Sau khi Tần Thi ý thức thanh tỉnh, phát hiện thân hình mình trong suốt, vả lại trôi lơ lửng ở giữa không trung. Cô không có kinh hoảng, chỉ là có chút kinh ngạc. Cô cứu một đứa bé bị xe đâm bay, rơi xuống đất không đến vài giây đã tắt thở, cô rất rõ ràng biết mình đã chết. Nhưng hiện tại cái bộ dạng này của mình……Hoá ra trên thế giới thật sự có linh hồn. “Cô cũng thật không bình thường, nếu là người bình thường, đã sớm hô to gọi nhỏ hoặc là kích động lên rồi.” Một giọng nói trẻ con non nớt vang lên. Tần Thi bất động thanh sắc quan sát bốn phía, sau khi không thấy bất cứ ai trong không gian hư vô màu trắng, liền chủ động mở miệng dò hỏi: “Cậu là ai?” “Tôi là hệ thống, cô không cần lo lắng, tôi là tới giúp cô.” Chỉ có thanh âm không có người xuất hiện, Tần Thi hơi hơi nheo lại đôi mắt, lại lần nữa mở miệng: “Tôi không cần trợ giúp.” Không khí yên tĩnh vài giây, hệ thống tựa hồ không nghĩ đến cô sẽ nói như vậy. “Cô cứu đứa bé kia là thập thế đại thiện nhân, đời này nó cũng là nhà khoa…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...