Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…

Chương 473: 473: Chương 474

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Diệp Quân Lâm cười cười: “Thật ngại quá, tôi còn rắt trẻ, không giống với người sắp xuống mồ như Viên tiên sinh đây!”“Cậu…”Khua môi múa mép, Viên Sơn Hà sao có thể là đối thủ của Diệp Quân Lâm được.Tiếp sau đó, ông ta nói sang chuyện khác, trong tròng mắt lóe ra ánh sáng sắc bén: “Kẻ nào là kẻ đã giết người anh em của tôi, giết con trai tôi? Đứng ra đây!”Bạch Hỗ cười nói: “Là tiểu gia tôi đấy, nhưng mà ông không có tư cách biết tên của tôi!”Bạch Hỗ nói không sai.Cho dù địa vị của Viên Sơn Hà có cao, nhưng Bạch Hỗ là một vị thiếu tướng hàng thật giá thật.Chắc chắn là Viên Sơn Hà không có cái tư cách đó.“Được lắm, các cậu định lấy bốn người ngăn ba ngàn người chúng tôi hả?”Viên Sơn Hà cười lạnh nói.Bạch Hỗ mỉm cười nói: “Thật ngại quá, chỉ mình tôi thôi!”“Láo xược! Đi tìm chết đi!”“Rầm!”Đột nhiên, Vương Uyên và mười đại cao thủ của hắn ta cùng khởi động, xông lên.“Vút vút vút…”Mười một thanh đao lóe ra ánh sáng lạnh, đâm thẳng vào chỗ hiểm của Bạch Hồ.Bạch Hổ thong dong xé một góc trên quần áo, bỏ vào miệng.Làm như vậy mục đích là để phòng ngừa lát nữa máu tươi sẽ bắn tung tóe vào trong miệng.“Làm ra vẻ bí ẳn!”Vương Uyên có tốc độ nhanh nhất, một đao đâm tới, nhằm thẳng vào cổ họng Bạch Hồ.“Bụp!”Nhưng Bạch Hỗ ra tay như điện, anh một phát bắt được cổ tay Vương Uyên, đổi hướng của thanh đao.“Phập phập!”Thanh đao nháy mắt đam vào người Vương Uyên.Vương Uyên ngã xuống với vẻ mặt không thẻ tin nồi.Sau đó mười đại cao thủ cùng nhau tấn công tới.Chỉ thấy Bạch Hỗ dùng quần áo quấn vào mười thanh đao.Anh nhảy lên, một cước đá bay bốn năm người.Sau đó, đắm ra từng quyền một.Máu tươi bắn tung tóe.Chưa tới mười giây, mười người đã ngã hết xuống.Rúng động!Viên Sơn Hà ở phía bên này cảm thấy cực kỳ rúng động!Người này thật là mạnh!Mọi người đều biết Vương Uyên làm được đến vị trí lão đại ở Từ Thành, thực lực rât mạnh, mười đại cao thủ dưới tay đánh đâu thăng đó.Không ngờ rằng, mười giây mà đã thua sạch.Đám người Viên Sơn Hà, Thu lão đã hiểu, vì sao đám người Bạch Cốt, Kim Cương đều chết hết rồi.Chàng trai trước mặt này quá mạnh!“Tôi thấy cậu có mạnh hơ nữa, thì có thể ngăn được ba ngàn người sau lưng tôi không?”Viên Sơn Hà tức giận nói..

Diệp Quân Lâm cười cười: “Thật ngại quá, tôi còn rắt trẻ, không giống với người sắp xuống mồ như Viên tiên sinh đây!”

“Cậu…”

Khua môi múa mép, Viên Sơn Hà sao có thể là đối thủ của Diệp Quân Lâm được.

Tiếp sau đó, ông ta nói sang chuyện khác, trong tròng mắt lóe ra ánh sáng sắc bén: “Kẻ nào là kẻ đã giết người anh em của tôi, giết con trai tôi? Đứng ra đây!”

Bạch Hỗ cười nói: “Là tiểu gia tôi đấy, nhưng mà ông không có tư cách biết tên của tôi!”

Bạch Hỗ nói không sai.

Cho dù địa vị của Viên Sơn Hà có cao, nhưng Bạch Hỗ là một vị thiếu tướng hàng thật giá thật.

Chắc chắn là Viên Sơn Hà không có cái tư cách đó.

“Được lắm, các cậu định lấy bốn người ngăn ba ngàn người chúng tôi hả?”

Viên Sơn Hà cười lạnh nói.

Bạch Hỗ mỉm cười nói: “Thật ngại quá, chỉ mình tôi thôi!”

“Láo xược! Đi tìm chết đi!”

“Rầm!”

Đột nhiên, Vương Uyên và mười đại cao thủ của hắn ta cùng khởi động, xông lên.

“Vút vút vút…”

Mười một thanh đao lóe ra ánh sáng lạnh, đâm thẳng vào chỗ hiểm của Bạch Hồ.

Bạch Hổ thong dong xé một góc trên quần áo, bỏ vào miệng.

Làm như vậy mục đích là để phòng ngừa lát nữa máu tươi sẽ bắn tung tóe vào trong miệng.

“Làm ra vẻ bí ẳn!”

Vương Uyên có tốc độ nhanh nhất, một đao đâm tới, nhằm thẳng vào cổ họng Bạch Hồ.

“Bụp!”

Nhưng Bạch Hỗ ra tay như điện, anh một phát bắt được cổ tay Vương Uyên, đổi hướng của thanh đao.

“Phập phập!”

Thanh đao nháy mắt đam vào người Vương Uyên.

Vương Uyên ngã xuống với vẻ mặt không thẻ tin nồi.

Sau đó mười đại cao thủ cùng nhau tấn công tới.

Chỉ thấy Bạch Hỗ dùng quần áo quấn vào mười thanh đao.

Anh nhảy lên, một cước đá bay bốn năm người.

Sau đó, đắm ra từng quyền một.

Máu tươi bắn tung tóe.

Chưa tới mười giây, mười người đã ngã hết xuống.

Rúng động!

Viên Sơn Hà ở phía bên này cảm thấy cực kỳ rúng động!

Người này thật là mạnh!

Mọi người đều biết Vương Uyên làm được đến vị trí lão đại ở Từ Thành, thực lực rât mạnh, mười đại cao thủ dưới tay đánh đâu thăng đó.

Không ngờ rằng, mười giây mà đã thua sạch.

Đám người Viên Sơn Hà, Thu lão đã hiểu, vì sao đám người Bạch Cốt, Kim Cương đều chết hết rồi.

Chàng trai trước mặt này quá mạnh!

“Tôi thấy cậu có mạnh hơ nữa, thì có thể ngăn được ba ngàn người sau lưng tôi không?”

Viên Sơn Hà tức giận nói..

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Diệp Quân Lâm cười cười: “Thật ngại quá, tôi còn rắt trẻ, không giống với người sắp xuống mồ như Viên tiên sinh đây!”“Cậu…”Khua môi múa mép, Viên Sơn Hà sao có thể là đối thủ của Diệp Quân Lâm được.Tiếp sau đó, ông ta nói sang chuyện khác, trong tròng mắt lóe ra ánh sáng sắc bén: “Kẻ nào là kẻ đã giết người anh em của tôi, giết con trai tôi? Đứng ra đây!”Bạch Hỗ cười nói: “Là tiểu gia tôi đấy, nhưng mà ông không có tư cách biết tên của tôi!”Bạch Hỗ nói không sai.Cho dù địa vị của Viên Sơn Hà có cao, nhưng Bạch Hỗ là một vị thiếu tướng hàng thật giá thật.Chắc chắn là Viên Sơn Hà không có cái tư cách đó.“Được lắm, các cậu định lấy bốn người ngăn ba ngàn người chúng tôi hả?”Viên Sơn Hà cười lạnh nói.Bạch Hỗ mỉm cười nói: “Thật ngại quá, chỉ mình tôi thôi!”“Láo xược! Đi tìm chết đi!”“Rầm!”Đột nhiên, Vương Uyên và mười đại cao thủ của hắn ta cùng khởi động, xông lên.“Vút vút vút…”Mười một thanh đao lóe ra ánh sáng lạnh, đâm thẳng vào chỗ hiểm của Bạch Hồ.Bạch Hổ thong dong xé một góc trên quần áo, bỏ vào miệng.Làm như vậy mục đích là để phòng ngừa lát nữa máu tươi sẽ bắn tung tóe vào trong miệng.“Làm ra vẻ bí ẳn!”Vương Uyên có tốc độ nhanh nhất, một đao đâm tới, nhằm thẳng vào cổ họng Bạch Hồ.“Bụp!”Nhưng Bạch Hỗ ra tay như điện, anh một phát bắt được cổ tay Vương Uyên, đổi hướng của thanh đao.“Phập phập!”Thanh đao nháy mắt đam vào người Vương Uyên.Vương Uyên ngã xuống với vẻ mặt không thẻ tin nồi.Sau đó mười đại cao thủ cùng nhau tấn công tới.Chỉ thấy Bạch Hỗ dùng quần áo quấn vào mười thanh đao.Anh nhảy lên, một cước đá bay bốn năm người.Sau đó, đắm ra từng quyền một.Máu tươi bắn tung tóe.Chưa tới mười giây, mười người đã ngã hết xuống.Rúng động!Viên Sơn Hà ở phía bên này cảm thấy cực kỳ rúng động!Người này thật là mạnh!Mọi người đều biết Vương Uyên làm được đến vị trí lão đại ở Từ Thành, thực lực rât mạnh, mười đại cao thủ dưới tay đánh đâu thăng đó.Không ngờ rằng, mười giây mà đã thua sạch.Đám người Viên Sơn Hà, Thu lão đã hiểu, vì sao đám người Bạch Cốt, Kim Cương đều chết hết rồi.Chàng trai trước mặt này quá mạnh!“Tôi thấy cậu có mạnh hơ nữa, thì có thể ngăn được ba ngàn người sau lưng tôi không?”Viên Sơn Hà tức giận nói..

Chương 473: 473: Chương 474