Tác giả:

Đêm, bóng tối tĩnh lặng bao trùm cả một vùng ở thành phố nào đó tại Trung Quốc. Trong căn trọ nhỏ, Hạ Y sau khi ăn tối xong, thong thả tắm rửa, sau đó leo lên giường tiếp tục dán mắt vào màn hình máy tính. "Ngày mai phải nộp báo cáo, đêm nay nhất định hoàn thành!" Làm việc ở công ty lâu như vậy, dù rất ít cơ hội được boss chú ý đến, song Hạ Y vẫn rất nhiệt tình vì công việc, cô tin chắc một ngày nào đó, mình sẽ được thăng chức. Mà cái nhiệt tình này, từ khi nào trở thành cuồng đại, cô làm việc ngày một nhiều, không biết từ khi nào xem công việc như sinh mệnh, chỉ cần một ngày không được nhìn máy tính tài liệu, Hạ Y rất có thể sẽ chết vì quá thảnh thơi. Nói là phụ nữ, mà nhìn cô xem: tóc tai sơ bết, mắt thâm quần, mặt lại đầy nám, ra đường đều nhờ vào lớp kem nền để ẩn bớt, hình như cô đã thành cái quỷ gì rồi chứ chẳng còn là một người phụ nữ trẻ tuổi nữa. Một giờ sáng, Hạ Y vẫn chưa chịu nguôi mắt để nghỉ ngơi. "Cố lên! Chỉ còn một phần nữa thôi..." Hạ Y tự động viên chính mình, nhưng…

Chương 55: Ca ca đào hoa mau yêu ta (16)

Mau Xuyên Công Lược: Nam Thứ Vạn Năm Mau Yêu Ta!Tác giả: Baka520Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐêm, bóng tối tĩnh lặng bao trùm cả một vùng ở thành phố nào đó tại Trung Quốc. Trong căn trọ nhỏ, Hạ Y sau khi ăn tối xong, thong thả tắm rửa, sau đó leo lên giường tiếp tục dán mắt vào màn hình máy tính. "Ngày mai phải nộp báo cáo, đêm nay nhất định hoàn thành!" Làm việc ở công ty lâu như vậy, dù rất ít cơ hội được boss chú ý đến, song Hạ Y vẫn rất nhiệt tình vì công việc, cô tin chắc một ngày nào đó, mình sẽ được thăng chức. Mà cái nhiệt tình này, từ khi nào trở thành cuồng đại, cô làm việc ngày một nhiều, không biết từ khi nào xem công việc như sinh mệnh, chỉ cần một ngày không được nhìn máy tính tài liệu, Hạ Y rất có thể sẽ chết vì quá thảnh thơi. Nói là phụ nữ, mà nhìn cô xem: tóc tai sơ bết, mắt thâm quần, mặt lại đầy nám, ra đường đều nhờ vào lớp kem nền để ẩn bớt, hình như cô đã thành cái quỷ gì rồi chứ chẳng còn là một người phụ nữ trẻ tuổi nữa. Một giờ sáng, Hạ Y vẫn chưa chịu nguôi mắt để nghỉ ngơi. "Cố lên! Chỉ còn một phần nữa thôi..." Hạ Y tự động viên chính mình, nhưng… "Chưa say cái con khỉ khô ấy!" Vĩnh Duy thở hài đứng dậy, đi đến muốn lấy điện thoại của Hạ Tử Luân nằm trên bàn, nhưng bị anh nhanh tay giật lấy trước."Hạ Tử Luân, tốt nhất là gọi em gái nhỏ của cậu đến đây đi, mau đưa điện thoại cho tôi." Vĩnh Duy nhíu mày chìa tay ra, ý muốn Hạ Tử Luân giao đồ."Không được nha." Hạ Tử Luân bị men rượu làm cho mặt ửng đỏ, ngây ngốc như một đứa trẻ: "Y Y không được đến những nơi thế này.""Cũng bảo bọc em gái phết nhỉ?" Vĩnh Duy cười cười, "Được thôi, thế thì chính là tôi lôi cậu về. Ngay. Lập. Tức."Hạ Tử Luân không nói gì, ánh mắt nhuốm một tầng hơi nước mơ hồ, an phận để Vĩnh Duy lôi mình ra xe. Đến khi Vĩnh Duy đưa anh về tận nhà rồi, đôi mắt mơ màng kia vẫn một mực không đổi, trơ trơ nhìn mọi thứ xung quanh, làm thế nào cũng không thèm phản ứng lại.Vĩnh Duy thở dài, không còn cách nào khác, đành tự động móc điện thoại tự trong túi áo Hạ Tử Luân ra, may mắn không có bị phản kháng, thuận lợi gọi cho Hạ Y."Alo?"Hạ Y giờ này may mắn chưa ngủ, cô vừa mới tắm xong, đang sấy tóc thì nghe chuông điện thoại reo, nhấc máy."Xin chào, em có phải là em gái của Hạ Tử Luân Hạ Y không?" Giọng nói không nhanh không chậm vang lên đều đều."À vâng?" Hạ Y nhíu mày, Hạ Tử Luân lại làm thế nào à?"Anh trai em say rồi. Chúng tôi đang đứng trước cửa nhà em, phiền em xuống mở cửa." Bên kia nói xong, không đợi Hạ Y trả lời đã cúp máy.Hạ Y: … Ha hả? Phép lịch sự tối thiểu vậy mà không có? Có tin bà vì anh mà bỏ mặc luôn cả mục tiêu của mình không?Dù sao mệnh hắn thế cũng không ngủ bụi được…Hai phút sau…"Anh trai này, cảm ơn anh đã đưa Tử Luân về nha~" Hạ Y không hỏi lý do vì sao, cười tươi với Vĩnh Duy nói cảm ơn, nhìn nhìn Hạ Tử Luân đang được Vĩnh Duy dìu đỡ, sau đó đưa tay nhận lấy người.Nể tình anh là nam chính, tôi nhịn!Hạ Tử Luân người đã say rồi, chạm vào người Hạ Y một cái liền biến thành con mèo, dụi dụi mặt vào hõm cổ cô, tìm đến chùm tóc còn ẩm lủ rũ xuống như dòng nước, cọ cọ, rồi cái giọng điệu như trẻ con: "Thơm quá~"Hạ Y một bên có chút cứng người, hít sâu một cái, thả lỏng.Chết tiệt! Vậy mà dám ăn đậu hũ của bà!Thôi được, anh là mục tiêu công lược, bà đây không tính toán!Vĩnh Duy vẫn còn đứng ở đó, nhưng hắn làm như không nghe thấy gì, đang định xoay người rời đi thì nghe thấy một giọng mềm mại cất lên: "Tạm biệt anh trai, đi đường cẩn thận."Hắn quay lại, ánh mắt dừng trên người Hạ Y một chút, dáng người mảnh khảnh của cô gái đỡ lấy thân người cao lớn của Hạ Tử Luân, khuôn mặt dưới ánh đèn mờ càng thêm thu hút. Hắn gật đầu.

"Chưa say cái con khỉ khô ấy!" Vĩnh Duy thở hài đứng dậy, đi đến muốn lấy điện thoại của Hạ Tử Luân nằm trên bàn, nhưng bị anh nhanh tay giật lấy trước.

"Hạ Tử Luân, tốt nhất là gọi em gái nhỏ của cậu đến đây đi, mau đưa điện thoại cho tôi." Vĩnh Duy nhíu mày chìa tay ra, ý muốn Hạ Tử Luân giao đồ.

"Không được nha." Hạ Tử Luân bị men rượu làm cho mặt ửng đỏ, ngây ngốc như một đứa trẻ: "Y Y không được đến những nơi thế này."

"Cũng bảo bọc em gái phết nhỉ?" Vĩnh Duy cười cười, "Được thôi, thế thì chính là tôi lôi cậu về. Ngay. Lập. Tức."

Hạ Tử Luân không nói gì, ánh mắt nhuốm một tầng hơi nước mơ hồ, an phận để Vĩnh Duy lôi mình ra xe. Đến khi Vĩnh Duy đưa anh về tận nhà rồi, đôi mắt mơ màng kia vẫn một mực không đổi, trơ trơ nhìn mọi thứ xung quanh, làm thế nào cũng không thèm phản ứng lại.

Vĩnh Duy thở dài, không còn cách nào khác, đành tự động móc điện thoại tự trong túi áo Hạ Tử Luân ra, may mắn không có bị phản kháng, thuận lợi gọi cho Hạ Y.

"Alo?"

Hạ Y giờ này may mắn chưa ngủ, cô vừa mới tắm xong, đang sấy tóc thì nghe chuông điện thoại reo, nhấc máy.

"Xin chào, em có phải là em gái của Hạ Tử Luân Hạ Y không?" Giọng nói không nhanh không chậm vang lên đều đều.

"À vâng?" Hạ Y nhíu mày, Hạ Tử Luân lại làm thế nào à?

"Anh trai em say rồi. Chúng tôi đang đứng trước cửa nhà em, phiền em xuống mở cửa." Bên kia nói xong, không đợi Hạ Y trả lời đã cúp máy.

Hạ Y: … Ha hả? Phép lịch sự tối thiểu vậy mà không có? Có tin bà vì anh mà bỏ mặc luôn cả mục tiêu của mình không?

Dù sao mệnh hắn thế cũng không ngủ bụi được…

Hai phút sau…

"Anh trai này, cảm ơn anh đã đưa Tử Luân về nha~" Hạ Y không hỏi lý do vì sao, cười tươi với Vĩnh Duy nói cảm ơn, nhìn nhìn Hạ Tử Luân đang được Vĩnh Duy dìu đỡ, sau đó đưa tay nhận lấy người.

Nể tình anh là nam chính, tôi nhịn!

Hạ Tử Luân người đã say rồi, chạm vào người Hạ Y một cái liền biến thành con mèo, dụi dụi mặt vào hõm cổ cô, tìm đến chùm tóc còn ẩm lủ rũ xuống như dòng nước, cọ cọ, rồi cái giọng điệu như trẻ con: "Thơm quá~"

Hạ Y một bên có chút cứng người, hít sâu một cái, thả lỏng.

Chết tiệt! Vậy mà dám ăn đậu hũ của bà!

Thôi được, anh là mục tiêu công lược, bà đây không tính toán!

Vĩnh Duy vẫn còn đứng ở đó, nhưng hắn làm như không nghe thấy gì, đang định xoay người rời đi thì nghe thấy một giọng mềm mại cất lên: "Tạm biệt anh trai, đi đường cẩn thận."

Hắn quay lại, ánh mắt dừng trên người Hạ Y một chút, dáng người mảnh khảnh của cô gái đỡ lấy thân người cao lớn của Hạ Tử Luân, khuôn mặt dưới ánh đèn mờ càng thêm thu hút. Hắn gật đầu.

Mau Xuyên Công Lược: Nam Thứ Vạn Năm Mau Yêu Ta!Tác giả: Baka520Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐêm, bóng tối tĩnh lặng bao trùm cả một vùng ở thành phố nào đó tại Trung Quốc. Trong căn trọ nhỏ, Hạ Y sau khi ăn tối xong, thong thả tắm rửa, sau đó leo lên giường tiếp tục dán mắt vào màn hình máy tính. "Ngày mai phải nộp báo cáo, đêm nay nhất định hoàn thành!" Làm việc ở công ty lâu như vậy, dù rất ít cơ hội được boss chú ý đến, song Hạ Y vẫn rất nhiệt tình vì công việc, cô tin chắc một ngày nào đó, mình sẽ được thăng chức. Mà cái nhiệt tình này, từ khi nào trở thành cuồng đại, cô làm việc ngày một nhiều, không biết từ khi nào xem công việc như sinh mệnh, chỉ cần một ngày không được nhìn máy tính tài liệu, Hạ Y rất có thể sẽ chết vì quá thảnh thơi. Nói là phụ nữ, mà nhìn cô xem: tóc tai sơ bết, mắt thâm quần, mặt lại đầy nám, ra đường đều nhờ vào lớp kem nền để ẩn bớt, hình như cô đã thành cái quỷ gì rồi chứ chẳng còn là một người phụ nữ trẻ tuổi nữa. Một giờ sáng, Hạ Y vẫn chưa chịu nguôi mắt để nghỉ ngơi. "Cố lên! Chỉ còn một phần nữa thôi..." Hạ Y tự động viên chính mình, nhưng… "Chưa say cái con khỉ khô ấy!" Vĩnh Duy thở hài đứng dậy, đi đến muốn lấy điện thoại của Hạ Tử Luân nằm trên bàn, nhưng bị anh nhanh tay giật lấy trước."Hạ Tử Luân, tốt nhất là gọi em gái nhỏ của cậu đến đây đi, mau đưa điện thoại cho tôi." Vĩnh Duy nhíu mày chìa tay ra, ý muốn Hạ Tử Luân giao đồ."Không được nha." Hạ Tử Luân bị men rượu làm cho mặt ửng đỏ, ngây ngốc như một đứa trẻ: "Y Y không được đến những nơi thế này.""Cũng bảo bọc em gái phết nhỉ?" Vĩnh Duy cười cười, "Được thôi, thế thì chính là tôi lôi cậu về. Ngay. Lập. Tức."Hạ Tử Luân không nói gì, ánh mắt nhuốm một tầng hơi nước mơ hồ, an phận để Vĩnh Duy lôi mình ra xe. Đến khi Vĩnh Duy đưa anh về tận nhà rồi, đôi mắt mơ màng kia vẫn một mực không đổi, trơ trơ nhìn mọi thứ xung quanh, làm thế nào cũng không thèm phản ứng lại.Vĩnh Duy thở dài, không còn cách nào khác, đành tự động móc điện thoại tự trong túi áo Hạ Tử Luân ra, may mắn không có bị phản kháng, thuận lợi gọi cho Hạ Y."Alo?"Hạ Y giờ này may mắn chưa ngủ, cô vừa mới tắm xong, đang sấy tóc thì nghe chuông điện thoại reo, nhấc máy."Xin chào, em có phải là em gái của Hạ Tử Luân Hạ Y không?" Giọng nói không nhanh không chậm vang lên đều đều."À vâng?" Hạ Y nhíu mày, Hạ Tử Luân lại làm thế nào à?"Anh trai em say rồi. Chúng tôi đang đứng trước cửa nhà em, phiền em xuống mở cửa." Bên kia nói xong, không đợi Hạ Y trả lời đã cúp máy.Hạ Y: … Ha hả? Phép lịch sự tối thiểu vậy mà không có? Có tin bà vì anh mà bỏ mặc luôn cả mục tiêu của mình không?Dù sao mệnh hắn thế cũng không ngủ bụi được…Hai phút sau…"Anh trai này, cảm ơn anh đã đưa Tử Luân về nha~" Hạ Y không hỏi lý do vì sao, cười tươi với Vĩnh Duy nói cảm ơn, nhìn nhìn Hạ Tử Luân đang được Vĩnh Duy dìu đỡ, sau đó đưa tay nhận lấy người.Nể tình anh là nam chính, tôi nhịn!Hạ Tử Luân người đã say rồi, chạm vào người Hạ Y một cái liền biến thành con mèo, dụi dụi mặt vào hõm cổ cô, tìm đến chùm tóc còn ẩm lủ rũ xuống như dòng nước, cọ cọ, rồi cái giọng điệu như trẻ con: "Thơm quá~"Hạ Y một bên có chút cứng người, hít sâu một cái, thả lỏng.Chết tiệt! Vậy mà dám ăn đậu hũ của bà!Thôi được, anh là mục tiêu công lược, bà đây không tính toán!Vĩnh Duy vẫn còn đứng ở đó, nhưng hắn làm như không nghe thấy gì, đang định xoay người rời đi thì nghe thấy một giọng mềm mại cất lên: "Tạm biệt anh trai, đi đường cẩn thận."Hắn quay lại, ánh mắt dừng trên người Hạ Y một chút, dáng người mảnh khảnh của cô gái đỡ lấy thân người cao lớn của Hạ Tử Luân, khuôn mặt dưới ánh đèn mờ càng thêm thu hút. Hắn gật đầu.

Chương 55: Ca ca đào hoa mau yêu ta (16)