Đêm, bóng tối tĩnh lặng bao trùm cả một vùng ở thành phố nào đó tại Trung Quốc. Trong căn trọ nhỏ, Hạ Y sau khi ăn tối xong, thong thả tắm rửa, sau đó leo lên giường tiếp tục dán mắt vào màn hình máy tính. "Ngày mai phải nộp báo cáo, đêm nay nhất định hoàn thành!" Làm việc ở công ty lâu như vậy, dù rất ít cơ hội được boss chú ý đến, song Hạ Y vẫn rất nhiệt tình vì công việc, cô tin chắc một ngày nào đó, mình sẽ được thăng chức. Mà cái nhiệt tình này, từ khi nào trở thành cuồng đại, cô làm việc ngày một nhiều, không biết từ khi nào xem công việc như sinh mệnh, chỉ cần một ngày không được nhìn máy tính tài liệu, Hạ Y rất có thể sẽ chết vì quá thảnh thơi. Nói là phụ nữ, mà nhìn cô xem: tóc tai sơ bết, mắt thâm quần, mặt lại đầy nám, ra đường đều nhờ vào lớp kem nền để ẩn bớt, hình như cô đã thành cái quỷ gì rồi chứ chẳng còn là một người phụ nữ trẻ tuổi nữa. Một giờ sáng, Hạ Y vẫn chưa chịu nguôi mắt để nghỉ ngơi. "Cố lên! Chỉ còn một phần nữa thôi..." Hạ Y tự động viên chính mình, nhưng…
Chương 152: Vương tử ác ma mau yêu ta (39)
Mau Xuyên Công Lược: Nam Thứ Vạn Năm Mau Yêu Ta!Tác giả: Baka520Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐêm, bóng tối tĩnh lặng bao trùm cả một vùng ở thành phố nào đó tại Trung Quốc. Trong căn trọ nhỏ, Hạ Y sau khi ăn tối xong, thong thả tắm rửa, sau đó leo lên giường tiếp tục dán mắt vào màn hình máy tính. "Ngày mai phải nộp báo cáo, đêm nay nhất định hoàn thành!" Làm việc ở công ty lâu như vậy, dù rất ít cơ hội được boss chú ý đến, song Hạ Y vẫn rất nhiệt tình vì công việc, cô tin chắc một ngày nào đó, mình sẽ được thăng chức. Mà cái nhiệt tình này, từ khi nào trở thành cuồng đại, cô làm việc ngày một nhiều, không biết từ khi nào xem công việc như sinh mệnh, chỉ cần một ngày không được nhìn máy tính tài liệu, Hạ Y rất có thể sẽ chết vì quá thảnh thơi. Nói là phụ nữ, mà nhìn cô xem: tóc tai sơ bết, mắt thâm quần, mặt lại đầy nám, ra đường đều nhờ vào lớp kem nền để ẩn bớt, hình như cô đã thành cái quỷ gì rồi chứ chẳng còn là một người phụ nữ trẻ tuổi nữa. Một giờ sáng, Hạ Y vẫn chưa chịu nguôi mắt để nghỉ ngơi. "Cố lên! Chỉ còn một phần nữa thôi..." Hạ Y tự động viên chính mình, nhưng… Nội dung mang tính chất tham khảo cải biên, được lấy cảm hứng và mượn ý tưởng từ tác phẩm "Ma Lạt Thiên Kim Đẩu Ác Thiếu". Có thể sẽ làm bạn cảm thấy khó chịu hay phản cảm. Cần cân nhắc kĩ trước khi xem.Glenn dường như cũng bị nước mắt của Hạ Y gián đoạn, môi hắn quyến luyến tách khỏi môi cô, bàn tay đưa lên lau đi từng giọt lệ trong suốt trên má cô, mang theo sự ôn nhu chưa từng có."Đừng khóc.""Glenn..." Cô lần đầu tiên gọi tên hắn."Ừm?" Glenn cũng không cảm thấy gì là trịch thượng, giọng nói khàn khàn nhưng vô cùng quyến rũ phát ra từ cuống họng hắn dễ dàng khuấy đảo trái tim đang xao động của Hạ Y."Người... thích thần sao?" Câu nói nghẹn ngào, giống như cô đã phải dành hết phần sức lực của mình vào nó, nhưng vẫn có chút yếu ớt, giống như run rẩy xúc động, lại giống như e dè sợ sệt.Glenn cho Hạ Y một trận trầm mặc, đến khi cô gần như muốn bỏ cuộc, hắn mới đáp lại, bằng một giọng kiên định: "Phải.""Ta thích em." Từng chữ một phát ra rõ ràng: "Chỉ thích em, thích từ rất lâu rồi." Nói đoạn, ánh mắt hắn mang theo cưng chiều búng nhẹ trán cô, một mặt bất đắc dĩ cười, lặp lại lời chê bai lúc trước: "Xem đi. Rõ ràng là hầu gái ngốc mà."Glenn vừa dứt lời, Hạ Y trước nhất là ngẩn ra, sau đó, toàn thân cô như mềm đi, xụi xuống, tựa vào ngực hắn một cách vô lực. Cả người đều nhờ hắn chống đỡ. Thật ra Hạ Y không muốn khóc, nước mắt chỉ là không tự chủ mà rơi xuống.Cô vùi mặt vào ngực Glenn, mặc cho nước mắt mình đang dần thấm đẫm áo hắn: "Thần cứ nghĩ..."Glenn ôm eo Hạ Y đẩy xuống ghế sô pha, tựa cánh mũi hắn vào mái tóc đen mềm của cô, hít thật sâu, như muốn hưởng thụ mùi hương thuộc về cô."Đồ ngốc. Ta chưa từng nói mình thích Alice.""Nhưng điện hạ muốn cô ấy hẹn hò với mình..." Hành động sẽ thể hiện tình cảm mà..."Ta chỉ nói cô ấy ở cạnh ta một ngày, chưa hề nói hai chữ hẹn hò. Em suy diễn cũng thật xa đi. Và để cô ấy ở cạnh ta như thế một phần tất nhiên là thể thử lòng em rồi. Xem ra, ta đã thành công nhỉ?" Glenn cười thản nhiên. Lợi dụng vị thanh mai kia hắn một chút cũng không hối lỗi."... Điện hạ, người... người hố thần...!" Hạ Y uất ức nói, trừng đôi mắt ngấn nước nhìn Glenn."Ừm. Là ta sai." Ánh mắt Glenn di chuyển, hắn nhìn cô, "Thật xin lỗi."Hạ Y trong chốc lát sững sờ. Tiểu nam phụ phản diện bị người đời xem là ác ma kiêu căng thủ đoạn cao cao tại thượng lại có thể hạ thấp mình nói câu "xin lỗi" cô sao?"Điện hạ...""Gọi Glenn." Glenn khom người cắn một ngụm nhẹ lên cổ Hạ Y, thấp giọng thì thầm.Bị hắn đột ngột tiếp xúc n** m*n c*m, người Hạ Y giật nảy, má cô hơi hơi đỏ: "Gl... Glenn."Glenn cười dễ chịu, hai cánh tay vòng qua ôm lấy eo Hạ Y, để cô ngồi trong lòng mình: "Đêm nay, ở lại đây đi.""Glenn, nếu thần ở lại người sẽ tốn tiền phòng đấy." Hạ Y có chút bất đắc dĩ nói.Glenn làm một bộ không hài lòng: "Em đi với ta còn lo về chuyện này sao?" Hắn còn thiếu tiền à? "Vả lại sau chuyện lần này, em nghĩ mình có thể về được?"Hạ Y ngây ngốc một lúc, bật cười: "Đúng là vậy ha."
Nội dung mang tính chất tham khảo cải biên, được lấy cảm hứng và mượn ý tưởng từ tác phẩm "Ma Lạt Thiên Kim Đẩu Ác Thiếu". Có thể sẽ làm bạn cảm thấy khó chịu hay phản cảm. Cần cân nhắc kĩ trước khi xem.
Glenn dường như cũng bị nước mắt của Hạ Y gián đoạn, môi hắn quyến luyến tách khỏi môi cô, bàn tay đưa lên lau đi từng giọt lệ trong suốt trên má cô, mang theo sự ôn nhu chưa từng có.
"Đừng khóc."
"Glenn..." Cô lần đầu tiên gọi tên hắn.
"Ừm?" Glenn cũng không cảm thấy gì là trịch thượng, giọng nói khàn khàn nhưng vô cùng quyến rũ phát ra từ cuống họng hắn dễ dàng khuấy đảo trái tim đang xao động của Hạ Y.
"Người... thích thần sao?" Câu nói nghẹn ngào, giống như cô đã phải dành hết phần sức lực của mình vào nó, nhưng vẫn có chút yếu ớt, giống như run rẩy xúc động, lại giống như e dè sợ sệt.
Glenn cho Hạ Y một trận trầm mặc, đến khi cô gần như muốn bỏ cuộc, hắn mới đáp lại, bằng một giọng kiên định: "Phải."
"Ta thích em." Từng chữ một phát ra rõ ràng: "Chỉ thích em, thích từ rất lâu rồi." Nói đoạn, ánh mắt hắn mang theo cưng chiều búng nhẹ trán cô, một mặt bất đắc dĩ cười, lặp lại lời chê bai lúc trước: "Xem đi. Rõ ràng là hầu gái ngốc mà."
Glenn vừa dứt lời, Hạ Y trước nhất là ngẩn ra, sau đó, toàn thân cô như mềm đi, xụi xuống, tựa vào ngực hắn một cách vô lực. Cả người đều nhờ hắn chống đỡ. Thật ra Hạ Y không muốn khóc, nước mắt chỉ là không tự chủ mà rơi xuống.
Cô vùi mặt vào ngực Glenn, mặc cho nước mắt mình đang dần thấm đẫm áo hắn: "Thần cứ nghĩ..."
Glenn ôm eo Hạ Y đẩy xuống ghế sô pha, tựa cánh mũi hắn vào mái tóc đen mềm của cô, hít thật sâu, như muốn hưởng thụ mùi hương thuộc về cô.
"Đồ ngốc. Ta chưa từng nói mình thích Alice."
"Nhưng điện hạ muốn cô ấy hẹn hò với mình..." Hành động sẽ thể hiện tình cảm mà...
"Ta chỉ nói cô ấy ở cạnh ta một ngày, chưa hề nói hai chữ hẹn hò. Em suy diễn cũng thật xa đi. Và để cô ấy ở cạnh ta như thế một phần tất nhiên là thể thử lòng em rồi. Xem ra, ta đã thành công nhỉ?" Glenn cười thản nhiên. Lợi dụng vị thanh mai kia hắn một chút cũng không hối lỗi.
"... Điện hạ, người... người hố thần...!" Hạ Y uất ức nói, trừng đôi mắt ngấn nước nhìn Glenn.
"Ừm. Là ta sai." Ánh mắt Glenn di chuyển, hắn nhìn cô, "Thật xin lỗi."
Hạ Y trong chốc lát sững sờ. Tiểu nam phụ phản diện bị người đời xem là ác ma kiêu căng thủ đoạn cao cao tại thượng lại có thể hạ thấp mình nói câu "xin lỗi" cô sao?
"Điện hạ..."
"Gọi Glenn." Glenn khom người cắn một ngụm nhẹ lên cổ Hạ Y, thấp giọng thì thầm.
Bị hắn đột ngột tiếp xúc n** m*n c*m, người Hạ Y giật nảy, má cô hơi hơi đỏ: "Gl... Glenn."
Glenn cười dễ chịu, hai cánh tay vòng qua ôm lấy eo Hạ Y, để cô ngồi trong lòng mình: "Đêm nay, ở lại đây đi."
"Glenn, nếu thần ở lại người sẽ tốn tiền phòng đấy." Hạ Y có chút bất đắc dĩ nói.
Glenn làm một bộ không hài lòng: "Em đi với ta còn lo về chuyện này sao?" Hắn còn thiếu tiền à? "Vả lại sau chuyện lần này, em nghĩ mình có thể về được?"
Hạ Y ngây ngốc một lúc, bật cười: "Đúng là vậy ha."
Mau Xuyên Công Lược: Nam Thứ Vạn Năm Mau Yêu Ta!Tác giả: Baka520Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐêm, bóng tối tĩnh lặng bao trùm cả một vùng ở thành phố nào đó tại Trung Quốc. Trong căn trọ nhỏ, Hạ Y sau khi ăn tối xong, thong thả tắm rửa, sau đó leo lên giường tiếp tục dán mắt vào màn hình máy tính. "Ngày mai phải nộp báo cáo, đêm nay nhất định hoàn thành!" Làm việc ở công ty lâu như vậy, dù rất ít cơ hội được boss chú ý đến, song Hạ Y vẫn rất nhiệt tình vì công việc, cô tin chắc một ngày nào đó, mình sẽ được thăng chức. Mà cái nhiệt tình này, từ khi nào trở thành cuồng đại, cô làm việc ngày một nhiều, không biết từ khi nào xem công việc như sinh mệnh, chỉ cần một ngày không được nhìn máy tính tài liệu, Hạ Y rất có thể sẽ chết vì quá thảnh thơi. Nói là phụ nữ, mà nhìn cô xem: tóc tai sơ bết, mắt thâm quần, mặt lại đầy nám, ra đường đều nhờ vào lớp kem nền để ẩn bớt, hình như cô đã thành cái quỷ gì rồi chứ chẳng còn là một người phụ nữ trẻ tuổi nữa. Một giờ sáng, Hạ Y vẫn chưa chịu nguôi mắt để nghỉ ngơi. "Cố lên! Chỉ còn một phần nữa thôi..." Hạ Y tự động viên chính mình, nhưng… Nội dung mang tính chất tham khảo cải biên, được lấy cảm hứng và mượn ý tưởng từ tác phẩm "Ma Lạt Thiên Kim Đẩu Ác Thiếu". Có thể sẽ làm bạn cảm thấy khó chịu hay phản cảm. Cần cân nhắc kĩ trước khi xem.Glenn dường như cũng bị nước mắt của Hạ Y gián đoạn, môi hắn quyến luyến tách khỏi môi cô, bàn tay đưa lên lau đi từng giọt lệ trong suốt trên má cô, mang theo sự ôn nhu chưa từng có."Đừng khóc.""Glenn..." Cô lần đầu tiên gọi tên hắn."Ừm?" Glenn cũng không cảm thấy gì là trịch thượng, giọng nói khàn khàn nhưng vô cùng quyến rũ phát ra từ cuống họng hắn dễ dàng khuấy đảo trái tim đang xao động của Hạ Y."Người... thích thần sao?" Câu nói nghẹn ngào, giống như cô đã phải dành hết phần sức lực của mình vào nó, nhưng vẫn có chút yếu ớt, giống như run rẩy xúc động, lại giống như e dè sợ sệt.Glenn cho Hạ Y một trận trầm mặc, đến khi cô gần như muốn bỏ cuộc, hắn mới đáp lại, bằng một giọng kiên định: "Phải.""Ta thích em." Từng chữ một phát ra rõ ràng: "Chỉ thích em, thích từ rất lâu rồi." Nói đoạn, ánh mắt hắn mang theo cưng chiều búng nhẹ trán cô, một mặt bất đắc dĩ cười, lặp lại lời chê bai lúc trước: "Xem đi. Rõ ràng là hầu gái ngốc mà."Glenn vừa dứt lời, Hạ Y trước nhất là ngẩn ra, sau đó, toàn thân cô như mềm đi, xụi xuống, tựa vào ngực hắn một cách vô lực. Cả người đều nhờ hắn chống đỡ. Thật ra Hạ Y không muốn khóc, nước mắt chỉ là không tự chủ mà rơi xuống.Cô vùi mặt vào ngực Glenn, mặc cho nước mắt mình đang dần thấm đẫm áo hắn: "Thần cứ nghĩ..."Glenn ôm eo Hạ Y đẩy xuống ghế sô pha, tựa cánh mũi hắn vào mái tóc đen mềm của cô, hít thật sâu, như muốn hưởng thụ mùi hương thuộc về cô."Đồ ngốc. Ta chưa từng nói mình thích Alice.""Nhưng điện hạ muốn cô ấy hẹn hò với mình..." Hành động sẽ thể hiện tình cảm mà..."Ta chỉ nói cô ấy ở cạnh ta một ngày, chưa hề nói hai chữ hẹn hò. Em suy diễn cũng thật xa đi. Và để cô ấy ở cạnh ta như thế một phần tất nhiên là thể thử lòng em rồi. Xem ra, ta đã thành công nhỉ?" Glenn cười thản nhiên. Lợi dụng vị thanh mai kia hắn một chút cũng không hối lỗi."... Điện hạ, người... người hố thần...!" Hạ Y uất ức nói, trừng đôi mắt ngấn nước nhìn Glenn."Ừm. Là ta sai." Ánh mắt Glenn di chuyển, hắn nhìn cô, "Thật xin lỗi."Hạ Y trong chốc lát sững sờ. Tiểu nam phụ phản diện bị người đời xem là ác ma kiêu căng thủ đoạn cao cao tại thượng lại có thể hạ thấp mình nói câu "xin lỗi" cô sao?"Điện hạ...""Gọi Glenn." Glenn khom người cắn một ngụm nhẹ lên cổ Hạ Y, thấp giọng thì thầm.Bị hắn đột ngột tiếp xúc n** m*n c*m, người Hạ Y giật nảy, má cô hơi hơi đỏ: "Gl... Glenn."Glenn cười dễ chịu, hai cánh tay vòng qua ôm lấy eo Hạ Y, để cô ngồi trong lòng mình: "Đêm nay, ở lại đây đi.""Glenn, nếu thần ở lại người sẽ tốn tiền phòng đấy." Hạ Y có chút bất đắc dĩ nói.Glenn làm một bộ không hài lòng: "Em đi với ta còn lo về chuyện này sao?" Hắn còn thiếu tiền à? "Vả lại sau chuyện lần này, em nghĩ mình có thể về được?"Hạ Y ngây ngốc một lúc, bật cười: "Đúng là vậy ha."