Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…
Chương 740: 740: Chương 741
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Diệp Quân Lâm thấy thế liền xua tay nói: “Không tệ, không tệ đâu.Hồi đó giữ anh lại là đúng đắn.Không cần có chuyện gì cũng phiền đến bọn Bạch Hổ ra tay rồi.”“Nguyện dốc sức vì chiến thần Côn Luân!!!”Mặt chiến thần Diêm La kích động.Diệp Quân Lâm và chiến thần Diêm La bước lên trước.Chiến thần Diêm La cũng kéo nửa bên mặt nạ của tên mặc đồ trắng xuống.Nửa bên mặt hai người họ có khắc chữ nô.Lúc này trong mắt hai người họ chỉ có sợ hãi: Hóa ra Thạch Thanh Sơn nói không sai, Kim Lăng quả thực có một sự tồn tại mà bọn họ không thể chọc vào được.Trong viện lớn nhà họ Trương.“Hừm? Hai vị đại nhân đã đi lâu như thế, chẳng lẽ xảy ra chuyện gì rồi?”Trương Nghiệp Phi có phần lo lắng nói.“Hừ, không thể xảy ra chuyện được! Hai người này là đầy tớ của thầy, một người luyện khí công từ nhỏ, một người luyện tập tốc độ với báo săn.Hai người họ đã đến cảnh giới mà cậu không thể tưởng tượng nổi!”“Chắc chắn bọn họ sẽ không có vấn đề gì”Lữ Chiến cười đắc ý.Anh ta đưa hai người họ đến Kim Lăng là có nguyên nhân, chỉ vì hai người họ rất mạnh!Trương Nghiệp Phi kinh hồn bạt vía nói: “Vậy thì tôi yên tâm rồi.”“Đoán chừng lúc này bọn họ đang giết người đấy, theo tính cách của hai người bọn họ, tối nay nhà họ Trịnh chắc chắn sẽ chết hết!”Lữ Chiến cười.Ánh mắt anh ta lộ ra chút ánh lửa.Đã không kịp chờ đến khi được thấy Lý Tử Nhiễm rồi.Trương Nghiệp Phi lại hít một hơi lạnh.“Thế sao?”Đúng vào lúc này, âm thanh từ bên ngoài truyền đến.“Rầm!”“Rầm Cùng lúc đó hai thi thể bị ném vào trong.Sau khi thấy rõ hai thi thể trêu đất, mắt mấy người Lữ Chiến, Trương Nghiệp Phi đều trừng lón.Đây không phải là hai tên đầy tớ đó sao?Sao hai người bọn họ lại chết?Trong mắt Lữ Chiến tràn đầy kinh ngạc không hiểu nổi.Miệng Trương Nghiệp Phi há lón đến độ có thể nhét vừa một quả trứng gà.Hai cao thủ này không còn nữa???.
Diệp Quân Lâm thấy thế liền xua tay nói: “Không tệ, không tệ đâu.
Hồi đó giữ anh lại là đúng đắn.
Không cần có chuyện gì cũng phiền đến bọn Bạch Hổ ra tay rồi.”
“Nguyện dốc sức vì chiến thần Côn Luân!!!”
Mặt chiến thần Diêm La kích động.
Diệp Quân Lâm và chiến thần Diêm La bước lên trước.
Chiến thần Diêm La cũng kéo nửa bên mặt nạ của tên mặc đồ trắng xuống.
Nửa bên mặt hai người họ có khắc chữ nô.
Lúc này trong mắt hai người họ chỉ có sợ hãi: Hóa ra Thạch Thanh Sơn nói không sai, Kim Lăng quả thực có một sự tồn tại mà bọn họ không thể chọc vào được.
Trong viện lớn nhà họ Trương.
“Hừm? Hai vị đại nhân đã đi lâu như thế, chẳng lẽ xảy ra chuyện gì rồi?”
Trương Nghiệp Phi có phần lo lắng nói.
“Hừ, không thể xảy ra chuyện được! Hai người này là đầy tớ của thầy, một người luyện khí công từ nhỏ, một người luyện tập tốc độ với báo săn.
Hai người họ đã đến cảnh giới mà cậu không thể tưởng tượng nổi!”
“Chắc chắn bọn họ sẽ không có vấn đề gì”
Lữ Chiến cười đắc ý.
Anh ta đưa hai người họ đến Kim Lăng là có nguyên nhân, chỉ vì hai người họ rất mạnh!
Trương Nghiệp Phi kinh hồn bạt vía nói: “Vậy thì tôi yên tâm rồi.”
“Đoán chừng lúc này bọn họ đang giết người đấy, theo tính cách của hai người bọn họ, tối nay nhà họ Trịnh chắc chắn sẽ chết hết!”
Lữ Chiến cười.
Ánh mắt anh ta lộ ra chút ánh lửa.
Đã không kịp chờ đến khi được thấy Lý Tử Nhiễm rồi.
Trương Nghiệp Phi lại hít một hơi lạnh.
“Thế sao?”
Đúng vào lúc này, âm thanh từ bên ngoài truyền đến.
“Rầm!”
“Rầm Cùng lúc đó hai thi thể bị ném vào trong.
Sau khi thấy rõ hai thi thể trêu đất, mắt mấy người Lữ Chiến, Trương Nghiệp Phi đều trừng lón.
Đây không phải là hai tên đầy tớ đó sao?
Sao hai người bọn họ lại chết?
Trong mắt Lữ Chiến tràn đầy kinh ngạc không hiểu nổi.
Miệng Trương Nghiệp Phi há lón đến độ có thể nhét vừa một quả trứng gà.
Hai cao thủ này không còn nữa???.
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Diệp Quân Lâm thấy thế liền xua tay nói: “Không tệ, không tệ đâu.Hồi đó giữ anh lại là đúng đắn.Không cần có chuyện gì cũng phiền đến bọn Bạch Hổ ra tay rồi.”“Nguyện dốc sức vì chiến thần Côn Luân!!!”Mặt chiến thần Diêm La kích động.Diệp Quân Lâm và chiến thần Diêm La bước lên trước.Chiến thần Diêm La cũng kéo nửa bên mặt nạ của tên mặc đồ trắng xuống.Nửa bên mặt hai người họ có khắc chữ nô.Lúc này trong mắt hai người họ chỉ có sợ hãi: Hóa ra Thạch Thanh Sơn nói không sai, Kim Lăng quả thực có một sự tồn tại mà bọn họ không thể chọc vào được.Trong viện lớn nhà họ Trương.“Hừm? Hai vị đại nhân đã đi lâu như thế, chẳng lẽ xảy ra chuyện gì rồi?”Trương Nghiệp Phi có phần lo lắng nói.“Hừ, không thể xảy ra chuyện được! Hai người này là đầy tớ của thầy, một người luyện khí công từ nhỏ, một người luyện tập tốc độ với báo săn.Hai người họ đã đến cảnh giới mà cậu không thể tưởng tượng nổi!”“Chắc chắn bọn họ sẽ không có vấn đề gì”Lữ Chiến cười đắc ý.Anh ta đưa hai người họ đến Kim Lăng là có nguyên nhân, chỉ vì hai người họ rất mạnh!Trương Nghiệp Phi kinh hồn bạt vía nói: “Vậy thì tôi yên tâm rồi.”“Đoán chừng lúc này bọn họ đang giết người đấy, theo tính cách của hai người bọn họ, tối nay nhà họ Trịnh chắc chắn sẽ chết hết!”Lữ Chiến cười.Ánh mắt anh ta lộ ra chút ánh lửa.Đã không kịp chờ đến khi được thấy Lý Tử Nhiễm rồi.Trương Nghiệp Phi lại hít một hơi lạnh.“Thế sao?”Đúng vào lúc này, âm thanh từ bên ngoài truyền đến.“Rầm!”“Rầm Cùng lúc đó hai thi thể bị ném vào trong.Sau khi thấy rõ hai thi thể trêu đất, mắt mấy người Lữ Chiến, Trương Nghiệp Phi đều trừng lón.Đây không phải là hai tên đầy tớ đó sao?Sao hai người bọn họ lại chết?Trong mắt Lữ Chiến tràn đầy kinh ngạc không hiểu nổi.Miệng Trương Nghiệp Phi há lón đến độ có thể nhét vừa một quả trứng gà.Hai cao thủ này không còn nữa???.