Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…
Chương 653: 653: Chương 654
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Nhưng những lão đại này đều làm thinh.“Có liên quan tới cậu không? Vả lại, chết máy người thì có làm sao? Bị thương mấy người thì có làm sao? Dám ngăn chúng tôi làm việc, thì chỉ có con đường chết thôi!”Mọi người không tán thành.Thái độ của mọi người đều như thế.Thậm chí họ còn nghi ngờ Diệp Quân Lâm đề cập đến những chuyện này làm cái gì.“Đây chính là lý do hôm nay tôi tới đây! Tỉnh thành không thể tùy cho các ông làm xằng làm bậy!”Diệp Quân Lâm lạnh lùng nói.“Thế thì cậu phải lấy ra bản lĩnh thật sự!”Thạch Thanh Sơn bất ngờ ném cái cốc xuống đất vỡ tan tành.“Bịch!”“Bịch!”Nháy mắt, sáu cánh cửa ở phòng tiệc rượu đồng thời mở ra, một đám người từ bên ngoài tràn vào.Trong tay mỗi người đều cầm vũ khí, tất cả đều là cao thủ!Phòng tiệc rượu lúc đầu trống trải thì giờ phút này đã có đầy người đứng ở đây, con số ít nhất cũng phải ba trăm người.Không chỉ có thế, ngoài hành lang cũng có rất nhiều người đứng ở đó.Hơn một ngàn tên có võ công lão luyện đã bao vây nơi này, một giọt nước cũng không lọt đi được.Chỉ cần lệnh một câu, bọn họ sẽ băm máy người Diệp Quân Lâm ra thành nhiều mảnh.Lúc này, các lão đại bên phía tỉnh thành đều ngồi thẳng lưng, gương mặt kiêu ngạo và nở nụ cười.Con át chủ bài của họ đã xuất hiện.Diệp Quân Lâm có còn ngang ngược được nữa không?“Giờ thì sao? Cậu muốn nói gì?”Tào Huy Vãng đắc ý hỏi.Diệp Quân Lâm nở nụ cười sáng lạn: “Vẫn là câu đó, tất cả mọi người ngoan ngoãn nghe lời!”.Truyện Dị Năng“Ha ha ha, cậu là thằng ngốc à? Không nhìn thấy nhiều người như thế này sao? Nhìn cho rõ tình cảnh của mình đi được không?”Có người lạnh giọng nói.Sư gia còn cười khẩy rồi nói: “Người trẻ tuổi ngạo mạn một tí cũng không sao, bây giờ tôi cho các cậu một cơ hội, chỉ cần cậu quỳ xuống dập đầu ba cái, tôi vui thì tôi có thể cân nhắc tha cho cậu một mạng!”Theo như suy nghĩ của sư gia, mấy người Diệp Quân Lâm tuyệt đối không có khả năng chạy thoát.Cứ cho là mấy người này rất giỏi đi, hơn một nghìn cao thủ này không giải quyết được họ.Nhưng Thạch.Thanh Sơn còn có trăm tên cao thủ ở sân quyên anh ngâm.Huốồng hồ còn có ba đại cao thủ nữa.Lại còn có Diêm La, chiến thần nước Lang đấy!Bọn họ tuyệt đối không có bắt kỳ cơ hội nào.Diệp Quân Lâm không nói gì.Bạch Hỗ lại bật cười.Rất hưng phần.“Cái kia….có thể thêm nhiều người hơn một chút không?”Bạch Hồ hưng phần liễm môi..
Nhưng những lão đại này đều làm thinh.
“Có liên quan tới cậu không? Vả lại, chết máy người thì có làm sao? Bị thương mấy người thì có làm sao? Dám ngăn chúng tôi làm việc, thì chỉ có con đường chết thôi!”
Mọi người không tán thành.
Thái độ của mọi người đều như thế.
Thậm chí họ còn nghi ngờ Diệp Quân Lâm đề cập đến những chuyện này làm cái gì.
“Đây chính là lý do hôm nay tôi tới đây! Tỉnh thành không thể tùy cho các ông làm xằng làm bậy!”
Diệp Quân Lâm lạnh lùng nói.
“Thế thì cậu phải lấy ra bản lĩnh thật sự!”
Thạch Thanh Sơn bất ngờ ném cái cốc xuống đất vỡ tan tành.
“Bịch!”
“Bịch!”
Nháy mắt, sáu cánh cửa ở phòng tiệc rượu đồng thời mở ra, một đám người từ bên ngoài tràn vào.
Trong tay mỗi người đều cầm vũ khí, tất cả đều là cao thủ!
Phòng tiệc rượu lúc đầu trống trải thì giờ phút này đã có đầy người đứng ở đây, con số ít nhất cũng phải ba trăm người.
Không chỉ có thế, ngoài hành lang cũng có rất nhiều người đứng ở đó.
Hơn một ngàn tên có võ công lão luyện đã bao vây nơi này, một giọt nước cũng không lọt đi được.
Chỉ cần lệnh một câu, bọn họ sẽ băm máy người Diệp Quân Lâm ra thành nhiều mảnh.
Lúc này, các lão đại bên phía tỉnh thành đều ngồi thẳng lưng, gương mặt kiêu ngạo và nở nụ cười.
Con át chủ bài của họ đã xuất hiện.
Diệp Quân Lâm có còn ngang ngược được nữa không?
“Giờ thì sao? Cậu muốn nói gì?”
Tào Huy Vãng đắc ý hỏi.
Diệp Quân Lâm nở nụ cười sáng lạn: “Vẫn là câu đó, tất cả mọi người ngoan ngoãn nghe lời!”.
Truyện Dị Năng
“Ha ha ha, cậu là thằng ngốc à? Không nhìn thấy nhiều người như thế này sao? Nhìn cho rõ tình cảnh của mình đi được không?”
Có người lạnh giọng nói.
Sư gia còn cười khẩy rồi nói: “Người trẻ tuổi ngạo mạn một tí cũng không sao, bây giờ tôi cho các cậu một cơ hội, chỉ cần cậu quỳ xuống dập đầu ba cái, tôi vui thì tôi có thể cân nhắc tha cho cậu một mạng!”
Theo như suy nghĩ của sư gia, mấy người Diệp Quân Lâm tuyệt đối không có khả năng chạy thoát.
Cứ cho là mấy người này rất giỏi đi, hơn một nghìn cao thủ này không giải quyết được họ.
Nhưng Thạch.
Thanh Sơn còn có trăm tên cao thủ ở sân quyên anh ngâm.
Huốồng hồ còn có ba đại cao thủ nữa.
Lại còn có Diêm La, chiến thần nước Lang đấy!
Bọn họ tuyệt đối không có bắt kỳ cơ hội nào.
Diệp Quân Lâm không nói gì.
Bạch Hỗ lại bật cười.
Rất hưng phần.
“Cái kia….có thể thêm nhiều người hơn một chút không?”
Bạch Hồ hưng phần liễm môi..
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Nhưng những lão đại này đều làm thinh.“Có liên quan tới cậu không? Vả lại, chết máy người thì có làm sao? Bị thương mấy người thì có làm sao? Dám ngăn chúng tôi làm việc, thì chỉ có con đường chết thôi!”Mọi người không tán thành.Thái độ của mọi người đều như thế.Thậm chí họ còn nghi ngờ Diệp Quân Lâm đề cập đến những chuyện này làm cái gì.“Đây chính là lý do hôm nay tôi tới đây! Tỉnh thành không thể tùy cho các ông làm xằng làm bậy!”Diệp Quân Lâm lạnh lùng nói.“Thế thì cậu phải lấy ra bản lĩnh thật sự!”Thạch Thanh Sơn bất ngờ ném cái cốc xuống đất vỡ tan tành.“Bịch!”“Bịch!”Nháy mắt, sáu cánh cửa ở phòng tiệc rượu đồng thời mở ra, một đám người từ bên ngoài tràn vào.Trong tay mỗi người đều cầm vũ khí, tất cả đều là cao thủ!Phòng tiệc rượu lúc đầu trống trải thì giờ phút này đã có đầy người đứng ở đây, con số ít nhất cũng phải ba trăm người.Không chỉ có thế, ngoài hành lang cũng có rất nhiều người đứng ở đó.Hơn một ngàn tên có võ công lão luyện đã bao vây nơi này, một giọt nước cũng không lọt đi được.Chỉ cần lệnh một câu, bọn họ sẽ băm máy người Diệp Quân Lâm ra thành nhiều mảnh.Lúc này, các lão đại bên phía tỉnh thành đều ngồi thẳng lưng, gương mặt kiêu ngạo và nở nụ cười.Con át chủ bài của họ đã xuất hiện.Diệp Quân Lâm có còn ngang ngược được nữa không?“Giờ thì sao? Cậu muốn nói gì?”Tào Huy Vãng đắc ý hỏi.Diệp Quân Lâm nở nụ cười sáng lạn: “Vẫn là câu đó, tất cả mọi người ngoan ngoãn nghe lời!”.Truyện Dị Năng“Ha ha ha, cậu là thằng ngốc à? Không nhìn thấy nhiều người như thế này sao? Nhìn cho rõ tình cảnh của mình đi được không?”Có người lạnh giọng nói.Sư gia còn cười khẩy rồi nói: “Người trẻ tuổi ngạo mạn một tí cũng không sao, bây giờ tôi cho các cậu một cơ hội, chỉ cần cậu quỳ xuống dập đầu ba cái, tôi vui thì tôi có thể cân nhắc tha cho cậu một mạng!”Theo như suy nghĩ của sư gia, mấy người Diệp Quân Lâm tuyệt đối không có khả năng chạy thoát.Cứ cho là mấy người này rất giỏi đi, hơn một nghìn cao thủ này không giải quyết được họ.Nhưng Thạch.Thanh Sơn còn có trăm tên cao thủ ở sân quyên anh ngâm.Huốồng hồ còn có ba đại cao thủ nữa.Lại còn có Diêm La, chiến thần nước Lang đấy!Bọn họ tuyệt đối không có bắt kỳ cơ hội nào.Diệp Quân Lâm không nói gì.Bạch Hỗ lại bật cười.Rất hưng phần.“Cái kia….có thể thêm nhiều người hơn một chút không?”Bạch Hồ hưng phần liễm môi..