Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…

Chương 589: 589: Chương 590

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Tiêu Quốc Phổ đã mừng một triệu.Park Chun Shin mừng một mạch mười triệu, điều này khiến cho mấy người Trịnh Uyên Bác vui vẻ cười lớn.Tổ chức một lễ cưới, lãi hơn hai ba mươi triệu tệ!Tắt nhiên, còn có sợi dây chuyền tám trăm triệu nữa!Lời lớn rồi!Sau khi tất cả mọi người đưa tiền mừng cưới xong, Thắm Họa Mặc – quản lý cắp cao của ngân hàng Tô Hàng tới.“Hả? Sao cô Thẩm lại tới đây?”Rất nhiều người ở hôn lễ nhận ra Thẩm Họa Mặc.Người nhà họ Trịnh kính cẩn ra đón tiếp, sau này còn phải qua lại với ngân hàng nữa.“Chắc hẳn cô Thẩm cũng tới tham dự hôn lễ của con gái phải không?”Trịnh Văn Thạc mỉm cười hỏi.Thẩm Họa Mặc lắc đầu: “Chào cô Trịnh Tiêu Kỳ, tôi thay mặt một vị khách tới đây để đưa tiền mừng! Bởi vì số tiền mà anh ấy mừng quá lớn, cho nên tôi phải đích thân tới!”“Hả?”Trịnh Tiêu Kỳ vừa vui vừa sợ.Số tiền này phải lớn bằng nào đây?Quản lý cắp cao của ngân hàng đích thân tới làm việc…“Trước đó cô Trịnh đã nhận được tình yêu thế kỷ rồi đúng không?”Thẩm Họa Mặc mỉm cười hỏi.“À? Tôi đã nhận được…”.ngôn tình ngượcTrịnh Tiêu Kỳ kinh ngạc.Không ngờ người tặng dây chuyền còn tới đưa tiền mừng nữa.“Đã tặng quà rồi còn cần mừng cả tiền nữa sao?”Trịnh Tiêu Kỳ hơi ngại ngùng.“Cần chứ, chuyện nào ra chuyện đó!”Thẩm Họa Mặc rút chỉ phiếu ra, thì thầm: “Số tiền mà vị tiên sinh đó mừng tính theo đô la mỹ!”Khi nhìn thấy một dãy số dài trên tắm séc, Trịnh Tiêu Kỳ sốc đến nỗi suýt thì ngất xỉu.Trịnh Uyên Bác suýt thì ngất luôn.Số tiền mừng là hơn tám trăm tám mươi triệu?Gì mà phô trương thế?Rốt cuộc người đó là nhân vật nào vậy?“Ừ, đưa cho cô tắm séc, tôi đã hoàn thành nhiệm vụ!”Thẩm Họa Mặc và nhân viên ngân hàng rời đi.Trịnh Tiêu Kỳ run rẩy cầm tắm séc, sau khi xác nhận nhiều lần, số tiền có chín số tám!.

Tiêu Quốc Phổ đã mừng một triệu.

Park Chun Shin mừng một mạch mười triệu, điều này khiến cho mấy người Trịnh Uyên Bác vui vẻ cười lớn.

Tổ chức một lễ cưới, lãi hơn hai ba mươi triệu tệ!

Tắt nhiên, còn có sợi dây chuyền tám trăm triệu nữa!

Lời lớn rồi!

Sau khi tất cả mọi người đưa tiền mừng cưới xong, Thắm Họa Mặc – quản lý cắp cao của ngân hàng Tô Hàng tới.

“Hả? Sao cô Thẩm lại tới đây?”

Rất nhiều người ở hôn lễ nhận ra Thẩm Họa Mặc.

Người nhà họ Trịnh kính cẩn ra đón tiếp, sau này còn phải qua lại với ngân hàng nữa.

“Chắc hẳn cô Thẩm cũng tới tham dự hôn lễ của con gái phải không?”

Trịnh Văn Thạc mỉm cười hỏi.

Thẩm Họa Mặc lắc đầu: “Chào cô Trịnh Tiêu Kỳ, tôi thay mặt một vị khách tới đây để đưa tiền mừng! Bởi vì số tiền mà anh ấy mừng quá lớn, cho nên tôi phải đích thân tới!”

“Hả?”

Trịnh Tiêu Kỳ vừa vui vừa sợ.

Số tiền này phải lớn bằng nào đây?

Quản lý cắp cao của ngân hàng đích thân tới làm việc…

“Trước đó cô Trịnh đã nhận được tình yêu thế kỷ rồi đúng không?”

Thẩm Họa Mặc mỉm cười hỏi.

“À? Tôi đã nhận được…”.

ngôn tình ngược

Trịnh Tiêu Kỳ kinh ngạc.

Không ngờ người tặng dây chuyền còn tới đưa tiền mừng nữa.

“Đã tặng quà rồi còn cần mừng cả tiền nữa sao?”

Trịnh Tiêu Kỳ hơi ngại ngùng.

“Cần chứ, chuyện nào ra chuyện đó!”

Thẩm Họa Mặc rút chỉ phiếu ra, thì thầm: “Số tiền mà vị tiên sinh đó mừng tính theo đô la mỹ!”

Khi nhìn thấy một dãy số dài trên tắm séc, Trịnh Tiêu Kỳ sốc đến nỗi suýt thì ngất xỉu.

Trịnh Uyên Bác suýt thì ngất luôn.

Số tiền mừng là hơn tám trăm tám mươi triệu?

Gì mà phô trương thế?

Rốt cuộc người đó là nhân vật nào vậy?

“Ừ, đưa cho cô tắm séc, tôi đã hoàn thành nhiệm vụ!”

Thẩm Họa Mặc và nhân viên ngân hàng rời đi.

Trịnh Tiêu Kỳ run rẩy cầm tắm séc, sau khi xác nhận nhiều lần, số tiền có chín số tám!.

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Tiêu Quốc Phổ đã mừng một triệu.Park Chun Shin mừng một mạch mười triệu, điều này khiến cho mấy người Trịnh Uyên Bác vui vẻ cười lớn.Tổ chức một lễ cưới, lãi hơn hai ba mươi triệu tệ!Tắt nhiên, còn có sợi dây chuyền tám trăm triệu nữa!Lời lớn rồi!Sau khi tất cả mọi người đưa tiền mừng cưới xong, Thắm Họa Mặc – quản lý cắp cao của ngân hàng Tô Hàng tới.“Hả? Sao cô Thẩm lại tới đây?”Rất nhiều người ở hôn lễ nhận ra Thẩm Họa Mặc.Người nhà họ Trịnh kính cẩn ra đón tiếp, sau này còn phải qua lại với ngân hàng nữa.“Chắc hẳn cô Thẩm cũng tới tham dự hôn lễ của con gái phải không?”Trịnh Văn Thạc mỉm cười hỏi.Thẩm Họa Mặc lắc đầu: “Chào cô Trịnh Tiêu Kỳ, tôi thay mặt một vị khách tới đây để đưa tiền mừng! Bởi vì số tiền mà anh ấy mừng quá lớn, cho nên tôi phải đích thân tới!”“Hả?”Trịnh Tiêu Kỳ vừa vui vừa sợ.Số tiền này phải lớn bằng nào đây?Quản lý cắp cao của ngân hàng đích thân tới làm việc…“Trước đó cô Trịnh đã nhận được tình yêu thế kỷ rồi đúng không?”Thẩm Họa Mặc mỉm cười hỏi.“À? Tôi đã nhận được…”.ngôn tình ngượcTrịnh Tiêu Kỳ kinh ngạc.Không ngờ người tặng dây chuyền còn tới đưa tiền mừng nữa.“Đã tặng quà rồi còn cần mừng cả tiền nữa sao?”Trịnh Tiêu Kỳ hơi ngại ngùng.“Cần chứ, chuyện nào ra chuyện đó!”Thẩm Họa Mặc rút chỉ phiếu ra, thì thầm: “Số tiền mà vị tiên sinh đó mừng tính theo đô la mỹ!”Khi nhìn thấy một dãy số dài trên tắm séc, Trịnh Tiêu Kỳ sốc đến nỗi suýt thì ngất xỉu.Trịnh Uyên Bác suýt thì ngất luôn.Số tiền mừng là hơn tám trăm tám mươi triệu?Gì mà phô trương thế?Rốt cuộc người đó là nhân vật nào vậy?“Ừ, đưa cho cô tắm séc, tôi đã hoàn thành nhiệm vụ!”Thẩm Họa Mặc và nhân viên ngân hàng rời đi.Trịnh Tiêu Kỳ run rẩy cầm tắm séc, sau khi xác nhận nhiều lần, số tiền có chín số tám!.

Chương 589: 589: Chương 590