Một cô gái tóc ngắn với dáng vẻ một học sinh ngoan hiền, nhìn bạn mình rồi nói. "Thiến Thiến, cậu định cùng mẹ cậu chuyển đến Bắc Kinh sống thiệt à?" "Ừm, mẹ mình nói là ngày mốt bên đấy sẽ đến đón hai mẹ con mình." Dư Thiến vừa ăn khoai tây vừa nói nhưng trong giọng nói cô không có một chút sự miễn cưỡng nào cả. "Thiến Thiến, cậu.. thật sự không phản đối việc mẹ cô tái hôn sao?" Một người bạn khác ngồi đối diện Dư Thiến hỏi một cách thận trọng. "Thiệt mà." Dư Thiến bất lực thở dài, "mình thật sự không định phản nghịch nữa, hơn nữa mẹ mình với chú Bạch cũng đã đăng ký kết hôn rồi, tớ còn tiếp tục quậy phá, chẳng lẽ để mẹ mình từ người phụ nữ tái hôn trở thành người phụ nữ li hôn hay sao." Cô đã nói việc này được năm ngày rồi, mà sao bạn bè của cô ấy vẫn tỏ vẻ không thể tin được vậy? Nhìn ba người bạn xung quanh trẻ trung và hoạt bát hơn những gì cô nhớ, Dư Thiến đôi khi cũng sững sờ. Cảm giác này thiệt lạ kì diệu, cô nằm mơ cũng không ngỡ tới có một ngày cô có thể đoàn tụ lại với…
Tác giả: