Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…
Chương 711: 711: Chương 712
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… “Tôi…”, Trương Nghiệp Phi bị dọa.Làm sao ông ta dám nói chuyện với Thạch Thanh Sơn.Lúc này Lữ Chiến mở miệng nói: “Là tôi bảo ông ta tới!Ông xem phía này này!”“Hả “.Thạch Thanh Sơn sửng sốt.Mọi người cẩn thận quan sát Lữ Chiến, chẳng ai nghĩ anh ta chính là đại ca.Hơn nữa anh ta trông có vẻ lạ mặt, không giống như người địa phương của Kim Lăng.“Thạch Phật, bọn họ đánh nát bảng hiệu, tuyên bố muốn thay đổi chủ nhân của nơi này!”Một tên thuộc hạ lập tức báo cáo tình hình đã xảy ra cho Thạch Thanh Sơn biết.Thạch Thanh Sơn nhìn về phía Lữ Chiến.Lữ Chiến cười rồi khẽ gật đầu: “Đúng, không sai, là tôi làm.Thạch Thanh Sơn đúng không? Ông đã chiếm cứ nơi này quá lâu rồi, nên đổi chủ nhân thôi!”Giọng điệu của anh ta thật bình thản, lại nói ra câu nói quá phách lồi.Ở Kim Lăng, cũng không có người trẻ tuổi nào dám khiêu khích Thạch Thanh Sơn!Thạch Thanh Sơn cũng ngắn cả người, đây la lần đầu tiên ông ta gặp phải người tuổi trẻ mà lớn lối như vậy.Đương nhiên ngoại trừ chiến thần Côn Luân.Đó là thần!Không phải người!Thạch Thanh Sơn tò mò hỏi: “Thứ cho tôi tai mắt vụng về, chàng trai trẻ này có thân phận là gì vậy?”Tiếng gào quá lớn làm tất cả mọi người trong nhà họ Triệu bùng tỉnh.Tất cả bọn họ đều đi xuống xem.“Tình hình thế nào?”“Nghe nói là tới vì chuyện của tập đoàn Tam Hưng!”Nghe vậy, từ trên xuống dưới của nhà họ Triệu đều giật mình: “Cái gì?”Chẳng lẽ thật sự bị Diệp Quân Lâm nói trúng rồi?Vấn đề này thật sự được giải quyết?Rất nhanh, đám người Thạch Thanh Sơn đã đi tới.Ngô Mộc Lan và Triệu Kiến Quốc vừa muốn ân cần thăm hỏi thì người ta đã trực tiếp đi lướt qua, coi bọn họ như không khí.“Làm phiền, cho hỏi cô Lý Tử Nhiễm là người nào?”, Thạch Thanh Sơn đi đến phía trước, đánh giá một lượt rồi hỏi.“Là tôi!”, Lý Tử Nhiễm trả lời, cô đã ý thức được cái gì đó.“Chào cô chủ Lý, bắt đầu từ lúc này, toàn bộ trung tâm nghiên cứu và đội ngũ nghiên cứu ngày xưa của tập đoàn Tam Hưng đã thuộc về cô! Đây là hợp đồng, xin cô hãy xem qual”.
“Tôi…”, Trương Nghiệp Phi bị dọa.
Làm sao ông ta dám nói chuyện với Thạch Thanh Sơn.
Lúc này Lữ Chiến mở miệng nói: “Là tôi bảo ông ta tới!
Ông xem phía này này!”
“Hả “.
Thạch Thanh Sơn sửng sốt.
Mọi người cẩn thận quan sát Lữ Chiến, chẳng ai nghĩ anh ta chính là đại ca.
Hơn nữa anh ta trông có vẻ lạ mặt, không giống như người địa phương của Kim Lăng.
“Thạch Phật, bọn họ đánh nát bảng hiệu, tuyên bố muốn thay đổi chủ nhân của nơi này!”
Một tên thuộc hạ lập tức báo cáo tình hình đã xảy ra cho Thạch Thanh Sơn biết.
Thạch Thanh Sơn nhìn về phía Lữ Chiến.
Lữ Chiến cười rồi khẽ gật đầu: “Đúng, không sai, là tôi làm.
Thạch Thanh Sơn đúng không? Ông đã chiếm cứ nơi này quá lâu rồi, nên đổi chủ nhân thôi!”
Giọng điệu của anh ta thật bình thản, lại nói ra câu nói quá phách lồi.
Ở Kim Lăng, cũng không có người trẻ tuổi nào dám khiêu khích Thạch Thanh Sơn!
Thạch Thanh Sơn cũng ngắn cả người, đây la lần đầu tiên ông ta gặp phải người tuổi trẻ mà lớn lối như vậy.
Đương nhiên ngoại trừ chiến thần Côn Luân.
Đó là thần!
Không phải người!
Thạch Thanh Sơn tò mò hỏi: “Thứ cho tôi tai mắt vụng về, chàng trai trẻ này có thân phận là gì vậy?”
Tiếng gào quá lớn làm tất cả mọi người trong nhà họ Triệu bùng tỉnh.
Tất cả bọn họ đều đi xuống xem.
“Tình hình thế nào?”
“Nghe nói là tới vì chuyện của tập đoàn Tam Hưng!”
Nghe vậy, từ trên xuống dưới của nhà họ Triệu đều giật mình: “Cái gì?”
Chẳng lẽ thật sự bị Diệp Quân Lâm nói trúng rồi?
Vấn đề này thật sự được giải quyết?
Rất nhanh, đám người Thạch Thanh Sơn đã đi tới.
Ngô Mộc Lan và Triệu Kiến Quốc vừa muốn ân cần thăm hỏi thì người ta đã trực tiếp đi lướt qua, coi bọn họ như không khí.
“Làm phiền, cho hỏi cô Lý Tử Nhiễm là người nào?”, Thạch Thanh Sơn đi đến phía trước, đánh giá một lượt rồi hỏi.
“Là tôi!”, Lý Tử Nhiễm trả lời, cô đã ý thức được cái gì đó.
“Chào cô chủ Lý, bắt đầu từ lúc này, toàn bộ trung tâm nghiên cứu và đội ngũ nghiên cứu ngày xưa của tập đoàn Tam Hưng đã thuộc về cô! Đây là hợp đồng, xin cô hãy xem qual”.
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… “Tôi…”, Trương Nghiệp Phi bị dọa.Làm sao ông ta dám nói chuyện với Thạch Thanh Sơn.Lúc này Lữ Chiến mở miệng nói: “Là tôi bảo ông ta tới!Ông xem phía này này!”“Hả “.Thạch Thanh Sơn sửng sốt.Mọi người cẩn thận quan sát Lữ Chiến, chẳng ai nghĩ anh ta chính là đại ca.Hơn nữa anh ta trông có vẻ lạ mặt, không giống như người địa phương của Kim Lăng.“Thạch Phật, bọn họ đánh nát bảng hiệu, tuyên bố muốn thay đổi chủ nhân của nơi này!”Một tên thuộc hạ lập tức báo cáo tình hình đã xảy ra cho Thạch Thanh Sơn biết.Thạch Thanh Sơn nhìn về phía Lữ Chiến.Lữ Chiến cười rồi khẽ gật đầu: “Đúng, không sai, là tôi làm.Thạch Thanh Sơn đúng không? Ông đã chiếm cứ nơi này quá lâu rồi, nên đổi chủ nhân thôi!”Giọng điệu của anh ta thật bình thản, lại nói ra câu nói quá phách lồi.Ở Kim Lăng, cũng không có người trẻ tuổi nào dám khiêu khích Thạch Thanh Sơn!Thạch Thanh Sơn cũng ngắn cả người, đây la lần đầu tiên ông ta gặp phải người tuổi trẻ mà lớn lối như vậy.Đương nhiên ngoại trừ chiến thần Côn Luân.Đó là thần!Không phải người!Thạch Thanh Sơn tò mò hỏi: “Thứ cho tôi tai mắt vụng về, chàng trai trẻ này có thân phận là gì vậy?”Tiếng gào quá lớn làm tất cả mọi người trong nhà họ Triệu bùng tỉnh.Tất cả bọn họ đều đi xuống xem.“Tình hình thế nào?”“Nghe nói là tới vì chuyện của tập đoàn Tam Hưng!”Nghe vậy, từ trên xuống dưới của nhà họ Triệu đều giật mình: “Cái gì?”Chẳng lẽ thật sự bị Diệp Quân Lâm nói trúng rồi?Vấn đề này thật sự được giải quyết?Rất nhanh, đám người Thạch Thanh Sơn đã đi tới.Ngô Mộc Lan và Triệu Kiến Quốc vừa muốn ân cần thăm hỏi thì người ta đã trực tiếp đi lướt qua, coi bọn họ như không khí.“Làm phiền, cho hỏi cô Lý Tử Nhiễm là người nào?”, Thạch Thanh Sơn đi đến phía trước, đánh giá một lượt rồi hỏi.“Là tôi!”, Lý Tử Nhiễm trả lời, cô đã ý thức được cái gì đó.“Chào cô chủ Lý, bắt đầu từ lúc này, toàn bộ trung tâm nghiên cứu và đội ngũ nghiên cứu ngày xưa của tập đoàn Tam Hưng đã thuộc về cô! Đây là hợp đồng, xin cô hãy xem qual”.