Tác giả:

Năm 2021 Tối tháng bảy, trời mưa tầm tã. Mạc Thanh Ca đứng trên tầng cao nhất của tòa nhà bỏ hoang, cả người ướt sũng. Đám người lạ mặt đã bắt đầu đuổi đến chân cầu thang của tầng dưới. Tiếng bước chân vội vã của chúng trên nền xi măng đọng nước ngày càng to và rõ ràng. Chúng đã đến rất gần Thanh Ca rồi. Cô thấy hối hận vì đã chọn khu này làm nơi trú ẩn của mình. Rõ ràng nó không giúp cô an toàn, ngược lại còn dồn cô vào đường cùng. Thanh Ca cắn môi, nghiêng người ra phía trước. Từ độ cao gần năm mươi mét, cô chỉ có thể nhìn thấy một bãi đất hoang lởm chởm sỏi đá, không một bóng người qua lại. Mưa vẫn tuôn không ngừng và đám người đã đứng đằng sau cô từ khi nào. Tên đầu sỏ hùng hổ bước đến, miệng không ngừng chế giễu: - Cô em! Sao đêm hôm khuya khoắt lại chạy đến đây thế này? Nơi này vắng vẻ, có cần bọn anh đưa về không? Thanh Ca giật mình quay mặt lại. Hắn và năm tên đồng bọn cứ một giây lại bước thêm một bước, khiến cô vô thức lùi về phía sau. Thanh Ca rút vội khẩu súng trong túi áo…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...