tội danh này, c*̃ng không muốn để cho cha mình hổ thẹn, để người trong đại viện nói ra nói vào.

Cho nên cháu cảm thấy để cho công an đến xử lý là tốt nhất, như vậy đối với chúng ta đều công bằng.

"La Hạo Thiên không nghĩ tới cháu gái sẽ nhạy cảm như vậy, liền nói: "Dượng không có không tin cháu, chỉ là không thể tiếp thu.

"Ông ta không thể tiếp thu con gái chính mình thương yêu mười mấy năm dĩ nhiên là người có nhân phẩm như vậy, nếu như Lăng Ngữ làm như vậy thì sau này ông ta làm sao đối mặt với Giai Ngưng.

Ninh Lăng Ngữ nói: "Cháu cảm thấy vẫn là báo công an mới tốt, cháu không muốn vô duyên vô cớ bị oan uổng, từ nhỏ đến lớn cháu thật sự chịu đủ lắm rồi.

"Lời này vừa nói ra thì khiến sắc mặt các trưởng bối đều không phải quá đẹp đẽ, chuyện của nhà mình cần phải nháo đến công an nơi đó, lại không phải là chuyện tốt đẹp gì.

La Tư Viễn đến gần Ninh Lăng Ngữ, nói: "Tiểu Ngữ, cháu đừng như vậy, chúng ta không có ý muốn trách cháu.

”.

Thập Niên 80: Xuyên Thành Nữ Dị NăngTác giả: Xuân Quang Mãn ViênTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngDưới cây liễu to lớn trong thôn Thanh Sơn, người trong thôn còn đang bàn luận ngày hôm qua phòng hai nhà họ Triệu trình diễn vở kịch nhận thân lớn, chuyện này sợ rằng nếu so với vở diễn thì đặc sắc hơn. Mà La Tiếu trong một khắc trước còn đang ở bên trong thế giới tận thế đại chiến cùng Zombie, bị đồng đội đẩy mạnh vào bầy zombie không kịp tự cứu, chỉ nghe được phía sau có người tan nát cõi lòng gọi tên của mình thì liền mất đi ý thức. Sau một khắc La Tiếu tỉnh lại phát hiện chính mình ở một nơi xa lạ, cả người vô lực, hơn nữa nhức đầu vô cùng, chưa kịp suy nghĩ nhiều thì một luồng ký ức liền tiến vào đại não. Chờ cô nhẫn nhịn cơn đau đầu làm rõ ký ức sơ bộ, mới biết mình xuyên thành nhóc đáng thương La Tiếu mười ba tuổi không ai cần ở niên đại 80, nhưng trong trí nhớ của nguyên chủ thì tên của những người này sao quen thuộc như vậy, nhắm mắt lặp lại mấy lần. Lúc này mới nhớ tới, đây không phải là một quyển tiểu thuyết có tên là ‘Nhân sinh bị hoán đổi’ mà lúc trước mình đã xem qua… Trước đây Ninh Lăng Ngữ luôn cảm thấy ở trước mặt các trưởng bối nói những chuyện bọn họ lén lút không hay ho gì kia thì không tốt lắm, lại nói La Giai Ngưng c*̃ng sẽ vô cùng giả vờ.Nhưng lần này không giống nhau, bản thân không nói gì nữa, La Giai Ngưng liền có thể đẩy chuyện của cô đi để ngồi vững, cũng là thói quen sẽ giả bộ đáng thương, ở trước mặt người khác giả vờ nhu nhược, lấy được đồng tình.Người ở chỗ này nghe xong Ninh Lăng Ngữ nói, trên mặt vẻ mặt đều không thế nào đẹp đẽ, nguyên nhân một là đứa nhỏ Ninh Lăng Ngữ này từ chưa từng nói dối, mọi người cũng đều biết ngày thường đứa nhỏ này cũng làm cho Giai Ngưng, việc này tám phần mười là sự thật.Hai là chuyện của nhà họ Khâu cũng như Ninh Lăng Ngữ nói, lúc đó mọi người cùng nhau nói một câu chuyện cười, không thể coi là thật, lúc nói chuyện đó thì Ninh Lăng Ngữ cũng ở đây, nhà họ Khâu người ta c*̃ng không nói là định thông gia từ bé.Càng quan trọng chính là La Hạo Thiên cảm thấy con gái mới tròn mười lăm tuổi, bây giờ mà suy nghĩ những chuyện này không cảm thấy quá sớm sao?Nếu như Ninh Lăng Ngữ nói chính là sự thật, hiện tại còn dùng thủ đoạn như vậy hại người, vậy coi như là vấn đề phẩm đức, đây là chuyện La Hạo Thiên không thể chịu đựng.La Hạo Thiên lập tức  nhìn về phía vợ đang đỏ mắt hỏi: "Vừa nãy thời điểm chúng ta đến, tại sao em không nói Giai Ngưng trước khi ngất đi đã nói như vậy?"Ninh Tuyết Linh ngẩng đầu nói: "Anh đây là có ý gì? Lúc đó em c*̃ng không ở hiện trường, là nghe được tiếng kinh hô của bọn họ mới từ trong phòng mẹ đi ra, lúc đó Giai Ngưng chỉ nói một câu là Lăng Ngữ đẩy thì liền ngất đi.Em căn bản không biết chuyện gì đã xảy ra, em không xác định nó nói có đúng là sự thật hay không, phải đợi nó tỉnh rồi hỏi rõ ràng chuyện này đi, đương nhiên em c*̃ng sợ hai nhà hiểu lầm mới không nói ra."Hiện tại bởi vì nhóm máu không hợp đã rất phiền lòng, cho nên La Hạo Thiên vừa hỏi thì bà ta đã nổ tung.La Hạo Thiên cho rằng bà ta đang lo lắng cho con gái cho nên tâm tình không tốt, nói chuyện mới nặng nề như thế, cho nên c*̃ng không để ở trong lòng.Mà lấy tay khoát lên bả vai bà ta: "Tuyết Linh, em không cần quá lo lắng, Giai Ngưng sẽ không sao, còn đến cùng tại sao nó lại rơi xuống, chờ nó tỉnh rồi anh mới hỏi nó."Ông ta ở trong bộ đội mấy năm cũng đã làm điều tra binh, tin tưởng nếu như Giai Ngưng nói dối, ông ta nhất định có thể nhìn ra được.Thở dài một hơi, liếc mắt nhìn Lăng Ngữ, lại nghĩ đến Khâu Thiểu Dương, trong lòng đến cùng c*̃ng không tin con gái mình lại là người nói dối.Ninh Lăng Ngữ vừa nãy c*̃ng nhìn thấy ánh mắt dượng nhìn mình, mở miệng nói lời kinh người: "Trong nhà không ai chứng kiến, không bằng chúng ta báo công an đi, tin tưởng công an có thể tra ra chân tướng.Dù sao hiện tại cháu và Giai Ngưng bên nào cũng cho là mình đúng, dượng khẳng định c*̃ng không muốn tin tưởng Giai Ngưng nói dối, nhưng cháu xác thực c*̃ng không muốn gánh tội danh này, c*̃ng không muốn để cho cha mình hổ thẹn, để người trong đại viện nói ra nói vào.Cho nên cháu cảm thấy để cho công an đến xử lý là tốt nhất, như vậy đối với chúng ta đều công bằng."La Hạo Thiên không nghĩ tới cháu gái sẽ nhạy cảm như vậy, liền nói: "Dượng không có không tin cháu, chỉ là không thể tiếp thu."Ông ta không thể tiếp thu con gái chính mình thương yêu mười mấy năm dĩ nhiên là người có nhân phẩm như vậy, nếu như Lăng Ngữ làm như vậy thì sau này ông ta làm sao đối mặt với Giai Ngưng.Ninh Lăng Ngữ nói: "Cháu cảm thấy vẫn là báo công an mới tốt, cháu không muốn vô duyên vô cớ bị oan uổng, từ nhỏ đến lớn cháu thật sự chịu đủ lắm rồi."Lời này vừa nói ra thì khiến sắc mặt các trưởng bối đều không phải quá đẹp đẽ, chuyện của nhà mình cần phải nháo đến công an nơi đó, lại không phải là chuyện tốt đẹp gì.La Tư Viễn đến gần Ninh Lăng Ngữ, nói: "Tiểu Ngữ, cháu đừng như vậy, chúng ta không có ý muốn trách cháu.”.

Chương 46: 46: Vấn Đề Nhân Phẩm