Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…

Chương 567: 567: Chương 568

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Diệp Quân Lâm nói giọng bình thản, lại cực kỳ uy nghiêm.Khí thế như một nguyên soái thống lĩnh trăm vạn quân, khiến cho người khác không rét mà run.Ngay cả Choi Hong Man cũng hơi hoảng hốt, người đàn ông trước mặt có thể mang đền uy h**p cho anh ta.“Hừ, cậu ta tôi không thả, còn anh tôi cũng sắp chế ngự!”Dút lời, Choi Hong Man ra tay luôn.Đừng nhìn anh ta có hình thể như núi, tốc độ lại nhanh như tia chớp.Mọi người chưa nhìn rõ, anh ta đã xuất hiện ở trước mặt Diệp Quân Lâm, chộp vào vai anh.Ý đồ quật Diệp Quân Lâm xuống ghé.Tuy Diệp Quân Lâm cao một mét tám, nhưng Choi Hong Man cao hơn hai mét nặng hơn trăm cân trước mặt vẫn rất nhỏ bé.Đám người Vũ Sâm đã nhắm mắt lại, không dám nhìn hình ảnh thê thảm này.Thế nhưng sắc mặt Choi Hong Man lại biến đổi, bởi vì Diệp Quân Lâm như một ngọn núi, dưới lực tác động của anh ta mà vẫn không nhúc nhích tí nào!Khiếp sợ!Cực kỳ khiếp sợ!Choi Hong Man hiểu rõ sức lực của mình khủng thế nào.Tùy tiện đá một cái cũng đá bay được một con voi, nhưng lại không lung lay được Diệp Quân Lâm?“Cút!”Bỗng nhiên Diệp Quân Lâm mở lời như sấm mùa xuân, trên người bộc phát ra một cỗ năng lượng vô hình.“Am!”Choi Hong Man lại bị đánh lui ra ngoài.“Bịch bịch bịch…”Anh ta thất tha thất thiểu đập vào chiếc bàn hội nghị, rồi mới dừng lại.Trong mắt tràn ngập kinh hoàng!“Mày muốn chết hải”Choi Hong Man hét lên như thú hoang, sau đó bất ngờ.chạy.“Rằm!”Anh ta nhảy lên, nhảy cao hơn một mét, như đạn ra khỏi nòng, cuốn theo khí thế sắm vang chớp giật.Mọi người có mặt ở đây đều cảm nhận được một cơn gió mạnh quét qua, hai má nóng bừng và đau nhức như có lửa đốt.“Răng rắc!”Hàng ghế bên cạnh và chiếc bàn họp không chịu nỏi luồng sức mạnh này đã nát tươm…Choi Hong Man đã bày ra kỹ năng chiến đấu mạnh nhất, thậm chí có thể nói là kỹ năng giết người!“XI”Vũ Sân hít một hơi thật sâu..

Diệp Quân Lâm nói giọng bình thản, lại cực kỳ uy nghiêm.

Khí thế như một nguyên soái thống lĩnh trăm vạn quân, khiến cho người khác không rét mà run.

Ngay cả Choi Hong Man cũng hơi hoảng hốt, người đàn ông trước mặt có thể mang đền uy h**p cho anh ta.

“Hừ, cậu ta tôi không thả, còn anh tôi cũng sắp chế ngự!”

Dút lời, Choi Hong Man ra tay luôn.

Đừng nhìn anh ta có hình thể như núi, tốc độ lại nhanh như tia chớp.

Mọi người chưa nhìn rõ, anh ta đã xuất hiện ở trước mặt Diệp Quân Lâm, chộp vào vai anh.

Ý đồ quật Diệp Quân Lâm xuống ghé.

Tuy Diệp Quân Lâm cao một mét tám, nhưng Choi Hong Man cao hơn hai mét nặng hơn trăm cân trước mặt vẫn rất nhỏ bé.

Đám người Vũ Sâm đã nhắm mắt lại, không dám nhìn hình ảnh thê thảm này.

Thế nhưng sắc mặt Choi Hong Man lại biến đổi, bởi vì Diệp Quân Lâm như một ngọn núi, dưới lực tác động của anh ta mà vẫn không nhúc nhích tí nào!

Khiếp sợ!

Cực kỳ khiếp sợ!

Choi Hong Man hiểu rõ sức lực của mình khủng thế nào.

Tùy tiện đá một cái cũng đá bay được một con voi, nhưng lại không lung lay được Diệp Quân Lâm?

“Cút!”

Bỗng nhiên Diệp Quân Lâm mở lời như sấm mùa xuân, trên người bộc phát ra một cỗ năng lượng vô hình.

“Am!”

Choi Hong Man lại bị đánh lui ra ngoài.

“Bịch bịch bịch…”

Anh ta thất tha thất thiểu đập vào chiếc bàn hội nghị, rồi mới dừng lại.

Trong mắt tràn ngập kinh hoàng!

“Mày muốn chết hải”

Choi Hong Man hét lên như thú hoang, sau đó bất ngờ.

chạy.

“Rằm!”

Anh ta nhảy lên, nhảy cao hơn một mét, như đạn ra khỏi nòng, cuốn theo khí thế sắm vang chớp giật.

Mọi người có mặt ở đây đều cảm nhận được một cơn gió mạnh quét qua, hai má nóng bừng và đau nhức như có lửa đốt.

“Răng rắc!”

Hàng ghế bên cạnh và chiếc bàn họp không chịu nỏi luồng sức mạnh này đã nát tươm…

Choi Hong Man đã bày ra kỹ năng chiến đấu mạnh nhất, thậm chí có thể nói là kỹ năng giết người!

“XI”

Vũ Sân hít một hơi thật sâu..

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Diệp Quân Lâm nói giọng bình thản, lại cực kỳ uy nghiêm.Khí thế như một nguyên soái thống lĩnh trăm vạn quân, khiến cho người khác không rét mà run.Ngay cả Choi Hong Man cũng hơi hoảng hốt, người đàn ông trước mặt có thể mang đền uy h**p cho anh ta.“Hừ, cậu ta tôi không thả, còn anh tôi cũng sắp chế ngự!”Dút lời, Choi Hong Man ra tay luôn.Đừng nhìn anh ta có hình thể như núi, tốc độ lại nhanh như tia chớp.Mọi người chưa nhìn rõ, anh ta đã xuất hiện ở trước mặt Diệp Quân Lâm, chộp vào vai anh.Ý đồ quật Diệp Quân Lâm xuống ghé.Tuy Diệp Quân Lâm cao một mét tám, nhưng Choi Hong Man cao hơn hai mét nặng hơn trăm cân trước mặt vẫn rất nhỏ bé.Đám người Vũ Sâm đã nhắm mắt lại, không dám nhìn hình ảnh thê thảm này.Thế nhưng sắc mặt Choi Hong Man lại biến đổi, bởi vì Diệp Quân Lâm như một ngọn núi, dưới lực tác động của anh ta mà vẫn không nhúc nhích tí nào!Khiếp sợ!Cực kỳ khiếp sợ!Choi Hong Man hiểu rõ sức lực của mình khủng thế nào.Tùy tiện đá một cái cũng đá bay được một con voi, nhưng lại không lung lay được Diệp Quân Lâm?“Cút!”Bỗng nhiên Diệp Quân Lâm mở lời như sấm mùa xuân, trên người bộc phát ra một cỗ năng lượng vô hình.“Am!”Choi Hong Man lại bị đánh lui ra ngoài.“Bịch bịch bịch…”Anh ta thất tha thất thiểu đập vào chiếc bàn hội nghị, rồi mới dừng lại.Trong mắt tràn ngập kinh hoàng!“Mày muốn chết hải”Choi Hong Man hét lên như thú hoang, sau đó bất ngờ.chạy.“Rằm!”Anh ta nhảy lên, nhảy cao hơn một mét, như đạn ra khỏi nòng, cuốn theo khí thế sắm vang chớp giật.Mọi người có mặt ở đây đều cảm nhận được một cơn gió mạnh quét qua, hai má nóng bừng và đau nhức như có lửa đốt.“Răng rắc!”Hàng ghế bên cạnh và chiếc bàn họp không chịu nỏi luồng sức mạnh này đã nát tươm…Choi Hong Man đã bày ra kỹ năng chiến đấu mạnh nhất, thậm chí có thể nói là kỹ năng giết người!“XI”Vũ Sân hít một hơi thật sâu..

Chương 567: 567: Chương 568