"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel.
Chương 1242
Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. Tuy nhiên Diệp Phàm tức giận phi Long Lân ra vô cùng bất ngờ, làm sao mà Lương Hồng có thể ngăn cản được? Phập! Âm thanh như tiếng đâm vào quả bóng da vang lên, cô ả cầm roi kia lập tức trợn trừng hai mắt. Bàn tay đang nắm chặt roi chín đoạn liền thả ra, ôm lấy cổ họng của mình, cố gắng chặn đường máu đang phun ra. Nhưng, sao có thể chặn được? Soạt! Bàn tay Diệp Phàm lại xoay ngược, rút mạnh Long Lân ra, hai tay đang nắm lấy Long Lân của ả liền bị cắt cho hai đường lớn, máu từ đó chảy ào ạt. Cả người cũng đổ rạp xuống. Thất Tinh Tông, chết một người! Đây là môn phái xếp thứ ba trong tám tông của chín môn tám tông đấy, tông môn này lớn đến mức không thèm coi Lăng Tiêu Sơn ra cái gì! “A a a…” Lương Hồng thét lên phẫn nộ, khí tức trên người trở nên cuồng bạo, thậm chí còn hơi hỗn loạn. “Sao mày dám, Diệp Phàm, sao mày dám?” “Mày dám giết người của Thất Tinh Tông chúng tao sao?” Lương Hồng ôm lấy cô ả cầm roi đã chết kia, đây là sư muội của gã ta, quan hệ giữa hai người rất tốt. Bây giờ lại bị Diệp Phàm giết, giết một cách không do dự. Đỗ Trạch của Lăng Tiêu Sơn và Lâm Phàm của võ đường chỉ cảm thấy rất hả hê, ai bảo mày muốn làm ngư ông đắc lợi cơ, không ngờ Diệp Phàm thà để máu chảy cũng phải cố giấu thực lực, hóa ra là đợi bọn Lương Hồng ra mặt. Mà Lâm Vân càng vui sướng hơn cả, vừa rồi cô ả cầm roi chín đoạn đã tát cho ả một cái đau điếng, không ngờ giờ lại bị Diệp Phàm giết chết. Nếu như không phải hai người đang đối đầu, Lâm Vân còn cảm thấy Diệp Phàm cũng là một người rất được. “Hừ, có gì mà không dám, chúng mày giết tao, thì nên chuẩn bị tâm lý bị tao giết chứ?” Diệp Phàm khinh thường, chẳng muốn nhiều lời với họ, trực tiếp quay người lao về sau, nhắm thẳng mục tiêu là Lâm Vân. Lâm Vân đang vênh váo đắc ý vì cái chết của cô ả cầm roi, lập tức bị dọa cho tái mét mặt mày. Trong cơn hoảng loạn, Lâm Vân đột nhiên đẩy một đệ tử võ đường đang bị thương lên để làm lá chắn, còn ả thì chạy về phía mấy người Hàn Tuyết ở đằng sau. Ả muốn lấy nhóm Hàn Tuyết làm con tin, ép Diệp Phàm e ngại không dám ra tay. Nhìn thấy cảnh đấy, Lâm Phàm liền trừng mắt giận dữ, đúng là đồ vô liêm sỉ! Người bị đẩy lên làm lá chắn kia hốt hoảng, nhưng cũng không còn cách khác, cầm dao phay chém Diệp Phàm. Vậy nhưng đó chẳng qua chỉ là nỗ lực vô ích, đao Hoàng Tuyền của Diệp Phàm lia xuống, tốc độ nhanh đến chóng mặt, trên cổ hắn ta xuất hiện ngay một đường máu.
Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. Tuy nhiên Diệp Phàm tức giận phi Long Lân ra vô cùng bất ngờ, làm sao mà Lương Hồng có thể ngăn cản được? Phập! Âm thanh như tiếng đâm vào quả bóng da vang lên, cô ả cầm roi kia lập tức trợn trừng hai mắt. Bàn tay đang nắm chặt roi chín đoạn liền thả ra, ôm lấy cổ họng của mình, cố gắng chặn đường máu đang phun ra. Nhưng, sao có thể chặn được? Soạt! Bàn tay Diệp Phàm lại xoay ngược, rút mạnh Long Lân ra, hai tay đang nắm lấy Long Lân của ả liền bị cắt cho hai đường lớn, máu từ đó chảy ào ạt. Cả người cũng đổ rạp xuống. Thất Tinh Tông, chết một người! Đây là môn phái xếp thứ ba trong tám tông của chín môn tám tông đấy, tông môn này lớn đến mức không thèm coi Lăng Tiêu Sơn ra cái gì! “A a a…” Lương Hồng thét lên phẫn nộ, khí tức trên người trở nên cuồng bạo, thậm chí còn hơi hỗn loạn. “Sao mày dám, Diệp Phàm, sao mày dám?” “Mày dám giết người của Thất Tinh Tông chúng tao sao?” Lương Hồng ôm lấy cô ả cầm roi đã chết kia, đây là sư muội của gã ta, quan hệ giữa hai người rất tốt. Bây giờ lại bị Diệp Phàm giết, giết một cách không do dự. Đỗ Trạch của Lăng Tiêu Sơn và Lâm Phàm của võ đường chỉ cảm thấy rất hả hê, ai bảo mày muốn làm ngư ông đắc lợi cơ, không ngờ Diệp Phàm thà để máu chảy cũng phải cố giấu thực lực, hóa ra là đợi bọn Lương Hồng ra mặt. Mà Lâm Vân càng vui sướng hơn cả, vừa rồi cô ả cầm roi chín đoạn đã tát cho ả một cái đau điếng, không ngờ giờ lại bị Diệp Phàm giết chết. Nếu như không phải hai người đang đối đầu, Lâm Vân còn cảm thấy Diệp Phàm cũng là một người rất được. “Hừ, có gì mà không dám, chúng mày giết tao, thì nên chuẩn bị tâm lý bị tao giết chứ?” Diệp Phàm khinh thường, chẳng muốn nhiều lời với họ, trực tiếp quay người lao về sau, nhắm thẳng mục tiêu là Lâm Vân. Lâm Vân đang vênh váo đắc ý vì cái chết của cô ả cầm roi, lập tức bị dọa cho tái mét mặt mày. Trong cơn hoảng loạn, Lâm Vân đột nhiên đẩy một đệ tử võ đường đang bị thương lên để làm lá chắn, còn ả thì chạy về phía mấy người Hàn Tuyết ở đằng sau. Ả muốn lấy nhóm Hàn Tuyết làm con tin, ép Diệp Phàm e ngại không dám ra tay. Nhìn thấy cảnh đấy, Lâm Phàm liền trừng mắt giận dữ, đúng là đồ vô liêm sỉ! Người bị đẩy lên làm lá chắn kia hốt hoảng, nhưng cũng không còn cách khác, cầm dao phay chém Diệp Phàm. Vậy nhưng đó chẳng qua chỉ là nỗ lực vô ích, đao Hoàng Tuyền của Diệp Phàm lia xuống, tốc độ nhanh đến chóng mặt, trên cổ hắn ta xuất hiện ngay một đường máu.
Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. Tuy nhiên Diệp Phàm tức giận phi Long Lân ra vô cùng bất ngờ, làm sao mà Lương Hồng có thể ngăn cản được? Phập! Âm thanh như tiếng đâm vào quả bóng da vang lên, cô ả cầm roi kia lập tức trợn trừng hai mắt. Bàn tay đang nắm chặt roi chín đoạn liền thả ra, ôm lấy cổ họng của mình, cố gắng chặn đường máu đang phun ra. Nhưng, sao có thể chặn được? Soạt! Bàn tay Diệp Phàm lại xoay ngược, rút mạnh Long Lân ra, hai tay đang nắm lấy Long Lân của ả liền bị cắt cho hai đường lớn, máu từ đó chảy ào ạt. Cả người cũng đổ rạp xuống. Thất Tinh Tông, chết một người! Đây là môn phái xếp thứ ba trong tám tông của chín môn tám tông đấy, tông môn này lớn đến mức không thèm coi Lăng Tiêu Sơn ra cái gì! “A a a…” Lương Hồng thét lên phẫn nộ, khí tức trên người trở nên cuồng bạo, thậm chí còn hơi hỗn loạn. “Sao mày dám, Diệp Phàm, sao mày dám?” “Mày dám giết người của Thất Tinh Tông chúng tao sao?” Lương Hồng ôm lấy cô ả cầm roi đã chết kia, đây là sư muội của gã ta, quan hệ giữa hai người rất tốt. Bây giờ lại bị Diệp Phàm giết, giết một cách không do dự. Đỗ Trạch của Lăng Tiêu Sơn và Lâm Phàm của võ đường chỉ cảm thấy rất hả hê, ai bảo mày muốn làm ngư ông đắc lợi cơ, không ngờ Diệp Phàm thà để máu chảy cũng phải cố giấu thực lực, hóa ra là đợi bọn Lương Hồng ra mặt. Mà Lâm Vân càng vui sướng hơn cả, vừa rồi cô ả cầm roi chín đoạn đã tát cho ả một cái đau điếng, không ngờ giờ lại bị Diệp Phàm giết chết. Nếu như không phải hai người đang đối đầu, Lâm Vân còn cảm thấy Diệp Phàm cũng là một người rất được. “Hừ, có gì mà không dám, chúng mày giết tao, thì nên chuẩn bị tâm lý bị tao giết chứ?” Diệp Phàm khinh thường, chẳng muốn nhiều lời với họ, trực tiếp quay người lao về sau, nhắm thẳng mục tiêu là Lâm Vân. Lâm Vân đang vênh váo đắc ý vì cái chết của cô ả cầm roi, lập tức bị dọa cho tái mét mặt mày. Trong cơn hoảng loạn, Lâm Vân đột nhiên đẩy một đệ tử võ đường đang bị thương lên để làm lá chắn, còn ả thì chạy về phía mấy người Hàn Tuyết ở đằng sau. Ả muốn lấy nhóm Hàn Tuyết làm con tin, ép Diệp Phàm e ngại không dám ra tay. Nhìn thấy cảnh đấy, Lâm Phàm liền trừng mắt giận dữ, đúng là đồ vô liêm sỉ! Người bị đẩy lên làm lá chắn kia hốt hoảng, nhưng cũng không còn cách khác, cầm dao phay chém Diệp Phàm. Vậy nhưng đó chẳng qua chỉ là nỗ lực vô ích, đao Hoàng Tuyền của Diệp Phàm lia xuống, tốc độ nhanh đến chóng mặt, trên cổ hắn ta xuất hiện ngay một đường máu.