Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…

Chương 826: 826: Chương 827

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Nhưng tính cô ấy lại không ham danh lợi, không tranh cái gì.Lần này, cô ấy được tất cả mọi người bỏ phiếu bầu chọn đi chịu phạt.Những người khác vì lợi ích nên thông đồng với nhau đẩy cô ra đầu tàu.Chí Nam Yên vẫn ra vẻ bình tĩnh, không có sợ hãi chút nào.Cô nhìn thoáng qua ba mẹ mình, nói: “Ba mẹ, vì gia tộc, con nguyện ý.”Diệp Quân Lâm cố ý đưa Lý Từ Nhiệm đi bệnh viện kiểm tra một phen.Sau khi bác sĩ đả thông tư tưởng một chút, Lý Từ Nhiệm liền bình thường trở lại.“Em không sao, anh đừng lo.”Lý Từ Nhiệm cười.Sau đó cô lại chuyển chủ đề: ‘Quân Lâm, nếu không thì anh về đi, dù sao người ta cũng là ông ngoại của anh, ở đó còn có bà ngoại, chú bác cô dì của anh, đoán chứng bọn họ cũng rất nhớ anh, muốn anh về với bọn họ.”Lý Từ Nhiệm đứng ở góc độ thân tình khuyên nhủ.Diệp Quân Lâm đột nhiên cười.Anh đã chướng mắt nhà họ Chí rồi!Trở về?Không thể nào!“Quân Lâm, anh cười gì thế? Em hỏi anh, nếu có ngày ba mẹ ruột của anh xuất hiện trước mặt anh thì anh làm sao?”Đột nhiên Lý Từ Nhiệm ra một vấn đề hỏi ngược lại Diệp Quân Lâm..Đam Mỹ HàiAnh sớm đã không còn khái niệm gì về ba mẹ.Nhất là ba nuôi mẹ nuôi cũng đối xử với anh như người ngoài, chưa từng cho anh bất kỳ sự ấm áp nào.Nhưng gân đây nghe về ba mẹ người nhà, trong lòng anh cũng có chút dao động.Mặc dù anh không nguyện ý thừa nhận.“Anh… anh cũng không biết…”Diệp Quân Lâm trả lời.“Anh vẫn nên nghe em, nhanh về xem thể nào! Dù sao đó cũng là người nhà anh] Lý Từ Nhiệm cười nói.“Có lễ không cần anh đi, bọn họ sẽ tự tới!Diệp Quân Lâm biết kỳ hạn mà Tang Khôn cho nhà họ Chí chỉ còn vài ngày nữa.Nhà họ Chí nhất định gấp đến độ như kiến bò trên chảo nóng rồi.Nhất định sẽ còn tới tìm anh.Nhưng khi Đoàn Lệ Nguyên nghe thì lại hiểu theo ý khác.Cô kinh ngạc hỏi: “Chẳng lẽ ông ngoại anh tự mình tới đón anh? Như vậy cũng quá tốt đối với anh rồi! Người nhà của anh tới đón, thành ý này quá đủ rồi!”Lý Từ Nhiệm cảm thấy Chí Đông Phương yêu thương đứa cháu ngoại này cho nên mới tự mình đến đón.Khiến cô rất hâm một!Buổi chiều, cdl và một đoàn người tới Kim Lăng..

Nhưng tính cô ấy lại không ham danh lợi, không tranh cái gì.

Lần này, cô ấy được tất cả mọi người bỏ phiếu bầu chọn đi chịu phạt.

Những người khác vì lợi ích nên thông đồng với nhau đẩy cô ra đầu tàu.

Chí Nam Yên vẫn ra vẻ bình tĩnh, không có sợ hãi chút nào.

Cô nhìn thoáng qua ba mẹ mình, nói: “Ba mẹ, vì gia tộc, con nguyện ý.”

Diệp Quân Lâm cố ý đưa Lý Từ Nhiệm đi bệnh viện kiểm tra một phen.

Sau khi bác sĩ đả thông tư tưởng một chút, Lý Từ Nhiệm liền bình thường trở lại.

“Em không sao, anh đừng lo.”

Lý Từ Nhiệm cười.

Sau đó cô lại chuyển chủ đề: ‘Quân Lâm, nếu không thì anh về đi, dù sao người ta cũng là ông ngoại của anh, ở đó còn có bà ngoại, chú bác cô dì của anh, đoán chứng bọn họ cũng rất nhớ anh, muốn anh về với bọn họ.”

Lý Từ Nhiệm đứng ở góc độ thân tình khuyên nhủ.

Diệp Quân Lâm đột nhiên cười.

Anh đã chướng mắt nhà họ Chí rồi!

Trở về?

Không thể nào!

“Quân Lâm, anh cười gì thế? Em hỏi anh, nếu có ngày ba mẹ ruột của anh xuất hiện trước mặt anh thì anh làm sao?”

Đột nhiên Lý Từ Nhiệm ra một vấn đề hỏi ngược lại Diệp Quân Lâm.

.

Đam Mỹ Hài

Anh sớm đã không còn khái niệm gì về ba mẹ.

Nhất là ba nuôi mẹ nuôi cũng đối xử với anh như người ngoài, chưa từng cho anh bất kỳ sự ấm áp nào.

Nhưng gân đây nghe về ba mẹ người nhà, trong lòng anh cũng có chút dao động.

Mặc dù anh không nguyện ý thừa nhận.

“Anh… anh cũng không biết…”

Diệp Quân Lâm trả lời.

“Anh vẫn nên nghe em, nhanh về xem thể nào! Dù sao đó cũng là người nhà anh] Lý Từ Nhiệm cười nói.

“Có lễ không cần anh đi, bọn họ sẽ tự tới!

Diệp Quân Lâm biết kỳ hạn mà Tang Khôn cho nhà họ Chí chỉ còn vài ngày nữa.

Nhà họ Chí nhất định gấp đến độ như kiến bò trên chảo nóng rồi.

Nhất định sẽ còn tới tìm anh.

Nhưng khi Đoàn Lệ Nguyên nghe thì lại hiểu theo ý khác.

Cô kinh ngạc hỏi: “Chẳng lẽ ông ngoại anh tự mình tới đón anh? Như vậy cũng quá tốt đối với anh rồi! Người nhà của anh tới đón, thành ý này quá đủ rồi!”

Lý Từ Nhiệm cảm thấy Chí Đông Phương yêu thương đứa cháu ngoại này cho nên mới tự mình đến đón.

Khiến cô rất hâm một!

Buổi chiều, cdl và một đoàn người tới Kim Lăng..

Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Nhưng tính cô ấy lại không ham danh lợi, không tranh cái gì.Lần này, cô ấy được tất cả mọi người bỏ phiếu bầu chọn đi chịu phạt.Những người khác vì lợi ích nên thông đồng với nhau đẩy cô ra đầu tàu.Chí Nam Yên vẫn ra vẻ bình tĩnh, không có sợ hãi chút nào.Cô nhìn thoáng qua ba mẹ mình, nói: “Ba mẹ, vì gia tộc, con nguyện ý.”Diệp Quân Lâm cố ý đưa Lý Từ Nhiệm đi bệnh viện kiểm tra một phen.Sau khi bác sĩ đả thông tư tưởng một chút, Lý Từ Nhiệm liền bình thường trở lại.“Em không sao, anh đừng lo.”Lý Từ Nhiệm cười.Sau đó cô lại chuyển chủ đề: ‘Quân Lâm, nếu không thì anh về đi, dù sao người ta cũng là ông ngoại của anh, ở đó còn có bà ngoại, chú bác cô dì của anh, đoán chứng bọn họ cũng rất nhớ anh, muốn anh về với bọn họ.”Lý Từ Nhiệm đứng ở góc độ thân tình khuyên nhủ.Diệp Quân Lâm đột nhiên cười.Anh đã chướng mắt nhà họ Chí rồi!Trở về?Không thể nào!“Quân Lâm, anh cười gì thế? Em hỏi anh, nếu có ngày ba mẹ ruột của anh xuất hiện trước mặt anh thì anh làm sao?”Đột nhiên Lý Từ Nhiệm ra một vấn đề hỏi ngược lại Diệp Quân Lâm..Đam Mỹ HàiAnh sớm đã không còn khái niệm gì về ba mẹ.Nhất là ba nuôi mẹ nuôi cũng đối xử với anh như người ngoài, chưa từng cho anh bất kỳ sự ấm áp nào.Nhưng gân đây nghe về ba mẹ người nhà, trong lòng anh cũng có chút dao động.Mặc dù anh không nguyện ý thừa nhận.“Anh… anh cũng không biết…”Diệp Quân Lâm trả lời.“Anh vẫn nên nghe em, nhanh về xem thể nào! Dù sao đó cũng là người nhà anh] Lý Từ Nhiệm cười nói.“Có lễ không cần anh đi, bọn họ sẽ tự tới!Diệp Quân Lâm biết kỳ hạn mà Tang Khôn cho nhà họ Chí chỉ còn vài ngày nữa.Nhà họ Chí nhất định gấp đến độ như kiến bò trên chảo nóng rồi.Nhất định sẽ còn tới tìm anh.Nhưng khi Đoàn Lệ Nguyên nghe thì lại hiểu theo ý khác.Cô kinh ngạc hỏi: “Chẳng lẽ ông ngoại anh tự mình tới đón anh? Như vậy cũng quá tốt đối với anh rồi! Người nhà của anh tới đón, thành ý này quá đủ rồi!”Lý Từ Nhiệm cảm thấy Chí Đông Phương yêu thương đứa cháu ngoại này cho nên mới tự mình đến đón.Khiến cô rất hâm một!Buổi chiều, cdl và một đoàn người tới Kim Lăng..

Chương 826: 826: Chương 827