Tác giả:

"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel.

Chương 1587

Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. Ông ta không thể hiểu tại sao Lăng Tiêu Sơn lại trêu chọc phải một thế lực như vậy.  “Đừng!”  Lúc này, một tiếng gầm rú không cam tâm bỗng nhiên nổ vang, sau đó một trận mưa máu bay tới.  “Tùng trưởng lão…”  Hạ Hồng gầm lên, trưởng lão đầu tiên của Lăng Tiêu Sơn đã chết, là bị một đấm của người khác đánh nổ tung đầu.  “Ha ha ha… giết!”  Người vừa ra tay chính là Âu Dương Dũng, người cũng như tên, để râu quai nón, thân cao gần hai mét, lộ ra sự cường tráng, giống như một chiến thần.  Âu Dương Dũng tu luyện công phu ngoại gia, một đôi nắm đấm đánh ra làm không khí rung chuyển, đôi tay to như quạt hương bồ vừa đập ra khiến tai người nghe phải kêu ong ong.  “Chết đi cho tôi!”  Lúc này, một giọng nói yêu kiều vang lên, trường kiếm sắc bén ra khỏi vỏ đâm thẳng vào cổ của Diệp Phàm.  “Đại sư tỷ…”  Các đệ tử của Lăng Tiêu Sơn từng người đều gầm lên, biểu cảm vô cùng kích động, đây là con gái của tông chủ Tề Đạo Đỉnh, Tề Vân Huyên.  Thực lực của Tề Vân Huyên đủ để thuộc bảng xếp hạng ba người đứng đầu trong số các đệ tử của Lăng Tiêu Sơn, với sắc đẹp và tài năng đều vẹn toàn.  Lợi kiếm đâm về phía Diệp Phàm, khi sắp chạm tới cổ họng của anh cũng có một thanh lợi kiếm từ bên cạnh đâm xéo sang cản đường kiếm của Tề Vân Huyên.  “Đúng là một cô gái xinh đẹp, chỉ là sát khí quá nặng, con gái nên dịu dàng một chút”.  Chặn kiếm của Tề Vân Huyên chính là Linh Hồ Uyển Nhi, cô khẽ cười nói.  “Nói như thể cô dịu dàng lắm vậy, xem kiếm đây!”, Tề Vân Huyên hét lên một tiếng, lợi kiếm trong tay dùng phương thức gian xảo đâm vào Linh Hồ Uyển Nhi.  “Kiếm không tồi, nhưng người dùng kiếm không được…”  Linh Hồ Uyển Nhi cười nhạt, thế kiếm lật chuyển, từng đóa hoa kiếm do nội lực biến hóa hiện ra, mang theo lạnh lẽo đập vào người Tề Vân Huyên.  Bang bang bang!  Lợi kiếm của Tề Vân Huyên đảo xoay, đập nát từng đóa hoa kiếm, nhưng bản thân cô ta cũng liên tục lùi lại phía sau. 

Ông ta không thể hiểu tại sao Lăng Tiêu Sơn lại trêu chọc phải một thế lực như vậy.  

“Đừng!”  

Lúc này, một tiếng gầm rú không cam tâm bỗng nhiên nổ vang, sau đó một trận mưa máu bay tới.  

“Tùng trưởng lão…”  

Hạ Hồng gầm lên, trưởng lão đầu tiên của Lăng Tiêu Sơn đã chết, là bị một đấm của người khác đánh nổ tung đầu.  

“Ha ha ha… giết!”  

Người vừa ra tay chính là Âu Dương Dũng, người cũng như tên, để râu quai nón, thân cao gần hai mét, lộ ra sự cường tráng, giống như một chiến thần.  

Âu Dương Dũng tu luyện công phu ngoại gia, một đôi nắm đấm đánh ra làm không khí rung chuyển, đôi tay to như quạt hương bồ vừa đập ra khiến tai người nghe phải kêu ong ong.  

“Chết đi cho tôi!”  

Lúc này, một giọng nói yêu kiều vang lên, trường kiếm sắc bén ra khỏi vỏ đâm thẳng vào cổ của Diệp Phàm.  

“Đại sư tỷ…”  

Các đệ tử của Lăng Tiêu Sơn từng người đều gầm lên, biểu cảm vô cùng kích động, đây là con gái của tông chủ Tề Đạo Đỉnh, Tề Vân Huyên.  

Thực lực của Tề Vân Huyên đủ để thuộc bảng xếp hạng ba người đứng đầu trong số các đệ tử của Lăng Tiêu Sơn, với sắc đẹp và tài năng đều vẹn toàn.  

Lợi kiếm đâm về phía Diệp Phàm, khi sắp chạm tới cổ họng của anh cũng có một thanh lợi kiếm từ bên cạnh đâm xéo sang cản đường kiếm của Tề Vân Huyên.  

“Đúng là một cô gái xinh đẹp, chỉ là sát khí quá nặng, con gái nên dịu dàng một chút”.  

Chặn kiếm của Tề Vân Huyên chính là Linh Hồ Uyển Nhi, cô khẽ cười nói.  

“Nói như thể cô dịu dàng lắm vậy, xem kiếm đây!”, Tề Vân Huyên hét lên một tiếng, lợi kiếm trong tay dùng phương thức gian xảo đâm vào Linh Hồ Uyển Nhi.  

“Kiếm không tồi, nhưng người dùng kiếm không được…”  

Linh Hồ Uyển Nhi cười nhạt, thế kiếm lật chuyển, từng đóa hoa kiếm do nội lực biến hóa hiện ra, mang theo lạnh lẽo đập vào người Tề Vân Huyên.  

Bang bang bang!  

Lợi kiếm của Tề Vân Huyên đảo xoay, đập nát từng đóa hoa kiếm, nhưng bản thân cô ta cũng liên tục lùi lại phía sau. 

Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. Ông ta không thể hiểu tại sao Lăng Tiêu Sơn lại trêu chọc phải một thế lực như vậy.  “Đừng!”  Lúc này, một tiếng gầm rú không cam tâm bỗng nhiên nổ vang, sau đó một trận mưa máu bay tới.  “Tùng trưởng lão…”  Hạ Hồng gầm lên, trưởng lão đầu tiên của Lăng Tiêu Sơn đã chết, là bị một đấm của người khác đánh nổ tung đầu.  “Ha ha ha… giết!”  Người vừa ra tay chính là Âu Dương Dũng, người cũng như tên, để râu quai nón, thân cao gần hai mét, lộ ra sự cường tráng, giống như một chiến thần.  Âu Dương Dũng tu luyện công phu ngoại gia, một đôi nắm đấm đánh ra làm không khí rung chuyển, đôi tay to như quạt hương bồ vừa đập ra khiến tai người nghe phải kêu ong ong.  “Chết đi cho tôi!”  Lúc này, một giọng nói yêu kiều vang lên, trường kiếm sắc bén ra khỏi vỏ đâm thẳng vào cổ của Diệp Phàm.  “Đại sư tỷ…”  Các đệ tử của Lăng Tiêu Sơn từng người đều gầm lên, biểu cảm vô cùng kích động, đây là con gái của tông chủ Tề Đạo Đỉnh, Tề Vân Huyên.  Thực lực của Tề Vân Huyên đủ để thuộc bảng xếp hạng ba người đứng đầu trong số các đệ tử của Lăng Tiêu Sơn, với sắc đẹp và tài năng đều vẹn toàn.  Lợi kiếm đâm về phía Diệp Phàm, khi sắp chạm tới cổ họng của anh cũng có một thanh lợi kiếm từ bên cạnh đâm xéo sang cản đường kiếm của Tề Vân Huyên.  “Đúng là một cô gái xinh đẹp, chỉ là sát khí quá nặng, con gái nên dịu dàng một chút”.  Chặn kiếm của Tề Vân Huyên chính là Linh Hồ Uyển Nhi, cô khẽ cười nói.  “Nói như thể cô dịu dàng lắm vậy, xem kiếm đây!”, Tề Vân Huyên hét lên một tiếng, lợi kiếm trong tay dùng phương thức gian xảo đâm vào Linh Hồ Uyển Nhi.  “Kiếm không tồi, nhưng người dùng kiếm không được…”  Linh Hồ Uyển Nhi cười nhạt, thế kiếm lật chuyển, từng đóa hoa kiếm do nội lực biến hóa hiện ra, mang theo lạnh lẽo đập vào người Tề Vân Huyên.  Bang bang bang!  Lợi kiếm của Tề Vân Huyên đảo xoay, đập nát từng đóa hoa kiếm, nhưng bản thân cô ta cũng liên tục lùi lại phía sau. 

Chương 1587