Lâm Lang có chút phiền muộn. Hình như gần đây cô lại béo thêm rồi. "Cục cưng à, nếu tôi biến thành một bé mập trăm cân, có phải sẽ không gả được nữa không?" Cô nhéo nhéo miếng thịt trên eo, rất là sầu lo nói với Quân Vãn. Mèo nhỏ quanh quẩn bên chân cô, kêu meo meo tỏ lòng trung thành, "Chủ nhân, cho dù chị béo thì chị vẫn rất đẹp, Môi Cầu yêu chị một vạn năm!" "Môi Cầu, cậu thật dối trá, an ủi mà không thật tâm gì cả." Lâm Lang làm bộ ghét bỏ. "Meo?" Môi Cầu ủy khuất run run râu dài, nó ăn ngay nói thật, sao lại bị coi là dối trá rồi? "Không sao cả, nếu cô không gả được, tôi sẽ chịu trách nhiệm cả đời với cô." Quân Vãn thay xong quần áo, đi tới véo vào eo cô, như đang suy tư điều gì. Xem ra sau này còn phải cho ăn nhiều thêm, có thịt bế lên ôm ngủ mới càng thoải mái! "A Vãn, vẫn là cô tốt với tôi nhất." Lâm Lang lập tức nắm lấy tay chị gái nhỏ, cảm động đến nước mắt lưng tròng. Nhìn hai người đang ôm nhau, mèo đen chưa kịp đề phòng gì đã bị nhét cơm chó vào mồm. Nội tâm Môi Cầu sụp…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...