Tác giả:

"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel.

Chương 1313

Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. Diệp Phàm cười rất vui vẻ, tâm tình vô cùng khoan khoái.  Mượn tay địch giết địch!  Xin hỏi trừ Diệp Phàm anh ra, còn có ai?  “Mẹ nó, giảo hoạt, đây cũng quá giảo hoạt rồi…”  "Vừa rồi tôi nói Diệp Phàm làm sao lại dám đe dọa trưởng lão võ đường tính kế đồng đội trong trường hợp đó, thì ra đó không phải là đồng đội gì…”  "Tôi nhớ ra rồi, nghe nói đại tiểu thư nhà Linh Hồ lúc đầu dường như đã tuyển một người ở rể cũng mang họ Diệp, tên họ Diệp đó đã trực tiếp giao đấu với đại sư huynh nhà Linh Hồ ngay trong hôn lễ”.  “Các người nói xem tên họ Diệp đó có phải là Diệp Phàm, còn Linh Hồ Tinh Phong kia là đại sư huynh nhà Linh Hồ hay không?”  Một người đàn ông kể lại những gì anh ta đã nghe được.  “Không sai, chính là hai người họ”.  Một tiếng cười nhạt vang lên, vài người quay đầu lại nhìn Bạch Trường Thanh, trong giây lát liền lộ ra biểu cảm kinh ngạc.  “Thú vị, càng ngày càng thú vị rồi..."  Thân phận của cả hai dần dần được hé lộ, những lời cảm thán không ngừng vang lên.  Tuy nhiên, lúc nói đến Linh Hồ Tinh Phong, giọng điệu lộ ra ngược lại không phải là mỉa mai, mà là đau lòng.  Người con gái mà mình ái mộ hơn hai mươi năm, có thể gọi là thanh mai trúc mã, chớp mắt liền muốn tuyển người ở rể.  Hôm nay một thuộc hạ dưới trướng lại bị hại chết, còn là tiểu tông sư thực lực không tồi.  Ít ai có thể chịu đựng được loại ấm ức này.  “Tên khốn kiếp này lại dẫn mồi lửa chiến tranh về phía nhà Linh Hồ…”  Trong lòng Linh Hồ Uyển Nhi hờn giận không thôi, một loạt đệ tử võ đường đã nằm trên mặt đất gần chỗ cô ta, không có mấy người còn đứng được.  Tất cả đều lộ ra ánh mắt kinh hãi nhìn cô ta, dường như tạo thành một khu vực trống quanh đó.  May mắn là cô ta không thẳng tay chém giết, những người này còn chưa đạt tới cảnh giới tiểu tông sư, giết họ chỉ gây thêm sát nghiệp mà thôi, điều này không cần thiết!  Ở phía này, bà lão kia chớp động sang một bên, ngừng lại việc truy giết thuộc hạ củaLinh Hồ Tinh Phong.  Người đàn ông cũng không đuổi theo nữa, mà chạy nhanh đến bên cạnh Linh Hồ Tinh Phong, nhìn chằm chằm người đàn ông bị bẻ gãy cổ.  Hắn ta tức giận tới liên tục gầm thét, muốn xông tới cùng Diệp Phàm liều mạng, nhưng bị Linh Hồ Tinh Phong một phát tóm chặt lại.  “Tương lai còn dài, chúng ta phải lập tức rời đi ngay!”  Linh Hồ Tinh Phong nhìn chòng chọc ba trưởng lão của võ đường: “Trưởng lão võ đường, nhà Linh Hồ chúng tôi sẽ tới để yêu cầu giải thích về sự việc lần này".  Sau đó hắn lại nhìn hướng Diệp Phàm, gầm lên đầy cay độc: “Diệp Phàm, hy vọng hôm nay anh sẽ không chết, Linh Hồ Tinh Phong tôi thề, kiếp này nhất định phải đem anh lăng trì xử tử, chúng ta sau này còn gặp lại!” 

Diệp Phàm cười rất vui vẻ, tâm tình vô cùng khoan khoái.  

Mượn tay địch giết địch!  

Xin hỏi trừ Diệp Phàm anh ra, còn có ai?  

“Mẹ nó, giảo hoạt, đây cũng quá giảo hoạt rồi…”  

"Vừa rồi tôi nói Diệp Phàm làm sao lại dám đe dọa trưởng lão võ đường tính kế đồng đội trong trường hợp đó, thì ra đó không phải là đồng đội gì…”  

"Tôi nhớ ra rồi, nghe nói đại tiểu thư nhà Linh Hồ lúc đầu dường như đã tuyển một người ở rể cũng mang họ Diệp, tên họ Diệp đó đã trực tiếp giao đấu với đại sư huynh nhà Linh Hồ ngay trong hôn lễ”.  

“Các người nói xem tên họ Diệp đó có phải là Diệp Phàm, còn Linh Hồ Tinh Phong kia là đại sư huynh nhà Linh Hồ hay không?”  

Một người đàn ông kể lại những gì anh ta đã nghe được.  

“Không sai, chính là hai người họ”.  

Một tiếng cười nhạt vang lên, vài người quay đầu lại nhìn Bạch Trường Thanh, trong giây lát liền lộ ra biểu cảm kinh ngạc.  

“Thú vị, càng ngày càng thú vị rồi..."  

Thân phận của cả hai dần dần được hé lộ, những lời cảm thán không ngừng vang lên.  

Tuy nhiên, lúc nói đến Linh Hồ Tinh Phong, giọng điệu lộ ra ngược lại không phải là mỉa mai, mà là đau lòng.  

Người con gái mà mình ái mộ hơn hai mươi năm, có thể gọi là thanh mai trúc mã, chớp mắt liền muốn tuyển người ở rể.  

Hôm nay một thuộc hạ dưới trướng lại bị hại chết, còn là tiểu tông sư thực lực không tồi.  

Ít ai có thể chịu đựng được loại ấm ức này.  

“Tên khốn kiếp này lại dẫn mồi lửa chiến tranh về phía nhà Linh Hồ…”  

Trong lòng Linh Hồ Uyển Nhi hờn giận không thôi, một loạt đệ tử võ đường đã nằm trên mặt đất gần chỗ cô ta, không có mấy người còn đứng được.  

Tất cả đều lộ ra ánh mắt kinh hãi nhìn cô ta, dường như tạo thành một khu vực trống quanh đó.  

May mắn là cô ta không thẳng tay chém giết, những người này còn chưa đạt tới cảnh giới tiểu tông sư, giết họ chỉ gây thêm sát nghiệp mà thôi, điều này không cần thiết!  

Ở phía này, bà lão kia chớp động sang một bên, ngừng lại việc truy giết thuộc hạ củaLinh Hồ Tinh Phong.  

Người đàn ông cũng không đuổi theo nữa, mà chạy nhanh đến bên cạnh Linh Hồ Tinh Phong, nhìn chằm chằm người đàn ông bị bẻ gãy cổ.  

Hắn ta tức giận tới liên tục gầm thét, muốn xông tới cùng Diệp Phàm liều mạng, nhưng bị Linh Hồ Tinh Phong một phát tóm chặt lại.  

“Tương lai còn dài, chúng ta phải lập tức rời đi ngay!”  

Linh Hồ Tinh Phong nhìn chòng chọc ba trưởng lão của võ đường: “Trưởng lão võ đường, nhà Linh Hồ chúng tôi sẽ tới để yêu cầu giải thích về sự việc lần này".  

Sau đó hắn lại nhìn hướng Diệp Phàm, gầm lên đầy cay độc: “Diệp Phàm, hy vọng hôm nay anh sẽ không chết, Linh Hồ Tinh Phong tôi thề, kiếp này nhất định phải đem anh lăng trì xử tử, chúng ta sau này còn gặp lại!” 

Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. Diệp Phàm cười rất vui vẻ, tâm tình vô cùng khoan khoái.  Mượn tay địch giết địch!  Xin hỏi trừ Diệp Phàm anh ra, còn có ai?  “Mẹ nó, giảo hoạt, đây cũng quá giảo hoạt rồi…”  "Vừa rồi tôi nói Diệp Phàm làm sao lại dám đe dọa trưởng lão võ đường tính kế đồng đội trong trường hợp đó, thì ra đó không phải là đồng đội gì…”  "Tôi nhớ ra rồi, nghe nói đại tiểu thư nhà Linh Hồ lúc đầu dường như đã tuyển một người ở rể cũng mang họ Diệp, tên họ Diệp đó đã trực tiếp giao đấu với đại sư huynh nhà Linh Hồ ngay trong hôn lễ”.  “Các người nói xem tên họ Diệp đó có phải là Diệp Phàm, còn Linh Hồ Tinh Phong kia là đại sư huynh nhà Linh Hồ hay không?”  Một người đàn ông kể lại những gì anh ta đã nghe được.  “Không sai, chính là hai người họ”.  Một tiếng cười nhạt vang lên, vài người quay đầu lại nhìn Bạch Trường Thanh, trong giây lát liền lộ ra biểu cảm kinh ngạc.  “Thú vị, càng ngày càng thú vị rồi..."  Thân phận của cả hai dần dần được hé lộ, những lời cảm thán không ngừng vang lên.  Tuy nhiên, lúc nói đến Linh Hồ Tinh Phong, giọng điệu lộ ra ngược lại không phải là mỉa mai, mà là đau lòng.  Người con gái mà mình ái mộ hơn hai mươi năm, có thể gọi là thanh mai trúc mã, chớp mắt liền muốn tuyển người ở rể.  Hôm nay một thuộc hạ dưới trướng lại bị hại chết, còn là tiểu tông sư thực lực không tồi.  Ít ai có thể chịu đựng được loại ấm ức này.  “Tên khốn kiếp này lại dẫn mồi lửa chiến tranh về phía nhà Linh Hồ…”  Trong lòng Linh Hồ Uyển Nhi hờn giận không thôi, một loạt đệ tử võ đường đã nằm trên mặt đất gần chỗ cô ta, không có mấy người còn đứng được.  Tất cả đều lộ ra ánh mắt kinh hãi nhìn cô ta, dường như tạo thành một khu vực trống quanh đó.  May mắn là cô ta không thẳng tay chém giết, những người này còn chưa đạt tới cảnh giới tiểu tông sư, giết họ chỉ gây thêm sát nghiệp mà thôi, điều này không cần thiết!  Ở phía này, bà lão kia chớp động sang một bên, ngừng lại việc truy giết thuộc hạ củaLinh Hồ Tinh Phong.  Người đàn ông cũng không đuổi theo nữa, mà chạy nhanh đến bên cạnh Linh Hồ Tinh Phong, nhìn chằm chằm người đàn ông bị bẻ gãy cổ.  Hắn ta tức giận tới liên tục gầm thét, muốn xông tới cùng Diệp Phàm liều mạng, nhưng bị Linh Hồ Tinh Phong một phát tóm chặt lại.  “Tương lai còn dài, chúng ta phải lập tức rời đi ngay!”  Linh Hồ Tinh Phong nhìn chòng chọc ba trưởng lão của võ đường: “Trưởng lão võ đường, nhà Linh Hồ chúng tôi sẽ tới để yêu cầu giải thích về sự việc lần này".  Sau đó hắn lại nhìn hướng Diệp Phàm, gầm lên đầy cay độc: “Diệp Phàm, hy vọng hôm nay anh sẽ không chết, Linh Hồ Tinh Phong tôi thề, kiếp này nhất định phải đem anh lăng trì xử tử, chúng ta sau này còn gặp lại!” 

Chương 1313