Tác giả:

Bốn phía đều là nước. Rợp trời kín đất, bao phủ tai, mũi, cổ họng. Nhược điểm trí mạng nhất của Thẩm Phồn Tinh là không biết bơi. Nhưng giờ đây, cô lại rơi vào trong biển, nước biển tanh mặn xông thẳng vào phổi. Nước biển đầu xuân, lạnh thấu xương, nỗi sợ ngạt thở bao trùm lấy cô. Lúc này, trên boong thuyền đã xuất hiện rất nhiều người. Đêm nay tụ hội, phần lớn là những danh môn công tử thiên kim. Hơn hai mươi người, tuy không nhiều nhưng giá trị con người cộng lại, vẫn có thể dựng được một vùng trời nhỏ nơi Bình Thành này. Dù vậy, núi cao còn có núi cao hơn, còn một tập đoàn tài chính là Bạc thị. Trên mặt biển lúc này đã nổi lên sóng gió. Giọt mưa đầu tiên, lớn như hạt đậu. Không đến mấy giây, nước mưa tầm tã trút xuống. Trong nước biển sâu có hai thân hình đang không ngừng giãy giụa. "Cứu mạng......" "Cứu mạng......" Hai âm thanh kêu cứu trong màn mưa dường như không thể nghe thấy. Đột nhiên, một thân hình màu đen cao lớn, cứng cỏi từ trong đám người vọt ra. Tầm mắt rơi xuống hai…

Chương 177: 177: Buổi Tiệc Thường Niên

Đừng Nháo, Bạc Tiên SinhTác giả: Nam Nam LýTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngBốn phía đều là nước. Rợp trời kín đất, bao phủ tai, mũi, cổ họng. Nhược điểm trí mạng nhất của Thẩm Phồn Tinh là không biết bơi. Nhưng giờ đây, cô lại rơi vào trong biển, nước biển tanh mặn xông thẳng vào phổi. Nước biển đầu xuân, lạnh thấu xương, nỗi sợ ngạt thở bao trùm lấy cô. Lúc này, trên boong thuyền đã xuất hiện rất nhiều người. Đêm nay tụ hội, phần lớn là những danh môn công tử thiên kim. Hơn hai mươi người, tuy không nhiều nhưng giá trị con người cộng lại, vẫn có thể dựng được một vùng trời nhỏ nơi Bình Thành này. Dù vậy, núi cao còn có núi cao hơn, còn một tập đoàn tài chính là Bạc thị. Trên mặt biển lúc này đã nổi lên sóng gió. Giọt mưa đầu tiên, lớn như hạt đậu. Không đến mấy giây, nước mưa tầm tã trút xuống. Trong nước biển sâu có hai thân hình đang không ngừng giãy giụa. "Cứu mạng......" "Cứu mạng......" Hai âm thanh kêu cứu trong màn mưa dường như không thể nghe thấy. Đột nhiên, một thân hình màu đen cao lớn, cứng cỏi từ trong đám người vọt ra. Tầm mắt rơi xuống hai… Họ cũng chỉ mong như vậy!Đây mới là sự phát triển đúng như họ mong muốn!Thẩm Thiên Nhu càng thở phào nhẹ nhỏm hơn, ngược lại cô ta thật không ngờ tới rằng, Thẩm Phồn Tinh lại có thể hùng hổ đến như thế.Cô ta còn tưởng rằng cô sẽ đưa chiêu thức gì mờ ám nữa chứ!Xem ra, cô ta quá xem trọng cô rồi!Trong mắt Thẩm Thiên Nhu chỉ toàn sự đắc ý mà thôi.Cô ta nhìn lên Thẩm Phồn Tinh đang ở trên khán đài, càng xem càng cảm thấy tâm trí vui vẻ biết chừng nào.Thẩm Phồn Tinh, cô không những đã thua, mà còn thua đến mức thảm nữa cơ.Thật đáng thương mà!Khuôn mặt c*̉a Khương Dung Dung luôn u ám cuối c*̀ng c*̃ng hé lên vài phần nét c*̛ời mỉm, chỉ là sự nhoáng qua trong chớp mắt.Thẩm Phồn Tinh sau đó vẫn c*̛́ đứng nguyên tại chỗ bất động, c*̛ời nhạt nhìn Khương Dung Dung bước tới gần.Thần sắc c*̉a Khương Dung Dung có chút không biết phải làm sao, nhìn chăm chăm hỏi cô:“Cháu có chắc chắc muốn hủy hôn ước này không?”Thẩm Phồn Tinh nhếch lông mày lên, miệng mỉm c*̛ời đem theo lời khiêu khích: “Đương nhiên rồi ạ.”Bà ta thở dài, thần sắc c*̉a Khương Dung Dung hiện lên vài phần mệt mỏi lẫn sâu lắng: “Phồn Tinh, cháu thật là không hiểu chuyện rồi, việc quan trọng như vậy, sao cháu không thương lượng cùng ta cơ chứ?”Thẩm Phồn Tinh lên giọng c*̛ời khinh!Vô liêm sỉ!Thật là quá sức vô liêm sỉ mà!Người sống đến chừng tuổi này rồi, thật là cái sỉ diện c*̃ng không cần nữa hay sao?!“Khương Đổng, bà có chắc là muốn cháu tiếp tục trả lời câu hỏi này c*̉a bà không?”Bất luận đây là thần sắc c*̉a Thẩm Phồn Tinh hay là giọng điệu, thì không hề chút sự xem thường nào cả.Thần sắc c*̉a Khương Dung Dung c*̛́ng đơ ra, phút chốc trong lòng nổi lên cơn phẫn nộ!“Cháu tỏ thái độ gì vậy hả?!”“....” Thẩm Phồn Tinh lạnh nhạt nhìn bà ta mà chẳng nói gì.Khương Dung Dung thở dài, vẫy vẫy tay.“Thôi bỏ đi, bỏ đi.Các người ai nấy đều đủ lông đủ cánh cả rồi, không xem người lớn ra gì nữa rồi.Có điều, dù gì cháu c*̃ng là cháu gái c*̉a ta.Cháu đã đưa ra quyết định này vậy ta c*̃ng không thể miễn c*̛ỡng gì cháu được nữa.Chuyện này, ta sẽ đích thân tự đến nhà họ Tô để giải thích.....!chuyện c*̉a cháu với Đinh Thiếu, tìm thời gian về nhà rồi thương lượng sau!”Sắc mặt c*̉a Thẩm Phồn Tinh trong phút đó đột ngột dị thường!“Ý c*̉a bà là gì? Cháu với Đinh Thiếu có chuyện gì sao cháu lại không biết cơ chứ?!”Khương Dung Dung chau mày: “Ý c*̉a ta cháu còn không hiểu nữa sao.Hôm nay, nguyên nhân c*̉a việc cháu hủy ước, lẽ nào không phải vì Đinh Thiếu ư?!”Lời vừa thốt ra c*̉a Khương Dung Dung, toàn hiện trường phút chốc nhốn nháo cả lên!“Cái gì? Cô cả nhà họ Thẩm này hủy hôn hóa ra bởi vì Đinh Thiếu sao?!”“Sớm đã nghe con người cô ấy thanh cao, kỳ thực như một nút thắt, đúng như dự tính mà!”“Loại phụ nữ này, thật là đáng bị chết băm chết dằm mà, gian lận dối trá trong hôn nhân thế kia, cô ấy đã đem nhà họ Tô xem thành thứ gì rồi chứ?!”Âm thanh c*̉a phía dưới khán đài không khó mà đưa vào tai, hết đợt này đến đợt khác.Mà Khương Dung Dung tuyệt nhìn về Thẩm Phồn Tinh, trong đáy mắt thì toàn bộ đều là sự cảnh cáo một cách triệt để!Vẫn còn ra hiệu cô nên ứng phó với chuyện này!Thình lình, Thẩm Phồn Tinh có một cảm giác muốn xông tới tát một bạt tai thật mạnh vào mặt c*̉a Khương Dung Dung!Thời điểm này, cô vẫn không quên kéo cái tự cao c*̉a bà ấy xuống!Bà nghĩ liệu rằng bà đứng trước nhiều người như thế, cô sẽ không vạch mặt bà rồi sao?!“Khương Dung Dung, bà còn không còn sĩ diện nữa sao? Lúc này mà bà nói những lời này, thì một chút áy náy c*̃ng không có rồi sao?”Cả hiện trường phía dưới khán đài náo loạn cả hết lên, hoàn toàn không còn lưu ý gì đến lời nói c*̉a Thẩm Phồn Tinh và Khương Dung Dung!“Chuyện c*̉a cháu và Đinh Thiếu ta đã quyết dứt khoát ở đây, nói gì thì c*̃ng như nhau cả thôi! Thân là người họ Thẩm, chính là tự giác mà vì người nhà họ Thẩm mà hy sinh! Cháu bắt ta phải ứng phó chuyện này à!”Cái giọng điệu không còn nghi ngờ gì nữa, tràn đầy giọng điệu mang tính mệnh lệnh, khiến cho Thẩm Phồn Tinh cảm thấy buồn nôn đến đỉnh điểm!Phóng viên sớm đã được Khương Dung Dung sắp xếp, thời khắc đó đã không khống chế được mà xông vào như ong vỡ tổ.Đối diện với Thẩm Phồn Tinh đang đứng trên khán đài mà đặt ra câu hỏi!“Cô cả Thẩm, xin cho hỏi là Đinh Thiếu có phải là Đinh Thành Ninh thiếu gia c*̉a đầu tư Hằng Định sao?“Cô Thẩm, cho hỏi cô với Đinh Thiếu yêu nhau từ khi nào vậy?”“Cô Thẩm, vừa mới nãy cô nói cô với Tô tổng có hẳn mười mấy năm là tình bạn, tình cảm tám năm, hơn nữa còn có hôn ước, xin cho hỏi rốt cuộc lương tâm cô không thấy cắn rứt sao?”….

Họ cũng chỉ mong như vậy!Đây mới là sự phát triển đúng như họ mong muốn!Thẩm Thiên Nhu càng thở phào nhẹ nhỏm hơn, ngược lại cô ta thật không ngờ tới rằng, Thẩm Phồn Tinh lại có thể hùng hổ đến như thế.Cô ta còn tưởng rằng cô sẽ đưa chiêu thức gì mờ ám nữa chứ!Xem ra, cô ta quá xem trọng cô rồi!Trong mắt Thẩm Thiên Nhu chỉ toàn sự đắc ý mà thôi.Cô ta nhìn lên Thẩm Phồn Tinh đang ở trên khán đài, càng xem càng cảm thấy tâm trí vui vẻ biết chừng nào.Thẩm Phồn Tinh, cô không những đã thua, mà còn thua đến mức thảm nữa cơ.Thật đáng thương mà!Khuôn mặt c*̉a Khương Dung Dung luôn u ám cuối c*̀ng c*̃ng hé lên vài phần nét c*̛ời mỉm, chỉ là sự nhoáng qua trong chớp mắt.

Thẩm Phồn Tinh sau đó vẫn c*̛́ đứng nguyên tại chỗ bất động, c*̛ời nhạt nhìn Khương Dung Dung bước tới gần.Thần sắc c*̉a Khương Dung Dung có chút không biết phải làm sao, nhìn chăm chăm hỏi cô:“Cháu có chắc chắc muốn hủy hôn ước này không?”Thẩm Phồn Tinh nhếch lông mày lên, miệng mỉm c*̛ời đem theo lời khiêu khích: “Đương nhiên rồi ạ.”Bà ta thở dài, thần sắc c*̉a Khương Dung Dung hiện lên vài phần mệt mỏi lẫn sâu lắng: “Phồn Tinh, cháu thật là không hiểu chuyện rồi, việc quan trọng như vậy, sao cháu không thương lượng cùng ta cơ chứ?”Thẩm Phồn Tinh lên giọng c*̛ời khinh!Vô liêm sỉ!Thật là quá sức vô liêm sỉ mà!Người sống đến chừng tuổi này rồi, thật là cái sỉ diện c*̃ng không cần nữa hay sao?!

“Khương Đổng, bà có chắc là muốn cháu tiếp tục trả lời câu hỏi này c*̉a bà không?”Bất luận đây là thần sắc c*̉a Thẩm Phồn Tinh hay là giọng điệu, thì không hề chút sự xem thường nào cả.Thần sắc c*̉a Khương Dung Dung c*̛́ng đơ ra, phút chốc trong lòng nổi lên cơn phẫn nộ!“Cháu tỏ thái độ gì vậy hả?!”“....” Thẩm Phồn Tinh lạnh nhạt nhìn bà ta mà chẳng nói gì.Khương Dung Dung thở dài, vẫy vẫy tay.“Thôi bỏ đi, bỏ đi.

Các người ai nấy đều đủ lông đủ cánh cả rồi, không xem người lớn ra gì nữa rồi.

Có điều, dù gì cháu c*̃ng là cháu gái c*̉a ta.

Cháu đã đưa ra quyết định này vậy ta c*̃ng không thể miễn c*̛ỡng gì cháu được nữa.

Chuyện này, ta sẽ đích thân tự đến nhà họ Tô để giải thích.....!chuyện c*̉a cháu với Đinh Thiếu, tìm thời gian về nhà rồi thương lượng sau!”

Sắc mặt c*̉a Thẩm Phồn Tinh trong phút đó đột ngột dị thường!“Ý c*̉a bà là gì? Cháu với Đinh Thiếu có chuyện gì sao cháu lại không biết cơ chứ?!”Khương Dung Dung chau mày: “Ý c*̉a ta cháu còn không hiểu nữa sao.

Hôm nay, nguyên nhân c*̉a việc cháu hủy ước, lẽ nào không phải vì Đinh Thiếu ư?!”Lời vừa thốt ra c*̉a Khương Dung Dung, toàn hiện trường phút chốc nhốn nháo cả lên!“Cái gì? Cô cả nhà họ Thẩm này hủy hôn hóa ra bởi vì Đinh Thiếu sao?!”“Sớm đã nghe con người cô ấy thanh cao, kỳ thực như một nút thắt, đúng như dự tính mà!”“Loại phụ nữ này, thật là đáng bị chết băm chết dằm mà, gian lận dối trá trong hôn nhân thế kia, cô ấy đã đem nhà họ Tô xem thành thứ gì rồi chứ?!”Âm thanh c*̉a phía dưới khán đài không khó mà đưa vào tai, hết đợt này đến đợt khác.Mà Khương Dung Dung tuyệt nhìn về Thẩm Phồn Tinh, trong đáy mắt thì toàn bộ đều là sự cảnh cáo một cách triệt để!Vẫn còn ra hiệu cô nên ứng phó với chuyện này!Thình lình, Thẩm Phồn Tinh có một cảm giác muốn xông tới tát một bạt tai thật mạnh vào mặt c*̉a Khương Dung Dung!Thời điểm này, cô vẫn không quên kéo cái tự cao c*̉a bà ấy xuống!Bà nghĩ liệu rằng bà đứng trước nhiều người như thế, cô sẽ không vạch mặt bà rồi sao?!“Khương Dung Dung, bà còn không còn sĩ diện nữa sao? Lúc này mà bà nói những lời này, thì một chút áy náy c*̃ng không có rồi sao?”Cả hiện trường phía dưới khán đài náo loạn cả hết lên, hoàn toàn không còn lưu ý gì đến lời nói c*̉a Thẩm Phồn Tinh và Khương Dung Dung!“Chuyện c*̉a cháu và Đinh Thiếu ta đã quyết dứt khoát ở đây, nói gì thì c*̃ng như nhau cả thôi! Thân là người họ Thẩm, chính là tự giác mà vì người nhà họ Thẩm mà hy sinh! Cháu bắt ta phải ứng phó chuyện này à!”Cái giọng điệu không còn nghi ngờ gì nữa, tràn đầy giọng điệu mang tính mệnh lệnh, khiến cho Thẩm Phồn Tinh cảm thấy buồn nôn đến đỉnh điểm!Phóng viên sớm đã được Khương Dung Dung sắp xếp, thời khắc đó đã không khống chế được mà xông vào như ong vỡ tổ.

Đối diện với Thẩm Phồn Tinh đang đứng trên khán đài mà đặt ra câu hỏi!“Cô cả Thẩm, xin cho hỏi là Đinh Thiếu có phải là Đinh Thành Ninh thiếu gia c*̉a đầu tư Hằng Định sao?“Cô Thẩm, cho hỏi cô với Đinh Thiếu yêu nhau từ khi nào vậy?”“Cô Thẩm, vừa mới nãy cô nói cô với Tô tổng có hẳn mười mấy năm là tình bạn, tình cảm tám năm, hơn nữa còn có hôn ước, xin cho hỏi rốt cuộc lương tâm cô không thấy cắn rứt sao?”….

Đừng Nháo, Bạc Tiên SinhTác giả: Nam Nam LýTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngBốn phía đều là nước. Rợp trời kín đất, bao phủ tai, mũi, cổ họng. Nhược điểm trí mạng nhất của Thẩm Phồn Tinh là không biết bơi. Nhưng giờ đây, cô lại rơi vào trong biển, nước biển tanh mặn xông thẳng vào phổi. Nước biển đầu xuân, lạnh thấu xương, nỗi sợ ngạt thở bao trùm lấy cô. Lúc này, trên boong thuyền đã xuất hiện rất nhiều người. Đêm nay tụ hội, phần lớn là những danh môn công tử thiên kim. Hơn hai mươi người, tuy không nhiều nhưng giá trị con người cộng lại, vẫn có thể dựng được một vùng trời nhỏ nơi Bình Thành này. Dù vậy, núi cao còn có núi cao hơn, còn một tập đoàn tài chính là Bạc thị. Trên mặt biển lúc này đã nổi lên sóng gió. Giọt mưa đầu tiên, lớn như hạt đậu. Không đến mấy giây, nước mưa tầm tã trút xuống. Trong nước biển sâu có hai thân hình đang không ngừng giãy giụa. "Cứu mạng......" "Cứu mạng......" Hai âm thanh kêu cứu trong màn mưa dường như không thể nghe thấy. Đột nhiên, một thân hình màu đen cao lớn, cứng cỏi từ trong đám người vọt ra. Tầm mắt rơi xuống hai… Họ cũng chỉ mong như vậy!Đây mới là sự phát triển đúng như họ mong muốn!Thẩm Thiên Nhu càng thở phào nhẹ nhỏm hơn, ngược lại cô ta thật không ngờ tới rằng, Thẩm Phồn Tinh lại có thể hùng hổ đến như thế.Cô ta còn tưởng rằng cô sẽ đưa chiêu thức gì mờ ám nữa chứ!Xem ra, cô ta quá xem trọng cô rồi!Trong mắt Thẩm Thiên Nhu chỉ toàn sự đắc ý mà thôi.Cô ta nhìn lên Thẩm Phồn Tinh đang ở trên khán đài, càng xem càng cảm thấy tâm trí vui vẻ biết chừng nào.Thẩm Phồn Tinh, cô không những đã thua, mà còn thua đến mức thảm nữa cơ.Thật đáng thương mà!Khuôn mặt c*̉a Khương Dung Dung luôn u ám cuối c*̀ng c*̃ng hé lên vài phần nét c*̛ời mỉm, chỉ là sự nhoáng qua trong chớp mắt.Thẩm Phồn Tinh sau đó vẫn c*̛́ đứng nguyên tại chỗ bất động, c*̛ời nhạt nhìn Khương Dung Dung bước tới gần.Thần sắc c*̉a Khương Dung Dung có chút không biết phải làm sao, nhìn chăm chăm hỏi cô:“Cháu có chắc chắc muốn hủy hôn ước này không?”Thẩm Phồn Tinh nhếch lông mày lên, miệng mỉm c*̛ời đem theo lời khiêu khích: “Đương nhiên rồi ạ.”Bà ta thở dài, thần sắc c*̉a Khương Dung Dung hiện lên vài phần mệt mỏi lẫn sâu lắng: “Phồn Tinh, cháu thật là không hiểu chuyện rồi, việc quan trọng như vậy, sao cháu không thương lượng cùng ta cơ chứ?”Thẩm Phồn Tinh lên giọng c*̛ời khinh!Vô liêm sỉ!Thật là quá sức vô liêm sỉ mà!Người sống đến chừng tuổi này rồi, thật là cái sỉ diện c*̃ng không cần nữa hay sao?!“Khương Đổng, bà có chắc là muốn cháu tiếp tục trả lời câu hỏi này c*̉a bà không?”Bất luận đây là thần sắc c*̉a Thẩm Phồn Tinh hay là giọng điệu, thì không hề chút sự xem thường nào cả.Thần sắc c*̉a Khương Dung Dung c*̛́ng đơ ra, phút chốc trong lòng nổi lên cơn phẫn nộ!“Cháu tỏ thái độ gì vậy hả?!”“....” Thẩm Phồn Tinh lạnh nhạt nhìn bà ta mà chẳng nói gì.Khương Dung Dung thở dài, vẫy vẫy tay.“Thôi bỏ đi, bỏ đi.Các người ai nấy đều đủ lông đủ cánh cả rồi, không xem người lớn ra gì nữa rồi.Có điều, dù gì cháu c*̃ng là cháu gái c*̉a ta.Cháu đã đưa ra quyết định này vậy ta c*̃ng không thể miễn c*̛ỡng gì cháu được nữa.Chuyện này, ta sẽ đích thân tự đến nhà họ Tô để giải thích.....!chuyện c*̉a cháu với Đinh Thiếu, tìm thời gian về nhà rồi thương lượng sau!”Sắc mặt c*̉a Thẩm Phồn Tinh trong phút đó đột ngột dị thường!“Ý c*̉a bà là gì? Cháu với Đinh Thiếu có chuyện gì sao cháu lại không biết cơ chứ?!”Khương Dung Dung chau mày: “Ý c*̉a ta cháu còn không hiểu nữa sao.Hôm nay, nguyên nhân c*̉a việc cháu hủy ước, lẽ nào không phải vì Đinh Thiếu ư?!”Lời vừa thốt ra c*̉a Khương Dung Dung, toàn hiện trường phút chốc nhốn nháo cả lên!“Cái gì? Cô cả nhà họ Thẩm này hủy hôn hóa ra bởi vì Đinh Thiếu sao?!”“Sớm đã nghe con người cô ấy thanh cao, kỳ thực như một nút thắt, đúng như dự tính mà!”“Loại phụ nữ này, thật là đáng bị chết băm chết dằm mà, gian lận dối trá trong hôn nhân thế kia, cô ấy đã đem nhà họ Tô xem thành thứ gì rồi chứ?!”Âm thanh c*̉a phía dưới khán đài không khó mà đưa vào tai, hết đợt này đến đợt khác.Mà Khương Dung Dung tuyệt nhìn về Thẩm Phồn Tinh, trong đáy mắt thì toàn bộ đều là sự cảnh cáo một cách triệt để!Vẫn còn ra hiệu cô nên ứng phó với chuyện này!Thình lình, Thẩm Phồn Tinh có một cảm giác muốn xông tới tát một bạt tai thật mạnh vào mặt c*̉a Khương Dung Dung!Thời điểm này, cô vẫn không quên kéo cái tự cao c*̉a bà ấy xuống!Bà nghĩ liệu rằng bà đứng trước nhiều người như thế, cô sẽ không vạch mặt bà rồi sao?!“Khương Dung Dung, bà còn không còn sĩ diện nữa sao? Lúc này mà bà nói những lời này, thì một chút áy náy c*̃ng không có rồi sao?”Cả hiện trường phía dưới khán đài náo loạn cả hết lên, hoàn toàn không còn lưu ý gì đến lời nói c*̉a Thẩm Phồn Tinh và Khương Dung Dung!“Chuyện c*̉a cháu và Đinh Thiếu ta đã quyết dứt khoát ở đây, nói gì thì c*̃ng như nhau cả thôi! Thân là người họ Thẩm, chính là tự giác mà vì người nhà họ Thẩm mà hy sinh! Cháu bắt ta phải ứng phó chuyện này à!”Cái giọng điệu không còn nghi ngờ gì nữa, tràn đầy giọng điệu mang tính mệnh lệnh, khiến cho Thẩm Phồn Tinh cảm thấy buồn nôn đến đỉnh điểm!Phóng viên sớm đã được Khương Dung Dung sắp xếp, thời khắc đó đã không khống chế được mà xông vào như ong vỡ tổ.Đối diện với Thẩm Phồn Tinh đang đứng trên khán đài mà đặt ra câu hỏi!“Cô cả Thẩm, xin cho hỏi là Đinh Thiếu có phải là Đinh Thành Ninh thiếu gia c*̉a đầu tư Hằng Định sao?“Cô Thẩm, cho hỏi cô với Đinh Thiếu yêu nhau từ khi nào vậy?”“Cô Thẩm, vừa mới nãy cô nói cô với Tô tổng có hẳn mười mấy năm là tình bạn, tình cảm tám năm, hơn nữa còn có hôn ước, xin cho hỏi rốt cuộc lương tâm cô không thấy cắn rứt sao?”….

Chương 177: 177: Buổi Tiệc Thường Niên