Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…
Chương 823: 823: Chương 824
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Những người khác cũng rất tức giận: “Đúng là coi mình là ông lớn, có thực lực một chút thì cũng được, nhưng một cái tên phế vật cũng đòi tự cao tự đại?”“Đúng vậy, bắt ông nội đi mời, cả cái tỉnh Giang Nam này còn chưa có ai có tư cách đó đâu!”“Cháu thấy cái tên Diệp Quân Lâm này chẳng khác nào ba mẹ nó, đều là đồ bỏ đi.”Những người trong nhà họ Chí tức giận không thôi, nhưng quản gia lại nói: “Có gì chúng ta nên chịu đựng một chút, dù sao còn cần dùng tới cậu ta.”“Ôi, bắt tên nhãi đó lại là được! Nhìn nó giểu võ giương oai là tôi lại tức.”“Đúng vậy, ông nội nhanh đi! Thời hạn mà Tang Khôn cho chúng ta chỉ còn năm ngày thôi!”“Còn không làm được, không biết Tang Khôn lại muốn đưa ra điều kiện gì nữa.”Đám người nhao nhao nói.Trong đôi mắt của Chí Đông Phương lóe lên hai tia sáng lạnh lẽo: “Được lắm, tên nhóc kia nhất định phải bắt lại! Ngoài ra, tôi phải cho đám thế giới ngâm ở Kim Lăng chết hết”“Cơ mà ông nội, chuyện của bác cả có phải do Diệp Quân Lâm làm không? Bác cả phái sát thủ đi đánh lén vợ của cậu ta, cậu ta phản kief lại là rất bình thường.”Lúc này, người ưu tú nhất trong đám cháu chắt đời thứ ba của nhà họ Chí, Chí Tiêm Long đưa ra nghi vấn.Anh ta thấy, đây đều do Diệp Quân Lâm làm.Mọi người nghĩ lại thấy cũng có khả năng cực lón.Không thì cũng trùng hợp quá.“Chẳng lẽ tên nhóc này thật sự có bản lĩnh và bối cảnh sao?”Ngay cả Chí Đông Phương cũng nghỉ ngờ.“Có khi tên nhãi đó có chỗ dựa cho nến mới nhắm mắt làm ngơ với nhà họ Chí chúng †a.Có người nói.“Nếu như cậu ta thật sự có chút bản lĩnh và thủ đoạn thì quá đáng sợ rồi!”Đúng lúc này, Chí Đông Phương nhận được điện thoại.Là Phó Thương Long, Long đầu của Nam Hồng Môn gọi tói.“Lão Phó có gì chỉ bảo?”Thái độ của Chí Đông Phương lập tức có sự thay đổi lớn.Mặc dù nhà họ Chí là Hoàng gia, nhưng trước mặt một người có ảnh hưởng rất lớn ở phương Nam như Phó Thương Long, ông ta vẫn hơi lép vế.“Tôi vừa nghe nói con trai của ông làm loạn trên địa bàn của tôi nên bị đánh gãy tay chân?”Phó Thương Long nói.“Hả?”“Kim Lăng là địa bàn của ông?”Chí Đông Phương kinh ngạc hỏi lại..
Những người khác cũng rất tức giận: “Đúng là coi mình là ông lớn, có thực lực một chút thì cũng được, nhưng một cái tên phế vật cũng đòi tự cao tự đại?”
“Đúng vậy, bắt ông nội đi mời, cả cái tỉnh Giang Nam này còn chưa có ai có tư cách đó đâu!”
“Cháu thấy cái tên Diệp Quân Lâm này chẳng khác nào ba mẹ nó, đều là đồ bỏ đi.”
Những người trong nhà họ Chí tức giận không thôi, nhưng quản gia lại nói: “Có gì chúng ta nên chịu đựng một chút, dù sao còn cần dùng tới cậu ta.”
“Ôi, bắt tên nhãi đó lại là được! Nhìn nó giểu võ giương oai là tôi lại tức.”
“Đúng vậy, ông nội nhanh đi! Thời hạn mà Tang Khôn cho chúng ta chỉ còn năm ngày thôi!”
“Còn không làm được, không biết Tang Khôn lại muốn đưa ra điều kiện gì nữa.”
Đám người nhao nhao nói.
Trong đôi mắt của Chí Đông Phương lóe lên hai tia sáng lạnh lẽo: “Được lắm, tên nhóc kia nhất định phải bắt lại! Ngoài ra, tôi phải cho đám thế giới ngâm ở Kim Lăng chết hết”
“Cơ mà ông nội, chuyện của bác cả có phải do Diệp Quân Lâm làm không? Bác cả phái sát thủ đi đánh lén vợ của cậu ta, cậu ta phản kief lại là rất bình thường.”
Lúc này, người ưu tú nhất trong đám cháu chắt đời thứ ba của nhà họ Chí, Chí Tiêm Long đưa ra nghi vấn.
Anh ta thấy, đây đều do Diệp Quân Lâm làm.
Mọi người nghĩ lại thấy cũng có khả năng cực lón.
Không thì cũng trùng hợp quá.
“Chẳng lẽ tên nhóc này thật sự có bản lĩnh và bối cảnh sao?”
Ngay cả Chí Đông Phương cũng nghỉ ngờ.
“Có khi tên nhãi đó có chỗ dựa cho nến mới nhắm mắt làm ngơ với nhà họ Chí chúng †a.
Có người nói.
“Nếu như cậu ta thật sự có chút bản lĩnh và thủ đoạn thì quá đáng sợ rồi!”
Đúng lúc này, Chí Đông Phương nhận được điện thoại.
Là Phó Thương Long, Long đầu của Nam Hồng Môn gọi tói.
“Lão Phó có gì chỉ bảo?”
Thái độ của Chí Đông Phương lập tức có sự thay đổi lớn.
Mặc dù nhà họ Chí là Hoàng gia, nhưng trước mặt một người có ảnh hưởng rất lớn ở phương Nam như Phó Thương Long, ông ta vẫn hơi lép vế.
“Tôi vừa nghe nói con trai của ông làm loạn trên địa bàn của tôi nên bị đánh gãy tay chân?”
Phó Thương Long nói.
“Hả?”
“Kim Lăng là địa bàn của ông?”
Chí Đông Phương kinh ngạc hỏi lại..
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Những người khác cũng rất tức giận: “Đúng là coi mình là ông lớn, có thực lực một chút thì cũng được, nhưng một cái tên phế vật cũng đòi tự cao tự đại?”“Đúng vậy, bắt ông nội đi mời, cả cái tỉnh Giang Nam này còn chưa có ai có tư cách đó đâu!”“Cháu thấy cái tên Diệp Quân Lâm này chẳng khác nào ba mẹ nó, đều là đồ bỏ đi.”Những người trong nhà họ Chí tức giận không thôi, nhưng quản gia lại nói: “Có gì chúng ta nên chịu đựng một chút, dù sao còn cần dùng tới cậu ta.”“Ôi, bắt tên nhãi đó lại là được! Nhìn nó giểu võ giương oai là tôi lại tức.”“Đúng vậy, ông nội nhanh đi! Thời hạn mà Tang Khôn cho chúng ta chỉ còn năm ngày thôi!”“Còn không làm được, không biết Tang Khôn lại muốn đưa ra điều kiện gì nữa.”Đám người nhao nhao nói.Trong đôi mắt của Chí Đông Phương lóe lên hai tia sáng lạnh lẽo: “Được lắm, tên nhóc kia nhất định phải bắt lại! Ngoài ra, tôi phải cho đám thế giới ngâm ở Kim Lăng chết hết”“Cơ mà ông nội, chuyện của bác cả có phải do Diệp Quân Lâm làm không? Bác cả phái sát thủ đi đánh lén vợ của cậu ta, cậu ta phản kief lại là rất bình thường.”Lúc này, người ưu tú nhất trong đám cháu chắt đời thứ ba của nhà họ Chí, Chí Tiêm Long đưa ra nghi vấn.Anh ta thấy, đây đều do Diệp Quân Lâm làm.Mọi người nghĩ lại thấy cũng có khả năng cực lón.Không thì cũng trùng hợp quá.“Chẳng lẽ tên nhóc này thật sự có bản lĩnh và bối cảnh sao?”Ngay cả Chí Đông Phương cũng nghỉ ngờ.“Có khi tên nhãi đó có chỗ dựa cho nến mới nhắm mắt làm ngơ với nhà họ Chí chúng †a.Có người nói.“Nếu như cậu ta thật sự có chút bản lĩnh và thủ đoạn thì quá đáng sợ rồi!”Đúng lúc này, Chí Đông Phương nhận được điện thoại.Là Phó Thương Long, Long đầu của Nam Hồng Môn gọi tói.“Lão Phó có gì chỉ bảo?”Thái độ của Chí Đông Phương lập tức có sự thay đổi lớn.Mặc dù nhà họ Chí là Hoàng gia, nhưng trước mặt một người có ảnh hưởng rất lớn ở phương Nam như Phó Thương Long, ông ta vẫn hơi lép vế.“Tôi vừa nghe nói con trai của ông làm loạn trên địa bàn của tôi nên bị đánh gãy tay chân?”Phó Thương Long nói.“Hả?”“Kim Lăng là địa bàn của ông?”Chí Đông Phương kinh ngạc hỏi lại..