"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel.
Chương 1593
Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. Tề Vân Huyên thống khổ, Tề Đạo Đỉnh khó khăn vươn tay lau đi nước mắt trên mặt cô ta, đứt đoạn nói: “Huyên Nhi, bố… vô dụng, kiếp...sau, đầu thai… gia đình bình thường…” Bộp! Cánh tay buông lơi, Tề Đạo Đỉnh đã chết! “Bố!” Tề Đạo Đỉnh gào khóc, Tề Đạo Đỉnh tê liệt nằm trong vòng tay cô ta, Tề Vân Huyên ngẩng đầu nhìn hướng Diệp Phàm, trong lòng tràn đầy oán hận. “Diệp Phàm, anh là một tên ác ma, anh đáng xuống địa ngục…” Ầm! Tề Vân Huyên đột nhiên bật dậy, nắm chặt dao găm đâm vào Diệp Phàm. Ầm ầm! Diệp Phàm vừa muốn cử động thì một bóng người còn nhanh hơn xuất hiện ở trước mặt anh. Linh Hồ Uyển Nhi đâm kiếm ra, còn chưa cắm vào bụng Tề Vân Huyên. “Tôi biết anh không muốn giết phụ nữ, chuyện này để tôi làm!” Linh Hồ Uyển Nhi ngoái đầu nhìn lại mỉm cười nói!Tề Đạo Đỉnh chết rồi, Tề Vân Huyên cũng mất mạng. Người mạnh nhất của Lăng Tiêu Sơn đã chết, những người còn sống kia, người nào người nấy đều run như cầy sấy, Hạ Hồng không ngừng thét gào. Tề Đạo Đỉnh chết rồi, Lăng Tiêu Sơn cũng không còn nữa. Những đệ tử còn sống sót đều dùng ánh mắt thù hận nhìn Diệp Phàm, đặc biệt là nhìn Linh Hồ Uyển Nhi, bởi vì cô ta đã giết Tề Vân Huyên, sư tỷ mà bọn họ yêu quý nhất. Nghe thấy tiếng oán hận, tiếng chửi rủa, trong lòng Diệp Phàm đột nhiên nổi lên tia động lòng, nhưng cũng chỉ là trong giây lát, sau đó liền im lìm. Lăng Tiêu Sơn gây chuyện với anh không chỉ là một hai lần, Hàn Tuyết từng bị bắt cóc, Hàn Tử Di từng bị bắt cóc, còn anh đã không biết bao lần bị truy giết. Gieo nhân nào gặt quả ấy, kết cục của Lăng Tiêu Sơn hôm nay cũng chính là quả báo mà bọn họ phải chịu! “Làm phiền mọi người, giết hết đi!” Diệp Phàm lớn tiếng hét, diệt cỏ phải diệt tận gốc, không gió xuân thổi tới sẽ lại ươm mầm! Xoẹt xoẹt xoẹt!
Tề Vân Huyên thống khổ, Tề Đạo Đỉnh khó khăn vươn tay lau đi nước mắt trên mặt cô ta, đứt đoạn nói: “Huyên Nhi, bố… vô dụng, kiếp...sau, đầu thai… gia đình bình thường…”
Bộp!
Cánh tay buông lơi, Tề Đạo Đỉnh đã chết!
“Bố!”
Tề Đạo Đỉnh gào khóc, Tề Đạo Đỉnh tê liệt nằm trong vòng tay cô ta, Tề Vân Huyên ngẩng đầu nhìn hướng Diệp Phàm, trong lòng tràn đầy oán hận.
“Diệp Phàm, anh là một tên ác ma, anh đáng xuống địa ngục…”
Ầm!
Tề Vân Huyên đột nhiên bật dậy, nắm chặt dao găm đâm vào Diệp Phàm.
Ầm ầm!
Diệp Phàm vừa muốn cử động thì một bóng người còn nhanh hơn xuất hiện ở trước mặt anh.
Linh Hồ Uyển Nhi đâm kiếm ra, còn chưa cắm vào bụng Tề Vân Huyên.
“Tôi biết anh không muốn giết phụ nữ, chuyện này để tôi làm!”
Linh Hồ Uyển Nhi ngoái đầu nhìn lại mỉm cười nói!
Tề Đạo Đỉnh chết rồi, Tề Vân Huyên cũng mất mạng.
Người mạnh nhất của Lăng Tiêu Sơn đã chết, những người còn sống kia, người nào người nấy đều run như cầy sấy, Hạ Hồng không ngừng thét gào.
Tề Đạo Đỉnh chết rồi, Lăng Tiêu Sơn cũng không còn nữa.
Những đệ tử còn sống sót đều dùng ánh mắt thù hận nhìn Diệp Phàm, đặc biệt là nhìn Linh Hồ Uyển Nhi, bởi vì cô ta đã giết Tề Vân Huyên, sư tỷ mà bọn họ yêu quý nhất.
Nghe thấy tiếng oán hận, tiếng chửi rủa, trong lòng Diệp Phàm đột nhiên nổi lên tia động lòng, nhưng cũng chỉ là trong giây lát, sau đó liền im lìm.
Lăng Tiêu Sơn gây chuyện với anh không chỉ là một hai lần, Hàn Tuyết từng bị bắt cóc, Hàn Tử Di từng bị bắt cóc, còn anh đã không biết bao lần bị truy giết.
Gieo nhân nào gặt quả ấy, kết cục của Lăng Tiêu Sơn hôm nay cũng chính là quả báo mà bọn họ phải chịu!
“Làm phiền mọi người, giết hết đi!”
Diệp Phàm lớn tiếng hét, diệt cỏ phải diệt tận gốc, không gió xuân thổi tới sẽ lại ươm mầm!
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. Tề Vân Huyên thống khổ, Tề Đạo Đỉnh khó khăn vươn tay lau đi nước mắt trên mặt cô ta, đứt đoạn nói: “Huyên Nhi, bố… vô dụng, kiếp...sau, đầu thai… gia đình bình thường…” Bộp! Cánh tay buông lơi, Tề Đạo Đỉnh đã chết! “Bố!” Tề Đạo Đỉnh gào khóc, Tề Đạo Đỉnh tê liệt nằm trong vòng tay cô ta, Tề Vân Huyên ngẩng đầu nhìn hướng Diệp Phàm, trong lòng tràn đầy oán hận. “Diệp Phàm, anh là một tên ác ma, anh đáng xuống địa ngục…” Ầm! Tề Vân Huyên đột nhiên bật dậy, nắm chặt dao găm đâm vào Diệp Phàm. Ầm ầm! Diệp Phàm vừa muốn cử động thì một bóng người còn nhanh hơn xuất hiện ở trước mặt anh. Linh Hồ Uyển Nhi đâm kiếm ra, còn chưa cắm vào bụng Tề Vân Huyên. “Tôi biết anh không muốn giết phụ nữ, chuyện này để tôi làm!” Linh Hồ Uyển Nhi ngoái đầu nhìn lại mỉm cười nói!Tề Đạo Đỉnh chết rồi, Tề Vân Huyên cũng mất mạng. Người mạnh nhất của Lăng Tiêu Sơn đã chết, những người còn sống kia, người nào người nấy đều run như cầy sấy, Hạ Hồng không ngừng thét gào. Tề Đạo Đỉnh chết rồi, Lăng Tiêu Sơn cũng không còn nữa. Những đệ tử còn sống sót đều dùng ánh mắt thù hận nhìn Diệp Phàm, đặc biệt là nhìn Linh Hồ Uyển Nhi, bởi vì cô ta đã giết Tề Vân Huyên, sư tỷ mà bọn họ yêu quý nhất. Nghe thấy tiếng oán hận, tiếng chửi rủa, trong lòng Diệp Phàm đột nhiên nổi lên tia động lòng, nhưng cũng chỉ là trong giây lát, sau đó liền im lìm. Lăng Tiêu Sơn gây chuyện với anh không chỉ là một hai lần, Hàn Tuyết từng bị bắt cóc, Hàn Tử Di từng bị bắt cóc, còn anh đã không biết bao lần bị truy giết. Gieo nhân nào gặt quả ấy, kết cục của Lăng Tiêu Sơn hôm nay cũng chính là quả báo mà bọn họ phải chịu! “Làm phiền mọi người, giết hết đi!” Diệp Phàm lớn tiếng hét, diệt cỏ phải diệt tận gốc, không gió xuân thổi tới sẽ lại ươm mầm! Xoẹt xoẹt xoẹt!