Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…

Chương 674: 674: Chương 675

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… “Nghe nói nhà họ Sở muốn tới thành phố Kim Lăng để phát triển và cống hiên hả? Thế này đi! Láy ra một nửa tài sản đầu tư vào việc phát triển thành phó Kim Lăng!”“Cái gì?”Diệp Quân Lâm vừa lên tiếng, mọi người nhà họ Sở nhìn anh như nhìn tháy thằng điên.Bỏ một nửa tài sản ra ư?Đây chẳng phải là muốn bức tử nhà họ Sở sao?“Đừng lo còn nữa mà, tôi từng nói là đến thì dễ, muốn đi Nhà họ Sở mới là nhân vật chính mà.“Hả?”Vừa nghe thấy nói chủ đề lại quay lên người mình, Sở Văn Vũ sợ hãi.“Địa bàn Kim Lăng muốn tới thì được, nhưng ởi thì khó đấy!”Diệp Quân Lâm cười nói.Long Dã cũng nói: “Đúng, không sail Không ai đồng ý đâu!”“Tôi tôi tôi… tắt cả nghe mọi người xử lý!”Sở Văn Vũ quỳ trên mặt đất, không dám ngắng đầu lên.“Nghe nói nhà họ Sở muốn tới thành phố Kim Lăng để phát triển và cống hiên hả? Thế này đi! Láy ra một nửa tài sản đầu tư vào việc phát triển thành phó Kim Lăng!”“Cái gì?”Diệp Quân Lâm vừa lên tiếng, mọi người nhà họ Sở nhìn anh như nhìn tháy thằng điên.Bỏ một nửa tài sản ra ư?Đây chẳng phải là muốn bức tử nhà họ Sở sao?“Đừng lo còn nữa mà, tôi từng nói là đến thì dễ, muốn đi thì khó.Nếu đi thì mỗi người nộp mười triệu tệ nhé? Gia này hợp lý không/”Diệp Quân Lâm mỉm cười nói.“Cái gì? Một người mười triệu tệ?”Sở Văn Vũ trợn trừng mắt.Bọn họ cộng lại tổng cộng chín trăm người, một người mười triệu tệ.Thế tắt cả là chín tỷ tệ!Nhưng Diệp Quân Lâm vẫn chưa dừng tính: “Còn nữa, nhà họ Triệu có nhiều người bị tổn thất tinh thần như thế, phí tổn thất tinh thần tính một tỷ đi!”“Phóc!”Sở Văn Vũ không chịu nổi nữa, phun ra một ngụm máu tươi.Tròn mười tỷ!Cộng thêm một nửa tài sản, quả thực là muốn lấy mạng của nhà họ Sở luôn.“Đúng rồi, các ông tới thành phố Kim Lăng mà không mang chút quà, làm ít từ thiện à? Vừa khéo tôi nghe nói đang có một công trình tạo phúc cho người dân, các ông không làm một ít à?”Diệp Quân Lâm cười nói.“Phóc!”“Phóc!”Sở Văn Vũ thực sự là muốn hộc máu đến chết luôn/ Không xấu xa như thế chứ.Mấy người Trần Đẳng lập tức nói: “Đúng, đúng đấy! Có tám công trình tạo phúc cho người dân vẫn đang thiếu khoảng bảy tỉ!”.

“Nghe nói nhà họ Sở muốn tới thành phố Kim Lăng để phát triển và cống hiên hả? Thế này đi! Láy ra một nửa tài sản đầu tư vào việc phát triển thành phó Kim Lăng!”

“Cái gì?”

Diệp Quân Lâm vừa lên tiếng, mọi người nhà họ Sở nhìn anh như nhìn tháy thằng điên.

Bỏ một nửa tài sản ra ư?

Đây chẳng phải là muốn bức tử nhà họ Sở sao?

“Đừng lo còn nữa mà, tôi từng nói là đến thì dễ, muốn đi Nhà họ Sở mới là nhân vật chính mà.

“Hả?”

Vừa nghe thấy nói chủ đề lại quay lên người mình, Sở Văn Vũ sợ hãi.

“Địa bàn Kim Lăng muốn tới thì được, nhưng ởi thì khó đấy!”

Diệp Quân Lâm cười nói.

Long Dã cũng nói: “Đúng, không sail Không ai đồng ý đâu!”

“Tôi tôi tôi… tắt cả nghe mọi người xử lý!”

Sở Văn Vũ quỳ trên mặt đất, không dám ngắng đầu lên.

“Nghe nói nhà họ Sở muốn tới thành phố Kim Lăng để phát triển và cống hiên hả? Thế này đi! Láy ra một nửa tài sản đầu tư vào việc phát triển thành phó Kim Lăng!”

“Cái gì?”

Diệp Quân Lâm vừa lên tiếng, mọi người nhà họ Sở nhìn anh như nhìn tháy thằng điên.

Bỏ một nửa tài sản ra ư?

Đây chẳng phải là muốn bức tử nhà họ Sở sao?

“Đừng lo còn nữa mà, tôi từng nói là đến thì dễ, muốn đi thì khó.

Nếu đi thì mỗi người nộp mười triệu tệ nhé? Gia này hợp lý không/”

Diệp Quân Lâm mỉm cười nói.

“Cái gì? Một người mười triệu tệ?”

Sở Văn Vũ trợn trừng mắt.

Bọn họ cộng lại tổng cộng chín trăm người, một người mười triệu tệ.

Thế tắt cả là chín tỷ tệ!

Nhưng Diệp Quân Lâm vẫn chưa dừng tính: “Còn nữa, nhà họ Triệu có nhiều người bị tổn thất tinh thần như thế, phí tổn thất tinh thần tính một tỷ đi!”

“Phóc!”

Sở Văn Vũ không chịu nổi nữa, phun ra một ngụm máu tươi.

Tròn mười tỷ!

Cộng thêm một nửa tài sản, quả thực là muốn lấy mạng của nhà họ Sở luôn.

“Đúng rồi, các ông tới thành phố Kim Lăng mà không mang chút quà, làm ít từ thiện à? Vừa khéo tôi nghe nói đang có một công trình tạo phúc cho người dân, các ông không làm một ít à?”

Diệp Quân Lâm cười nói.

“Phóc!”

“Phóc!”

Sở Văn Vũ thực sự là muốn hộc máu đến chết luôn/ Không xấu xa như thế chứ.

Mấy người Trần Đẳng lập tức nói: “Đúng, đúng đấy! Có tám công trình tạo phúc cho người dân vẫn đang thiếu khoảng bảy tỉ!”.

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… “Nghe nói nhà họ Sở muốn tới thành phố Kim Lăng để phát triển và cống hiên hả? Thế này đi! Láy ra một nửa tài sản đầu tư vào việc phát triển thành phó Kim Lăng!”“Cái gì?”Diệp Quân Lâm vừa lên tiếng, mọi người nhà họ Sở nhìn anh như nhìn tháy thằng điên.Bỏ một nửa tài sản ra ư?Đây chẳng phải là muốn bức tử nhà họ Sở sao?“Đừng lo còn nữa mà, tôi từng nói là đến thì dễ, muốn đi Nhà họ Sở mới là nhân vật chính mà.“Hả?”Vừa nghe thấy nói chủ đề lại quay lên người mình, Sở Văn Vũ sợ hãi.“Địa bàn Kim Lăng muốn tới thì được, nhưng ởi thì khó đấy!”Diệp Quân Lâm cười nói.Long Dã cũng nói: “Đúng, không sail Không ai đồng ý đâu!”“Tôi tôi tôi… tắt cả nghe mọi người xử lý!”Sở Văn Vũ quỳ trên mặt đất, không dám ngắng đầu lên.“Nghe nói nhà họ Sở muốn tới thành phố Kim Lăng để phát triển và cống hiên hả? Thế này đi! Láy ra một nửa tài sản đầu tư vào việc phát triển thành phó Kim Lăng!”“Cái gì?”Diệp Quân Lâm vừa lên tiếng, mọi người nhà họ Sở nhìn anh như nhìn tháy thằng điên.Bỏ một nửa tài sản ra ư?Đây chẳng phải là muốn bức tử nhà họ Sở sao?“Đừng lo còn nữa mà, tôi từng nói là đến thì dễ, muốn đi thì khó.Nếu đi thì mỗi người nộp mười triệu tệ nhé? Gia này hợp lý không/”Diệp Quân Lâm mỉm cười nói.“Cái gì? Một người mười triệu tệ?”Sở Văn Vũ trợn trừng mắt.Bọn họ cộng lại tổng cộng chín trăm người, một người mười triệu tệ.Thế tắt cả là chín tỷ tệ!Nhưng Diệp Quân Lâm vẫn chưa dừng tính: “Còn nữa, nhà họ Triệu có nhiều người bị tổn thất tinh thần như thế, phí tổn thất tinh thần tính một tỷ đi!”“Phóc!”Sở Văn Vũ không chịu nổi nữa, phun ra một ngụm máu tươi.Tròn mười tỷ!Cộng thêm một nửa tài sản, quả thực là muốn lấy mạng của nhà họ Sở luôn.“Đúng rồi, các ông tới thành phố Kim Lăng mà không mang chút quà, làm ít từ thiện à? Vừa khéo tôi nghe nói đang có một công trình tạo phúc cho người dân, các ông không làm một ít à?”Diệp Quân Lâm cười nói.“Phóc!”“Phóc!”Sở Văn Vũ thực sự là muốn hộc máu đến chết luôn/ Không xấu xa như thế chứ.Mấy người Trần Đẳng lập tức nói: “Đúng, đúng đấy! Có tám công trình tạo phúc cho người dân vẫn đang thiếu khoảng bảy tỉ!”.

Chương 674: 674: Chương 675