Tác giả:

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa "Hắc thiếu, vợ cậu đến rồi." Triệu Nhật Thiên dẫn Cảnh Ngữ Hàm đi tới chỗ Hắc Lăng Tu đang ngồi dựa ở trên ghế sa lon xem tài liệu. Hắc Lăng Tu mặc áo sơ mi màu đen, quần âu màu đen, trên cổ không thắt cà vạt. Anh là chiếc móc áo trời sinh, có thể diễn giải màu sắc bình thường nhất trên thế giới này thành sự thanh lịch tôn quý không người sánh bằng. Góc nghiêng khuôn mặt đẹp trai như người mẫu nam bước ra từ trong tạp chí, làm người nhìn qua khó có thể quên được. Nghe thấy tiếng của Triệu Nhật Thiên, Hắc Lăng Tu chậm rãi nâng khuôn mặt đẹp trai như được điêu khắc cẩn thận bởi những người thợ thủ công hàng đầu lên. Nhưng bộ phận cuốn hút nhất của anh, vẫn là đôi mắt đen sắc bén như chim ưng. Ánh nhìn của anh có thể tạo áp lực mạnh mẽ, làm người run rẩy trong lòng, không tự chủ được muốn cúi đầu xưng thần. Có lẽ là bị khí chất của Hắc Lăng Tu dọa sợ, từ lúc bước vào cửa đến giờ, Cảnh Ngữ Hàm vẫn trốn ở sau lưng Triệu Nhật Thiên. Đến khi Triệu Nhật Thiên kéo cô…

Chương 6: Các Bạn Nhỏ Khác Đều Có Xẻng (2)

Hắc Thiếu, Vợ Anh Lại Đang Giả NgốcTác giả: Kim CaTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhNhóm dịch: Thất Liên Hoa "Hắc thiếu, vợ cậu đến rồi." Triệu Nhật Thiên dẫn Cảnh Ngữ Hàm đi tới chỗ Hắc Lăng Tu đang ngồi dựa ở trên ghế sa lon xem tài liệu. Hắc Lăng Tu mặc áo sơ mi màu đen, quần âu màu đen, trên cổ không thắt cà vạt. Anh là chiếc móc áo trời sinh, có thể diễn giải màu sắc bình thường nhất trên thế giới này thành sự thanh lịch tôn quý không người sánh bằng. Góc nghiêng khuôn mặt đẹp trai như người mẫu nam bước ra từ trong tạp chí, làm người nhìn qua khó có thể quên được. Nghe thấy tiếng của Triệu Nhật Thiên, Hắc Lăng Tu chậm rãi nâng khuôn mặt đẹp trai như được điêu khắc cẩn thận bởi những người thợ thủ công hàng đầu lên. Nhưng bộ phận cuốn hút nhất của anh, vẫn là đôi mắt đen sắc bén như chim ưng. Ánh nhìn của anh có thể tạo áp lực mạnh mẽ, làm người run rẩy trong lòng, không tự chủ được muốn cúi đầu xưng thần. Có lẽ là bị khí chất của Hắc Lăng Tu dọa sợ, từ lúc bước vào cửa đến giờ, Cảnh Ngữ Hàm vẫn trốn ở sau lưng Triệu Nhật Thiên. Đến khi Triệu Nhật Thiên kéo cô… Luồng khí lạnh đó từ đâu tới? Tất nhiên là từ trên người của người đàn ông có ánh mắt lạnh lẽo đứng bên cạnh anh ta.Nếu anh ta mà là Cảnh Ngữ Hàm, khoảng khắc này, Triệu Nhật Thiên sẽ trực tiếp lựa chọn xích chó(*).(*)Xích chó: là từ đồng âm với “Go die”, bắt nguồn từ một câu hát Rap do nghệ sỹ Trung Quốc Hoàng Tử Thao biểu diễn trong một buổi hòa nhạc.Triệu Nhật Thiên lại nín thở trờ đợi lần nữa.Nhưng cảnh tượng đẫm máu như trong dự kiến chậm chạp không diễn ra, ngược lại là...Hắc Lăng Tu bước tới, vác Cảnh Ngữ Hàm từ dưới đất lên đầu vai bằng động tác cực kỳ lưu loát, sau đó nhấc đôi chân dài có tỷ lệ hoàn mỹ đi về phía căn biệt thự mới kiểu Trung Hoa.Cảnh Ngữ Hàm yên tĩnh trong chốc lát, rồi mới hậu tri hậu giác phát hiện ra mình bị Hắc Lăng Tu vác đi, sắp phải chia lìa xẻng nhỏ yêu dấu: “Hu hu, xẻng nhỏ... xẻng nhỏ của Hàm Hàm!"Cô không chỉ khóc, còn ầm ĩ trên đầu vai của Hắc Lăng Tu, đập loạn cả tay lẫn chân.Hành động này, lại khiến quần chúng vô tội Triệu Nhật Thiên đứng gần đó gặp họa, cát văng từ trên người Cảnh Ngữ Hàm xuống bắn hết cả vào mặt và tóc anh ta."Anh sẽ mua cho em, im miệng không được khóc nữa!" Mặc kệ Cảnh Ngữ Hàm điên cuồng gào khóc như thế nào, Hắc Lăng Tu vẫn không định dừng bước lại."Bộ dụng cụ xúc cát của cậu ta có 13 loại, em muốn nhiều hơn cậu ta một cái xẻng." Nghe thấy Hắc Lăng Tu hứa sẽ mua xẻng nhỏ cho mình, tiếng khóc của Cảnh Ngữ Hàm dần nhỏ lại, cô còn nức nở đưa ra yêu cầu."Được, mua bộ dụng cụ đắt tiền nhất có nhiều xẻng hơn..." Trong giọng điệu mang theo sự tức giận của người đàn ông nào đó còn cất giấu sự bất lực và thỏa hiệp."Em còn muốn bộ quần áo giống cậu ta nữa!""Buổi tối sẽ cho người làm theo yêu cầu của em..."Theo bước chân của Hắc Lăng Tu đi càng lúc càng xa, tiếng khóc của Cảnh Ngữ Hàm cũng càng ngày càng nhỏ.Sau khi quần chúng vô tội Triệu Nhật Thiên đứng gần đó lau sạch cát ở trên mặt đi, anh ta lại buồn bực nhìn hai bóng dáng đang dần dần đi xa kia.Có cảm giác tự dưng bị nhét một bụng thức ăn cho chó ăn không tiêu là thế nào?Chờ câu trả lời trên mạng, rất gấp!

Luồng khí lạnh đó từ đâu tới? Tất nhiên là từ trên người của người đàn ông có ánh mắt lạnh lẽo đứng bên cạnh anh ta.

Nếu anh ta mà là Cảnh Ngữ Hàm, khoảng khắc này, Triệu Nhật Thiên sẽ trực tiếp lựa chọn xích chó(*).

(*)Xích chó: là từ đồng âm với “Go die”, bắt nguồn từ một câu hát Rap do nghệ sỹ Trung Quốc Hoàng Tử Thao biểu diễn trong một buổi hòa nhạc.

Triệu Nhật Thiên lại nín thở trờ đợi lần nữa.

Nhưng cảnh tượng đẫm máu như trong dự kiến chậm chạp không diễn ra, ngược lại là...

Hắc Lăng Tu bước tới, vác Cảnh Ngữ Hàm từ dưới đất lên đầu vai bằng động tác cực kỳ lưu loát, sau đó nhấc đôi chân dài có tỷ lệ hoàn mỹ đi về phía căn biệt thự mới kiểu Trung Hoa.

Cảnh Ngữ Hàm yên tĩnh trong chốc lát, rồi mới hậu tri hậu giác phát hiện ra mình bị Hắc Lăng Tu vác đi, sắp phải chia lìa xẻng nhỏ yêu dấu: “Hu hu, xẻng nhỏ... xẻng nhỏ của Hàm Hàm!"

Cô không chỉ khóc, còn ầm ĩ trên đầu vai của Hắc Lăng Tu, đập loạn cả tay lẫn chân.

Hành động này, lại khiến quần chúng vô tội Triệu Nhật Thiên đứng gần đó gặp họa, cát văng từ trên người Cảnh Ngữ Hàm xuống bắn hết cả vào mặt và tóc anh ta.

"Anh sẽ mua cho em, im miệng không được khóc nữa!" Mặc kệ Cảnh Ngữ Hàm điên cuồng gào khóc như thế nào, Hắc Lăng Tu vẫn không định dừng bước lại.

"Bộ dụng cụ xúc cát của cậu ta có 13 loại, em muốn nhiều hơn cậu ta một cái xẻng." Nghe thấy Hắc Lăng Tu hứa sẽ mua xẻng nhỏ cho mình, tiếng khóc của Cảnh Ngữ Hàm dần nhỏ lại, cô còn nức nở đưa ra yêu cầu.

"Được, mua bộ dụng cụ đắt tiền nhất có nhiều xẻng hơn..." Trong giọng điệu mang theo sự tức giận của người đàn ông nào đó còn cất giấu sự bất lực và thỏa hiệp.

"Em còn muốn bộ quần áo giống cậu ta nữa!"

"Buổi tối sẽ cho người làm theo yêu cầu của em..."

Theo bước chân của Hắc Lăng Tu đi càng lúc càng xa, tiếng khóc của Cảnh Ngữ Hàm cũng càng ngày càng nhỏ.

Sau khi quần chúng vô tội Triệu Nhật Thiên đứng gần đó lau sạch cát ở trên mặt đi, anh ta lại buồn bực nhìn hai bóng dáng đang dần dần đi xa kia.

Có cảm giác tự dưng bị nhét một bụng thức ăn cho chó ăn không tiêu là thế nào?

Chờ câu trả lời trên mạng, rất gấp!

Hắc Thiếu, Vợ Anh Lại Đang Giả NgốcTác giả: Kim CaTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhNhóm dịch: Thất Liên Hoa "Hắc thiếu, vợ cậu đến rồi." Triệu Nhật Thiên dẫn Cảnh Ngữ Hàm đi tới chỗ Hắc Lăng Tu đang ngồi dựa ở trên ghế sa lon xem tài liệu. Hắc Lăng Tu mặc áo sơ mi màu đen, quần âu màu đen, trên cổ không thắt cà vạt. Anh là chiếc móc áo trời sinh, có thể diễn giải màu sắc bình thường nhất trên thế giới này thành sự thanh lịch tôn quý không người sánh bằng. Góc nghiêng khuôn mặt đẹp trai như người mẫu nam bước ra từ trong tạp chí, làm người nhìn qua khó có thể quên được. Nghe thấy tiếng của Triệu Nhật Thiên, Hắc Lăng Tu chậm rãi nâng khuôn mặt đẹp trai như được điêu khắc cẩn thận bởi những người thợ thủ công hàng đầu lên. Nhưng bộ phận cuốn hút nhất của anh, vẫn là đôi mắt đen sắc bén như chim ưng. Ánh nhìn của anh có thể tạo áp lực mạnh mẽ, làm người run rẩy trong lòng, không tự chủ được muốn cúi đầu xưng thần. Có lẽ là bị khí chất của Hắc Lăng Tu dọa sợ, từ lúc bước vào cửa đến giờ, Cảnh Ngữ Hàm vẫn trốn ở sau lưng Triệu Nhật Thiên. Đến khi Triệu Nhật Thiên kéo cô… Luồng khí lạnh đó từ đâu tới? Tất nhiên là từ trên người của người đàn ông có ánh mắt lạnh lẽo đứng bên cạnh anh ta.Nếu anh ta mà là Cảnh Ngữ Hàm, khoảng khắc này, Triệu Nhật Thiên sẽ trực tiếp lựa chọn xích chó(*).(*)Xích chó: là từ đồng âm với “Go die”, bắt nguồn từ một câu hát Rap do nghệ sỹ Trung Quốc Hoàng Tử Thao biểu diễn trong một buổi hòa nhạc.Triệu Nhật Thiên lại nín thở trờ đợi lần nữa.Nhưng cảnh tượng đẫm máu như trong dự kiến chậm chạp không diễn ra, ngược lại là...Hắc Lăng Tu bước tới, vác Cảnh Ngữ Hàm từ dưới đất lên đầu vai bằng động tác cực kỳ lưu loát, sau đó nhấc đôi chân dài có tỷ lệ hoàn mỹ đi về phía căn biệt thự mới kiểu Trung Hoa.Cảnh Ngữ Hàm yên tĩnh trong chốc lát, rồi mới hậu tri hậu giác phát hiện ra mình bị Hắc Lăng Tu vác đi, sắp phải chia lìa xẻng nhỏ yêu dấu: “Hu hu, xẻng nhỏ... xẻng nhỏ của Hàm Hàm!"Cô không chỉ khóc, còn ầm ĩ trên đầu vai của Hắc Lăng Tu, đập loạn cả tay lẫn chân.Hành động này, lại khiến quần chúng vô tội Triệu Nhật Thiên đứng gần đó gặp họa, cát văng từ trên người Cảnh Ngữ Hàm xuống bắn hết cả vào mặt và tóc anh ta."Anh sẽ mua cho em, im miệng không được khóc nữa!" Mặc kệ Cảnh Ngữ Hàm điên cuồng gào khóc như thế nào, Hắc Lăng Tu vẫn không định dừng bước lại."Bộ dụng cụ xúc cát của cậu ta có 13 loại, em muốn nhiều hơn cậu ta một cái xẻng." Nghe thấy Hắc Lăng Tu hứa sẽ mua xẻng nhỏ cho mình, tiếng khóc của Cảnh Ngữ Hàm dần nhỏ lại, cô còn nức nở đưa ra yêu cầu."Được, mua bộ dụng cụ đắt tiền nhất có nhiều xẻng hơn..." Trong giọng điệu mang theo sự tức giận của người đàn ông nào đó còn cất giấu sự bất lực và thỏa hiệp."Em còn muốn bộ quần áo giống cậu ta nữa!""Buổi tối sẽ cho người làm theo yêu cầu của em..."Theo bước chân của Hắc Lăng Tu đi càng lúc càng xa, tiếng khóc của Cảnh Ngữ Hàm cũng càng ngày càng nhỏ.Sau khi quần chúng vô tội Triệu Nhật Thiên đứng gần đó lau sạch cát ở trên mặt đi, anh ta lại buồn bực nhìn hai bóng dáng đang dần dần đi xa kia.Có cảm giác tự dưng bị nhét một bụng thức ăn cho chó ăn không tiêu là thế nào?Chờ câu trả lời trên mạng, rất gấp!

Chương 6: Các Bạn Nhỏ Khác Đều Có Xẻng (2)