"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel.
Chương 1556
Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Long Linh sợ đến mức hét toáng lên một tiếng, không ngờ Âu Dương Ngọc Quân lại nói ra những lời như vậy, nhất thời vừa xấu hổ vừa tức giận nói: "Âu Dương Ngọc Quân cậu nói bậy bạ gì vậy, tôi có thích heo cũng không thích cậu đâu!” "Khụ khụ, tôi chỉ tùy tiện hỏi thôi, tùy tiện hỏi thôi..." Âu Dương Ngọc Quân cũng đỏ mặt tía tai, vô cùng xấu hổ, điều này chọc cho Diệp Phàm và Linh Hồ Uyển Nhi cười liên tục không ngừng. Chỉ là, việc gì nên làm thì vẫn phải làm. Sau khi chữa trị vết thương cho Âu Dương Ngọc Quân, Diệp Phàm cũng tự điều trị cho mình, sau khi mọi chuyện xong xuôi, anh nằm xuống ngủ một giấc. Sáng tinh mơ, Diệp Phàm dậy sớm, sau khi ngủ dậy, điều đầu tiên anh làm là tìm số điện thoại của Hân Tuệ, muốn gọi lại cho cô ta. Bởi vì anh lo lắng nhà họ Hàn sẽ làm lộ chuyện anh có công ty, hơn nữa chủ tịch hiện tại là Vu Hân Tuệ, Vu Hân Tuệ rất có khả năng sẽ bị bọn họ theo dõi "Reng reng reng..." Vừa định gọi, điện thoại của anh liền đổ chuông, trên màn hình để tên là Vu Hân Tuệ. Diệp Phàm vội vàng nghe máy, sau khi bên kia truyền đến giọng nói của Vu Hân Tuệ, trong lòng Diệp Phàm cảm thấy an tâm hơn một chút. "Hân Tuệ, hiện tại cô phải rời khỏi công ty ngay, lái xe đi, đừng về nhà, trực tiếp tới câu lạc bộ Lam Điệp, nói là Diệp Phàm bảo cô tới..." Diệp Phàm nhanh chóng nói vào loa, câu lạc bộ Lam Điệp trước đây là do Tần Tiểu Điệp dựng nên, là trung tâm tình báo của cô ta. Nhưng vì đỡ đao cho Diệp Phàm mà Tần Tiểu Điệp đã chết, câu lạc bộ Lam Điệp này cũng lưu lại. Vu Hân Tuệ nghe xong liền cầm túi xách của mình bước ra ngoài, đi thang máy lên lầu một rồi chạy ra bãi đậu xe. Một chiếc xe BMW màu trắng nổ máy, Vu Hân Tuệ nhanh phóng ra ngoài, cùng lúc đó, một chiếc xe địa hình màu đen chạy tới, lướt qua xe của Vu Hân Tuệ. "Đại ca, đó hình như là xe của Vu Hân Tuệ?" Hàn Tùng chỉ vào chiếc xe vừa chạy qua hét lớn, sắc mặt của Ngô Triết trầm xuống: "Tao không cần hình như, tao cần tin tức chính xác, mày phải biết chứ?” Hàn Tùng nhất thời bị dọa đến run run, cuối cùng nghiến răng: “Đại ca, tôi có thể đảm bảo với anh đó là xe của của Vu Hân Tuệ!” "Được, vậy chúng ta đuổi theo, nếu là thật thì sẽ thả mày ngay tại chỗ!" "Nếu không phải là thật, mày liền chết ngay tại chỗ!" Ngô Triết lạnh lùng nói, rồi yêu cầu tài xế quay đầu xe đuổi theo chiếc BMW màu trắng đã quẹo đi. Vu Hân Tuệ lái xe, trong lòng hơi lo lắng, cô ta chỉ có thể đi theo hướng dẫn của Diệp Phàm, chạy đến câu lạc bộ Lam Điệp. Đúng lúc này, Vu Hân Tuệ liếc nhìn vào kính chiếu hậu, một chiếc xe địa hình màu đen đang lao về phía cô ta. Rầm! Nhìn như vẫn còn khoảng cách nhưng chiếc xe địa hình màu đen đã vọt lên, đâm thẳng vào đuôi xe của chiếc BMW.
Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Long Linh sợ đến mức hét toáng lên một tiếng, không ngờ Âu Dương Ngọc Quân lại nói ra những lời như vậy, nhất thời vừa xấu hổ vừa tức giận nói: "Âu Dương Ngọc Quân cậu nói bậy bạ gì vậy, tôi có thích heo cũng không thích cậu đâu!” "Khụ khụ, tôi chỉ tùy tiện hỏi thôi, tùy tiện hỏi thôi..." Âu Dương Ngọc Quân cũng đỏ mặt tía tai, vô cùng xấu hổ, điều này chọc cho Diệp Phàm và Linh Hồ Uyển Nhi cười liên tục không ngừng. Chỉ là, việc gì nên làm thì vẫn phải làm. Sau khi chữa trị vết thương cho Âu Dương Ngọc Quân, Diệp Phàm cũng tự điều trị cho mình, sau khi mọi chuyện xong xuôi, anh nằm xuống ngủ một giấc. Sáng tinh mơ, Diệp Phàm dậy sớm, sau khi ngủ dậy, điều đầu tiên anh làm là tìm số điện thoại của Hân Tuệ, muốn gọi lại cho cô ta. Bởi vì anh lo lắng nhà họ Hàn sẽ làm lộ chuyện anh có công ty, hơn nữa chủ tịch hiện tại là Vu Hân Tuệ, Vu Hân Tuệ rất có khả năng sẽ bị bọn họ theo dõi "Reng reng reng..." Vừa định gọi, điện thoại của anh liền đổ chuông, trên màn hình để tên là Vu Hân Tuệ. Diệp Phàm vội vàng nghe máy, sau khi bên kia truyền đến giọng nói của Vu Hân Tuệ, trong lòng Diệp Phàm cảm thấy an tâm hơn một chút. "Hân Tuệ, hiện tại cô phải rời khỏi công ty ngay, lái xe đi, đừng về nhà, trực tiếp tới câu lạc bộ Lam Điệp, nói là Diệp Phàm bảo cô tới..." Diệp Phàm nhanh chóng nói vào loa, câu lạc bộ Lam Điệp trước đây là do Tần Tiểu Điệp dựng nên, là trung tâm tình báo của cô ta. Nhưng vì đỡ đao cho Diệp Phàm mà Tần Tiểu Điệp đã chết, câu lạc bộ Lam Điệp này cũng lưu lại. Vu Hân Tuệ nghe xong liền cầm túi xách của mình bước ra ngoài, đi thang máy lên lầu một rồi chạy ra bãi đậu xe. Một chiếc xe BMW màu trắng nổ máy, Vu Hân Tuệ nhanh phóng ra ngoài, cùng lúc đó, một chiếc xe địa hình màu đen chạy tới, lướt qua xe của Vu Hân Tuệ. "Đại ca, đó hình như là xe của Vu Hân Tuệ?" Hàn Tùng chỉ vào chiếc xe vừa chạy qua hét lớn, sắc mặt của Ngô Triết trầm xuống: "Tao không cần hình như, tao cần tin tức chính xác, mày phải biết chứ?” Hàn Tùng nhất thời bị dọa đến run run, cuối cùng nghiến răng: “Đại ca, tôi có thể đảm bảo với anh đó là xe của của Vu Hân Tuệ!” "Được, vậy chúng ta đuổi theo, nếu là thật thì sẽ thả mày ngay tại chỗ!" "Nếu không phải là thật, mày liền chết ngay tại chỗ!" Ngô Triết lạnh lùng nói, rồi yêu cầu tài xế quay đầu xe đuổi theo chiếc BMW màu trắng đã quẹo đi. Vu Hân Tuệ lái xe, trong lòng hơi lo lắng, cô ta chỉ có thể đi theo hướng dẫn của Diệp Phàm, chạy đến câu lạc bộ Lam Điệp. Đúng lúc này, Vu Hân Tuệ liếc nhìn vào kính chiếu hậu, một chiếc xe địa hình màu đen đang lao về phía cô ta. Rầm! Nhìn như vẫn còn khoảng cách nhưng chiếc xe địa hình màu đen đã vọt lên, đâm thẳng vào đuôi xe của chiếc BMW.
Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Long Linh sợ đến mức hét toáng lên một tiếng, không ngờ Âu Dương Ngọc Quân lại nói ra những lời như vậy, nhất thời vừa xấu hổ vừa tức giận nói: "Âu Dương Ngọc Quân cậu nói bậy bạ gì vậy, tôi có thích heo cũng không thích cậu đâu!” "Khụ khụ, tôi chỉ tùy tiện hỏi thôi, tùy tiện hỏi thôi..." Âu Dương Ngọc Quân cũng đỏ mặt tía tai, vô cùng xấu hổ, điều này chọc cho Diệp Phàm và Linh Hồ Uyển Nhi cười liên tục không ngừng. Chỉ là, việc gì nên làm thì vẫn phải làm. Sau khi chữa trị vết thương cho Âu Dương Ngọc Quân, Diệp Phàm cũng tự điều trị cho mình, sau khi mọi chuyện xong xuôi, anh nằm xuống ngủ một giấc. Sáng tinh mơ, Diệp Phàm dậy sớm, sau khi ngủ dậy, điều đầu tiên anh làm là tìm số điện thoại của Hân Tuệ, muốn gọi lại cho cô ta. Bởi vì anh lo lắng nhà họ Hàn sẽ làm lộ chuyện anh có công ty, hơn nữa chủ tịch hiện tại là Vu Hân Tuệ, Vu Hân Tuệ rất có khả năng sẽ bị bọn họ theo dõi "Reng reng reng..." Vừa định gọi, điện thoại của anh liền đổ chuông, trên màn hình để tên là Vu Hân Tuệ. Diệp Phàm vội vàng nghe máy, sau khi bên kia truyền đến giọng nói của Vu Hân Tuệ, trong lòng Diệp Phàm cảm thấy an tâm hơn một chút. "Hân Tuệ, hiện tại cô phải rời khỏi công ty ngay, lái xe đi, đừng về nhà, trực tiếp tới câu lạc bộ Lam Điệp, nói là Diệp Phàm bảo cô tới..." Diệp Phàm nhanh chóng nói vào loa, câu lạc bộ Lam Điệp trước đây là do Tần Tiểu Điệp dựng nên, là trung tâm tình báo của cô ta. Nhưng vì đỡ đao cho Diệp Phàm mà Tần Tiểu Điệp đã chết, câu lạc bộ Lam Điệp này cũng lưu lại. Vu Hân Tuệ nghe xong liền cầm túi xách của mình bước ra ngoài, đi thang máy lên lầu một rồi chạy ra bãi đậu xe. Một chiếc xe BMW màu trắng nổ máy, Vu Hân Tuệ nhanh phóng ra ngoài, cùng lúc đó, một chiếc xe địa hình màu đen chạy tới, lướt qua xe của Vu Hân Tuệ. "Đại ca, đó hình như là xe của Vu Hân Tuệ?" Hàn Tùng chỉ vào chiếc xe vừa chạy qua hét lớn, sắc mặt của Ngô Triết trầm xuống: "Tao không cần hình như, tao cần tin tức chính xác, mày phải biết chứ?” Hàn Tùng nhất thời bị dọa đến run run, cuối cùng nghiến răng: “Đại ca, tôi có thể đảm bảo với anh đó là xe của của Vu Hân Tuệ!” "Được, vậy chúng ta đuổi theo, nếu là thật thì sẽ thả mày ngay tại chỗ!" "Nếu không phải là thật, mày liền chết ngay tại chỗ!" Ngô Triết lạnh lùng nói, rồi yêu cầu tài xế quay đầu xe đuổi theo chiếc BMW màu trắng đã quẹo đi. Vu Hân Tuệ lái xe, trong lòng hơi lo lắng, cô ta chỉ có thể đi theo hướng dẫn của Diệp Phàm, chạy đến câu lạc bộ Lam Điệp. Đúng lúc này, Vu Hân Tuệ liếc nhìn vào kính chiếu hậu, một chiếc xe địa hình màu đen đang lao về phía cô ta. Rầm! Nhìn như vẫn còn khoảng cách nhưng chiếc xe địa hình màu đen đã vọt lên, đâm thẳng vào đuôi xe của chiếc BMW.