Nước, thật đúng là nhiều nước, Lăng Kiều cảm thấy mình giống như rơi vào trong nước, thở không ra hơi, không chạm đến đáy nước. “Rầm!”Bọt nước mặt sông bắn lên tung tóe, Lăng Kiều đột nhiên nhô đầu lên khỏi bờ sông, mở to hai mắt, không dám tin nhìn mọi thứ xung quanh. Hồ nước trong veo, bên trên là một đám bụi cỏ lau xanh tốt, nơi xa có khói bếp lượn lờ, mơ hồ nhìn thấy từng căn nhà nhỏ. Đây không phải là thôn Đường Thạch khi cô ấy còn nhỏ ư, từ sau khi em gái chết, cô ấy đã không còn nhớ rõ chính mình đã bao lâu chưa về qua thôn này rồi. Hô hấp dồn dập, Lăng Kiều trừng to mắt nhìn bàn tay nhỏ giống như một đứa bé 8 – 9 tuổi của mình, đây là cô ấy sống lại, vậy bây giờ là lúc nào?Không biết nghĩ đến điều gì, cô ấy căn bản không kịp nghiên cứu nguyên nhân mình sống lại, vội vàng nhìn bốn xung quanh, ngay tại mặt sông cách cô ấy không xa, có vài bọt khí nổi lên, cô ấy lập tức lặn xuống nước bơi đến chỗ đó. Em gái, em gái ở đâu. Nước mắt và nước sông hòa lẫn vào nhau, trong lòng Lăng…
Chương 4: 4: Một Đôi Trời Sinh 1
Thập Niên 70: Hạnh Phúc NhỏTác giả: Ma ĐậuTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNước, thật đúng là nhiều nước, Lăng Kiều cảm thấy mình giống như rơi vào trong nước, thở không ra hơi, không chạm đến đáy nước. “Rầm!”Bọt nước mặt sông bắn lên tung tóe, Lăng Kiều đột nhiên nhô đầu lên khỏi bờ sông, mở to hai mắt, không dám tin nhìn mọi thứ xung quanh. Hồ nước trong veo, bên trên là một đám bụi cỏ lau xanh tốt, nơi xa có khói bếp lượn lờ, mơ hồ nhìn thấy từng căn nhà nhỏ. Đây không phải là thôn Đường Thạch khi cô ấy còn nhỏ ư, từ sau khi em gái chết, cô ấy đã không còn nhớ rõ chính mình đã bao lâu chưa về qua thôn này rồi. Hô hấp dồn dập, Lăng Kiều trừng to mắt nhìn bàn tay nhỏ giống như một đứa bé 8 – 9 tuổi của mình, đây là cô ấy sống lại, vậy bây giờ là lúc nào?Không biết nghĩ đến điều gì, cô ấy căn bản không kịp nghiên cứu nguyên nhân mình sống lại, vội vàng nhìn bốn xung quanh, ngay tại mặt sông cách cô ấy không xa, có vài bọt khí nổi lên, cô ấy lập tức lặn xuống nước bơi đến chỗ đó. Em gái, em gái ở đâu. Nước mắt và nước sông hòa lẫn vào nhau, trong lòng Lăng… Lần Lăng Quốc Đống bị bệnh nặng kia đến đột ngột, linh hồn trong cơ thể đã sớm thay đổi thành người khác, giờ phút này chiếm cứ cơ thể của anh ta tên là Tây Phỉ Ngang, Ma Pháp Sư hệ mộc sơ cấp của đại lục Ma Vũ.Người đại lục Ma Vũ trời sinh đã có Ma Hạch hoặc Vũ Hồn, có được ma hạch thì có thể tu luyện thuộc tính ma pháp tương ứng, có được Vũ Hồn thì thông qua rèn luyện đạt đến thể thuật đỉnh phong.Dáng người ma pháp sư gầy yếu, thực lực cận chiến càng là con số không, gần như mỗi một ma pháp sư đều sẽ trói chặt một võ sĩ.Tư chất của Tây Phỉ Ngang không cao, vào năm hai mươi tuổi vẫn là Ma Pháp Sư sơ cấp, nhưng hết lần này đến lần khác, anh ta rất thích loại hình võ sĩ tỷ tỷ ngực lớn eo nhỏ, chân dài, dựa vào tư chất của anh ta, sẵn lòng làm bạn với anh ta cũng chỉ có người đàn ông cao lớn thô kệch, hồn lực không cao, ở đây nữ võ sĩ chính là hiếm có nhất, đại lục Ma Vũ không có người xấu, mỗi một người đều bị những ma pháp sư cao tầng, thậm chí là Ma Đạo Sư giành lấy, căn bản không đến lượt một Ma Pháp Sư sơ cấp nho nhỏ như anh ta.Một lần ngoài ý muốn, anh ta phát hiện ra một ma văn thượng cổ, nghe nói có thể nâng cao tư chất của Ma Pháp Sư, chỉ tiếc ma văn không đầy đủ, tính nguy hiểm vô cùng cao.Vì chị gái võ sĩ xinh đẹp, Tây Phỉ Ngang cắn răng làm.Sau đó một trận nổ tung, anh ta xuyên qua thành Lăng Quốc Đống hiện tại, ma hạch cũng đi theo anh ta cùng nhau đến đây, chính bởi vì ma hạch mà thể chất, da thịt của anh ta dần dần thay đổi giống đời trước, ngũ quan vẫn là ngũ quan ban đầu, nhưng bởi vì làn da trắng nõn, vừa mềm lại mịn, lại thêm dị năng hệ mộc tịnh hóa cơ thể tăng thêm hiệu quả, đẳng cấp hình dáng tăng thêm n cấp bậc, chỉ nhìn mặt thôi, những thanh niên trí thức kia cũng kém xa anh ta.Điều khiến Tây Phỉ Ngang vô cùng bi thống chính là, à không, nên gọi là Lăng Quốc Đống thì đúng hơn, ở thế giới này không có đại tỷ võ sĩ lợi hại xinh đẹp, có lẽ nói chỉ cần giới tính là nữ đều chướng mắt anh ta.Vốn dĩ anh ta nghĩ đến chuyện cứ thế an ổn sống hết đời, sau đó chờ đợi tử vong trở lại cái ôm của Pháp Thần, nhưng ai mà ngờ được anh ta gặp Vạn Kim Chi, trong nháy mắt này, ánh sáng tình yêu của nữ thần Catrina đã chiếu rọi toàn bộ cánh cửa tâm hồn anh ta..
Lần Lăng Quốc Đống bị bệnh nặng kia đến đột ngột, linh hồn trong cơ thể đã sớm thay đổi thành người khác, giờ phút này chiếm cứ cơ thể của anh ta tên là Tây Phỉ Ngang, Ma Pháp Sư hệ mộc sơ cấp của đại lục Ma Vũ.
Người đại lục Ma Vũ trời sinh đã có Ma Hạch hoặc Vũ Hồn, có được ma hạch thì có thể tu luyện thuộc tính ma pháp tương ứng, có được Vũ Hồn thì thông qua rèn luyện đạt đến thể thuật đỉnh phong.
Dáng người ma pháp sư gầy yếu, thực lực cận chiến càng là con số không, gần như mỗi một ma pháp sư đều sẽ trói chặt một võ sĩ.
Tư chất của Tây Phỉ Ngang không cao, vào năm hai mươi tuổi vẫn là Ma Pháp Sư sơ cấp, nhưng hết lần này đến lần khác, anh ta rất thích loại hình võ sĩ tỷ tỷ ngực lớn eo nhỏ, chân dài, dựa vào tư chất của anh ta, sẵn lòng làm bạn với anh ta cũng chỉ có người đàn ông cao lớn thô kệch, hồn lực không cao, ở đây nữ võ sĩ chính là hiếm có nhất, đại lục Ma Vũ không có người xấu, mỗi một người đều bị những ma pháp sư cao tầng, thậm chí là Ma Đạo Sư giành lấy, căn bản không đến lượt một Ma Pháp Sư sơ cấp nho nhỏ như anh ta.
Một lần ngoài ý muốn, anh ta phát hiện ra một ma văn thượng cổ, nghe nói có thể nâng cao tư chất của Ma Pháp Sư, chỉ tiếc ma văn không đầy đủ, tính nguy hiểm vô cùng cao.
Vì chị gái võ sĩ xinh đẹp, Tây Phỉ Ngang cắn răng làm.
Sau đó một trận nổ tung, anh ta xuyên qua thành Lăng Quốc Đống hiện tại, ma hạch cũng đi theo anh ta cùng nhau đến đây, chính bởi vì ma hạch mà thể chất, da thịt của anh ta dần dần thay đổi giống đời trước, ngũ quan vẫn là ngũ quan ban đầu, nhưng bởi vì làn da trắng nõn, vừa mềm lại mịn, lại thêm dị năng hệ mộc tịnh hóa cơ thể tăng thêm hiệu quả, đẳng cấp hình dáng tăng thêm n cấp bậc, chỉ nhìn mặt thôi, những thanh niên trí thức kia cũng kém xa anh ta.
Điều khiến Tây Phỉ Ngang vô cùng bi thống chính là, à không, nên gọi là Lăng Quốc Đống thì đúng hơn, ở thế giới này không có đại tỷ võ sĩ lợi hại xinh đẹp, có lẽ nói chỉ cần giới tính là nữ đều chướng mắt anh ta.
Vốn dĩ anh ta nghĩ đến chuyện cứ thế an ổn sống hết đời, sau đó chờ đợi tử vong trở lại cái ôm của Pháp Thần, nhưng ai mà ngờ được anh ta gặp Vạn Kim Chi, trong nháy mắt này, ánh sáng tình yêu của nữ thần Catrina đã chiếu rọi toàn bộ cánh cửa tâm hồn anh ta.
.
Thập Niên 70: Hạnh Phúc NhỏTác giả: Ma ĐậuTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNước, thật đúng là nhiều nước, Lăng Kiều cảm thấy mình giống như rơi vào trong nước, thở không ra hơi, không chạm đến đáy nước. “Rầm!”Bọt nước mặt sông bắn lên tung tóe, Lăng Kiều đột nhiên nhô đầu lên khỏi bờ sông, mở to hai mắt, không dám tin nhìn mọi thứ xung quanh. Hồ nước trong veo, bên trên là một đám bụi cỏ lau xanh tốt, nơi xa có khói bếp lượn lờ, mơ hồ nhìn thấy từng căn nhà nhỏ. Đây không phải là thôn Đường Thạch khi cô ấy còn nhỏ ư, từ sau khi em gái chết, cô ấy đã không còn nhớ rõ chính mình đã bao lâu chưa về qua thôn này rồi. Hô hấp dồn dập, Lăng Kiều trừng to mắt nhìn bàn tay nhỏ giống như một đứa bé 8 – 9 tuổi của mình, đây là cô ấy sống lại, vậy bây giờ là lúc nào?Không biết nghĩ đến điều gì, cô ấy căn bản không kịp nghiên cứu nguyên nhân mình sống lại, vội vàng nhìn bốn xung quanh, ngay tại mặt sông cách cô ấy không xa, có vài bọt khí nổi lên, cô ấy lập tức lặn xuống nước bơi đến chỗ đó. Em gái, em gái ở đâu. Nước mắt và nước sông hòa lẫn vào nhau, trong lòng Lăng… Lần Lăng Quốc Đống bị bệnh nặng kia đến đột ngột, linh hồn trong cơ thể đã sớm thay đổi thành người khác, giờ phút này chiếm cứ cơ thể của anh ta tên là Tây Phỉ Ngang, Ma Pháp Sư hệ mộc sơ cấp của đại lục Ma Vũ.Người đại lục Ma Vũ trời sinh đã có Ma Hạch hoặc Vũ Hồn, có được ma hạch thì có thể tu luyện thuộc tính ma pháp tương ứng, có được Vũ Hồn thì thông qua rèn luyện đạt đến thể thuật đỉnh phong.Dáng người ma pháp sư gầy yếu, thực lực cận chiến càng là con số không, gần như mỗi một ma pháp sư đều sẽ trói chặt một võ sĩ.Tư chất của Tây Phỉ Ngang không cao, vào năm hai mươi tuổi vẫn là Ma Pháp Sư sơ cấp, nhưng hết lần này đến lần khác, anh ta rất thích loại hình võ sĩ tỷ tỷ ngực lớn eo nhỏ, chân dài, dựa vào tư chất của anh ta, sẵn lòng làm bạn với anh ta cũng chỉ có người đàn ông cao lớn thô kệch, hồn lực không cao, ở đây nữ võ sĩ chính là hiếm có nhất, đại lục Ma Vũ không có người xấu, mỗi một người đều bị những ma pháp sư cao tầng, thậm chí là Ma Đạo Sư giành lấy, căn bản không đến lượt một Ma Pháp Sư sơ cấp nho nhỏ như anh ta.Một lần ngoài ý muốn, anh ta phát hiện ra một ma văn thượng cổ, nghe nói có thể nâng cao tư chất của Ma Pháp Sư, chỉ tiếc ma văn không đầy đủ, tính nguy hiểm vô cùng cao.Vì chị gái võ sĩ xinh đẹp, Tây Phỉ Ngang cắn răng làm.Sau đó một trận nổ tung, anh ta xuyên qua thành Lăng Quốc Đống hiện tại, ma hạch cũng đi theo anh ta cùng nhau đến đây, chính bởi vì ma hạch mà thể chất, da thịt của anh ta dần dần thay đổi giống đời trước, ngũ quan vẫn là ngũ quan ban đầu, nhưng bởi vì làn da trắng nõn, vừa mềm lại mịn, lại thêm dị năng hệ mộc tịnh hóa cơ thể tăng thêm hiệu quả, đẳng cấp hình dáng tăng thêm n cấp bậc, chỉ nhìn mặt thôi, những thanh niên trí thức kia cũng kém xa anh ta.Điều khiến Tây Phỉ Ngang vô cùng bi thống chính là, à không, nên gọi là Lăng Quốc Đống thì đúng hơn, ở thế giới này không có đại tỷ võ sĩ lợi hại xinh đẹp, có lẽ nói chỉ cần giới tính là nữ đều chướng mắt anh ta.Vốn dĩ anh ta nghĩ đến chuyện cứ thế an ổn sống hết đời, sau đó chờ đợi tử vong trở lại cái ôm của Pháp Thần, nhưng ai mà ngờ được anh ta gặp Vạn Kim Chi, trong nháy mắt này, ánh sáng tình yêu của nữ thần Catrina đã chiếu rọi toàn bộ cánh cửa tâm hồn anh ta..