Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…

Chương 621: 621: Chương 622

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Nói ra tên và danh hiệu rồi mà vẫn không nhìn mình hả?“Thế các cậu có biết chúng tôi là ai không?”Trương Kế Hàng thình lình nói.“Các ông là ai? Hình nhưng hơi quen quen…”Đám người Trương Đông Húc nhíu mày.Đối với những sếp lớn ở tỉnh thành, ít nhiều cũng từng nhìn thấy qua màn ảnh hoặc trên báo.Nhưng hôm nay mấy người Trần Đằng lại mặc thường phục cực khiêm tốn, nhìn qua giống như người bình thường.Bọn họ chỉ cảm thấy quen mặt, nhưng nhất thời chưa nghĩa ra là người nào.Sở Thiên Truyền cười lạnh nói: “Nào, nói đi các ông là ai, xem xem có dọa được bản thiếu không!”“Đúng! Tôi cũng muốn xem xem các ông là ai? Mau báo tên họ ra!”Đám người Chung Gia Minh thúc giục.Bây giờ ở thành phố Kim Lăng, có ai có thể dọa được Sở Thiên Truyền không?Không có!Trước kia, Viên Sơn Hà và tập đoàn Tam Hưng có lẽ còn còn thế chống đối một chút.Những người khác thì bỏ đi!“Thế thì các cậu hãy nghe rõ đây!”“Tôi là Trần Đằng!”Trần Đẳng tức giận nói.“Trần Đằng? Trần Đằng là ai thế? Chưa nghe qua bao giờ!”“Đúng thế? Trần Đằng là cái quỷ gì?”Đám người Chung Gia Minh đưa mắt nhìn nhau.Trong đầu không hè có kiến thức này.“Nghe cho rõ đây! Vị này là chủ tịch tỉnh Giang Nam, Trần Đằng!”Tống Tinh Trì ngứa mắt quá.Ông ta bổ sung ngay một câu.“Oanh!”Một câu nói như sắm sét giữa trời quang bổ xuống, toàn trường rúng động.Chung Gia Minh đã sững sờ.Trương Đông Húc đã sững sờ.Phạm Tư Triết đã sững sờ.Tất cả mọi người đều sững sờ.Trong đầu Sở Thiên Truyền uỳnh một tiếng, điếu xì gà trong miệng rơi xuống đắt.Trần Đằng?Thế mà lại là lãnh đạo số một Trần Đằng!“Tôi là phó chủ tịch tỉnh, Từ Văn Huy!”“Tôi là giám đốc công an tỉnh, Lý Vĩ Minh!”“Tôi là thị trưởng thành phố Kim Lăng, Trương Kế Hàng!”“Tôi là phó thị trưởng thành phố Kim Lăng, Dư Quân Phi!”“Tôi là cục trưởng cục công an thành phố Kim Lăng, Trương Đạc!”.

Nói ra tên và danh hiệu rồi mà vẫn không nhìn mình hả?

“Thế các cậu có biết chúng tôi là ai không?”

Trương Kế Hàng thình lình nói.

“Các ông là ai? Hình nhưng hơi quen quen…”

Đám người Trương Đông Húc nhíu mày.

Đối với những sếp lớn ở tỉnh thành, ít nhiều cũng từng nhìn thấy qua màn ảnh hoặc trên báo.

Nhưng hôm nay mấy người Trần Đằng lại mặc thường phục cực khiêm tốn, nhìn qua giống như người bình thường.

Bọn họ chỉ cảm thấy quen mặt, nhưng nhất thời chưa nghĩa ra là người nào.

Sở Thiên Truyền cười lạnh nói: “Nào, nói đi các ông là ai, xem xem có dọa được bản thiếu không!”

“Đúng! Tôi cũng muốn xem xem các ông là ai? Mau báo tên họ ra!”

Đám người Chung Gia Minh thúc giục.

Bây giờ ở thành phố Kim Lăng, có ai có thể dọa được Sở Thiên Truyền không?

Không có!

Trước kia, Viên Sơn Hà và tập đoàn Tam Hưng có lẽ còn còn thế chống đối một chút.

Những người khác thì bỏ đi!

“Thế thì các cậu hãy nghe rõ đây!”

“Tôi là Trần Đằng!”

Trần Đẳng tức giận nói.

“Trần Đằng? Trần Đằng là ai thế? Chưa nghe qua bao giờ!”

“Đúng thế? Trần Đằng là cái quỷ gì?”

Đám người Chung Gia Minh đưa mắt nhìn nhau.

Trong đầu không hè có kiến thức này.

“Nghe cho rõ đây! Vị này là chủ tịch tỉnh Giang Nam, Trần Đằng!”

Tống Tinh Trì ngứa mắt quá.

Ông ta bổ sung ngay một câu.

“Oanh!”

Một câu nói như sắm sét giữa trời quang bổ xuống, toàn trường rúng động.

Chung Gia Minh đã sững sờ.

Trương Đông Húc đã sững sờ.

Phạm Tư Triết đã sững sờ.

Tất cả mọi người đều sững sờ.

Trong đầu Sở Thiên Truyền uỳnh một tiếng, điếu xì gà trong miệng rơi xuống đắt.

Trần Đằng?

Thế mà lại là lãnh đạo số một Trần Đằng!

“Tôi là phó chủ tịch tỉnh, Từ Văn Huy!”

“Tôi là giám đốc công an tỉnh, Lý Vĩ Minh!”

“Tôi là thị trưởng thành phố Kim Lăng, Trương Kế Hàng!”

“Tôi là phó thị trưởng thành phố Kim Lăng, Dư Quân Phi!”

“Tôi là cục trưởng cục công an thành phố Kim Lăng, Trương Đạc!”.

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Nói ra tên và danh hiệu rồi mà vẫn không nhìn mình hả?“Thế các cậu có biết chúng tôi là ai không?”Trương Kế Hàng thình lình nói.“Các ông là ai? Hình nhưng hơi quen quen…”Đám người Trương Đông Húc nhíu mày.Đối với những sếp lớn ở tỉnh thành, ít nhiều cũng từng nhìn thấy qua màn ảnh hoặc trên báo.Nhưng hôm nay mấy người Trần Đằng lại mặc thường phục cực khiêm tốn, nhìn qua giống như người bình thường.Bọn họ chỉ cảm thấy quen mặt, nhưng nhất thời chưa nghĩa ra là người nào.Sở Thiên Truyền cười lạnh nói: “Nào, nói đi các ông là ai, xem xem có dọa được bản thiếu không!”“Đúng! Tôi cũng muốn xem xem các ông là ai? Mau báo tên họ ra!”Đám người Chung Gia Minh thúc giục.Bây giờ ở thành phố Kim Lăng, có ai có thể dọa được Sở Thiên Truyền không?Không có!Trước kia, Viên Sơn Hà và tập đoàn Tam Hưng có lẽ còn còn thế chống đối một chút.Những người khác thì bỏ đi!“Thế thì các cậu hãy nghe rõ đây!”“Tôi là Trần Đằng!”Trần Đẳng tức giận nói.“Trần Đằng? Trần Đằng là ai thế? Chưa nghe qua bao giờ!”“Đúng thế? Trần Đằng là cái quỷ gì?”Đám người Chung Gia Minh đưa mắt nhìn nhau.Trong đầu không hè có kiến thức này.“Nghe cho rõ đây! Vị này là chủ tịch tỉnh Giang Nam, Trần Đằng!”Tống Tinh Trì ngứa mắt quá.Ông ta bổ sung ngay một câu.“Oanh!”Một câu nói như sắm sét giữa trời quang bổ xuống, toàn trường rúng động.Chung Gia Minh đã sững sờ.Trương Đông Húc đã sững sờ.Phạm Tư Triết đã sững sờ.Tất cả mọi người đều sững sờ.Trong đầu Sở Thiên Truyền uỳnh một tiếng, điếu xì gà trong miệng rơi xuống đắt.Trần Đằng?Thế mà lại là lãnh đạo số một Trần Đằng!“Tôi là phó chủ tịch tỉnh, Từ Văn Huy!”“Tôi là giám đốc công an tỉnh, Lý Vĩ Minh!”“Tôi là thị trưởng thành phố Kim Lăng, Trương Kế Hàng!”“Tôi là phó thị trưởng thành phố Kim Lăng, Dư Quân Phi!”“Tôi là cục trưởng cục công an thành phố Kim Lăng, Trương Đạc!”.

Chương 621: 621: Chương 622