Tác giả:

"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel.

Chương 1302

Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Thế nhưng lại có một bàn tay trắng thon còn nhanh hơn cả cô.  “Đưa bọn họ đi đi…”  Giọng nói lạnh nhạt của Linh Hồ Uyển Nhi vang lên bên tai Long Linh.  Trần Hùng thấy lại có thêm một cô gái xinh đẹp đến ngăn cản, vẻ mặt vô cùng khinh thường.  Tên này cười lớn nói: “Đám đàn bà thối tha các người lo sinh con là được rồi, chém chém giết giết không phải là chuyện của mấy người đâu. Về làm ấm giường tôi thì tôi tha cho một mạng, ha ha ha…”  “Thật sao?”  Linh Hồ Uyển Nhi dửng dưng cười, vươn tay ra đã chạm vào cây gậy nện tới.  Đột nhiên Trần Hùng lo lắng trong lòng, thực tế ngay khi Linh Hồ Uyển Nhi mở miệng, cười nụ cười lạnh nhạt dửng dưng thì hắn đã cảnh giác hơn.  “Ầm!”  Không thấy được Linh Hồ Uyển Nhi dùng chiêu gì mà phát ra một luồng khí cuồn cuộn giữ lấy cây gậy chỉ với một tay.  Giây tiếp theo, Linh Hồ Uyển Nhi xoay tay, một tay nắm lấy cây gậy rồi kéo mạnh về phía mình.  Đột nhiên có một lực kéo vô cùng mạnh khiến Trần Hùng đang bám chặt vào cây gậy không thể kiểm soát được, cả người lao về phía Linh Hồ Uyển Nhi.  Mà điều chờ đợi hắn chính là một bàn tay thon dài trắng trẻo khác.  “Là cô…”  Trần Hùng hét lớn, hắn nhận ra bàn tay này.  Ban đầu hắn bị Linh Hồ Uyển Nhi cắt đứt tai, một chưởng đã bị đánh gục, bàn tay này giống y như đúc!  Ầm!  Trần Hùng muốn rút lui, nhưng căn bản đã không kịp nữa, hoảng hốt cản lại giống như như một tờ giấy mỏng manh.  Phá vỡ phòng ngự của Trần Hùng dễ như trở bàn tay, một chưởng đánh thẳng vào lồng ngực hắn.  Phù!  Trần Hùng bay thẳng ra ngoài, máu từ trong miệng bắn tung toé ra xung quanh.  Mà Linh Hồ Uyển Nhi đang nắm lấy cây gậy bằng một tay khác, ném về phía trước mạnh mẽ như cây lao phóng đến.  “Không!”  Trần Hùng rống lớn, đầu tiên là muốn tránh né nhưng ở trên không thì làm gì có chỗ nào cho hắn mượn lực được?  Phù!  Thân gậy thô nhám xuyên thẳng qua ngực Trần Hùng, cắm xuống dưới đất mạnh mẽ.  Trần Hùng, thân thể vẫn còn ở trên không đã bị gậy đâm xuyên qua ngay trên đó!  A!  “Sao có thể chứ, người phụ nữ này là ai?”  “Một gậy đã đâm chết được tiểu tông sư, bên cạnh Diệp Phàm vậy mà còn có cao thủ thế này sao?”  “Tôi xem thực lực này còn kinh khủng hơn Diệp Phàm nhiều. Sao trước đây tôi chưa từng nghe nói đến?”  “Giết ngay tức khắc, đúng là giết liền lập tức đây…”  

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thế nhưng lại có một bàn tay trắng thon còn nhanh hơn cả cô.  

“Đưa bọn họ đi đi…”  

Giọng nói lạnh nhạt của Linh Hồ Uyển Nhi vang lên bên tai Long Linh.  

Trần Hùng thấy lại có thêm một cô gái xinh đẹp đến ngăn cản, vẻ mặt vô cùng khinh thường.  

Tên này cười lớn nói: “Đám đàn bà thối tha các người lo sinh con là được rồi, chém chém giết giết không phải là chuyện của mấy người đâu. Về làm ấm giường tôi thì tôi tha cho một mạng, ha ha ha…”  

“Thật sao?”  

Linh Hồ Uyển Nhi dửng dưng cười, vươn tay ra đã chạm vào cây gậy nện tới.  

Đột nhiên Trần Hùng lo lắng trong lòng, thực tế ngay khi Linh Hồ Uyển Nhi mở miệng, cười nụ cười lạnh nhạt dửng dưng thì hắn đã cảnh giác hơn.  

“Ầm!”  

Không thấy được Linh Hồ Uyển Nhi dùng chiêu gì mà phát ra một luồng khí cuồn cuộn giữ lấy cây gậy chỉ với một tay.  

Giây tiếp theo, Linh Hồ Uyển Nhi xoay tay, một tay nắm lấy cây gậy rồi kéo mạnh về phía mình.  

Đột nhiên có một lực kéo vô cùng mạnh khiến Trần Hùng đang bám chặt vào cây gậy không thể kiểm soát được, cả người lao về phía Linh Hồ Uyển Nhi.  

Mà điều chờ đợi hắn chính là một bàn tay thon dài trắng trẻo khác.  

“Là cô…”  

Trần Hùng hét lớn, hắn nhận ra bàn tay này.  

Ban đầu hắn bị Linh Hồ Uyển Nhi cắt đứt tai, một chưởng đã bị đánh gục, bàn tay này giống y như đúc!  

Ầm!  

Trần Hùng muốn rút lui, nhưng căn bản đã không kịp nữa, hoảng hốt cản lại giống như như một tờ giấy mỏng manh.  

Phá vỡ phòng ngự của Trần Hùng dễ như trở bàn tay, một chưởng đánh thẳng vào lồng ngực hắn.  

Phù!  

Trần Hùng bay thẳng ra ngoài, máu từ trong miệng bắn tung toé ra xung quanh.  

Mà Linh Hồ Uyển Nhi đang nắm lấy cây gậy bằng một tay khác, ném về phía trước mạnh mẽ như cây lao phóng đến.  

“Không!”  

Trần Hùng rống lớn, đầu tiên là muốn tránh né nhưng ở trên không thì làm gì có chỗ nào cho hắn mượn lực được?  

Phù!  

Thân gậy thô nhám xuyên thẳng qua ngực Trần Hùng, cắm xuống dưới đất mạnh mẽ.  

Trần Hùng, thân thể vẫn còn ở trên không đã bị gậy đâm xuyên qua ngay trên đó!  

A!  

“Sao có thể chứ, người phụ nữ này là ai?”  

“Một gậy đã đâm chết được tiểu tông sư, bên cạnh Diệp Phàm vậy mà còn có cao thủ thế này sao?”  

“Tôi xem thực lực này còn kinh khủng hơn Diệp Phàm nhiều. Sao trước đây tôi chưa từng nghe nói đến?”  

“Giết ngay tức khắc, đúng là giết liền lập tức đây…”  

Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Thế nhưng lại có một bàn tay trắng thon còn nhanh hơn cả cô.  “Đưa bọn họ đi đi…”  Giọng nói lạnh nhạt của Linh Hồ Uyển Nhi vang lên bên tai Long Linh.  Trần Hùng thấy lại có thêm một cô gái xinh đẹp đến ngăn cản, vẻ mặt vô cùng khinh thường.  Tên này cười lớn nói: “Đám đàn bà thối tha các người lo sinh con là được rồi, chém chém giết giết không phải là chuyện của mấy người đâu. Về làm ấm giường tôi thì tôi tha cho một mạng, ha ha ha…”  “Thật sao?”  Linh Hồ Uyển Nhi dửng dưng cười, vươn tay ra đã chạm vào cây gậy nện tới.  Đột nhiên Trần Hùng lo lắng trong lòng, thực tế ngay khi Linh Hồ Uyển Nhi mở miệng, cười nụ cười lạnh nhạt dửng dưng thì hắn đã cảnh giác hơn.  “Ầm!”  Không thấy được Linh Hồ Uyển Nhi dùng chiêu gì mà phát ra một luồng khí cuồn cuộn giữ lấy cây gậy chỉ với một tay.  Giây tiếp theo, Linh Hồ Uyển Nhi xoay tay, một tay nắm lấy cây gậy rồi kéo mạnh về phía mình.  Đột nhiên có một lực kéo vô cùng mạnh khiến Trần Hùng đang bám chặt vào cây gậy không thể kiểm soát được, cả người lao về phía Linh Hồ Uyển Nhi.  Mà điều chờ đợi hắn chính là một bàn tay thon dài trắng trẻo khác.  “Là cô…”  Trần Hùng hét lớn, hắn nhận ra bàn tay này.  Ban đầu hắn bị Linh Hồ Uyển Nhi cắt đứt tai, một chưởng đã bị đánh gục, bàn tay này giống y như đúc!  Ầm!  Trần Hùng muốn rút lui, nhưng căn bản đã không kịp nữa, hoảng hốt cản lại giống như như một tờ giấy mỏng manh.  Phá vỡ phòng ngự của Trần Hùng dễ như trở bàn tay, một chưởng đánh thẳng vào lồng ngực hắn.  Phù!  Trần Hùng bay thẳng ra ngoài, máu từ trong miệng bắn tung toé ra xung quanh.  Mà Linh Hồ Uyển Nhi đang nắm lấy cây gậy bằng một tay khác, ném về phía trước mạnh mẽ như cây lao phóng đến.  “Không!”  Trần Hùng rống lớn, đầu tiên là muốn tránh né nhưng ở trên không thì làm gì có chỗ nào cho hắn mượn lực được?  Phù!  Thân gậy thô nhám xuyên thẳng qua ngực Trần Hùng, cắm xuống dưới đất mạnh mẽ.  Trần Hùng, thân thể vẫn còn ở trên không đã bị gậy đâm xuyên qua ngay trên đó!  A!  “Sao có thể chứ, người phụ nữ này là ai?”  “Một gậy đã đâm chết được tiểu tông sư, bên cạnh Diệp Phàm vậy mà còn có cao thủ thế này sao?”  “Tôi xem thực lực này còn kinh khủng hơn Diệp Phàm nhiều. Sao trước đây tôi chưa từng nghe nói đến?”  “Giết ngay tức khắc, đúng là giết liền lập tức đây…”  

Chương 1302