Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…
Chương 409: 409: Chương 410
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Chồng à, anh sao rồi? Anh đừng làm em sợ!”Lý Tử Nhiễm lập tức ôm chặt lầy Diệp Quân Lâm, vẻ mặt hốt hoảng hỏi.Lúc này cô mới ý thức được, Diệp Quân Lâm đã uống đến mắy ngàn ly rượu Tây.Uống như thế có chết cũng không lạ!Nghĩ đến đó, cả người cô toát hết mồ hôi.Nhưng ngay một giây sau đó, cô lại cảm thấy trên người bị xoa bóp, tê tê.Thấy Diệp Quân Lâm s* s**ng lung tung, mặt Lý Tử Nhiễm đỏ bừng, thả Diệp Quân Lâm ra ngay tắp lự..“Anh dám lấy em ra làm trò, em mặc kệ anh luôn.Hừ!”Lý Tử Nhiễm quay phắt đầu đi.*Ô kìa, mới vừa lấy được hợp đồng là giờ trở mặt không quen đấy à?”Diệp Quân Lâm hỏi.Lý Tử Nhiễm trợn mắt nhìn anh: “Anh đừng đùa em, anh sao rồi? Uống nhiều như thế có cần phải đến bệnh viện không?”Diệp Quân Lâm cười đùa: “Vợ à, em nhìn anh có giống như có chuyện gì không?Nhưng mà…”“Nhưng mà gì?”Lý Tử Nhiễm tò mò hỏi.*Có điều, sau vụ uống rượu này, anh cũng đã đánh tiếng cho em biêt vê một phương diện khác rôi đây! Tới đây, cho chông hôn một cái nào!”Vừa dứt lời, Diệp Quân Lâm đã hôn lên.“Không muốn! Anh là phường lưu manh đùa giỡn eml”Lý Tử Nhiễm lập tức tháo chạy.Đến tối, sau khi về nhà, lên giường.Diệp Quân Lâm lập tức ôm chằm lấy cô.Lý Tử Nhiễm bị dọa hết cả hồn.Vừa khẩn trường lại còn mong đợi.Mặc dù cô và Diệp Quân Lâm là vợ chồng, nhưng mà cơ thể cô vẫn y hệt như một cô gái chưa kết hôn vậy.“Khò…”Ngay khi cô còn đang xoắn xuýt, thì tiếng ngáy của Diệp Quân Lâm bắt ngờ vang lên.Anh ngủ rồi.Lý Tử Nhiễm lại dấy lên chút cảm giác thất vọng.Cô quay đầu lại nhìn Diệp Quân Lâm một cái, giận dỗi: “Ngủ ngon quá ha! Lúc nào mới nên ngủ cũng không biết nữa hả? Lăn qua kia mà ngủ đi!”Vừa nói.Lý Tử Nhiễm còn đẩy Diệp Quân Lâm một cái.“Vợ à sao em lại đẩy anh?”Diệp Quân Lâm thế mà còn hỏi.*“Xoay qua chỗ khác mà ngủ!”Lý Tử Nhiễm dỗi nói.“Sao em lại giận thế này?”Diệp Quân Lâm cảm thấy phụ nữ kỳ lạ thật đấy, chẳng hiểu từ đâu mà lại giận rồi.Một đêm yên ắng.Tập thể tập đoàn Đông Thiên khiếp hãi.Bởi vì Lý Tử Nhiễm khi ký hợp đồng hợp tác.Lại giành được mười phần trăm lợi nhuận.Nhất là những quản lý cấp cao, họ đều cảm thấy không cách nào tưởng tượng được.Lúc này đám người Tiêu Tiểu Long hãy còn nằm trong bệnh viện.“Chúng mày đúng là một lũ phé thải! Ngay cả một ả đàn bà cũng xử không xong nữa! Còn uống đến mức con mẹ nó phải vào bệnh viện! Ăn hại! Toàn là một lũ ăn hại!”Cậu cả nhà họ Tô, Tô Triệu Thiên nỏi trận lôi đình.Đám người Tiêu Tiểu Long chỉ có thể run lập cà lập cập.Bọn họ sao mà ngờ được sẽ có một tên quái thai như Diệp Quân Lâm xuất hiện chứ!Uống nước lã cũng không uống nhiều được đến như thế nữa?Tên đó con mẹ nó uông rượu từ nhỏ mà lớn ư?“Đám ăn hại mấy người tự đâm đơn từ chức đi! Tôi đến Tô Hàng rồi, chuyện xử lý Lý Tử Nhiễm tôi sẽ tự mình xử lý!”Tô Triệu Long lạnh lùng phán quyết.“Cậu Tô, không phải…”Lúc đám người Tiêu Tiểu Long còn muốn lên tiếng biện bạch thì Tô Triệu Phi ngắt luôn cuộc gọi.Ông ta có thế nào cũng chẳng ngờ được, uống một chầu rượu, thua trắng máy trăm triệu, lại còn hủy luôn cả tương lai của mình.Hôm nay ở Tô Hàng cực kỳ náo nhiệt, từng tốp, từng tốp doanh nghiệp ngoại đua nhau tràn vào.Cả Tô Hàng sợ đến ngây người.Lượng doanh nghiệp đến tham gia hội nghị đầu tư phát triển đã vượt qua gấp đôi số lượng họ dự kiến.Đối với Tô Hàng mà nói thì đây quả thực là một chuyện tốt!.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Chồng à, anh sao rồi? Anh đừng làm em sợ!”
Lý Tử Nhiễm lập tức ôm chặt lầy Diệp Quân Lâm, vẻ mặt hốt hoảng hỏi.
Lúc này cô mới ý thức được, Diệp Quân Lâm đã uống đến mắy ngàn ly rượu Tây.
Uống như thế có chết cũng không lạ!
Nghĩ đến đó, cả người cô toát hết mồ hôi.
Nhưng ngay một giây sau đó, cô lại cảm thấy trên người bị xoa bóp, tê tê.
Thấy Diệp Quân Lâm s* s**ng lung tung, mặt Lý Tử Nhiễm đỏ bừng, thả Diệp Quân Lâm ra ngay tắp lự..
“Anh dám lấy em ra làm trò, em mặc kệ anh luôn.
Hừ!”
Lý Tử Nhiễm quay phắt đầu đi.
*Ô kìa, mới vừa lấy được hợp đồng là giờ trở mặt không quen đấy à?”
Diệp Quân Lâm hỏi.
Lý Tử Nhiễm trợn mắt nhìn anh: “Anh đừng đùa em, anh sao rồi? Uống nhiều như thế có cần phải đến bệnh viện không?”
Diệp Quân Lâm cười đùa: “Vợ à, em nhìn anh có giống như có chuyện gì không?
Nhưng mà…”
“Nhưng mà gì?”
Lý Tử Nhiễm tò mò hỏi.
*Có điều, sau vụ uống rượu này, anh cũng đã đánh tiếng cho em biêt vê một phương diện khác rôi đây! Tới đây, cho chông hôn một cái nào!”
Vừa dứt lời, Diệp Quân Lâm đã hôn lên.
“Không muốn! Anh là phường lưu manh đùa giỡn eml”
Lý Tử Nhiễm lập tức tháo chạy.
Đến tối, sau khi về nhà, lên giường.
Diệp Quân Lâm lập tức ôm chằm lấy cô.
Lý Tử Nhiễm bị dọa hết cả hồn.
Vừa khẩn trường lại còn mong đợi.
Mặc dù cô và Diệp Quân Lâm là vợ chồng, nhưng mà cơ thể cô vẫn y hệt như một cô gái chưa kết hôn vậy.
“Khò…”
Ngay khi cô còn đang xoắn xuýt, thì tiếng ngáy của Diệp Quân Lâm bắt ngờ vang lên.
Anh ngủ rồi.
Lý Tử Nhiễm lại dấy lên chút cảm giác thất vọng.
Cô quay đầu lại nhìn Diệp Quân Lâm một cái, giận dỗi: “Ngủ ngon quá ha! Lúc nào mới nên ngủ cũng không biết nữa hả? Lăn qua kia mà ngủ đi!”
Vừa nói.
Lý Tử Nhiễm còn đẩy Diệp Quân Lâm một cái.
“Vợ à sao em lại đẩy anh?”
Diệp Quân Lâm thế mà còn hỏi.
*“Xoay qua chỗ khác mà ngủ!”
Lý Tử Nhiễm dỗi nói.
“Sao em lại giận thế này?”
Diệp Quân Lâm cảm thấy phụ nữ kỳ lạ thật đấy, chẳng hiểu từ đâu mà lại giận rồi.
Một đêm yên ắng.
Tập thể tập đoàn Đông Thiên khiếp hãi.
Bởi vì Lý Tử Nhiễm khi ký hợp đồng hợp tác.
Lại giành được mười phần trăm lợi nhuận.
Nhất là những quản lý cấp cao, họ đều cảm thấy không cách nào tưởng tượng được.
Lúc này đám người Tiêu Tiểu Long hãy còn nằm trong bệnh viện.
“Chúng mày đúng là một lũ phé thải! Ngay cả một ả đàn bà cũng xử không xong nữa! Còn uống đến mức con mẹ nó phải vào bệnh viện! Ăn hại! Toàn là một lũ ăn hại!”
Cậu cả nhà họ Tô, Tô Triệu Thiên nỏi trận lôi đình.
Đám người Tiêu Tiểu Long chỉ có thể run lập cà lập cập.
Bọn họ sao mà ngờ được sẽ có một tên quái thai như Diệp Quân Lâm xuất hiện chứ!
Uống nước lã cũng không uống nhiều được đến như thế nữa?
Tên đó con mẹ nó uông rượu từ nhỏ mà lớn ư?
“Đám ăn hại mấy người tự đâm đơn từ chức đi! Tôi đến Tô Hàng rồi, chuyện xử lý Lý Tử Nhiễm tôi sẽ tự mình xử lý!”
Tô Triệu Long lạnh lùng phán quyết.
“Cậu Tô, không phải…”
Lúc đám người Tiêu Tiểu Long còn muốn lên tiếng biện bạch thì Tô Triệu Phi ngắt luôn cuộc gọi.
Ông ta có thế nào cũng chẳng ngờ được, uống một chầu rượu, thua trắng máy trăm triệu, lại còn hủy luôn cả tương lai của mình.
Hôm nay ở Tô Hàng cực kỳ náo nhiệt, từng tốp, từng tốp doanh nghiệp ngoại đua nhau tràn vào.
Cả Tô Hàng sợ đến ngây người.
Lượng doanh nghiệp đến tham gia hội nghị đầu tư phát triển đã vượt qua gấp đôi số lượng họ dự kiến.
Đối với Tô Hàng mà nói thì đây quả thực là một chuyện tốt!.
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Chồng à, anh sao rồi? Anh đừng làm em sợ!”Lý Tử Nhiễm lập tức ôm chặt lầy Diệp Quân Lâm, vẻ mặt hốt hoảng hỏi.Lúc này cô mới ý thức được, Diệp Quân Lâm đã uống đến mắy ngàn ly rượu Tây.Uống như thế có chết cũng không lạ!Nghĩ đến đó, cả người cô toát hết mồ hôi.Nhưng ngay một giây sau đó, cô lại cảm thấy trên người bị xoa bóp, tê tê.Thấy Diệp Quân Lâm s* s**ng lung tung, mặt Lý Tử Nhiễm đỏ bừng, thả Diệp Quân Lâm ra ngay tắp lự..“Anh dám lấy em ra làm trò, em mặc kệ anh luôn.Hừ!”Lý Tử Nhiễm quay phắt đầu đi.*Ô kìa, mới vừa lấy được hợp đồng là giờ trở mặt không quen đấy à?”Diệp Quân Lâm hỏi.Lý Tử Nhiễm trợn mắt nhìn anh: “Anh đừng đùa em, anh sao rồi? Uống nhiều như thế có cần phải đến bệnh viện không?”Diệp Quân Lâm cười đùa: “Vợ à, em nhìn anh có giống như có chuyện gì không?Nhưng mà…”“Nhưng mà gì?”Lý Tử Nhiễm tò mò hỏi.*Có điều, sau vụ uống rượu này, anh cũng đã đánh tiếng cho em biêt vê một phương diện khác rôi đây! Tới đây, cho chông hôn một cái nào!”Vừa dứt lời, Diệp Quân Lâm đã hôn lên.“Không muốn! Anh là phường lưu manh đùa giỡn eml”Lý Tử Nhiễm lập tức tháo chạy.Đến tối, sau khi về nhà, lên giường.Diệp Quân Lâm lập tức ôm chằm lấy cô.Lý Tử Nhiễm bị dọa hết cả hồn.Vừa khẩn trường lại còn mong đợi.Mặc dù cô và Diệp Quân Lâm là vợ chồng, nhưng mà cơ thể cô vẫn y hệt như một cô gái chưa kết hôn vậy.“Khò…”Ngay khi cô còn đang xoắn xuýt, thì tiếng ngáy của Diệp Quân Lâm bắt ngờ vang lên.Anh ngủ rồi.Lý Tử Nhiễm lại dấy lên chút cảm giác thất vọng.Cô quay đầu lại nhìn Diệp Quân Lâm một cái, giận dỗi: “Ngủ ngon quá ha! Lúc nào mới nên ngủ cũng không biết nữa hả? Lăn qua kia mà ngủ đi!”Vừa nói.Lý Tử Nhiễm còn đẩy Diệp Quân Lâm một cái.“Vợ à sao em lại đẩy anh?”Diệp Quân Lâm thế mà còn hỏi.*“Xoay qua chỗ khác mà ngủ!”Lý Tử Nhiễm dỗi nói.“Sao em lại giận thế này?”Diệp Quân Lâm cảm thấy phụ nữ kỳ lạ thật đấy, chẳng hiểu từ đâu mà lại giận rồi.Một đêm yên ắng.Tập thể tập đoàn Đông Thiên khiếp hãi.Bởi vì Lý Tử Nhiễm khi ký hợp đồng hợp tác.Lại giành được mười phần trăm lợi nhuận.Nhất là những quản lý cấp cao, họ đều cảm thấy không cách nào tưởng tượng được.Lúc này đám người Tiêu Tiểu Long hãy còn nằm trong bệnh viện.“Chúng mày đúng là một lũ phé thải! Ngay cả một ả đàn bà cũng xử không xong nữa! Còn uống đến mức con mẹ nó phải vào bệnh viện! Ăn hại! Toàn là một lũ ăn hại!”Cậu cả nhà họ Tô, Tô Triệu Thiên nỏi trận lôi đình.Đám người Tiêu Tiểu Long chỉ có thể run lập cà lập cập.Bọn họ sao mà ngờ được sẽ có một tên quái thai như Diệp Quân Lâm xuất hiện chứ!Uống nước lã cũng không uống nhiều được đến như thế nữa?Tên đó con mẹ nó uông rượu từ nhỏ mà lớn ư?“Đám ăn hại mấy người tự đâm đơn từ chức đi! Tôi đến Tô Hàng rồi, chuyện xử lý Lý Tử Nhiễm tôi sẽ tự mình xử lý!”Tô Triệu Long lạnh lùng phán quyết.“Cậu Tô, không phải…”Lúc đám người Tiêu Tiểu Long còn muốn lên tiếng biện bạch thì Tô Triệu Phi ngắt luôn cuộc gọi.Ông ta có thế nào cũng chẳng ngờ được, uống một chầu rượu, thua trắng máy trăm triệu, lại còn hủy luôn cả tương lai của mình.Hôm nay ở Tô Hàng cực kỳ náo nhiệt, từng tốp, từng tốp doanh nghiệp ngoại đua nhau tràn vào.Cả Tô Hàng sợ đến ngây người.Lượng doanh nghiệp đến tham gia hội nghị đầu tư phát triển đã vượt qua gấp đôi số lượng họ dự kiến.Đối với Tô Hàng mà nói thì đây quả thực là một chuyện tốt!.