Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…
Chương 387: 387: Chương 388
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Một Đêm Không Ngủ “Hả?”Tiêu Quốc Phổ không lên tiếng đã khiến người ta kinh ngạc rồi, ông ta vừa nói xong, toàn bộ hội trường liền rơi vào tĩnh lặng.Tiếng hít sâu không ngừng vang lên.Tất cả mọi người trợn mắt muốn rơi cả con ngươi ra ngoài, dùng ánh mắt không thể tin nổi nhìn Tiêu Quốc Phổ.Mọi người không hề nghĩ tới chuyện ông ta sẽ đưa ra sự lựa chọn thứ ba như vậy.Có người dám chọn đứng về phe tập đoàn Vân Đình, trở thành đối thủ một mắt một còn với Lý nhị gia sao?Như vậy chẳng phải tự tìm đường chết hay sao?Ánh mắt đáng sợ của Lý nhị gia quét tới, khiến Tiêu Quốc Phổ run lên.Đột nhiên, ông ta hoảng sợ.“Tôi hỏi lại một lần nữa, ông chọn thế nào?”Lý nhị gia đột nhiên trầm giọng.Ai cũng nhận ra ông ta đang tức giận.Nếu còn khiêu khích ông ta một lần nữa, chắc chắn Lý nhị gia sẽ bùng lửa giận.“Tôi cũng nhắc lại một lần nữa, tôi đứng về phía tập đoàn Vân Đình.Ai là kẻ thù của tập đoàn Vân Đình, thì người đó chính là kẻ thù của nhà họ Tiêu!”Tiêu Quốc Phỏ lớn tiếng đáp.Mọi người không hiểu nổi quyết định này của Tiêu Quốc Phổ.Nếu ông ta không muốn đứng về phía Lý nhị gia, thì có thể lựa chọn trung lập cơ mà.Tại sao ông ta phải kiên quyết đối đầu với Lý nhị gia chứ?Chê mạng mình quá dài hay sao?“Được, được, được lắm…”Lý nhị gia nói liền ba tiếng được.Chính ông ta cũng cảm thấy khó tin.Ông ta tưởng rằng sau khi mình tới Tô Hàng, nhất định có thể hô phong hoán vũ, khiến tất cả mọi người quỳ rạp dưới chân.Nhưng không ngò, ông ta mới tới Tô Hàng một ngày đã liên tục bị khiêu khích!Diệp Quân Lâm ngang nhiên làm ông ta mắt mặt.Tập đoàn Vân Đình ngang ngược chống đối.Nhà họ Tiêu cũng lựa chọn đối đầu với ông ta.Đúng là mắt hết thể diện!Thể diện của Diêm Vương Lý nhị gia suốt mấy chục năm nay, mắt hết rồi…Tức giận!Vô cùng tức giận!Lý nhị gia mỉm cười: “Có phải đã quá lâu rồi ta không tới Chê mạng mình quá dài hay sao?“Được, được, được lắm…”Lý nhị gia nói liền ba tiếng được.Chính ông ta cũng cảm thấy khó tin.Ông ta tưởng rằng sau khi mình tới Tô Hàng, nhất định có thể hô phong hoán vũ, khiến tất cả mọi người quỳ rạp dưới chân.Nhưng không ngờ, ông ta mới tới Tô Hàng một ngày đã liên tục bị khiêu khích!Diệp Quân Lâm ngang nhiên làm ông ta mắt mặt.Tập đoàn Vân Đình ngang ngược chồng đối.Nhà họ Tiêu cũng lựa chọn đối đầu với ông ta.Đúng là mắt hết thể diện!Thể diện của Diêm Vương Lý nhị gia suốt mấy chục năm nay, mắt hết rồi…Tức giận!Vô cùng tức giận!Lý nhị gia mỉm cười: “Có phải đã quá lâu rồi ta không tới Tô Hàng, cho nên tất cả mọi người quên mát ta rồi không!”“Không dám!”Mọi người ở bên dưới đều bị dọa sợ.Lý nhị gia nhìn Lão Cao, cười nói: “Tiểu Cao, xem ra chúng ta phải làm gì đó để người ta biết, Diêm Vương đây.vẫn còn tồn tại.”Lão Cao gật đầu: “Nhị gia, tôi sẽ sắp xếp ngay!”Nghe thấy cuộc nói chuyện của hai người, mọi người không khỏi hoảng sợ.Lý nhị gia chuẩn bị ra tay rồi.Đến Tiêu Quốc Phổ cũng cảm thấy lo lắng.Có lẽ đêm nay ông ta khó mà sống sót rời khỏi tổ trạch nhà họ Lý rồi.Đám người Lý Văn Hải, Lý Tùng Khuê cũng dựa hơi Lý nhị gia, cười lạnh nói: “Đám người các ngươi đúng là không sợ chết! Cứ phải ép nhị gia ra tay mới được phải không?”Lý nhị gia đi tới trước mặt Tiêu Quốc Phổ, vỗ vai ông ta, cười nói: “Đừng sợ! Tối nay tôi sẽ không giết ông đâu.Tôi sẽ cho ông tận mắt chứng kiến, sự lựa chọn của ông là sai làm”Cuối cùng, Tiêu Quốc Phổ toát mò hôi lạnh mà rời khỏi tổ trạch nhà họ Lý.Những người khác cũng lân lượt rời đi, không ngừng run rẫy.Mọi người đều hiểu rằng, nhất định đêm nay sẽ là một đêm không ngủ của Tô Hàng!Sau khi mọi người rời khỏi nhà họ Lý.Lý nhị gia híp mắt cười lạnh: “Tối nay, cho người khai đao với Lão Cửu và Hồng Tam!”“Để Hắc Bạch Vô Thường đi cùng!”Lý nhị gia nói thêm.“Hải”Lão Cao hít một hơi.Ông ta hiểu, lần này Lý nhị gia quyết tâm rồi.Đám người Lý Thiên Hạo hai mặt nhìn nhau, lập tức nghĩ tới Hắc Bạch Vô Thường là thứ gì.Chắc chắn là thứ được nhót trong phòng cắm.Đặc biệt là Lý Văn Phi, người từng tận mắt nhìn thấy, mồ hôi lạnh toát ra ướt sũng cả người..
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Một Đêm Không Ngủ “Hả?”
Tiêu Quốc Phổ không lên tiếng đã khiến người ta kinh ngạc rồi, ông ta vừa nói xong, toàn bộ hội trường liền rơi vào tĩnh lặng.
Tiếng hít sâu không ngừng vang lên.
Tất cả mọi người trợn mắt muốn rơi cả con ngươi ra ngoài, dùng ánh mắt không thể tin nổi nhìn Tiêu Quốc Phổ.
Mọi người không hề nghĩ tới chuyện ông ta sẽ đưa ra sự lựa chọn thứ ba như vậy.
Có người dám chọn đứng về phe tập đoàn Vân Đình, trở thành đối thủ một mắt một còn với Lý nhị gia sao?
Như vậy chẳng phải tự tìm đường chết hay sao?
Ánh mắt đáng sợ của Lý nhị gia quét tới, khiến Tiêu Quốc Phổ run lên.
Đột nhiên, ông ta hoảng sợ.
“Tôi hỏi lại một lần nữa, ông chọn thế nào?”
Lý nhị gia đột nhiên trầm giọng.
Ai cũng nhận ra ông ta đang tức giận.
Nếu còn khiêu khích ông ta một lần nữa, chắc chắn Lý nhị gia sẽ bùng lửa giận.
“Tôi cũng nhắc lại một lần nữa, tôi đứng về phía tập đoàn Vân Đình.
Ai là kẻ thù của tập đoàn Vân Đình, thì người đó chính là kẻ thù của nhà họ Tiêu!”
Tiêu Quốc Phỏ lớn tiếng đáp.
Mọi người không hiểu nổi quyết định này của Tiêu Quốc Phổ.
Nếu ông ta không muốn đứng về phía Lý nhị gia, thì có thể lựa chọn trung lập cơ mà.
Tại sao ông ta phải kiên quyết đối đầu với Lý nhị gia chứ?
Chê mạng mình quá dài hay sao?
“Được, được, được lắm…”
Lý nhị gia nói liền ba tiếng được.
Chính ông ta cũng cảm thấy khó tin.
Ông ta tưởng rằng sau khi mình tới Tô Hàng, nhất định có thể hô phong hoán vũ, khiến tất cả mọi người quỳ rạp dưới chân.
Nhưng không ngò, ông ta mới tới Tô Hàng một ngày đã liên tục bị khiêu khích!
Diệp Quân Lâm ngang nhiên làm ông ta mắt mặt.
Tập đoàn Vân Đình ngang ngược chống đối.
Nhà họ Tiêu cũng lựa chọn đối đầu với ông ta.
Đúng là mắt hết thể diện!
Thể diện của Diêm Vương Lý nhị gia suốt mấy chục năm nay, mắt hết rồi…
Tức giận!
Vô cùng tức giận!
Lý nhị gia mỉm cười: “Có phải đã quá lâu rồi ta không tới Chê mạng mình quá dài hay sao?
“Được, được, được lắm…”
Lý nhị gia nói liền ba tiếng được.
Chính ông ta cũng cảm thấy khó tin.
Ông ta tưởng rằng sau khi mình tới Tô Hàng, nhất định có thể hô phong hoán vũ, khiến tất cả mọi người quỳ rạp dưới chân.
Nhưng không ngờ, ông ta mới tới Tô Hàng một ngày đã liên tục bị khiêu khích!
Diệp Quân Lâm ngang nhiên làm ông ta mắt mặt.
Tập đoàn Vân Đình ngang ngược chồng đối.
Nhà họ Tiêu cũng lựa chọn đối đầu với ông ta.
Đúng là mắt hết thể diện!
Thể diện của Diêm Vương Lý nhị gia suốt mấy chục năm nay, mắt hết rồi…
Tức giận!
Vô cùng tức giận!
Lý nhị gia mỉm cười: “Có phải đã quá lâu rồi ta không tới Tô Hàng, cho nên tất cả mọi người quên mát ta rồi không!”
“Không dám!”
Mọi người ở bên dưới đều bị dọa sợ.
Lý nhị gia nhìn Lão Cao, cười nói: “Tiểu Cao, xem ra chúng ta phải làm gì đó để người ta biết, Diêm Vương đây.
vẫn còn tồn tại.”
Lão Cao gật đầu: “Nhị gia, tôi sẽ sắp xếp ngay!”
Nghe thấy cuộc nói chuyện của hai người, mọi người không khỏi hoảng sợ.
Lý nhị gia chuẩn bị ra tay rồi.
Đến Tiêu Quốc Phổ cũng cảm thấy lo lắng.
Có lẽ đêm nay ông ta khó mà sống sót rời khỏi tổ trạch nhà họ Lý rồi.
Đám người Lý Văn Hải, Lý Tùng Khuê cũng dựa hơi Lý nhị gia, cười lạnh nói: “Đám người các ngươi đúng là không sợ chết! Cứ phải ép nhị gia ra tay mới được phải không?”
Lý nhị gia đi tới trước mặt Tiêu Quốc Phổ, vỗ vai ông ta, cười nói: “Đừng sợ! Tối nay tôi sẽ không giết ông đâu.
Tôi sẽ cho ông tận mắt chứng kiến, sự lựa chọn của ông là sai làm”
Cuối cùng, Tiêu Quốc Phổ toát mò hôi lạnh mà rời khỏi tổ trạch nhà họ Lý.
Những người khác cũng lân lượt rời đi, không ngừng run rẫy.
Mọi người đều hiểu rằng, nhất định đêm nay sẽ là một đêm không ngủ của Tô Hàng!
Sau khi mọi người rời khỏi nhà họ Lý.
Lý nhị gia híp mắt cười lạnh: “Tối nay, cho người khai đao với Lão Cửu và Hồng Tam!”
“Để Hắc Bạch Vô Thường đi cùng!”
Lý nhị gia nói thêm.
“Hải”
Lão Cao hít một hơi.
Ông ta hiểu, lần này Lý nhị gia quyết tâm rồi.
Đám người Lý Thiên Hạo hai mặt nhìn nhau, lập tức nghĩ tới Hắc Bạch Vô Thường là thứ gì.
Chắc chắn là thứ được nhót trong phòng cắm.
Đặc biệt là Lý Văn Phi, người từng tận mắt nhìn thấy, mồ hôi lạnh toát ra ướt sũng cả người..
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Một Đêm Không Ngủ “Hả?”Tiêu Quốc Phổ không lên tiếng đã khiến người ta kinh ngạc rồi, ông ta vừa nói xong, toàn bộ hội trường liền rơi vào tĩnh lặng.Tiếng hít sâu không ngừng vang lên.Tất cả mọi người trợn mắt muốn rơi cả con ngươi ra ngoài, dùng ánh mắt không thể tin nổi nhìn Tiêu Quốc Phổ.Mọi người không hề nghĩ tới chuyện ông ta sẽ đưa ra sự lựa chọn thứ ba như vậy.Có người dám chọn đứng về phe tập đoàn Vân Đình, trở thành đối thủ một mắt một còn với Lý nhị gia sao?Như vậy chẳng phải tự tìm đường chết hay sao?Ánh mắt đáng sợ của Lý nhị gia quét tới, khiến Tiêu Quốc Phổ run lên.Đột nhiên, ông ta hoảng sợ.“Tôi hỏi lại một lần nữa, ông chọn thế nào?”Lý nhị gia đột nhiên trầm giọng.Ai cũng nhận ra ông ta đang tức giận.Nếu còn khiêu khích ông ta một lần nữa, chắc chắn Lý nhị gia sẽ bùng lửa giận.“Tôi cũng nhắc lại một lần nữa, tôi đứng về phía tập đoàn Vân Đình.Ai là kẻ thù của tập đoàn Vân Đình, thì người đó chính là kẻ thù của nhà họ Tiêu!”Tiêu Quốc Phỏ lớn tiếng đáp.Mọi người không hiểu nổi quyết định này của Tiêu Quốc Phổ.Nếu ông ta không muốn đứng về phía Lý nhị gia, thì có thể lựa chọn trung lập cơ mà.Tại sao ông ta phải kiên quyết đối đầu với Lý nhị gia chứ?Chê mạng mình quá dài hay sao?“Được, được, được lắm…”Lý nhị gia nói liền ba tiếng được.Chính ông ta cũng cảm thấy khó tin.Ông ta tưởng rằng sau khi mình tới Tô Hàng, nhất định có thể hô phong hoán vũ, khiến tất cả mọi người quỳ rạp dưới chân.Nhưng không ngò, ông ta mới tới Tô Hàng một ngày đã liên tục bị khiêu khích!Diệp Quân Lâm ngang nhiên làm ông ta mắt mặt.Tập đoàn Vân Đình ngang ngược chống đối.Nhà họ Tiêu cũng lựa chọn đối đầu với ông ta.Đúng là mắt hết thể diện!Thể diện của Diêm Vương Lý nhị gia suốt mấy chục năm nay, mắt hết rồi…Tức giận!Vô cùng tức giận!Lý nhị gia mỉm cười: “Có phải đã quá lâu rồi ta không tới Chê mạng mình quá dài hay sao?“Được, được, được lắm…”Lý nhị gia nói liền ba tiếng được.Chính ông ta cũng cảm thấy khó tin.Ông ta tưởng rằng sau khi mình tới Tô Hàng, nhất định có thể hô phong hoán vũ, khiến tất cả mọi người quỳ rạp dưới chân.Nhưng không ngờ, ông ta mới tới Tô Hàng một ngày đã liên tục bị khiêu khích!Diệp Quân Lâm ngang nhiên làm ông ta mắt mặt.Tập đoàn Vân Đình ngang ngược chồng đối.Nhà họ Tiêu cũng lựa chọn đối đầu với ông ta.Đúng là mắt hết thể diện!Thể diện của Diêm Vương Lý nhị gia suốt mấy chục năm nay, mắt hết rồi…Tức giận!Vô cùng tức giận!Lý nhị gia mỉm cười: “Có phải đã quá lâu rồi ta không tới Tô Hàng, cho nên tất cả mọi người quên mát ta rồi không!”“Không dám!”Mọi người ở bên dưới đều bị dọa sợ.Lý nhị gia nhìn Lão Cao, cười nói: “Tiểu Cao, xem ra chúng ta phải làm gì đó để người ta biết, Diêm Vương đây.vẫn còn tồn tại.”Lão Cao gật đầu: “Nhị gia, tôi sẽ sắp xếp ngay!”Nghe thấy cuộc nói chuyện của hai người, mọi người không khỏi hoảng sợ.Lý nhị gia chuẩn bị ra tay rồi.Đến Tiêu Quốc Phổ cũng cảm thấy lo lắng.Có lẽ đêm nay ông ta khó mà sống sót rời khỏi tổ trạch nhà họ Lý rồi.Đám người Lý Văn Hải, Lý Tùng Khuê cũng dựa hơi Lý nhị gia, cười lạnh nói: “Đám người các ngươi đúng là không sợ chết! Cứ phải ép nhị gia ra tay mới được phải không?”Lý nhị gia đi tới trước mặt Tiêu Quốc Phổ, vỗ vai ông ta, cười nói: “Đừng sợ! Tối nay tôi sẽ không giết ông đâu.Tôi sẽ cho ông tận mắt chứng kiến, sự lựa chọn của ông là sai làm”Cuối cùng, Tiêu Quốc Phổ toát mò hôi lạnh mà rời khỏi tổ trạch nhà họ Lý.Những người khác cũng lân lượt rời đi, không ngừng run rẫy.Mọi người đều hiểu rằng, nhất định đêm nay sẽ là một đêm không ngủ của Tô Hàng!Sau khi mọi người rời khỏi nhà họ Lý.Lý nhị gia híp mắt cười lạnh: “Tối nay, cho người khai đao với Lão Cửu và Hồng Tam!”“Để Hắc Bạch Vô Thường đi cùng!”Lý nhị gia nói thêm.“Hải”Lão Cao hít một hơi.Ông ta hiểu, lần này Lý nhị gia quyết tâm rồi.Đám người Lý Thiên Hạo hai mặt nhìn nhau, lập tức nghĩ tới Hắc Bạch Vô Thường là thứ gì.Chắc chắn là thứ được nhót trong phòng cắm.Đặc biệt là Lý Văn Phi, người từng tận mắt nhìn thấy, mồ hôi lạnh toát ra ướt sũng cả người..