Tác giả:

"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel.

Chương 1595

Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. Bành Việt không tin, một tông môn hơn trăm người, sao có thể bị giết hết sạch trong thời gian ngắn ngủi như vậy chứ?  Bành Việt cắn răng, ông ta trực tiếp gọi vào số của đại trưởng lão Hạ Hồng.  Đầu dây vang lên tiếng tút tút, vào lúc Bành Việt chuẩn bị ngắt máy thì bên trong vang lên giọng nói thật thà.  “Ông là nhị trưởng lão Bành Việt?”  Bành Việt giật mình, âm trầm đáp: “Cậu là ai, mau đưa điện thoại cho đại trưởng lão!”  “Ông nói Hạ Hồng sao?”  “Đúng vậy, mau đưa điện thoại cho ông ấy!”, Bành Việt gào lên.  “Hơ hơ, chắc là lúc này ông ta đang đến cầu Nại Hà rồi, ông bảo tôi đưa điện thoại cho ông ta là đang làm khó tôi đấy…”  Bành Việt chấn động, cầu Nại Hà?  Cầu Nại Hà của âm phủ, ý là Hạ Hồng chết rồi sao?  “Ha ha, Bành Việt ông ngoan ngoãn thì thôi, nhưng nếu gây chuyện, thì sẽ bị Thánh Môn chúng tôi giết chết!”  Tút tút tút…  Nói đoạn, đối phương liền cúp máy.  Bành Việt cầm điện thoại ngẩn người, phải vài giây sau mới phản ứng lại.  “Khốn khiếp!”  Bành Việt giận dữ gầm lên, xòe tay đánh mạnh xuống chiếc bàn đặt bên cạnh, chiếc bàn làm từ gỗ chắc lập tức gãy vụn.  Ông ta nổi cơn thịnh nộ, bao nhiêu năm nay, nào có ai dám uy hiếp ông ta như vậy?  Thực sự là không có khả năng, người đàn ông đứng bên cạnh im như thóc, không dám lên tiếng.  Đợi Bành Việt bớt nóng, hắn ta mới nói: “Nhị trưởng lão, chúng ta nên làm gì đây?”  “Bây giờ thế giới ngầm ở thành phố Cảng đang nổi giông bão, đã có một số cuộc chiến ở phía Tây và phía Bắc thành phố để tranh giành lãnh thổ, chúng ta có cần hành động không?”  “Hành động!”  Bành Việt bực tức: “Đây không phải Lăng Tiêu Sơn, nước xa không cứu được lửa gần, trong thành phố Cảng này tôi không tin hắn ta có gan giết hết chúng ta, bên trên sẽ không để yên đâu!”

Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. Bành Việt không tin, một tông môn hơn trăm người, sao có thể bị giết hết sạch trong thời gian ngắn ngủi như vậy chứ?  Bành Việt cắn răng, ông ta trực tiếp gọi vào số của đại trưởng lão Hạ Hồng.  Đầu dây vang lên tiếng tút tút, vào lúc Bành Việt chuẩn bị ngắt máy thì bên trong vang lên giọng nói thật thà.  “Ông là nhị trưởng lão Bành Việt?”  Bành Việt giật mình, âm trầm đáp: “Cậu là ai, mau đưa điện thoại cho đại trưởng lão!”  “Ông nói Hạ Hồng sao?”  “Đúng vậy, mau đưa điện thoại cho ông ấy!”, Bành Việt gào lên.  “Hơ hơ, chắc là lúc này ông ta đang đến cầu Nại Hà rồi, ông bảo tôi đưa điện thoại cho ông ta là đang làm khó tôi đấy…”  Bành Việt chấn động, cầu Nại Hà?  Cầu Nại Hà của âm phủ, ý là Hạ Hồng chết rồi sao?  “Ha ha, Bành Việt ông ngoan ngoãn thì thôi, nhưng nếu gây chuyện, thì sẽ bị Thánh Môn chúng tôi giết chết!”  Tút tút tút…  Nói đoạn, đối phương liền cúp máy.  Bành Việt cầm điện thoại ngẩn người, phải vài giây sau mới phản ứng lại.  “Khốn khiếp!”  Bành Việt giận dữ gầm lên, xòe tay đánh mạnh xuống chiếc bàn đặt bên cạnh, chiếc bàn làm từ gỗ chắc lập tức gãy vụn.  Ông ta nổi cơn thịnh nộ, bao nhiêu năm nay, nào có ai dám uy hiếp ông ta như vậy?  Thực sự là không có khả năng, người đàn ông đứng bên cạnh im như thóc, không dám lên tiếng.  Đợi Bành Việt bớt nóng, hắn ta mới nói: “Nhị trưởng lão, chúng ta nên làm gì đây?”  “Bây giờ thế giới ngầm ở thành phố Cảng đang nổi giông bão, đã có một số cuộc chiến ở phía Tây và phía Bắc thành phố để tranh giành lãnh thổ, chúng ta có cần hành động không?”  “Hành động!”  Bành Việt bực tức: “Đây không phải Lăng Tiêu Sơn, nước xa không cứu được lửa gần, trong thành phố Cảng này tôi không tin hắn ta có gan giết hết chúng ta, bên trên sẽ không để yên đâu!”

Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. Bành Việt không tin, một tông môn hơn trăm người, sao có thể bị giết hết sạch trong thời gian ngắn ngủi như vậy chứ?  Bành Việt cắn răng, ông ta trực tiếp gọi vào số của đại trưởng lão Hạ Hồng.  Đầu dây vang lên tiếng tút tút, vào lúc Bành Việt chuẩn bị ngắt máy thì bên trong vang lên giọng nói thật thà.  “Ông là nhị trưởng lão Bành Việt?”  Bành Việt giật mình, âm trầm đáp: “Cậu là ai, mau đưa điện thoại cho đại trưởng lão!”  “Ông nói Hạ Hồng sao?”  “Đúng vậy, mau đưa điện thoại cho ông ấy!”, Bành Việt gào lên.  “Hơ hơ, chắc là lúc này ông ta đang đến cầu Nại Hà rồi, ông bảo tôi đưa điện thoại cho ông ta là đang làm khó tôi đấy…”  Bành Việt chấn động, cầu Nại Hà?  Cầu Nại Hà của âm phủ, ý là Hạ Hồng chết rồi sao?  “Ha ha, Bành Việt ông ngoan ngoãn thì thôi, nhưng nếu gây chuyện, thì sẽ bị Thánh Môn chúng tôi giết chết!”  Tút tút tút…  Nói đoạn, đối phương liền cúp máy.  Bành Việt cầm điện thoại ngẩn người, phải vài giây sau mới phản ứng lại.  “Khốn khiếp!”  Bành Việt giận dữ gầm lên, xòe tay đánh mạnh xuống chiếc bàn đặt bên cạnh, chiếc bàn làm từ gỗ chắc lập tức gãy vụn.  Ông ta nổi cơn thịnh nộ, bao nhiêu năm nay, nào có ai dám uy hiếp ông ta như vậy?  Thực sự là không có khả năng, người đàn ông đứng bên cạnh im như thóc, không dám lên tiếng.  Đợi Bành Việt bớt nóng, hắn ta mới nói: “Nhị trưởng lão, chúng ta nên làm gì đây?”  “Bây giờ thế giới ngầm ở thành phố Cảng đang nổi giông bão, đã có một số cuộc chiến ở phía Tây và phía Bắc thành phố để tranh giành lãnh thổ, chúng ta có cần hành động không?”  “Hành động!”  Bành Việt bực tức: “Đây không phải Lăng Tiêu Sơn, nước xa không cứu được lửa gần, trong thành phố Cảng này tôi không tin hắn ta có gan giết hết chúng ta, bên trên sẽ không để yên đâu!”

Chương 1595