Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…

Chương 667: 667: Chương 668

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… “Haiz, tôi đã chuẩn bị xong rồi! Không mong cái khác, chỉ mong bảo vệ được máy đứa nhỏ là được!”Triệu Kiến Quốc nhìn đám người Triệu Thanh Phong với ánh mắt phức tạp.Ông ta đã sẵn sàng làm vật hi sinh rồi.“Phanh!”Đúng lúc này, cửa lớn nhà họ Triệu bị người ta đạp ra, rơi xuống đắt, phát ra âm thanh rất to.Nhà họ Sở đã đánh vào rồi…Đầu tiêu, tám trăm người mặc áo trắng nhà họ Sở như nước lũ đánh vào.Họ tràn vào như tổ ong, mấy chục tên bảo vệ của nhà họ Triệu không đáng là bao, nháy mắt đã ngã hết trên mặt đất.Tám trăm cao thủ áo trắng của nhà họ Sở tiếp tục đánh sâu vào, chẳng mấy chốc đã vào tới sảnh chính của nhà họ Triệu, bao vây nơi này với ba vòng trong ba vòng ngoài.Người nhà họ Triệu hoảng sợ trước trận thế lớn này.Họ nào có gặp trận thế này bao giờ?Cho dù là hai người Ngô Mộc Lan và Triệu Kiến Quốc, họ cũng rất chấn động.Ngoại trừ trong quân đội ra, làm gì có nơi nào có hình ảnh này.Thấy trận thế lớn như này, giờ gia đình Lý Tử Nhiễm mới hiểu nhà họ Sở ở Hoa Hải mạnh cỡ nào.Cả tỉnh Giang Nam không có đối thủ cũng không ngoal Đây là gia tộc lớn ở Hoa Hải đó!Hóa ra Diệp Quân Lâm đã chọc phải tai vạ lớn như này.Lý Tử Nhiễm há miệng, vẻ mặt khiếp sợ.“Diệp Quân Lâm cậu không yên với tôi đâu, họa tự gây ra họa, giờ cậu lại bỏ chạy! Tôi muốn giết cậu!”Triệu Nhã Lan khóc không ra nước mắt.Lý Văn Uyên hít sâu một hơi rồi nói: “Chắc chắn là cậu ta biết nhà họ Sở mạnh như này cho nên mới bỏ chạy!”Rất nhanh, mọi người nhà họ Triệu đã bị đuổi ra một chỗ.Đợi sự trừng phạt của nhà họ Sở.“Lọc cọc lọc cọc…”Một tràng tiếng bước chân lộn xộn vang lên.Mọi người hiểu chính chủ đã tới.Đội ngũ áo trắng tự động tách ra một đường.Một đoàn người đi vào.Đi đầu là Sở Nhậm Hùng.Đi theo ông ta là mấy chục người nữa, đây mới là các cao thủ thật sự của nhà họ Sở.Sở Thiên Truyền cũng ở trong đoàn này.Anh ta vừa tới, ánh mắt đã tìm kiếm bóng dáng của Diệp Quân Lâm.Thấy người không có ở đây, anh ta thở phào một hơi.Qủa nhiên giống như lời tình báo nói – Diệp Quân Lâm đã bỏ chạy vào hôm đó rồi.Vậy thì nỗi lo duy nhất của anh ta đã tan biến!Chỉ cần các sếp lớn của Kim Lăng không can dự vào!Nhà họ Sở anh ta có thể hoành hành ngang dọc ở Kim Lăng rồi.Kẻ nào địch được nhà họ Sở ở Hoa Hải chứ?Chỉ dựa vào một nhà họ Triệu nho nhỏ sao?.

“Haiz, tôi đã chuẩn bị xong rồi! Không mong cái khác, chỉ mong bảo vệ được máy đứa nhỏ là được!”

Triệu Kiến Quốc nhìn đám người Triệu Thanh Phong với ánh mắt phức tạp.

Ông ta đã sẵn sàng làm vật hi sinh rồi.

“Phanh!”

Đúng lúc này, cửa lớn nhà họ Triệu bị người ta đạp ra, rơi xuống đắt, phát ra âm thanh rất to.

Nhà họ Sở đã đánh vào rồi…

Đầu tiêu, tám trăm người mặc áo trắng nhà họ Sở như nước lũ đánh vào.

Họ tràn vào như tổ ong, mấy chục tên bảo vệ của nhà họ Triệu không đáng là bao, nháy mắt đã ngã hết trên mặt đất.

Tám trăm cao thủ áo trắng của nhà họ Sở tiếp tục đánh sâu vào, chẳng mấy chốc đã vào tới sảnh chính của nhà họ Triệu, bao vây nơi này với ba vòng trong ba vòng ngoài.

Người nhà họ Triệu hoảng sợ trước trận thế lớn này.

Họ nào có gặp trận thế này bao giờ?

Cho dù là hai người Ngô Mộc Lan và Triệu Kiến Quốc, họ cũng rất chấn động.

Ngoại trừ trong quân đội ra, làm gì có nơi nào có hình ảnh này.

Thấy trận thế lớn như này, giờ gia đình Lý Tử Nhiễm mới hiểu nhà họ Sở ở Hoa Hải mạnh cỡ nào.

Cả tỉnh Giang Nam không có đối thủ cũng không ngoal Đây là gia tộc lớn ở Hoa Hải đó!

Hóa ra Diệp Quân Lâm đã chọc phải tai vạ lớn như này.

Lý Tử Nhiễm há miệng, vẻ mặt khiếp sợ.

“Diệp Quân Lâm cậu không yên với tôi đâu, họa tự gây ra họa, giờ cậu lại bỏ chạy! Tôi muốn giết cậu!”

Triệu Nhã Lan khóc không ra nước mắt.

Lý Văn Uyên hít sâu một hơi rồi nói: “Chắc chắn là cậu ta biết nhà họ Sở mạnh như này cho nên mới bỏ chạy!”

Rất nhanh, mọi người nhà họ Triệu đã bị đuổi ra một chỗ.

Đợi sự trừng phạt của nhà họ Sở.

“Lọc cọc lọc cọc…”

Một tràng tiếng bước chân lộn xộn vang lên.

Mọi người hiểu chính chủ đã tới.

Đội ngũ áo trắng tự động tách ra một đường.

Một đoàn người đi vào.

Đi đầu là Sở Nhậm Hùng.

Đi theo ông ta là mấy chục người nữa, đây mới là các cao thủ thật sự của nhà họ Sở.

Sở Thiên Truyền cũng ở trong đoàn này.

Anh ta vừa tới, ánh mắt đã tìm kiếm bóng dáng của Diệp Quân Lâm.

Thấy người không có ở đây, anh ta thở phào một hơi.

Qủa nhiên giống như lời tình báo nói – Diệp Quân Lâm đã bỏ chạy vào hôm đó rồi.

Vậy thì nỗi lo duy nhất của anh ta đã tan biến!

Chỉ cần các sếp lớn của Kim Lăng không can dự vào!

Nhà họ Sở anh ta có thể hoành hành ngang dọc ở Kim Lăng rồi.

Kẻ nào địch được nhà họ Sở ở Hoa Hải chứ?

Chỉ dựa vào một nhà họ Triệu nho nhỏ sao?.

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… “Haiz, tôi đã chuẩn bị xong rồi! Không mong cái khác, chỉ mong bảo vệ được máy đứa nhỏ là được!”Triệu Kiến Quốc nhìn đám người Triệu Thanh Phong với ánh mắt phức tạp.Ông ta đã sẵn sàng làm vật hi sinh rồi.“Phanh!”Đúng lúc này, cửa lớn nhà họ Triệu bị người ta đạp ra, rơi xuống đắt, phát ra âm thanh rất to.Nhà họ Sở đã đánh vào rồi…Đầu tiêu, tám trăm người mặc áo trắng nhà họ Sở như nước lũ đánh vào.Họ tràn vào như tổ ong, mấy chục tên bảo vệ của nhà họ Triệu không đáng là bao, nháy mắt đã ngã hết trên mặt đất.Tám trăm cao thủ áo trắng của nhà họ Sở tiếp tục đánh sâu vào, chẳng mấy chốc đã vào tới sảnh chính của nhà họ Triệu, bao vây nơi này với ba vòng trong ba vòng ngoài.Người nhà họ Triệu hoảng sợ trước trận thế lớn này.Họ nào có gặp trận thế này bao giờ?Cho dù là hai người Ngô Mộc Lan và Triệu Kiến Quốc, họ cũng rất chấn động.Ngoại trừ trong quân đội ra, làm gì có nơi nào có hình ảnh này.Thấy trận thế lớn như này, giờ gia đình Lý Tử Nhiễm mới hiểu nhà họ Sở ở Hoa Hải mạnh cỡ nào.Cả tỉnh Giang Nam không có đối thủ cũng không ngoal Đây là gia tộc lớn ở Hoa Hải đó!Hóa ra Diệp Quân Lâm đã chọc phải tai vạ lớn như này.Lý Tử Nhiễm há miệng, vẻ mặt khiếp sợ.“Diệp Quân Lâm cậu không yên với tôi đâu, họa tự gây ra họa, giờ cậu lại bỏ chạy! Tôi muốn giết cậu!”Triệu Nhã Lan khóc không ra nước mắt.Lý Văn Uyên hít sâu một hơi rồi nói: “Chắc chắn là cậu ta biết nhà họ Sở mạnh như này cho nên mới bỏ chạy!”Rất nhanh, mọi người nhà họ Triệu đã bị đuổi ra một chỗ.Đợi sự trừng phạt của nhà họ Sở.“Lọc cọc lọc cọc…”Một tràng tiếng bước chân lộn xộn vang lên.Mọi người hiểu chính chủ đã tới.Đội ngũ áo trắng tự động tách ra một đường.Một đoàn người đi vào.Đi đầu là Sở Nhậm Hùng.Đi theo ông ta là mấy chục người nữa, đây mới là các cao thủ thật sự của nhà họ Sở.Sở Thiên Truyền cũng ở trong đoàn này.Anh ta vừa tới, ánh mắt đã tìm kiếm bóng dáng của Diệp Quân Lâm.Thấy người không có ở đây, anh ta thở phào một hơi.Qủa nhiên giống như lời tình báo nói – Diệp Quân Lâm đã bỏ chạy vào hôm đó rồi.Vậy thì nỗi lo duy nhất của anh ta đã tan biến!Chỉ cần các sếp lớn của Kim Lăng không can dự vào!Nhà họ Sở anh ta có thể hoành hành ngang dọc ở Kim Lăng rồi.Kẻ nào địch được nhà họ Sở ở Hoa Hải chứ?Chỉ dựa vào một nhà họ Triệu nho nhỏ sao?.

Chương 667: 667: Chương 668