"Ông chủ! Ông chủ!""Ba!"Hạ Quân Phàm nặng nề mở mắt theo tiếng gọi trẻ con. Khuôn mặt con gái quen thuộc đẫm nước mắt hiện ra trước mắt, ông đưa tay lên muốn chạm vào gò má cô bé. "Tiểu Hi..."Bàn tay nhỏ nhắn vội cầm lấy tay Hạ Quân Phàm đặt lên má mình, đôi mắt đầy nước mắt đỏ hoe, hiện rõ lo sợ cùng sợ hãi. Chỉ mới 6 tuổi đầu mà đã phải trải qua chuyện như thế này, dù là bất cứ ai nhìn vào cũng cảm thấy thương xót thay."Tiểu Hi...!Mau chạy đi...""Không..." Cô bé lắc đầu. "Chúng ta sẽ cùng nhau ra khỏi đây! Ba cố đứng dậy, Tiểu Hi đưa ba ra ngoài!"Lửa đã chạy lên cửa sổ, bắt đầu bén vào những nơi khác trong phòng."Ông chủ, xin ngài cố gắng, tối và tiểu thư sẽ đưa ngài rời khỏi đây."Sở Lập Thành đưa tay muốn nâng Hạ Quân Phàm đứng dậy, nhưng cơ thể ông hoàn toàn không còn sức lực nào nữa. Khuôn mặt đã đứng tuổi nhăn lại vì khói lửa, giọng nói bắt đầu đứt quãng, ông nói một cách khó khăn."Tôi...!không sao...!đưa con bé...!đi..." Mắt Hạ Quân Phàm lờ mờ, mí mắt nặng trịch làm ông mệt mỏi…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...