Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…
Chương 514: 514: Chương 515
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Phương Tử Tình trả lời: “Tất nhiên là để giúp đỡ những người cần giúp!”“Đúng thế, tôn chỉ của liên đoàn từ thiện chúng tôi chính là giúp người.Nếu đã đạt được mục đích, vậy thì ai là người giúp quan trọng lắm sao?”Hà Kiện vươn tay ra rồi hỏi.“Chẳng phải bây giờ luôn chủ trương người làm việc thiện không để lại tên sao? Sao nào? Các cô quyên góp là vì danh tiếng? Vì để càm một tắm bằng khen và một tờ giấy chứng nhận ư?”“Phương tổng nói như thế, tôi sâu sắc nghỉ ngờ mục đích mà cô làm từ thiện!”Hà Kiện hỏi ngược lại, chụp một cái mũ lớn cho Phương Tử Tình.“Đều là người làm từ thiện, chỉ cần đã được được mục tiêu, những thứ khác quan trọng lắm sao? Cho dù đó là quyên góp của tập đoàn Vân Đình thì sao chứ? Các cô cứ: phải tranh cái danh này à? Nếu mà muốn thì được thôi, tôi sẽ phát một đống giấy khen, giấy chứng nhận cho các cô!”“Anh…”Phương Tử Tình sắp tức chết.Mục đích từ thiện đúng là đã đạt được.Tập đoàn Vân Đình cũng không quan tâm danh tiếng.Nhưng bị tập đoàn Tam Hưng lấy mất danh tiếng, cô không chấp nhận được!“Bốp bốp bốp…”Diệp Quân Lâm không nhịn phải vỗ tay.“Nhanh mồm nhanh miệng, giở trò nói đạo đức giải”Diệp Quân Lâm cười nói.Hà Kiện cười lạnh, nói: “Vị tiên sinh này, thế nào là đạo đức giả? Từ thiện vốn là như thế! Nếu như mọi người đều làm từ thiện vì danh tiếng, chi bằng đừng làm! Nói thật thì, ai là người quyên tặng không quan trọng đến thế!”“Vậy thì có thể biến dự án từ thiện mà người khác làm thành tập đoàn Tam Hưng làm hả? Rốt cuộc là ai cho các anh cái quyền này?”Diệp Quân Lâm chợt cao giọng lên.T6 Hà Kiện đang định nói tiếp thì bị Diệp Quân Lâm cắt ngang: “Nếu danh tiếng đã không quan trọng, vì sao tập đoàn Tam Hưng lại muốn? Còn trắng trợn tuyên truyền, mở đêm hội từ thiện?”“Cái đó khác, tập đoàn Tam Hưng cần loại danh tiếng này!”Hà Kiện cười cười.“Hay cho một cái tiêu chuẩn kép! Tập đoàn Vân Đình không cần, Tập đoàn Tam Hưng thì cần hả?”Diệp Quân Lâm cười lạnh nói.“Tam…”Diệp Quân Lâm lại tiếp tục ngắt lời: “Tôi hỏi này, là ai cho.cái quyền biến dự án từ thiện của tập đoàn Vân Đình thành dự án từ thiện của tập đoàn Tam Hưng? Quyền to đấy nhỉ? Dự án một tỷ tệ mà sửa như vậy sao?”Diệp Quân Lâm nói năng sắc bén.Đề cập đến vấn đề chính.Chẳng mấy chốc Hà Kiện đã không đỡ được nữa..
Phương Tử Tình trả lời: “Tất nhiên là để giúp đỡ những người cần giúp!”
“Đúng thế, tôn chỉ của liên đoàn từ thiện chúng tôi chính là giúp người.
Nếu đã đạt được mục đích, vậy thì ai là người giúp quan trọng lắm sao?”
Hà Kiện vươn tay ra rồi hỏi.
“Chẳng phải bây giờ luôn chủ trương người làm việc thiện không để lại tên sao? Sao nào? Các cô quyên góp là vì danh tiếng? Vì để càm một tắm bằng khen và một tờ giấy chứng nhận ư?”
“Phương tổng nói như thế, tôi sâu sắc nghỉ ngờ mục đích mà cô làm từ thiện!”
Hà Kiện hỏi ngược lại, chụp một cái mũ lớn cho Phương Tử Tình.
“Đều là người làm từ thiện, chỉ cần đã được được mục tiêu, những thứ khác quan trọng lắm sao? Cho dù đó là quyên góp của tập đoàn Vân Đình thì sao chứ? Các cô cứ: phải tranh cái danh này à? Nếu mà muốn thì được thôi, tôi sẽ phát một đống giấy khen, giấy chứng nhận cho các cô!”
“Anh…”
Phương Tử Tình sắp tức chết.
Mục đích từ thiện đúng là đã đạt được.
Tập đoàn Vân Đình cũng không quan tâm danh tiếng.
Nhưng bị tập đoàn Tam Hưng lấy mất danh tiếng, cô không chấp nhận được!
“Bốp bốp bốp…”
Diệp Quân Lâm không nhịn phải vỗ tay.
“Nhanh mồm nhanh miệng, giở trò nói đạo đức giải”
Diệp Quân Lâm cười nói.
Hà Kiện cười lạnh, nói: “Vị tiên sinh này, thế nào là đạo đức giả? Từ thiện vốn là như thế! Nếu như mọi người đều làm từ thiện vì danh tiếng, chi bằng đừng làm! Nói thật thì, ai là người quyên tặng không quan trọng đến thế!”
“Vậy thì có thể biến dự án từ thiện mà người khác làm thành tập đoàn Tam Hưng làm hả? Rốt cuộc là ai cho các anh cái quyền này?”
Diệp Quân Lâm chợt cao giọng lên.
T6 Hà Kiện đang định nói tiếp thì bị Diệp Quân Lâm cắt ngang: “Nếu danh tiếng đã không quan trọng, vì sao tập đoàn Tam Hưng lại muốn? Còn trắng trợn tuyên truyền, mở đêm hội từ thiện?”
“Cái đó khác, tập đoàn Tam Hưng cần loại danh tiếng này!”
Hà Kiện cười cười.
“Hay cho một cái tiêu chuẩn kép! Tập đoàn Vân Đình không cần, Tập đoàn Tam Hưng thì cần hả?”
Diệp Quân Lâm cười lạnh nói.
“Tam…”
Diệp Quân Lâm lại tiếp tục ngắt lời: “Tôi hỏi này, là ai cho.
cái quyền biến dự án từ thiện của tập đoàn Vân Đình thành dự án từ thiện của tập đoàn Tam Hưng? Quyền to đấy nhỉ? Dự án một tỷ tệ mà sửa như vậy sao?”
Diệp Quân Lâm nói năng sắc bén.
Đề cập đến vấn đề chính.
Chẳng mấy chốc Hà Kiện đã không đỡ được nữa..
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Phương Tử Tình trả lời: “Tất nhiên là để giúp đỡ những người cần giúp!”“Đúng thế, tôn chỉ của liên đoàn từ thiện chúng tôi chính là giúp người.Nếu đã đạt được mục đích, vậy thì ai là người giúp quan trọng lắm sao?”Hà Kiện vươn tay ra rồi hỏi.“Chẳng phải bây giờ luôn chủ trương người làm việc thiện không để lại tên sao? Sao nào? Các cô quyên góp là vì danh tiếng? Vì để càm một tắm bằng khen và một tờ giấy chứng nhận ư?”“Phương tổng nói như thế, tôi sâu sắc nghỉ ngờ mục đích mà cô làm từ thiện!”Hà Kiện hỏi ngược lại, chụp một cái mũ lớn cho Phương Tử Tình.“Đều là người làm từ thiện, chỉ cần đã được được mục tiêu, những thứ khác quan trọng lắm sao? Cho dù đó là quyên góp của tập đoàn Vân Đình thì sao chứ? Các cô cứ: phải tranh cái danh này à? Nếu mà muốn thì được thôi, tôi sẽ phát một đống giấy khen, giấy chứng nhận cho các cô!”“Anh…”Phương Tử Tình sắp tức chết.Mục đích từ thiện đúng là đã đạt được.Tập đoàn Vân Đình cũng không quan tâm danh tiếng.Nhưng bị tập đoàn Tam Hưng lấy mất danh tiếng, cô không chấp nhận được!“Bốp bốp bốp…”Diệp Quân Lâm không nhịn phải vỗ tay.“Nhanh mồm nhanh miệng, giở trò nói đạo đức giải”Diệp Quân Lâm cười nói.Hà Kiện cười lạnh, nói: “Vị tiên sinh này, thế nào là đạo đức giả? Từ thiện vốn là như thế! Nếu như mọi người đều làm từ thiện vì danh tiếng, chi bằng đừng làm! Nói thật thì, ai là người quyên tặng không quan trọng đến thế!”“Vậy thì có thể biến dự án từ thiện mà người khác làm thành tập đoàn Tam Hưng làm hả? Rốt cuộc là ai cho các anh cái quyền này?”Diệp Quân Lâm chợt cao giọng lên.T6 Hà Kiện đang định nói tiếp thì bị Diệp Quân Lâm cắt ngang: “Nếu danh tiếng đã không quan trọng, vì sao tập đoàn Tam Hưng lại muốn? Còn trắng trợn tuyên truyền, mở đêm hội từ thiện?”“Cái đó khác, tập đoàn Tam Hưng cần loại danh tiếng này!”Hà Kiện cười cười.“Hay cho một cái tiêu chuẩn kép! Tập đoàn Vân Đình không cần, Tập đoàn Tam Hưng thì cần hả?”Diệp Quân Lâm cười lạnh nói.“Tam…”Diệp Quân Lâm lại tiếp tục ngắt lời: “Tôi hỏi này, là ai cho.cái quyền biến dự án từ thiện của tập đoàn Vân Đình thành dự án từ thiện của tập đoàn Tam Hưng? Quyền to đấy nhỉ? Dự án một tỷ tệ mà sửa như vậy sao?”Diệp Quân Lâm nói năng sắc bén.Đề cập đến vấn đề chính.Chẳng mấy chốc Hà Kiện đã không đỡ được nữa..