Hôm nay là ngày mà Tề Dương sẽ đính hôn , nữ thần của lòng anh - Lưu Na cuối cùng cũng đã chịu gả cho anh!Mẹ của anh là Lâm Phương lại càng kích động hơn đến một đêm ngủ không được, sáng sớm liền rời giường chuẩn bị. Tề Dương đang ngủ giữa lúc mơ mơ màng màng, điện thoại lại vang lên. Lấy ra xem thử, vẫn là số xa lạ đó. Ấn nút nghe máy, anh nghe cái thanh âm như muốn quen thuộc đó: “thiếu gia, người xem lúc nào trở về kế thừa tài sản của lão gia?”Tề Dương lập tức ngắt máy cuộc trò chuyện, đem dãy số điện thoại đó kéo vào sổ đen. “Cái đám ôn dịch chúng mày! Biết rõ lão tử đã nghèo rồi, còn có bọn điên này nói trêu chọc!” Tề Dương nhịn không được chửi mắng một tiếng. Bởi vì anh đã lần thứ năm liên tiếp bắt máy người này. Người này còn nói có một số tài sản lớn cần chính anh đứng ra kế thừa. Trên trời sao có thể vô cớ rớt đĩa bánh?Không phải điên rồ chính là lừa đảo!Lại nghĩ hôm nay anh phải đi tới nhà Lưu Na tiễn đưa lễ đính hôn, cũng không thể để bọn điên rồ này làm ảnh hưởng tới tâm…

Chương 45: 45: Náo Loạn Ngân Hàng 4

Chàng Ở Rể Hào MônTác giả: Bắc Minh Hải ThầnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngHôm nay là ngày mà Tề Dương sẽ đính hôn , nữ thần của lòng anh - Lưu Na cuối cùng cũng đã chịu gả cho anh!Mẹ của anh là Lâm Phương lại càng kích động hơn đến một đêm ngủ không được, sáng sớm liền rời giường chuẩn bị. Tề Dương đang ngủ giữa lúc mơ mơ màng màng, điện thoại lại vang lên. Lấy ra xem thử, vẫn là số xa lạ đó. Ấn nút nghe máy, anh nghe cái thanh âm như muốn quen thuộc đó: “thiếu gia, người xem lúc nào trở về kế thừa tài sản của lão gia?”Tề Dương lập tức ngắt máy cuộc trò chuyện, đem dãy số điện thoại đó kéo vào sổ đen. “Cái đám ôn dịch chúng mày! Biết rõ lão tử đã nghèo rồi, còn có bọn điên này nói trêu chọc!” Tề Dương nhịn không được chửi mắng một tiếng. Bởi vì anh đã lần thứ năm liên tiếp bắt máy người này. Người này còn nói có một số tài sản lớn cần chính anh đứng ra kế thừa. Trên trời sao có thể vô cớ rớt đĩa bánh?Không phải điên rồ chính là lừa đảo!Lại nghĩ hôm nay anh phải đi tới nhà Lưu Na tiễn đưa lễ đính hôn, cũng không thể để bọn điên rồ này làm ảnh hưởng tới tâm… .......................................................“Bịch bịch bịch!”Không ai lên tiếng.Trên mặt đất vang lên từng tiếng nặng nề , Lý Hành Trường dập đầu, đầu đầy máu!Ông ta biết quá rõ tấm thẻ đó đại diện cho điều gì.Những người có thẻ đen chắc chắn sau lưng là thế lực ngập trời .Tuyệt đối không phải là thứ mà một quản lý như hắn có thể chọc nổi.Ông ta biết hành động coi thường Tề Dương vừa rồi của mình đã chọc giận Tề Dương khiến anh khó chịu.Cho nên bây giờ, Lý Hành Trường không tiếc tự mình hại mình để mong Tề Dương một tia tha thứ.Vì chỉ có cách này, hắn may ra mới có thể sống sót.“Đủ rồi.”Tề Dương nhàn nhạt nói một tiếng.Lý Hành Trường thôi dập đầu, nhưng vẫn khúm núm, vẫn nằm rạp trên mặt đất.Bộ dạng này, hèn mọn giống như một con chó.“Tôi vốn dĩ chỉ muốn đến rút tiền, nhưng anh lại khiến tôi rất thất vọng!”Giọng điệu của Tề Dương đột nhiên trở nên rất lạnh lùng.Mồ hôi đã lấm tấm trên khuôn mặt của Lý Hành Trường .“Thực xin lỗi, tất cả đều là sơ suất của tôi.xin cậu giơ cao đánh khẽ, tha cho tôi một con đường sống.”Tề Dương nhìn tên quản lý dưới đất , khẽ thở dài.Anh đã từng nghèo, vì vậy anh khó chịu nhất với kiểu hành vi bắt nạt ỷ thế h**p người này.Nhưng chung quy vẫn là không nhẫn tâm đến nỗi muốn đuổi tận giết tận người ta ."Tôi không quan tâm anh dùng cách gì, hãy gom đủ cho tôi 200 triệu đô càng sớm càng tốt và gửi cho tập đoàn Long Thành, hiểu chưa? Một khi việc này đã xong, tôi cũng không để bụng anh đã làm gì trước đây.”“Vâng vâng, cậu yên tâm.Tôi nhất định trong thời gian ngắn nhất hoan thành.”Lý Hành Trường vội vàng gật đầu.Trong lòng rốt cục cũng thở phào nhẹ nhõm.Mặc dù 200 triệu là rất, nhưng hắn vì bản thân cũng không có cách gì khác.Đúng lúc này, điện thoại di động của Tề Dương đột nhiên vang lên.Thấy là Tiêu Tình Tuyết gọi tới, vẻ độc đoán trên khuôn mặt của Tề Dương biến mất ngay lập tức.“này, bà xã, nói cho em một tin tức tốt, anh đã lấy được tiền.”Chỉ là lời nói tiếp theo của Tiêu Tình Tuyết khiến sắc mặt Tề Dương lập tức thay đổi.“Em nói cái gì?”.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.“Bịch bịch bịch!”Không ai lên tiếng.Trên mặt đất vang lên từng tiếng nặng nề , Lý Hành Trường dập đầu, đầu đầy máu!Ông ta biết quá rõ tấm thẻ đó đại diện cho điều gì.Những người có thẻ đen chắc chắn sau lưng là thế lực ngập trời .Tuyệt đối không phải là thứ mà một quản lý như hắn có thể chọc nổi.Ông ta biết hành động coi thường Tề Dương vừa rồi của mình đã chọc giận Tề Dương khiến anh khó chịu.Cho nên bây giờ, Lý Hành Trường không tiếc tự mình hại mình để mong Tề Dương một tia tha thứ.Vì chỉ có cách này, hắn may ra mới có thể sống sót.“Đủ rồi.”Tề Dương nhàn nhạt nói một tiếng.Lý Hành Trường thôi dập đầu, nhưng vẫn khúm núm, vẫn nằm rạp trên mặt đất.Bộ dạng này, hèn mọn giống như một con chó.“Tôi vốn dĩ chỉ muốn đến rút tiền, nhưng anh lại khiến tôi rất thất vọng!”Giọng điệu của Tề Dương đột nhiên trở nên rất lạnh lùng.Mồ hôi đã lấm tấm trên khuôn mặt của Lý Hành Trường .“Thực xin lỗi, tất cả đều là sơ suất của tôi.xin cậu giơ cao đánh khẽ, tha cho tôi một con đường sống.”Tề Dương nhìn tên quản lý dưới đất , khẽ thở dài.Anh đã từng nghèo, vì vậy anh khó chịu nhất với kiểu hành vi bắt nạt ỷ thế h**p người này.Nhưng chung quy vẫn là không nhẫn tâm đến nỗi muốn đuổi tận giết tận người ta ."Tôi không quan tâm anh dùng cách gì, hãy gom đủ cho tôi 200 triệu đô càng sớm càng tốt và gửi cho tập đoàn Long Thành, hiểu chưa? Một khi việc này đã xong, tôi cũng không để bụng anh đã làm gì trước đây.”“Vâng vâng, cậu yên tâm.

Tôi nhất định trong thời gian ngắn nhất hoan thành.”Lý Hành Trường vội vàng gật đầu.Trong lòng rốt cục cũng thở phào nhẹ nhõm.Mặc dù 200 triệu là rất, nhưng hắn vì bản thân cũng không có cách gì khác.Đúng lúc này, điện thoại di động của Tề Dương đột nhiên vang lên.Thấy là Tiêu Tình Tuyết gọi tới, vẻ độc đoán trên khuôn mặt của Tề Dương biến mất ngay lập tức.“này, bà xã, nói cho em một tin tức tốt, anh đã lấy được tiền.”Chỉ là lời nói tiếp theo của Tiêu Tình Tuyết khiến sắc mặt Tề Dương lập tức thay đổi.“Em nói cái gì?”.

Chàng Ở Rể Hào MônTác giả: Bắc Minh Hải ThầnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngHôm nay là ngày mà Tề Dương sẽ đính hôn , nữ thần của lòng anh - Lưu Na cuối cùng cũng đã chịu gả cho anh!Mẹ của anh là Lâm Phương lại càng kích động hơn đến một đêm ngủ không được, sáng sớm liền rời giường chuẩn bị. Tề Dương đang ngủ giữa lúc mơ mơ màng màng, điện thoại lại vang lên. Lấy ra xem thử, vẫn là số xa lạ đó. Ấn nút nghe máy, anh nghe cái thanh âm như muốn quen thuộc đó: “thiếu gia, người xem lúc nào trở về kế thừa tài sản của lão gia?”Tề Dương lập tức ngắt máy cuộc trò chuyện, đem dãy số điện thoại đó kéo vào sổ đen. “Cái đám ôn dịch chúng mày! Biết rõ lão tử đã nghèo rồi, còn có bọn điên này nói trêu chọc!” Tề Dương nhịn không được chửi mắng một tiếng. Bởi vì anh đã lần thứ năm liên tiếp bắt máy người này. Người này còn nói có một số tài sản lớn cần chính anh đứng ra kế thừa. Trên trời sao có thể vô cớ rớt đĩa bánh?Không phải điên rồ chính là lừa đảo!Lại nghĩ hôm nay anh phải đi tới nhà Lưu Na tiễn đưa lễ đính hôn, cũng không thể để bọn điên rồ này làm ảnh hưởng tới tâm… .......................................................“Bịch bịch bịch!”Không ai lên tiếng.Trên mặt đất vang lên từng tiếng nặng nề , Lý Hành Trường dập đầu, đầu đầy máu!Ông ta biết quá rõ tấm thẻ đó đại diện cho điều gì.Những người có thẻ đen chắc chắn sau lưng là thế lực ngập trời .Tuyệt đối không phải là thứ mà một quản lý như hắn có thể chọc nổi.Ông ta biết hành động coi thường Tề Dương vừa rồi của mình đã chọc giận Tề Dương khiến anh khó chịu.Cho nên bây giờ, Lý Hành Trường không tiếc tự mình hại mình để mong Tề Dương một tia tha thứ.Vì chỉ có cách này, hắn may ra mới có thể sống sót.“Đủ rồi.”Tề Dương nhàn nhạt nói một tiếng.Lý Hành Trường thôi dập đầu, nhưng vẫn khúm núm, vẫn nằm rạp trên mặt đất.Bộ dạng này, hèn mọn giống như một con chó.“Tôi vốn dĩ chỉ muốn đến rút tiền, nhưng anh lại khiến tôi rất thất vọng!”Giọng điệu của Tề Dương đột nhiên trở nên rất lạnh lùng.Mồ hôi đã lấm tấm trên khuôn mặt của Lý Hành Trường .“Thực xin lỗi, tất cả đều là sơ suất của tôi.xin cậu giơ cao đánh khẽ, tha cho tôi một con đường sống.”Tề Dương nhìn tên quản lý dưới đất , khẽ thở dài.Anh đã từng nghèo, vì vậy anh khó chịu nhất với kiểu hành vi bắt nạt ỷ thế h**p người này.Nhưng chung quy vẫn là không nhẫn tâm đến nỗi muốn đuổi tận giết tận người ta ."Tôi không quan tâm anh dùng cách gì, hãy gom đủ cho tôi 200 triệu đô càng sớm càng tốt và gửi cho tập đoàn Long Thành, hiểu chưa? Một khi việc này đã xong, tôi cũng không để bụng anh đã làm gì trước đây.”“Vâng vâng, cậu yên tâm.Tôi nhất định trong thời gian ngắn nhất hoan thành.”Lý Hành Trường vội vàng gật đầu.Trong lòng rốt cục cũng thở phào nhẹ nhõm.Mặc dù 200 triệu là rất, nhưng hắn vì bản thân cũng không có cách gì khác.Đúng lúc này, điện thoại di động của Tề Dương đột nhiên vang lên.Thấy là Tiêu Tình Tuyết gọi tới, vẻ độc đoán trên khuôn mặt của Tề Dương biến mất ngay lập tức.“này, bà xã, nói cho em một tin tức tốt, anh đã lấy được tiền.”Chỉ là lời nói tiếp theo của Tiêu Tình Tuyết khiến sắc mặt Tề Dương lập tức thay đổi.“Em nói cái gì?”.

Chương 45: 45: Náo Loạn Ngân Hàng 4