"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel.
Chương 1361
Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Người phụ nữ trung niên thản nhiên đánh giá một câu sau đó quay người, chậm rãi đi về phía khu rừng sâu thẳm phía sau. Chung Dật Phi nhìn người phụ nữ trung niên đi xa dần, quả thực kinh hồn bạt vía, người có thực lực mạnh như vậy, gã ta chưa từng gặp bao giờ. Phù phù! Chung Dật Phi đảo mắt một vòng, hai gối liền quỳ xuống về phía người phụ nữ trung niên rời đi. Gã ta hét lớn với bóng lưng người phụ nữ trung niên: “Tiền bối, vãn bối Chung Dật Phi muốn bái tiền bối làm sư phụ, vẫn mong tiền bối đồng ý!” “Làm sư phụ?” Người phụ nữ trung niên dừng bước, âm thanh lại truyền đến: “Cậu có tư cách gì bái tôi làm sư phụ?” “Vãn bối không sợ chết, nếu tiền bối nhận tôi làm đồ đệ, đợi đến khi sau này, tôi báo thù thành công thì cái mạng này là của tiền bối, tuỳ ý lấy mạng!”, Chung Dật Phi trừng mắt rống lớn. Đây là thứ duy nhất của gã ta, chính là một mạng của gã ta! “Ha ha… Tôi cần mạng của cậu cũng chẳng dùng làm gì…” Tiếng cười khẽ của người phụ nữ trung niên vang lên dường như có ý châm chọc, Chung Dật Phi cúi thấp đầu, vẻ mặt vô cùng chua xót. Thực lực người phụ nữ trung niên này chắc chắn vô cùng mạnh, so với sơn chủ Tề Đạo Đỉnh thì chắc chắn mạnh hơn. Nhưng gã ta lại không được người khác xem trọng… “Làm vẻ mặt khóc lóc đó cho ai xem?” Giọng nói người phụ nữ trung niên lại vang lên, Chung Dật Phi vội ngẩng đầu thì nhìn thấy người phụ nữ trung niên không biết từ khi nào đã đến trước mặt gã ta rồi. “Tiền bối, bà đồng ý nhận tôi làm đồ đệ rồi sao?”, Chung Dật Phi vô cùng ngạc nhiên vui mừng. “Còn phải xem bản thân cậu!”. Người phụ nữ trung niên cười nhạt. “Ầm ầm ầm!” Chung Dật Phi trực tiếp dập đầu ba cái trên đất không hề do dự. Trên mặt đất có mấy viên đá vụn, gã ta dập đầu ba cái, đầu cũng bị đá làm chảy máu. “Chung Dật Phi bái kiến sư phụ!” “Dập đầu bái sư rồi, tôi cũng không phải để cậu tàn phế…” Người phụ nữ trung niên cười nhạt nói một câu, bàn tay trống không xuất ra một chiêu thì Chung Dật Phi lập tức cảm giác được có một lực mạnh mẽ kéo mình đứng lên. Ngay sau đó đã nhìn thấy người phụ nữ trung niên lấy ra một bình thuỷ tinh, ngón tay vẩy ra chất lỏng màu trắng từng chút một. Sau đó chất lỏng này bắn vào trong miệng Chung Dật Phi, gã ta lập tức cảm thấy mát lạnh len lỏi trong người. Lập tức, gã ta liền cảm thấy cơn đau đã giảm đi rất nhiều, tinh thần cũng dần dần phấn chấn hơn.
Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Người phụ nữ trung niên thản nhiên đánh giá một câu sau đó quay người, chậm rãi đi về phía khu rừng sâu thẳm phía sau. Chung Dật Phi nhìn người phụ nữ trung niên đi xa dần, quả thực kinh hồn bạt vía, người có thực lực mạnh như vậy, gã ta chưa từng gặp bao giờ. Phù phù! Chung Dật Phi đảo mắt một vòng, hai gối liền quỳ xuống về phía người phụ nữ trung niên rời đi. Gã ta hét lớn với bóng lưng người phụ nữ trung niên: “Tiền bối, vãn bối Chung Dật Phi muốn bái tiền bối làm sư phụ, vẫn mong tiền bối đồng ý!” “Làm sư phụ?” Người phụ nữ trung niên dừng bước, âm thanh lại truyền đến: “Cậu có tư cách gì bái tôi làm sư phụ?” “Vãn bối không sợ chết, nếu tiền bối nhận tôi làm đồ đệ, đợi đến khi sau này, tôi báo thù thành công thì cái mạng này là của tiền bối, tuỳ ý lấy mạng!”, Chung Dật Phi trừng mắt rống lớn. Đây là thứ duy nhất của gã ta, chính là một mạng của gã ta! “Ha ha… Tôi cần mạng của cậu cũng chẳng dùng làm gì…” Tiếng cười khẽ của người phụ nữ trung niên vang lên dường như có ý châm chọc, Chung Dật Phi cúi thấp đầu, vẻ mặt vô cùng chua xót. Thực lực người phụ nữ trung niên này chắc chắn vô cùng mạnh, so với sơn chủ Tề Đạo Đỉnh thì chắc chắn mạnh hơn. Nhưng gã ta lại không được người khác xem trọng… “Làm vẻ mặt khóc lóc đó cho ai xem?” Giọng nói người phụ nữ trung niên lại vang lên, Chung Dật Phi vội ngẩng đầu thì nhìn thấy người phụ nữ trung niên không biết từ khi nào đã đến trước mặt gã ta rồi. “Tiền bối, bà đồng ý nhận tôi làm đồ đệ rồi sao?”, Chung Dật Phi vô cùng ngạc nhiên vui mừng. “Còn phải xem bản thân cậu!”. Người phụ nữ trung niên cười nhạt. “Ầm ầm ầm!” Chung Dật Phi trực tiếp dập đầu ba cái trên đất không hề do dự. Trên mặt đất có mấy viên đá vụn, gã ta dập đầu ba cái, đầu cũng bị đá làm chảy máu. “Chung Dật Phi bái kiến sư phụ!” “Dập đầu bái sư rồi, tôi cũng không phải để cậu tàn phế…” Người phụ nữ trung niên cười nhạt nói một câu, bàn tay trống không xuất ra một chiêu thì Chung Dật Phi lập tức cảm giác được có một lực mạnh mẽ kéo mình đứng lên. Ngay sau đó đã nhìn thấy người phụ nữ trung niên lấy ra một bình thuỷ tinh, ngón tay vẩy ra chất lỏng màu trắng từng chút một. Sau đó chất lỏng này bắn vào trong miệng Chung Dật Phi, gã ta lập tức cảm thấy mát lạnh len lỏi trong người. Lập tức, gã ta liền cảm thấy cơn đau đã giảm đi rất nhiều, tinh thần cũng dần dần phấn chấn hơn.
Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Người phụ nữ trung niên thản nhiên đánh giá một câu sau đó quay người, chậm rãi đi về phía khu rừng sâu thẳm phía sau. Chung Dật Phi nhìn người phụ nữ trung niên đi xa dần, quả thực kinh hồn bạt vía, người có thực lực mạnh như vậy, gã ta chưa từng gặp bao giờ. Phù phù! Chung Dật Phi đảo mắt một vòng, hai gối liền quỳ xuống về phía người phụ nữ trung niên rời đi. Gã ta hét lớn với bóng lưng người phụ nữ trung niên: “Tiền bối, vãn bối Chung Dật Phi muốn bái tiền bối làm sư phụ, vẫn mong tiền bối đồng ý!” “Làm sư phụ?” Người phụ nữ trung niên dừng bước, âm thanh lại truyền đến: “Cậu có tư cách gì bái tôi làm sư phụ?” “Vãn bối không sợ chết, nếu tiền bối nhận tôi làm đồ đệ, đợi đến khi sau này, tôi báo thù thành công thì cái mạng này là của tiền bối, tuỳ ý lấy mạng!”, Chung Dật Phi trừng mắt rống lớn. Đây là thứ duy nhất của gã ta, chính là một mạng của gã ta! “Ha ha… Tôi cần mạng của cậu cũng chẳng dùng làm gì…” Tiếng cười khẽ của người phụ nữ trung niên vang lên dường như có ý châm chọc, Chung Dật Phi cúi thấp đầu, vẻ mặt vô cùng chua xót. Thực lực người phụ nữ trung niên này chắc chắn vô cùng mạnh, so với sơn chủ Tề Đạo Đỉnh thì chắc chắn mạnh hơn. Nhưng gã ta lại không được người khác xem trọng… “Làm vẻ mặt khóc lóc đó cho ai xem?” Giọng nói người phụ nữ trung niên lại vang lên, Chung Dật Phi vội ngẩng đầu thì nhìn thấy người phụ nữ trung niên không biết từ khi nào đã đến trước mặt gã ta rồi. “Tiền bối, bà đồng ý nhận tôi làm đồ đệ rồi sao?”, Chung Dật Phi vô cùng ngạc nhiên vui mừng. “Còn phải xem bản thân cậu!”. Người phụ nữ trung niên cười nhạt. “Ầm ầm ầm!” Chung Dật Phi trực tiếp dập đầu ba cái trên đất không hề do dự. Trên mặt đất có mấy viên đá vụn, gã ta dập đầu ba cái, đầu cũng bị đá làm chảy máu. “Chung Dật Phi bái kiến sư phụ!” “Dập đầu bái sư rồi, tôi cũng không phải để cậu tàn phế…” Người phụ nữ trung niên cười nhạt nói một câu, bàn tay trống không xuất ra một chiêu thì Chung Dật Phi lập tức cảm giác được có một lực mạnh mẽ kéo mình đứng lên. Ngay sau đó đã nhìn thấy người phụ nữ trung niên lấy ra một bình thuỷ tinh, ngón tay vẩy ra chất lỏng màu trắng từng chút một. Sau đó chất lỏng này bắn vào trong miệng Chung Dật Phi, gã ta lập tức cảm thấy mát lạnh len lỏi trong người. Lập tức, gã ta liền cảm thấy cơn đau đã giảm đi rất nhiều, tinh thần cũng dần dần phấn chấn hơn.