Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…
Chương 492: 492: Chương 493
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Bọn họ lại lén lút ký đại ngôn với tập đoàn Tam Hưng.Phía công ty không hề hay biết!Lý Tử Nhiễm rất tức giận.“Không phải tôi đã nói là từ chối hợp tác với tập đoàn Tam Hưng sao? Sao lại vẫn có người ký đại ngôn vậy hả?”“Đi, lập tức tìm những người đó tới đây!”.||||| Truyện đề cử: Rung Động Vô Thời Hạn |||||Phó Quốc Hằng lại nói: “Lý tổng, cô bình tĩnh đã.Hợp đồng của chúng ta không có bất cứ hạn chế nào đối với bọn họ.Bọn họ làm như vậy không trái với pháp luật, cũng không làm trái với hợp đồng.Nếu chúng ta làm ầm ï lên với họ, thì cũng không có lợi cho chúng ta.Gần đây doanh số của hai bộ điện ảnh lại tăng nhẹ thêm một lần nữa, nếu mà bây giò chúng ta xích mích với diễn viên chính thì bất luận là danh tiếng hay tổn thất về tiền là rất lớn.”“Vậy cứ nhịn như thế hả?”Lý Tử Nhiễm tức giận nói.“Tạm thời chỉ đành nhịn thôi, cứ coi như không biết.”Phó Quốc Thụy nặng nề nói.Ông ta cũng ngờ mình sẽ nâng đỡ phải một thằng ăn cháo đá bát như vậy.Thằng này còn khó phục vụ hơn Từ Triết Ninh!“Lý tổng, anh Lô Minh Giai muốn tìm ngài!”Lúc này, Lô Minh Giai bất ngờ tới.Sau khi Lô Minh Giai tới, cậu ta đặt một số giấy tờ lên bàn.“Lý Tử Nhiễm, bộ phim đã lên tới một tỷ rồi!”Lý Tử Nhiễm cầm giấy tờ lên nhìn một cái, đây chẳng phải là hóa đơn phụ của hai bộ phim sao?Cái này được coi là bảo mật tài chính rồi.Ngoại trừ các trang web video lớn và các công ty ra, gần như là không ai biết.“Cậu lấy số giấy tờ này ở đâu vậy?”Lý Tử Nhiễm hỏi.Lư Giai Minh ngồi lên ghế, cười lạnh nói: “Cô đừng lo việc cái này ở đâu ra, tôi chỉ hỏi cô, kiếm được một tỉ rồi, cô định cho tôi bao nhiêu tiền?”“Tiểu Lô đừng càn quấy! Đây là Lý tổng!”Phó Quốc Thụy lập tức nói.Lô Minh Giai chế nhạo một tiếng: “Lý tổng thì sao nào?Cũng là người thôi.Tôi tới hỏi một chút thì sao chứ?”Lý Tử Nhiễm cười nói: “Năm trăm ngàn đấy! Thủ lao của cậu ở hai bộ phim điện ảnh này là năm trăm ngàn!”“Lúc trước đã ký kết xong rồi, cho nên thù lao của diễn viên cộng lại không quá mười triệu, tiền chủ yếu dùng vào các phương diện như là kỹ xảo và kịch bản,v.v…Mọi người đều biết.”Lô Minh Giai gật đầu: “Cái này tôi biết, nhưng bây giờ bộ phim đã kiếm ra tiền, lãi ròng một tỷ! Cô chuẩn bị năm trăm ngàn là sai được tôi rồi hả?”Lý Tử Nhiễm nhéch miệng cười: “Đúng thế! Bởi vì thù lao trên hợp đồng của cậu chỉ có năm trăm ngàn.Bộ phim kiếm được lãi không liên quan gì đến cậu!”.
Bọn họ lại lén lút ký đại ngôn với tập đoàn Tam Hưng.
Phía công ty không hề hay biết!
Lý Tử Nhiễm rất tức giận.
“Không phải tôi đã nói là từ chối hợp tác với tập đoàn Tam Hưng sao? Sao lại vẫn có người ký đại ngôn vậy hả?”
“Đi, lập tức tìm những người đó tới đây!”.
||||| Truyện đề cử: Rung Động Vô Thời Hạn |||||
Phó Quốc Hằng lại nói: “Lý tổng, cô bình tĩnh đã.
Hợp đồng của chúng ta không có bất cứ hạn chế nào đối với bọn họ.
Bọn họ làm như vậy không trái với pháp luật, cũng không làm trái với hợp đồng.
Nếu chúng ta làm ầm ï lên với họ, thì cũng không có lợi cho chúng ta.
Gần đây doanh số của hai bộ điện ảnh lại tăng nhẹ thêm một lần nữa, nếu mà bây giò chúng ta xích mích với diễn viên chính thì bất luận là danh tiếng hay tổn thất về tiền là rất lớn.”
“Vậy cứ nhịn như thế hả?”
Lý Tử Nhiễm tức giận nói.
“Tạm thời chỉ đành nhịn thôi, cứ coi như không biết.”
Phó Quốc Thụy nặng nề nói.
Ông ta cũng ngờ mình sẽ nâng đỡ phải một thằng ăn cháo đá bát như vậy.
Thằng này còn khó phục vụ hơn Từ Triết Ninh!
“Lý tổng, anh Lô Minh Giai muốn tìm ngài!”
Lúc này, Lô Minh Giai bất ngờ tới.
Sau khi Lô Minh Giai tới, cậu ta đặt một số giấy tờ lên bàn.
“Lý Tử Nhiễm, bộ phim đã lên tới một tỷ rồi!”
Lý Tử Nhiễm cầm giấy tờ lên nhìn một cái, đây chẳng phải là hóa đơn phụ của hai bộ phim sao?
Cái này được coi là bảo mật tài chính rồi.
Ngoại trừ các trang web video lớn và các công ty ra, gần như là không ai biết.
“Cậu lấy số giấy tờ này ở đâu vậy?”
Lý Tử Nhiễm hỏi.
Lư Giai Minh ngồi lên ghế, cười lạnh nói: “Cô đừng lo việc cái này ở đâu ra, tôi chỉ hỏi cô, kiếm được một tỉ rồi, cô định cho tôi bao nhiêu tiền?”
“Tiểu Lô đừng càn quấy! Đây là Lý tổng!”
Phó Quốc Thụy lập tức nói.
Lô Minh Giai chế nhạo một tiếng: “Lý tổng thì sao nào?
Cũng là người thôi.
Tôi tới hỏi một chút thì sao chứ?”
Lý Tử Nhiễm cười nói: “Năm trăm ngàn đấy! Thủ lao của cậu ở hai bộ phim điện ảnh này là năm trăm ngàn!”
“Lúc trước đã ký kết xong rồi, cho nên thù lao của diễn viên cộng lại không quá mười triệu, tiền chủ yếu dùng vào các phương diện như là kỹ xảo và kịch bản,v.v…Mọi người đều biết.”
Lô Minh Giai gật đầu: “Cái này tôi biết, nhưng bây giờ bộ phim đã kiếm ra tiền, lãi ròng một tỷ! Cô chuẩn bị năm trăm ngàn là sai được tôi rồi hả?”
Lý Tử Nhiễm nhéch miệng cười: “Đúng thế! Bởi vì thù lao trên hợp đồng của cậu chỉ có năm trăm ngàn.
Bộ phim kiếm được lãi không liên quan gì đến cậu!”.
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Bọn họ lại lén lút ký đại ngôn với tập đoàn Tam Hưng.Phía công ty không hề hay biết!Lý Tử Nhiễm rất tức giận.“Không phải tôi đã nói là từ chối hợp tác với tập đoàn Tam Hưng sao? Sao lại vẫn có người ký đại ngôn vậy hả?”“Đi, lập tức tìm những người đó tới đây!”.||||| Truyện đề cử: Rung Động Vô Thời Hạn |||||Phó Quốc Hằng lại nói: “Lý tổng, cô bình tĩnh đã.Hợp đồng của chúng ta không có bất cứ hạn chế nào đối với bọn họ.Bọn họ làm như vậy không trái với pháp luật, cũng không làm trái với hợp đồng.Nếu chúng ta làm ầm ï lên với họ, thì cũng không có lợi cho chúng ta.Gần đây doanh số của hai bộ điện ảnh lại tăng nhẹ thêm một lần nữa, nếu mà bây giò chúng ta xích mích với diễn viên chính thì bất luận là danh tiếng hay tổn thất về tiền là rất lớn.”“Vậy cứ nhịn như thế hả?”Lý Tử Nhiễm tức giận nói.“Tạm thời chỉ đành nhịn thôi, cứ coi như không biết.”Phó Quốc Thụy nặng nề nói.Ông ta cũng ngờ mình sẽ nâng đỡ phải một thằng ăn cháo đá bát như vậy.Thằng này còn khó phục vụ hơn Từ Triết Ninh!“Lý tổng, anh Lô Minh Giai muốn tìm ngài!”Lúc này, Lô Minh Giai bất ngờ tới.Sau khi Lô Minh Giai tới, cậu ta đặt một số giấy tờ lên bàn.“Lý Tử Nhiễm, bộ phim đã lên tới một tỷ rồi!”Lý Tử Nhiễm cầm giấy tờ lên nhìn một cái, đây chẳng phải là hóa đơn phụ của hai bộ phim sao?Cái này được coi là bảo mật tài chính rồi.Ngoại trừ các trang web video lớn và các công ty ra, gần như là không ai biết.“Cậu lấy số giấy tờ này ở đâu vậy?”Lý Tử Nhiễm hỏi.Lư Giai Minh ngồi lên ghế, cười lạnh nói: “Cô đừng lo việc cái này ở đâu ra, tôi chỉ hỏi cô, kiếm được một tỉ rồi, cô định cho tôi bao nhiêu tiền?”“Tiểu Lô đừng càn quấy! Đây là Lý tổng!”Phó Quốc Thụy lập tức nói.Lô Minh Giai chế nhạo một tiếng: “Lý tổng thì sao nào?Cũng là người thôi.Tôi tới hỏi một chút thì sao chứ?”Lý Tử Nhiễm cười nói: “Năm trăm ngàn đấy! Thủ lao của cậu ở hai bộ phim điện ảnh này là năm trăm ngàn!”“Lúc trước đã ký kết xong rồi, cho nên thù lao của diễn viên cộng lại không quá mười triệu, tiền chủ yếu dùng vào các phương diện như là kỹ xảo và kịch bản,v.v…Mọi người đều biết.”Lô Minh Giai gật đầu: “Cái này tôi biết, nhưng bây giờ bộ phim đã kiếm ra tiền, lãi ròng một tỷ! Cô chuẩn bị năm trăm ngàn là sai được tôi rồi hả?”Lý Tử Nhiễm nhéch miệng cười: “Đúng thế! Bởi vì thù lao trên hợp đồng của cậu chỉ có năm trăm ngàn.Bộ phim kiếm được lãi không liên quan gì đến cậu!”.