Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…
Chương 539: 539: Chương 540
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Đây là đang khiêu khích họ đúng không?Mặt mũi của họ để ở đâu?Ăn nói thế nào với Phác Thiên Tín đây?Không nhịn được nữa!Lý Đại Dũng cũng sốt ruột, hắn ta tức giận quát lên: “Thằng khốn kia anh vừa gì vậy hả?”Nghe thấy vậy, Diệp Quân Lâm cười cười: “Vửa rồi anh không nhìn thấy à? Được, vậy thì tôi lại làm thêm một lần nữa!”“Bóp!”Diệp Quân Lâm lại tát một cái lên mặt Phác Hải Trấn, âm thanh phát ra vô cùng rõ ràng.Chẳng máy chốc, gương mặt của Phác Hải Trần đã sưng lên nhưng cái đầu heo.“Hit!”Hiện trường yên tĩnh không một tiếng động.Miệng từng người há to đến nỗi nhét được vào một quả trứng gà.Nhất là anh em Lý Đại Trung và Lý Đại Dũng, bọn họ lại càng trợn tròn mắt.Có người đã đánh cậu chủ ngay trước mặt bọn họ.Đây là đang khiêu khích họ đúng không?Mặt mũi của họ để ở đâu?Ăn nói thế nào với Phác Thiên Tín đây?Không nhịn được nữa!Cậu hơi lo lắng cho Diệp Quân Lâm.Cái chân roi này mà quật lên đầu chì chắc chắn sẽ chết người.Nhưng bản thân muốn ngăn cũng không kịp nữa.Mắt thấy trong nháy mắt cái chân của Lý Đại Trung lia vào Diệp Quân Lâm, anh đã hành động.Sắc mặt Lý Đại Trung thay đổi gấp.Một cỗ khí tức nguy hiểm đột kích.“Oanh!”Diệp Quân Lâm lùi một bước để đánh trả, một cước đá ra tốc độ còn nhanh hơn Lý Đại Trung mười lần.Như thể đại bác ra khỏi nòng!“Phanh!”Một cước đá vào bụng dưới, Lý Đại Trung lập tức bay ra ngoài.“Phù phù!”Sau khi người rơi xuống đất, sắc mặt Lý Đại Trung trắng bệch, vẻ mặt đau đớn.Chỉ có bản thân hắn ta biết một cước của Diệp Quân Lâm đã làm cho lục phủ ngũ tạng của hắn ta bị thương nặng!Mọi người kinh hãi!Nhất là Phác Hải Trấn, anh ta đang không thẻ tin nồi..
Đây là đang khiêu khích họ đúng không?
Mặt mũi của họ để ở đâu?
Ăn nói thế nào với Phác Thiên Tín đây?
Không nhịn được nữa!
Lý Đại Dũng cũng sốt ruột, hắn ta tức giận quát lên: “Thằng khốn kia anh vừa gì vậy hả?”
Nghe thấy vậy, Diệp Quân Lâm cười cười: “Vửa rồi anh không nhìn thấy à? Được, vậy thì tôi lại làm thêm một lần nữa!”
“Bóp!”
Diệp Quân Lâm lại tát một cái lên mặt Phác Hải Trấn, âm thanh phát ra vô cùng rõ ràng.
Chẳng máy chốc, gương mặt của Phác Hải Trần đã sưng lên nhưng cái đầu heo.
“Hit!”
Hiện trường yên tĩnh không một tiếng động.
Miệng từng người há to đến nỗi nhét được vào một quả trứng gà.
Nhất là anh em Lý Đại Trung và Lý Đại Dũng, bọn họ lại càng trợn tròn mắt.
Có người đã đánh cậu chủ ngay trước mặt bọn họ.
Đây là đang khiêu khích họ đúng không?
Mặt mũi của họ để ở đâu?
Ăn nói thế nào với Phác Thiên Tín đây?
Không nhịn được nữa!
Cậu hơi lo lắng cho Diệp Quân Lâm.
Cái chân roi này mà quật lên đầu chì chắc chắn sẽ chết người.
Nhưng bản thân muốn ngăn cũng không kịp nữa.
Mắt thấy trong nháy mắt cái chân của Lý Đại Trung lia vào Diệp Quân Lâm, anh đã hành động.
Sắc mặt Lý Đại Trung thay đổi gấp.
Một cỗ khí tức nguy hiểm đột kích.
“Oanh!”
Diệp Quân Lâm lùi một bước để đánh trả, một cước đá ra tốc độ còn nhanh hơn Lý Đại Trung mười lần.
Như thể đại bác ra khỏi nòng!
“Phanh!”
Một cước đá vào bụng dưới, Lý Đại Trung lập tức bay ra ngoài.
“Phù phù!”
Sau khi người rơi xuống đất, sắc mặt Lý Đại Trung trắng bệch, vẻ mặt đau đớn.
Chỉ có bản thân hắn ta biết một cước của Diệp Quân Lâm đã làm cho lục phủ ngũ tạng của hắn ta bị thương nặng!
Mọi người kinh hãi!
Nhất là Phác Hải Trấn, anh ta đang không thẻ tin nồi..
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Đây là đang khiêu khích họ đúng không?Mặt mũi của họ để ở đâu?Ăn nói thế nào với Phác Thiên Tín đây?Không nhịn được nữa!Lý Đại Dũng cũng sốt ruột, hắn ta tức giận quát lên: “Thằng khốn kia anh vừa gì vậy hả?”Nghe thấy vậy, Diệp Quân Lâm cười cười: “Vửa rồi anh không nhìn thấy à? Được, vậy thì tôi lại làm thêm một lần nữa!”“Bóp!”Diệp Quân Lâm lại tát một cái lên mặt Phác Hải Trấn, âm thanh phát ra vô cùng rõ ràng.Chẳng máy chốc, gương mặt của Phác Hải Trần đã sưng lên nhưng cái đầu heo.“Hit!”Hiện trường yên tĩnh không một tiếng động.Miệng từng người há to đến nỗi nhét được vào một quả trứng gà.Nhất là anh em Lý Đại Trung và Lý Đại Dũng, bọn họ lại càng trợn tròn mắt.Có người đã đánh cậu chủ ngay trước mặt bọn họ.Đây là đang khiêu khích họ đúng không?Mặt mũi của họ để ở đâu?Ăn nói thế nào với Phác Thiên Tín đây?Không nhịn được nữa!Cậu hơi lo lắng cho Diệp Quân Lâm.Cái chân roi này mà quật lên đầu chì chắc chắn sẽ chết người.Nhưng bản thân muốn ngăn cũng không kịp nữa.Mắt thấy trong nháy mắt cái chân của Lý Đại Trung lia vào Diệp Quân Lâm, anh đã hành động.Sắc mặt Lý Đại Trung thay đổi gấp.Một cỗ khí tức nguy hiểm đột kích.“Oanh!”Diệp Quân Lâm lùi một bước để đánh trả, một cước đá ra tốc độ còn nhanh hơn Lý Đại Trung mười lần.Như thể đại bác ra khỏi nòng!“Phanh!”Một cước đá vào bụng dưới, Lý Đại Trung lập tức bay ra ngoài.“Phù phù!”Sau khi người rơi xuống đất, sắc mặt Lý Đại Trung trắng bệch, vẻ mặt đau đớn.Chỉ có bản thân hắn ta biết một cước của Diệp Quân Lâm đã làm cho lục phủ ngũ tạng của hắn ta bị thương nặng!Mọi người kinh hãi!Nhất là Phác Hải Trấn, anh ta đang không thẻ tin nồi..