Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…
Chương 630: 630: Chương 631
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… “Triệu Viễn, bà quá thất vọng về cháu! Tự vả miệng đi!”Ngay cả Triệu Kiến Quốc cũng nhìn Triệu Viễn với ánh mắt thất vọng!Triệu Viễn lắc đầu, quật cường nhìn mọi người rồi nói: “Ông nội bà nội, cháu nghĩ cháu không làm sai gì cả, thứ cho cháu không thể làm theo mệnh!”“Cháu còn chưa làm sai cái gì 2? Cháu đã chống đối ông Sở! Đây chính là lỗi!”Ngô Mộc Lan quát.“Cháu chẳng thấy ông ta có cái gì? Làm gì có ai xin kết thông gia mà ngang ngược như vậy? Coi Tiêu Thắm làm công cụ hả?”Triệu Viễn ngắng đầu, quật cường nói.Tiêu Thấm cũng phụ họa: “Đúng! Đúng thế! Chẳng phải nhà họ Sở mạnh sao? Tại sao chúng ta phải nghe lời ông tam”Sở Nhậm Hùng nhìn biểu hiện của hai người, ông ta bật cười.“Người trẻ tuổi, có lẽ các cậu không sail Nhưng chính vì nhà họ Sở mạnh hơn các cậu! Các cậu là bên yếu, tôi nói cậu sai, thì chính là cậu sail”Sở Nhậm Hùng ngang ngược nói.“Đúng, giờ là thời đại cá lớn nuốt cá bé! Nhà họ Sở mạnh, chúng ta nên ngoan ngoãn nghe lời!”Ngô Mọc Lan bắt lực nói.Bà ta là người vợ sắt.Cũng là người cực kỳ hiếu thắng.Nếu không phải là cuộc sống bức bách, bà ta có thể như này sao?“Cho nên nói chúng ta yếu, vì thế chúng ta sai sao?”Triệu Viễn hỏi.“Đúng, đúng thế! Cậu sai rồi! Vả miệng! Tôi không truy cứu nữa!”Sở Nhậm Hùng nhìn anh như nhìn một con kiến hôi.Triệu Viễn lắc đầu: “Không được! Tôi không thể thỏa hiệp!Tôi không sail”“Đúng, anh Viễn tôi không sai! Sao phải vả miệng?”Tiêu Thắm cũng ủng hộ.Đừng nói là bọn họ có Diệp Quân Lâm chống lưng.Cho dù không có Diệp Quân Lâm, Tiêu Thắm cũng không đồng ý.“Ngô Mộc Lan, Triệu Kiến Quốc, gia phong của nhà họ Triệu các người thật sự là làm tôi thấy nực cười…”Sở Nhậm Hùng nhìn về phía hai người Ngô Mộc Lan.Hai người Ngô Mộc Lan thẹn quá hóa giận.Ngô Mộc Lan đi lên, tát bốp một cái vào mặt Triệu Viễn.Sau một cái tát.Toàn trường cực kỳ yên tĩnh.Triệu Viễn nhìn Ngô Mộc Lan với vẻ mặt không thể tin nỗi.Từ nhỏ tới lớn, Ngô Mộc Lan chưa từng đánh người.Nhưng hôm nay, dưới sự bức bách của nhà họ Sở, bà lại làm như vậy.“Haiz…”Mọi người nhà họ Triệu lần lượt thở dài.Nếu không phải vì nhà họ Triệu yếu, ai sẽ nhịn như này.“Viễn, cháu phải hiểu cho bà nội…”Ngô Mộc Lan nói nhỏ..
“Triệu Viễn, bà quá thất vọng về cháu! Tự vả miệng đi!”
Ngay cả Triệu Kiến Quốc cũng nhìn Triệu Viễn với ánh mắt thất vọng!
Triệu Viễn lắc đầu, quật cường nhìn mọi người rồi nói: “Ông nội bà nội, cháu nghĩ cháu không làm sai gì cả, thứ cho cháu không thể làm theo mệnh!”
“Cháu còn chưa làm sai cái gì 2? Cháu đã chống đối ông Sở! Đây chính là lỗi!”
Ngô Mộc Lan quát.
“Cháu chẳng thấy ông ta có cái gì? Làm gì có ai xin kết thông gia mà ngang ngược như vậy? Coi Tiêu Thắm làm công cụ hả?”
Triệu Viễn ngắng đầu, quật cường nói.
Tiêu Thấm cũng phụ họa: “Đúng! Đúng thế! Chẳng phải nhà họ Sở mạnh sao? Tại sao chúng ta phải nghe lời ông tam”
Sở Nhậm Hùng nhìn biểu hiện của hai người, ông ta bật cười.
“Người trẻ tuổi, có lẽ các cậu không sail Nhưng chính vì nhà họ Sở mạnh hơn các cậu! Các cậu là bên yếu, tôi nói cậu sai, thì chính là cậu sail”
Sở Nhậm Hùng ngang ngược nói.
“Đúng, giờ là thời đại cá lớn nuốt cá bé! Nhà họ Sở mạnh, chúng ta nên ngoan ngoãn nghe lời!”
Ngô Mọc Lan bắt lực nói.
Bà ta là người vợ sắt.
Cũng là người cực kỳ hiếu thắng.
Nếu không phải là cuộc sống bức bách, bà ta có thể như này sao?
“Cho nên nói chúng ta yếu, vì thế chúng ta sai sao?”
Triệu Viễn hỏi.
“Đúng, đúng thế! Cậu sai rồi! Vả miệng! Tôi không truy cứu nữa!”
Sở Nhậm Hùng nhìn anh như nhìn một con kiến hôi.
Triệu Viễn lắc đầu: “Không được! Tôi không thể thỏa hiệp!
Tôi không sail”
“Đúng, anh Viễn tôi không sai! Sao phải vả miệng?”
Tiêu Thắm cũng ủng hộ.
Đừng nói là bọn họ có Diệp Quân Lâm chống lưng.
Cho dù không có Diệp Quân Lâm, Tiêu Thắm cũng không đồng ý.
“Ngô Mộc Lan, Triệu Kiến Quốc, gia phong của nhà họ Triệu các người thật sự là làm tôi thấy nực cười…”
Sở Nhậm Hùng nhìn về phía hai người Ngô Mộc Lan.
Hai người Ngô Mộc Lan thẹn quá hóa giận.
Ngô Mộc Lan đi lên, tát bốp một cái vào mặt Triệu Viễn.
Sau một cái tát.
Toàn trường cực kỳ yên tĩnh.
Triệu Viễn nhìn Ngô Mộc Lan với vẻ mặt không thể tin nỗi.
Từ nhỏ tới lớn, Ngô Mộc Lan chưa từng đánh người.
Nhưng hôm nay, dưới sự bức bách của nhà họ Sở, bà lại làm như vậy.
“Haiz…”
Mọi người nhà họ Triệu lần lượt thở dài.
Nếu không phải vì nhà họ Triệu yếu, ai sẽ nhịn như này.
“Viễn, cháu phải hiểu cho bà nội…”
Ngô Mộc Lan nói nhỏ..
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… “Triệu Viễn, bà quá thất vọng về cháu! Tự vả miệng đi!”Ngay cả Triệu Kiến Quốc cũng nhìn Triệu Viễn với ánh mắt thất vọng!Triệu Viễn lắc đầu, quật cường nhìn mọi người rồi nói: “Ông nội bà nội, cháu nghĩ cháu không làm sai gì cả, thứ cho cháu không thể làm theo mệnh!”“Cháu còn chưa làm sai cái gì 2? Cháu đã chống đối ông Sở! Đây chính là lỗi!”Ngô Mộc Lan quát.“Cháu chẳng thấy ông ta có cái gì? Làm gì có ai xin kết thông gia mà ngang ngược như vậy? Coi Tiêu Thắm làm công cụ hả?”Triệu Viễn ngắng đầu, quật cường nói.Tiêu Thấm cũng phụ họa: “Đúng! Đúng thế! Chẳng phải nhà họ Sở mạnh sao? Tại sao chúng ta phải nghe lời ông tam”Sở Nhậm Hùng nhìn biểu hiện của hai người, ông ta bật cười.“Người trẻ tuổi, có lẽ các cậu không sail Nhưng chính vì nhà họ Sở mạnh hơn các cậu! Các cậu là bên yếu, tôi nói cậu sai, thì chính là cậu sail”Sở Nhậm Hùng ngang ngược nói.“Đúng, giờ là thời đại cá lớn nuốt cá bé! Nhà họ Sở mạnh, chúng ta nên ngoan ngoãn nghe lời!”Ngô Mọc Lan bắt lực nói.Bà ta là người vợ sắt.Cũng là người cực kỳ hiếu thắng.Nếu không phải là cuộc sống bức bách, bà ta có thể như này sao?“Cho nên nói chúng ta yếu, vì thế chúng ta sai sao?”Triệu Viễn hỏi.“Đúng, đúng thế! Cậu sai rồi! Vả miệng! Tôi không truy cứu nữa!”Sở Nhậm Hùng nhìn anh như nhìn một con kiến hôi.Triệu Viễn lắc đầu: “Không được! Tôi không thể thỏa hiệp!Tôi không sail”“Đúng, anh Viễn tôi không sai! Sao phải vả miệng?”Tiêu Thắm cũng ủng hộ.Đừng nói là bọn họ có Diệp Quân Lâm chống lưng.Cho dù không có Diệp Quân Lâm, Tiêu Thắm cũng không đồng ý.“Ngô Mộc Lan, Triệu Kiến Quốc, gia phong của nhà họ Triệu các người thật sự là làm tôi thấy nực cười…”Sở Nhậm Hùng nhìn về phía hai người Ngô Mộc Lan.Hai người Ngô Mộc Lan thẹn quá hóa giận.Ngô Mộc Lan đi lên, tát bốp một cái vào mặt Triệu Viễn.Sau một cái tát.Toàn trường cực kỳ yên tĩnh.Triệu Viễn nhìn Ngô Mộc Lan với vẻ mặt không thể tin nỗi.Từ nhỏ tới lớn, Ngô Mộc Lan chưa từng đánh người.Nhưng hôm nay, dưới sự bức bách của nhà họ Sở, bà lại làm như vậy.“Haiz…”Mọi người nhà họ Triệu lần lượt thở dài.Nếu không phải vì nhà họ Triệu yếu, ai sẽ nhịn như này.“Viễn, cháu phải hiểu cho bà nội…”Ngô Mộc Lan nói nhỏ..