"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel.
Chương 1200
Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Một người không nhịn được mà buột miệng mắn, người đàn ông đã ra tay đột nhiên sắc mặt trở nên khó coi. Chung trùng đều do bọn họ vất vả khổ cực mới nuôi được, hơn nữa rất nhiều con cần phải dùng máu bọn họ mới nuôi được. Nếu không, khi còn chưa cắn người khác thì nó đã cắn chết bọn họ trước rồi, vậy thì thật nực cười. “Nhóc con càn rỡ!” Người đàn ông này vung tay hét lớn, lại có thêm hai bóng đen phóng về phía Lâm Thanh Đế, lần này là hai con rết lớn màu đen. “Tốt lắm!” Lâm Thanh Đế phấn khích hét một tiếng, tay không bắt lấy con rết đen, sau đó bỏ vào trong miệng mình nhai rồi nuốt xuống. Thậm chí còn có chất dịch màu đen chảy ra từ trong miệng Lâm Thanh Đế, trông vô cùng ghê tởm. Hai người đàn ông vô cùng kinh hãi, tên này là người hay quỷ vậy, đó đều là những con rết luyện chung, có độc tính vô cùng cao. “Tên nhóc ngạo mạn!” Đã tổn thất mất ba chung trùng, cuối cùng người đàn ông cũng không nhịn được, xông về phía Lâm Thanh Đế, vung quyền đánh đến mặt hắn ta. “Ha ha, đồ vô dụng!” Lâm Thanh Đế chẳng thèm ngó đến, vươn tay vuốt tóc, trên đầu ngón tay xuất hiện một chấm đen. Hắn ta cong tay bắ n ra, chấm đen đó phóng nhanh về phía người đàn ông, người đần ông nhìn thấy chấm đỏ, vung quyền đánh ra. “A!” Ai ngờ được, chấm đỏ đó ngay lập tức cắn người đàn ông, kẻ đó liền kêu la đau đớn, sau đó ngồi phịch xuống dưới đất cả người run rẩy. Mọi việc xảy ra quá nhanh, quả thực chỉ trong nháy mắt đã xong rồi. Người đàn ông run rẩy, miệng trào bọt mép, ngay cả mặt mũi cũng bắt đầu sưng lên đỏ bừng. “Ha ha, thấy thế nào?”, Lâm Thanh Đế cười lạnh lẽo. Nhưng người đàn ông đó chỉ có thể kêu rên, không cách nào đáp trả được. Người đàn ông còn lại đã bị dọa sợ, thủ đoạn như vậy quá tàn nhẫn. Người đàn ông chạy vội về hướng ngược lại. Có một chiếc chuông lớn phía sau bảng hiệu của bọn họ, người đàn ông lấy sợi dây chuông xuống, dùng sức kéo. “Đinh đang đinh đang…” Tiếng chuông vang lên dồn dập, đây là tiếng chuông báo động, những đệ tử tu luyện của Vạn Chung Môn vừa nghe thấy tiếng chuông đều sửng sốt, lập tức rống lớn lên. Từng người từng người xong tới trước cổng. Tiếng chuông này báo hiệu là có người đến trước cửa gây chuyện.
Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Một người không nhịn được mà buột miệng mắn, người đàn ông đã ra tay đột nhiên sắc mặt trở nên khó coi. Chung trùng đều do bọn họ vất vả khổ cực mới nuôi được, hơn nữa rất nhiều con cần phải dùng máu bọn họ mới nuôi được. Nếu không, khi còn chưa cắn người khác thì nó đã cắn chết bọn họ trước rồi, vậy thì thật nực cười. “Nhóc con càn rỡ!” Người đàn ông này vung tay hét lớn, lại có thêm hai bóng đen phóng về phía Lâm Thanh Đế, lần này là hai con rết lớn màu đen. “Tốt lắm!” Lâm Thanh Đế phấn khích hét một tiếng, tay không bắt lấy con rết đen, sau đó bỏ vào trong miệng mình nhai rồi nuốt xuống. Thậm chí còn có chất dịch màu đen chảy ra từ trong miệng Lâm Thanh Đế, trông vô cùng ghê tởm. Hai người đàn ông vô cùng kinh hãi, tên này là người hay quỷ vậy, đó đều là những con rết luyện chung, có độc tính vô cùng cao. “Tên nhóc ngạo mạn!” Đã tổn thất mất ba chung trùng, cuối cùng người đàn ông cũng không nhịn được, xông về phía Lâm Thanh Đế, vung quyền đánh đến mặt hắn ta. “Ha ha, đồ vô dụng!” Lâm Thanh Đế chẳng thèm ngó đến, vươn tay vuốt tóc, trên đầu ngón tay xuất hiện một chấm đen. Hắn ta cong tay bắ n ra, chấm đen đó phóng nhanh về phía người đàn ông, người đần ông nhìn thấy chấm đỏ, vung quyền đánh ra. “A!” Ai ngờ được, chấm đỏ đó ngay lập tức cắn người đàn ông, kẻ đó liền kêu la đau đớn, sau đó ngồi phịch xuống dưới đất cả người run rẩy. Mọi việc xảy ra quá nhanh, quả thực chỉ trong nháy mắt đã xong rồi. Người đàn ông run rẩy, miệng trào bọt mép, ngay cả mặt mũi cũng bắt đầu sưng lên đỏ bừng. “Ha ha, thấy thế nào?”, Lâm Thanh Đế cười lạnh lẽo. Nhưng người đàn ông đó chỉ có thể kêu rên, không cách nào đáp trả được. Người đàn ông còn lại đã bị dọa sợ, thủ đoạn như vậy quá tàn nhẫn. Người đàn ông chạy vội về hướng ngược lại. Có một chiếc chuông lớn phía sau bảng hiệu của bọn họ, người đàn ông lấy sợi dây chuông xuống, dùng sức kéo. “Đinh đang đinh đang…” Tiếng chuông vang lên dồn dập, đây là tiếng chuông báo động, những đệ tử tu luyện của Vạn Chung Môn vừa nghe thấy tiếng chuông đều sửng sốt, lập tức rống lớn lên. Từng người từng người xong tới trước cổng. Tiếng chuông này báo hiệu là có người đến trước cửa gây chuyện.
Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Một người không nhịn được mà buột miệng mắn, người đàn ông đã ra tay đột nhiên sắc mặt trở nên khó coi. Chung trùng đều do bọn họ vất vả khổ cực mới nuôi được, hơn nữa rất nhiều con cần phải dùng máu bọn họ mới nuôi được. Nếu không, khi còn chưa cắn người khác thì nó đã cắn chết bọn họ trước rồi, vậy thì thật nực cười. “Nhóc con càn rỡ!” Người đàn ông này vung tay hét lớn, lại có thêm hai bóng đen phóng về phía Lâm Thanh Đế, lần này là hai con rết lớn màu đen. “Tốt lắm!” Lâm Thanh Đế phấn khích hét một tiếng, tay không bắt lấy con rết đen, sau đó bỏ vào trong miệng mình nhai rồi nuốt xuống. Thậm chí còn có chất dịch màu đen chảy ra từ trong miệng Lâm Thanh Đế, trông vô cùng ghê tởm. Hai người đàn ông vô cùng kinh hãi, tên này là người hay quỷ vậy, đó đều là những con rết luyện chung, có độc tính vô cùng cao. “Tên nhóc ngạo mạn!” Đã tổn thất mất ba chung trùng, cuối cùng người đàn ông cũng không nhịn được, xông về phía Lâm Thanh Đế, vung quyền đánh đến mặt hắn ta. “Ha ha, đồ vô dụng!” Lâm Thanh Đế chẳng thèm ngó đến, vươn tay vuốt tóc, trên đầu ngón tay xuất hiện một chấm đen. Hắn ta cong tay bắ n ra, chấm đen đó phóng nhanh về phía người đàn ông, người đần ông nhìn thấy chấm đỏ, vung quyền đánh ra. “A!” Ai ngờ được, chấm đỏ đó ngay lập tức cắn người đàn ông, kẻ đó liền kêu la đau đớn, sau đó ngồi phịch xuống dưới đất cả người run rẩy. Mọi việc xảy ra quá nhanh, quả thực chỉ trong nháy mắt đã xong rồi. Người đàn ông run rẩy, miệng trào bọt mép, ngay cả mặt mũi cũng bắt đầu sưng lên đỏ bừng. “Ha ha, thấy thế nào?”, Lâm Thanh Đế cười lạnh lẽo. Nhưng người đàn ông đó chỉ có thể kêu rên, không cách nào đáp trả được. Người đàn ông còn lại đã bị dọa sợ, thủ đoạn như vậy quá tàn nhẫn. Người đàn ông chạy vội về hướng ngược lại. Có một chiếc chuông lớn phía sau bảng hiệu của bọn họ, người đàn ông lấy sợi dây chuông xuống, dùng sức kéo. “Đinh đang đinh đang…” Tiếng chuông vang lên dồn dập, đây là tiếng chuông báo động, những đệ tử tu luyện của Vạn Chung Môn vừa nghe thấy tiếng chuông đều sửng sốt, lập tức rống lớn lên. Từng người từng người xong tới trước cổng. Tiếng chuông này báo hiệu là có người đến trước cửa gây chuyện.