Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…

Chương 634: 634: Chương 635

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Tiểu bối nhà họ Triệu dám ra tay thật hả?Kẻ điên!Kẻ điên một trăm phần trăm!Trong suy nghĩ của họ, cho dù cho Triệu Kiến Quốc một trăm lá gan, ông ta cũng không dám quát tháo Sở Nhậm Hùng một câu.Càng đừng nói đên chuyện tát vào mặt như này!Nhưng tiểu bối nhà họ Triệu đã làm thật rồi!Sở Nhậm Hùng ôm bên mặt sưng phù, không thẻ tin nồi nhìn về phía Triệu Viễn.Từng cơn đau rát như kim châm truyền tới, khiến cho gương mặt của Sở Nhậm Hùng dữ tọn.“Cậu lại dám ra tay thật ư?”Sở Nhậm Hùng bình thản nói.Nhưng bắt cứ ai cũng biết ông ta đã tức giận rồi.Sở Nhậm Hùng là một người có tính tình nóng nảy.Ai đắc tội ông ta, ông ta nhất định sẽ chiến đấu với kẻ đó đến hơi thở cuối cùng.Không phải ngươi chết thì chính là ta chết.Nếu không sẽ không dừng lại.Nhưng, một nhà họ Triệu nho nhỏ thì sao mà chống lại được nhà họ Sở?Sự khác biệt của con kiến và con voi.Triệu Viễn cũng biết chuyện này nháo lớn rồi.Nhà họ Triệu và nhà họ Sở nhất định phải có một nhà chết.Anh cũng cực kỳ căng thẳng.Lúc đang không biết trả lời thế nào.Diệp Quân Lâm đã mở miệng: “Ừ, đánh ông đấy thì sao?”“Cậu…”Sở Nhậm Hùng đang định nói thì bị Diệp Quân Lâm ngắt lời.“Ông cho người tát Triệu Viễn một cái, cậu ấy trả ông một bạt tai, công bằng ngay thẳng!”Diệp Quân Lâm mỉm cười nói.Sở Thiên Truyền vẫn luôn ngang ngược, nếu trước kia mà gặp phải tình huống này, chắc chắn sẽ oán hận Diệp Quân Lâm.Nhưng hiện tại, anh ta không rõ thân phận chính xác của Diệp Quân Lâm, nên không dám hành động thiếu suy nghĩ.Anh ta sợ Sở Nhậm Hùng biết chuyện tối hôm qua.Nghe thấy vậy, Sở Nhậm Hùng ha ha cười lớn: “Hay cho một cái công bằng ngay thẳng!”Ông ta nhìn về phía Ngô Mộc Lan và Triệu Kiến Quốc: “Hai người đúng là dạy được hai đứa cháu ưu tú! Ha ha…”Sở Nhậm Hùng trong cười giấu đao, đây là đang chiếm biếm bọn họ!Rất nhanh, ông ta đã chuyển hướng nói: “Ở thời đại này, phải có đủ thực lực mới có thể nói về công bằng ngay thẳng! Còn kẻ yếu, đã định trước là bị chèn ép!”“Triệu Kiến Quốc!”“Sở Nhậm Hùng tôi không ngại từ Hoa Hải tới Kim Lăng đến nhà xin kết thông gia, mặt lễ nghi đã cho đủ! Còn ông thì sao? Cư xử với tôi như thế nào?”“Từ nay trở đi, nhà họ Sở và nhà họ Triệu đoạn tuyệt quan hệ! Không chét không ngừng!”Sở Nhậm Hùng lạnh lùng nói..

Tiểu bối nhà họ Triệu dám ra tay thật hả?

Kẻ điên!

Kẻ điên một trăm phần trăm!

Trong suy nghĩ của họ, cho dù cho Triệu Kiến Quốc một trăm lá gan, ông ta cũng không dám quát tháo Sở Nhậm Hùng một câu.

Càng đừng nói đên chuyện tát vào mặt như này!

Nhưng tiểu bối nhà họ Triệu đã làm thật rồi!

Sở Nhậm Hùng ôm bên mặt sưng phù, không thẻ tin nồi nhìn về phía Triệu Viễn.

Từng cơn đau rát như kim châm truyền tới, khiến cho gương mặt của Sở Nhậm Hùng dữ tọn.

“Cậu lại dám ra tay thật ư?”

Sở Nhậm Hùng bình thản nói.

Nhưng bắt cứ ai cũng biết ông ta đã tức giận rồi.

Sở Nhậm Hùng là một người có tính tình nóng nảy.

Ai đắc tội ông ta, ông ta nhất định sẽ chiến đấu với kẻ đó đến hơi thở cuối cùng.

Không phải ngươi chết thì chính là ta chết.

Nếu không sẽ không dừng lại.

Nhưng, một nhà họ Triệu nho nhỏ thì sao mà chống lại được nhà họ Sở?

Sự khác biệt của con kiến và con voi.

Triệu Viễn cũng biết chuyện này nháo lớn rồi.

Nhà họ Triệu và nhà họ Sở nhất định phải có một nhà chết.

Anh cũng cực kỳ căng thẳng.

Lúc đang không biết trả lời thế nào.

Diệp Quân Lâm đã mở miệng: “Ừ, đánh ông đấy thì sao?”

“Cậu…”

Sở Nhậm Hùng đang định nói thì bị Diệp Quân Lâm ngắt lời.

“Ông cho người tát Triệu Viễn một cái, cậu ấy trả ông một bạt tai, công bằng ngay thẳng!”

Diệp Quân Lâm mỉm cười nói.

Sở Thiên Truyền vẫn luôn ngang ngược, nếu trước kia mà gặp phải tình huống này, chắc chắn sẽ oán hận Diệp Quân Lâm.

Nhưng hiện tại, anh ta không rõ thân phận chính xác của Diệp Quân Lâm, nên không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Anh ta sợ Sở Nhậm Hùng biết chuyện tối hôm qua.

Nghe thấy vậy, Sở Nhậm Hùng ha ha cười lớn: “Hay cho một cái công bằng ngay thẳng!”

Ông ta nhìn về phía Ngô Mộc Lan và Triệu Kiến Quốc: “Hai người đúng là dạy được hai đứa cháu ưu tú! Ha ha…”

Sở Nhậm Hùng trong cười giấu đao, đây là đang chiếm biếm bọn họ!

Rất nhanh, ông ta đã chuyển hướng nói: “Ở thời đại này, phải có đủ thực lực mới có thể nói về công bằng ngay thẳng! Còn kẻ yếu, đã định trước là bị chèn ép!”

“Triệu Kiến Quốc!”

“Sở Nhậm Hùng tôi không ngại từ Hoa Hải tới Kim Lăng đến nhà xin kết thông gia, mặt lễ nghi đã cho đủ! Còn ông thì sao? Cư xử với tôi như thế nào?”

“Từ nay trở đi, nhà họ Sở và nhà họ Triệu đoạn tuyệt quan hệ! Không chét không ngừng!”

Sở Nhậm Hùng lạnh lùng nói..

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Tiểu bối nhà họ Triệu dám ra tay thật hả?Kẻ điên!Kẻ điên một trăm phần trăm!Trong suy nghĩ của họ, cho dù cho Triệu Kiến Quốc một trăm lá gan, ông ta cũng không dám quát tháo Sở Nhậm Hùng một câu.Càng đừng nói đên chuyện tát vào mặt như này!Nhưng tiểu bối nhà họ Triệu đã làm thật rồi!Sở Nhậm Hùng ôm bên mặt sưng phù, không thẻ tin nồi nhìn về phía Triệu Viễn.Từng cơn đau rát như kim châm truyền tới, khiến cho gương mặt của Sở Nhậm Hùng dữ tọn.“Cậu lại dám ra tay thật ư?”Sở Nhậm Hùng bình thản nói.Nhưng bắt cứ ai cũng biết ông ta đã tức giận rồi.Sở Nhậm Hùng là một người có tính tình nóng nảy.Ai đắc tội ông ta, ông ta nhất định sẽ chiến đấu với kẻ đó đến hơi thở cuối cùng.Không phải ngươi chết thì chính là ta chết.Nếu không sẽ không dừng lại.Nhưng, một nhà họ Triệu nho nhỏ thì sao mà chống lại được nhà họ Sở?Sự khác biệt của con kiến và con voi.Triệu Viễn cũng biết chuyện này nháo lớn rồi.Nhà họ Triệu và nhà họ Sở nhất định phải có một nhà chết.Anh cũng cực kỳ căng thẳng.Lúc đang không biết trả lời thế nào.Diệp Quân Lâm đã mở miệng: “Ừ, đánh ông đấy thì sao?”“Cậu…”Sở Nhậm Hùng đang định nói thì bị Diệp Quân Lâm ngắt lời.“Ông cho người tát Triệu Viễn một cái, cậu ấy trả ông một bạt tai, công bằng ngay thẳng!”Diệp Quân Lâm mỉm cười nói.Sở Thiên Truyền vẫn luôn ngang ngược, nếu trước kia mà gặp phải tình huống này, chắc chắn sẽ oán hận Diệp Quân Lâm.Nhưng hiện tại, anh ta không rõ thân phận chính xác của Diệp Quân Lâm, nên không dám hành động thiếu suy nghĩ.Anh ta sợ Sở Nhậm Hùng biết chuyện tối hôm qua.Nghe thấy vậy, Sở Nhậm Hùng ha ha cười lớn: “Hay cho một cái công bằng ngay thẳng!”Ông ta nhìn về phía Ngô Mộc Lan và Triệu Kiến Quốc: “Hai người đúng là dạy được hai đứa cháu ưu tú! Ha ha…”Sở Nhậm Hùng trong cười giấu đao, đây là đang chiếm biếm bọn họ!Rất nhanh, ông ta đã chuyển hướng nói: “Ở thời đại này, phải có đủ thực lực mới có thể nói về công bằng ngay thẳng! Còn kẻ yếu, đã định trước là bị chèn ép!”“Triệu Kiến Quốc!”“Sở Nhậm Hùng tôi không ngại từ Hoa Hải tới Kim Lăng đến nhà xin kết thông gia, mặt lễ nghi đã cho đủ! Còn ông thì sao? Cư xử với tôi như thế nào?”“Từ nay trở đi, nhà họ Sở và nhà họ Triệu đoạn tuyệt quan hệ! Không chét không ngừng!”Sở Nhậm Hùng lạnh lùng nói..

Chương 634: 634: Chương 635