Trưa hè, cái nắng như thiêu như đốt. Gần đến giờ ăn trưa, nhà nhà đều bốc khói bếp nghi ngút. Ninh gia. Trong phòng bếp bay tới mùi thơm của thức ăn, tiếng vá chạm vào đáy nổi, cùng tiếng gọi của mẹ Tô Hân Nghiên: "Tại Tại, cơm xong rồi, con đi gọi các anh về nhà ăn cơm đi." "Dạ vâng." Ninh Tại Tại đang ngồi ở trước cửa nhà đếm kiến, bé vỗ vỗ mông nhỏ phủi đầy bụi đứng dậy, nhấc chân ngắn chạy như bay ra ngoài. "Anh ơi, mẹ gọi các anh về nhà ăn cơm!" Lúc chạy đến khu đất trống bên cạnh dòng suối nhỏ, Ninh Tại Tại hít thật sâu rồi hét lên, tiếng nói đầy non nớt cắt ngang đám đang giằng co đến giương cung bạt kiếm ở phía trước. Bầu không khí ở hiện trường đọng lại trong giây lát. Cậu nhóc mập dẫn đầu tốp đối diện chỉ vào Ninh Tại Tại, bất mãn nói: "Ninh Hàn, cậu đã hẹn đánh nhau với chúng tôi rồi, sao còn dẫn theo trẻ con tới!" Ân oán của đám trẻ lớn bọn họ không dính dáng đến trẻ con. "Làm sao? Sợ lát nữa bị tôi đánh khóc sẽ bị em gái tôi chê cười à?" Ninh Hàn cười lạnh nói, vừa giễu…

Truyện chữ