Trong 1 căn biệt thự sang trọng thuộc tầm lớn ở các tỉnh ngoại ô miền Tây.Có 3 người đanh nói chuyện.Nó đang phải ngồi nghe ông "Già" nó lải nhải mà đau đầu"Tao nói mày rồi mày phải sang bên Mĩ học đại học,điều kiện vật chất cũng như trình độ bên đấy cao hơn nhiều so với Việt Nam"Mẹ nó nghe vậy,dù biết là đúng nhưng vì thương con lên bà cũng nho tiến nói với chông"Mình à để con nó tự do chứ, nó lớn rồi sao cứ quát con nó thế"Người đàn ông nghe vậy"hừ" lạnh quát"Bà im đi, đồ đàn bà biết cái gì mà nói,tôi cũng chỉ muốn tốt cho noa thôi"Nó thì vẫn ngồi im nghe từ nãy đến giờ nhưng mà khi thấy ông già quát mẹ,nó mới nói"Ông to tiếng cái gì vậy,đường là do tôi chọn,đi hay không là do tôi quyết định"Bố nó nghe thế máu nóng trong người sôi ùng ục,quát"Mày giỏi,Bố mày muốn tốt ày mà mày không nghe lại còn bày đặt nói này nọ.Mày nói đi mày định thế nào". Nó lạnh nhạt nói"Tôi sẽ ở lại Việt Nam học,còn ông muốn làm gì thì mặc ông tôi không nghe"Bố noa nghe cái giọng bất cần của nó như vậy nổi…
Chương 35: Chương 35:
Tiểu Thư Lạnh Chảnh Và Chàng Bồi BànTác giả: Gió QuỷTruyện Ngôn TìnhTrong 1 căn biệt thự sang trọng thuộc tầm lớn ở các tỉnh ngoại ô miền Tây.Có 3 người đanh nói chuyện.Nó đang phải ngồi nghe ông "Già" nó lải nhải mà đau đầu"Tao nói mày rồi mày phải sang bên Mĩ học đại học,điều kiện vật chất cũng như trình độ bên đấy cao hơn nhiều so với Việt Nam"Mẹ nó nghe vậy,dù biết là đúng nhưng vì thương con lên bà cũng nho tiến nói với chông"Mình à để con nó tự do chứ, nó lớn rồi sao cứ quát con nó thế"Người đàn ông nghe vậy"hừ" lạnh quát"Bà im đi, đồ đàn bà biết cái gì mà nói,tôi cũng chỉ muốn tốt cho noa thôi"Nó thì vẫn ngồi im nghe từ nãy đến giờ nhưng mà khi thấy ông già quát mẹ,nó mới nói"Ông to tiếng cái gì vậy,đường là do tôi chọn,đi hay không là do tôi quyết định"Bố nó nghe thế máu nóng trong người sôi ùng ục,quát"Mày giỏi,Bố mày muốn tốt ày mà mày không nghe lại còn bày đặt nói này nọ.Mày nói đi mày định thế nào". Nó lạnh nhạt nói"Tôi sẽ ở lại Việt Nam học,còn ông muốn làm gì thì mặc ông tôi không nghe"Bố noa nghe cái giọng bất cần của nó như vậy nổi… Rồi con nhỏ quay qua nó:-Hok được ăn mấy món này.Quê thịt đó,từ trươc đến giờ nó thích ăn gì làm gì thì làm,bây giờ lại phải nghe lời con nhỏ này không được ăn món thịt gà mà nó thích.Mà sao mình phải nghe nòi con nhỏ nhỉ....nó tự nghĩ.-Ha ha thôi xong đời mày rồi Mon ơi ,chưa gì mà nhỏ đã quản mày rồi,làm như...-Thằng Duy thấy thế cười sặc cả lên,nói móc nó.Cả đám cười rầm..Nó nhìn thằng Duy bằng anh mắt đặc mùi sát khí.-Nhìn nhìn cái gì,không đúng sao.Từ giò bỏ cái tính kén chọn đồ ăn đi nha,muốn ăn thì đi mà xin em nó kia kìa.em nó ày ăn thì tao ok,-rồi quay qua con nhỏ cười-thanks em nha,thế là từ giờ anh không phải mang Gà rán cho thằng chó này rồi,ha ha.Cuộc vui chè chén kéo dài đến gần sáng....còn nó chỉdc chè chén với ly nc ngọt và tô cháo thịt @@Ông kha và anh Long thì phải ở lại tiếp tục nhậu với mấy ông kia.Chỉ có thằng Duy chở nó về,còn rồi con nhỏ cũng theo nó đi.Thằng Duy đèo nó về đến nhà trọ nó mà con nhỏ vẫn đi theo,chỗ mắt ngặc nhiên nhìn nó nói:-Mon,em này theo mày về này,sao thế hả.-Mày hỏi tao thì tao hỏi ai,đi mà hỏi nhỏ chứ.-Ờ sao em về đây,không về nhà à?Con nhỏ vẫn chả nói gì,chỉ lắc lắc đầu.Thằng Duy thấy thế thì kéo nó lại nói:-M.K không ngờ bình thường mày lạnh nhạt với các em,đêm lại có gái về ngủ cùng.-Rồi thằng Duy lại quay ra nhìn nhỏ,rồi lại nhìn nó,nói to:-Thôi tui về,hai anh chỉ nghỉ ngơi,vận động ít thôi nhé,nhớ mặc áo mưa đầy(biết áo mua là gì không)đủ đấy.-Rồi chạy ù đi.Nó nghe thế thì giật nảy mình,thằng điên này,mày điên à,cái gì mà vận động,áo mưa đầy đủ nhé,nói thế trước mặt gái mà không biết ngại.Đang đỉnh đuổi theo thì thằng Duy đã chạy mất tích,nó nhìn qua con nhỏ định nói gì đó thì thấy mặt nhỏ đỏ bừng,chắc nhỏ ngại đây mà.Chợt con nhỏ đi ra đóng cửa lại,thấy thế nó thầm kêu không ổn,chả lẽ con nhỏ định với nó cái kia(cái kia là cái gì vậy)thật sao,không được nha tui vẫn còn thân trong trắng đó(tưởng bố kêu mất ở bệnh viện rồi)Rồi còn nhỏ đỡ nó làm xuống.Thôi tiêu rồi,mình toàn thân ê ẩm,cái kia chắc chết mất.- Ngủ đi- Còn....- Ngủ đi nói nhiều.Chợt con nhỏ chui vào góc giường,nó chả quan tâm,nằm suy nghĩ..Con nhỏ ngồi ôm chân thu lu 1 góc nhìn vào cái máy tính...nhỏ mở 1 đoạn phim hài ra...tiếng phim hài nho nhỏ...nhưng chẳng làm dc đứa nào cười. Thực sự..rất khó đoán dc cảm xúc của nó lúc này dành cho con nhỏ, cảm giác ấm áp vì sự quan tâm chăm sóc của nhỏ, một chút ác cảm vẫn còn, chẳng biết con nhỏ nghĩ gì về nó, đối với nó như thế nào khi nó chẳng nói gì chẳng quan tâm gì tới con nhỏ...vậy mà con nhỏ lại dành một sự chú ý đặc biệt cho nó như vậy...Ngay cả việc lúc chiều rõ ràng con nhỏ đã dứt khoát cắt đứt quan hệ bạn bè với mấy đứa kia chỉ vì nó bị đánh...thật kỳ lạ. Rồi những giọt nước mắt của con nhỏ nửa, nhỏ đâu cần thiết phải rơi nước mắt vì 1 thằng nhóc xa lạ như nó chứ...Chợt nó quay qua nhìn con nhỏ...sax...nước mắt đang rơi trên mắt con nhỏ...gương mặt con nhỏ đã mất đi vẻ kiêu kì thường ngày...nó vội ngồi dậy chọt chọt vào vai con nhỏ.
Rồi con nhỏ quay qua nó:
-Hok được ăn mấy món này.
Quê thịt đó,từ trươc đến giờ nó thích ăn gì làm gì thì làm,bây giờ lại phải nghe lời con nhỏ này không được ăn món thịt gà mà nó thích.Mà sao mình phải nghe nòi con nhỏ nhỉ....nó tự nghĩ.
-Ha ha thôi xong đời mày rồi Mon ơi ,chưa gì mà nhỏ đã quản mày rồi,làm như...-Thằng Duy thấy thế cười sặc cả lên,nói móc nó.
Cả đám cười rầm..Nó nhìn thằng Duy bằng anh mắt đặc mùi sát khí.
-Nhìn nhìn cái gì,không đúng sao.Từ giò bỏ cái tính kén chọn đồ ăn đi nha,muốn ăn thì đi mà xin em nó kia kìa.em nó ày ăn thì tao ok,-rồi quay qua con nhỏ cười-thanks em nha,thế là từ giờ anh không phải mang Gà rán cho thằng chó này rồi,ha ha.
Cuộc vui chè chén kéo dài đến gần sáng....còn nó chỉdc chè chén với ly nc ngọt và tô cháo thịt @@Ông kha và anh Long thì phải ở lại tiếp tục nhậu với mấy ông kia.Chỉ có thằng Duy chở nó về,còn rồi con nhỏ cũng theo nó đi.Thằng Duy đèo nó về đến nhà trọ nó mà con nhỏ vẫn đi theo,chỗ mắt ngặc nhiên nhìn nó nói:
-Mon,em này theo mày về này,sao thế hả.
-Mày hỏi tao thì tao hỏi ai,đi mà hỏi nhỏ chứ.
-Ờ sao em về đây,không về nhà à?
Con nhỏ vẫn chả nói gì,chỉ lắc lắc đầu.Thằng Duy thấy thế thì kéo nó lại nói:
-M.K không ngờ bình thường mày lạnh nhạt với các em,đêm lại có gái về ngủ cùng.-Rồi thằng Duy lại quay ra nhìn nhỏ,rồi lại nhìn nó,nói to:
-Thôi tui về,hai anh chỉ nghỉ ngơi,vận động ít thôi nhé,nhớ mặc áo mưa đầy(biết áo mua là gì không)đủ đấy.-Rồi chạy ù đi.Nó nghe thế thì giật nảy mình,thằng điên này,mày điên à,cái gì mà vận động,áo mưa đầy đủ nhé,nói thế trước mặt gái mà không biết ngại.Đang đỉnh đuổi theo thì thằng Duy đã chạy mất tích,nó nhìn qua con nhỏ định nói gì đó thì thấy mặt nhỏ đỏ bừng,chắc nhỏ ngại đây mà.Chợt con nhỏ đi ra đóng cửa lại,thấy thế nó thầm kêu không ổn,chả lẽ con nhỏ định với nó cái kia(cái kia là cái gì vậy)thật sao,không được nha tui vẫn còn thân trong trắng đó(tưởng bố kêu mất ở bệnh viện rồi)Rồi còn nhỏ đỡ nó làm xuống.Thôi tiêu rồi,mình toàn thân ê ẩm,cái kia chắc chết mất.
- Ngủ đi
- Còn....
- Ngủ đi nói nhiều.
Chợt con nhỏ chui vào góc giường,nó chả quan tâm,nằm suy nghĩ..
Con nhỏ ngồi ôm chân thu lu 1 góc nhìn vào cái máy tính...nhỏ mở 1 đoạn phim hài ra...tiếng phim hài nho nhỏ...nhưng chẳng làm dc đứa nào cười. Thực sự..rất khó đoán dc cảm xúc của nó lúc này dành cho con nhỏ, cảm giác ấm áp vì sự quan tâm chăm sóc của nhỏ, một chút ác cảm vẫn còn, chẳng biết con nhỏ nghĩ gì về nó, đối với nó như thế nào khi nó chẳng nói gì chẳng quan tâm gì tới con nhỏ...vậy mà con nhỏ lại dành một sự chú ý đặc biệt cho nó như vậy...Ngay cả việc lúc chiều rõ ràng con nhỏ đã dứt khoát cắt đứt quan hệ bạn bè với mấy đứa kia chỉ vì nó bị đánh...thật kỳ lạ. Rồi những giọt nước mắt của con nhỏ nửa, nhỏ đâu cần thiết phải rơi nước mắt vì 1 thằng nhóc xa lạ như nó chứ...Chợt nó quay qua nhìn con nhỏ...sax...nước mắt đang rơi trên mắt con nhỏ...gương mặt con nhỏ đã mất đi vẻ kiêu kì thường ngày...nó vội ngồi dậy chọt chọt vào vai con nhỏ.
Tiểu Thư Lạnh Chảnh Và Chàng Bồi BànTác giả: Gió QuỷTruyện Ngôn TìnhTrong 1 căn biệt thự sang trọng thuộc tầm lớn ở các tỉnh ngoại ô miền Tây.Có 3 người đanh nói chuyện.Nó đang phải ngồi nghe ông "Già" nó lải nhải mà đau đầu"Tao nói mày rồi mày phải sang bên Mĩ học đại học,điều kiện vật chất cũng như trình độ bên đấy cao hơn nhiều so với Việt Nam"Mẹ nó nghe vậy,dù biết là đúng nhưng vì thương con lên bà cũng nho tiến nói với chông"Mình à để con nó tự do chứ, nó lớn rồi sao cứ quát con nó thế"Người đàn ông nghe vậy"hừ" lạnh quát"Bà im đi, đồ đàn bà biết cái gì mà nói,tôi cũng chỉ muốn tốt cho noa thôi"Nó thì vẫn ngồi im nghe từ nãy đến giờ nhưng mà khi thấy ông già quát mẹ,nó mới nói"Ông to tiếng cái gì vậy,đường là do tôi chọn,đi hay không là do tôi quyết định"Bố nó nghe thế máu nóng trong người sôi ùng ục,quát"Mày giỏi,Bố mày muốn tốt ày mà mày không nghe lại còn bày đặt nói này nọ.Mày nói đi mày định thế nào". Nó lạnh nhạt nói"Tôi sẽ ở lại Việt Nam học,còn ông muốn làm gì thì mặc ông tôi không nghe"Bố noa nghe cái giọng bất cần của nó như vậy nổi… Rồi con nhỏ quay qua nó:-Hok được ăn mấy món này.Quê thịt đó,từ trươc đến giờ nó thích ăn gì làm gì thì làm,bây giờ lại phải nghe lời con nhỏ này không được ăn món thịt gà mà nó thích.Mà sao mình phải nghe nòi con nhỏ nhỉ....nó tự nghĩ.-Ha ha thôi xong đời mày rồi Mon ơi ,chưa gì mà nhỏ đã quản mày rồi,làm như...-Thằng Duy thấy thế cười sặc cả lên,nói móc nó.Cả đám cười rầm..Nó nhìn thằng Duy bằng anh mắt đặc mùi sát khí.-Nhìn nhìn cái gì,không đúng sao.Từ giò bỏ cái tính kén chọn đồ ăn đi nha,muốn ăn thì đi mà xin em nó kia kìa.em nó ày ăn thì tao ok,-rồi quay qua con nhỏ cười-thanks em nha,thế là từ giờ anh không phải mang Gà rán cho thằng chó này rồi,ha ha.Cuộc vui chè chén kéo dài đến gần sáng....còn nó chỉdc chè chén với ly nc ngọt và tô cháo thịt @@Ông kha và anh Long thì phải ở lại tiếp tục nhậu với mấy ông kia.Chỉ có thằng Duy chở nó về,còn rồi con nhỏ cũng theo nó đi.Thằng Duy đèo nó về đến nhà trọ nó mà con nhỏ vẫn đi theo,chỗ mắt ngặc nhiên nhìn nó nói:-Mon,em này theo mày về này,sao thế hả.-Mày hỏi tao thì tao hỏi ai,đi mà hỏi nhỏ chứ.-Ờ sao em về đây,không về nhà à?Con nhỏ vẫn chả nói gì,chỉ lắc lắc đầu.Thằng Duy thấy thế thì kéo nó lại nói:-M.K không ngờ bình thường mày lạnh nhạt với các em,đêm lại có gái về ngủ cùng.-Rồi thằng Duy lại quay ra nhìn nhỏ,rồi lại nhìn nó,nói to:-Thôi tui về,hai anh chỉ nghỉ ngơi,vận động ít thôi nhé,nhớ mặc áo mưa đầy(biết áo mua là gì không)đủ đấy.-Rồi chạy ù đi.Nó nghe thế thì giật nảy mình,thằng điên này,mày điên à,cái gì mà vận động,áo mưa đầy đủ nhé,nói thế trước mặt gái mà không biết ngại.Đang đỉnh đuổi theo thì thằng Duy đã chạy mất tích,nó nhìn qua con nhỏ định nói gì đó thì thấy mặt nhỏ đỏ bừng,chắc nhỏ ngại đây mà.Chợt con nhỏ đi ra đóng cửa lại,thấy thế nó thầm kêu không ổn,chả lẽ con nhỏ định với nó cái kia(cái kia là cái gì vậy)thật sao,không được nha tui vẫn còn thân trong trắng đó(tưởng bố kêu mất ở bệnh viện rồi)Rồi còn nhỏ đỡ nó làm xuống.Thôi tiêu rồi,mình toàn thân ê ẩm,cái kia chắc chết mất.- Ngủ đi- Còn....- Ngủ đi nói nhiều.Chợt con nhỏ chui vào góc giường,nó chả quan tâm,nằm suy nghĩ..Con nhỏ ngồi ôm chân thu lu 1 góc nhìn vào cái máy tính...nhỏ mở 1 đoạn phim hài ra...tiếng phim hài nho nhỏ...nhưng chẳng làm dc đứa nào cười. Thực sự..rất khó đoán dc cảm xúc của nó lúc này dành cho con nhỏ, cảm giác ấm áp vì sự quan tâm chăm sóc của nhỏ, một chút ác cảm vẫn còn, chẳng biết con nhỏ nghĩ gì về nó, đối với nó như thế nào khi nó chẳng nói gì chẳng quan tâm gì tới con nhỏ...vậy mà con nhỏ lại dành một sự chú ý đặc biệt cho nó như vậy...Ngay cả việc lúc chiều rõ ràng con nhỏ đã dứt khoát cắt đứt quan hệ bạn bè với mấy đứa kia chỉ vì nó bị đánh...thật kỳ lạ. Rồi những giọt nước mắt của con nhỏ nửa, nhỏ đâu cần thiết phải rơi nước mắt vì 1 thằng nhóc xa lạ như nó chứ...Chợt nó quay qua nhìn con nhỏ...sax...nước mắt đang rơi trên mắt con nhỏ...gương mặt con nhỏ đã mất đi vẻ kiêu kì thường ngày...nó vội ngồi dậy chọt chọt vào vai con nhỏ.