"Hàn Kiệt, buổi tối đi hát có đi không?" Thời điểm sắp tan học, Trương Ngạo nhảy lên ghế dựa, hướng về phía nam sinh ngồi phía sau đang nằm dài trên bàn ngủ mà gọi. Hàn Kiệt bị tiếng gọi này đánh thức, cau mày mặt thối mà ngẩng đầu lên, theo bản năng vuốt lại mái tóc rối như tơ vò, không kiên nhẫn liếc mắt nhìn Trương Ngạo: "Không đi." Thái độ kiên quyết như vậy trực tiếp phá vỡ kế hoạch của Trương Ngạo. Trương Ngạo hướng người bên cạnh bĩu môi, hạ bả vai, ý tứ thật xin lỗi huynh đệ, tôi đã bất lực rồi. Mấy người bọn họ muốn đi ca hát là giả, cua gái mới là thật, bất quá bây giờ con gái đều yêu thích Hàn Kiệt như vậy, nhìn người anh em phía sau này, rõ ràng mặt thối như 💩, không biết làm sao lại là một đống 💩 đẹp mắt nữa. Còn mấy người bọn họ? Ngay cả 💩 khó coi cũng không được tính! Ai! (thở dài) Dùng phép ẩn dụ như vậy cũng chỉ có Trương Ngạo mới dám làm. Ở trong lòng lén lút nghĩ lại, nếu để cho Hàn Kiệt biết được, tám phần mười sẽ bị đánh chết! Tiếng chuông tan học đúng lúc vang…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...