Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…
Chương 864: 864: Chương 865
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… “Đúng thế, tôi là vệ sĩ tư nhân”Võ Tiêu trả lời.“Lương lậu thì sao? Tôi đoán chắc cũng tâm bảy, tám triệu nhỉ?”Võ Tiêu phóng khoáng nói: “Có thể tôi khá may mắn, lương tôi ba trăm triệu, đủ mua nhà mua xe.”“Qì cơ?Mọi người đều không thể tin nổi.Mức lương của Võ Tiêu khiến mọi người hoảng hồn.Khiến những người có ý với Võ Tiêu đều bắt đầu rút lui.“Võ Tiêu, sếp cậu còn tuyển người không? Bọn tôi cũng được đói!”Mọi người nói.“Để tôi hỏi chút nhé!”Võ Tiêu ra ngoài, gọi điện cho Diệp Quân Lâm, hỏi anh có cần người không.“Được, tôi muốn lập một đội bảo vệ giỏi, đúng lúc thiếu người.”Diệp Quân Lâm vốn định tham gia tụ họp chiến hữu, không ngờ Võ Tiêu lại đề xuất ý này, đúng với ý anh.Sau khi Võ Tiêu nói điện thoại xong, nói cho mọi người, ông chủ cô nhất định sẽ tự mình chọn người.Khiến mọi người rất vui mừng.Dần dần, người tham gia tụ hội càng dần càng nhiều.Cảnh Bắc, cảnh đông, cảnh Nam đều có hết.Hơn trăm người.Mọi người ngồi quây lại, nói chuyện mãi rồi bắt đầu bốc phét.Đặc biệt là đám người cảnh Bắc.Bắt đầu phét lác về quân công.“Lúc đó, mấy người chúng tôi đã phá bộ chỉ huy của địch, đạt được quân công hạng nhất! Chúng tôi còn được quân công hạng ba về tập thể đó!”“Còn có một lần, trận địa cả đoàn mất hết, chỉ có chúng tôi trụ lại, chủ yếu là nhờ vào mấy người chúng tôi, chúng tôi lại đạt quân công hạng nhất lần nữa!”“Chúng tôi thật ra cũng bình thường thôi, cũng chỉ được hạng nhất hai lần, hạng hai năm lần, hạng ba tám lần mà thôi Mấy người vừa nói, còn bày hết mấy huy Chương ra.Chiến tích đều bị thay thế Khiến mọi người vô cùng ngưỡng mộ.Võ Tiêu lại rất ghét kiểu đó.Huy Chương thì rất nhiều người ở đây cũng có, mà có ai lấy ra đâu.“Đáng tiếc thật, còn có một lần hạng đặc biệt, nhưng lại bị một tên nhóc bên tôi lấy mất rồi “Đúng đấy, tình báo đó rõ ràng là chúng ta phát hiện, nhưng lại bị thằng nhãi đó lấy mất công!”“Tôi hận nó chết được! Nếu không phải tại nó, tôi đã sống tốt hơn giờ nhiều rồi!”Mấy người họ bất mãn nói..
“Đúng thế, tôi là vệ sĩ tư nhân”
Võ Tiêu trả lời.
“Lương lậu thì sao? Tôi đoán chắc cũng tâm bảy, tám triệu nhỉ?”
Võ Tiêu phóng khoáng nói: “Có thể tôi khá may mắn, lương tôi ba trăm triệu, đủ mua nhà mua xe.”
“Qì cơ?
Mọi người đều không thể tin nổi.
Mức lương của Võ Tiêu khiến mọi người hoảng hồn.
Khiến những người có ý với Võ Tiêu đều bắt đầu rút lui.
“Võ Tiêu, sếp cậu còn tuyển người không? Bọn tôi cũng được đói!”
Mọi người nói.
“Để tôi hỏi chút nhé!”
Võ Tiêu ra ngoài, gọi điện cho Diệp Quân Lâm, hỏi anh có cần người không.
“Được, tôi muốn lập một đội bảo vệ giỏi, đúng lúc thiếu người.”
Diệp Quân Lâm vốn định tham gia tụ họp chiến hữu, không ngờ Võ Tiêu lại đề xuất ý này, đúng với ý anh.
Sau khi Võ Tiêu nói điện thoại xong, nói cho mọi người, ông chủ cô nhất định sẽ tự mình chọn người.
Khiến mọi người rất vui mừng.
Dần dần, người tham gia tụ hội càng dần càng nhiều.
Cảnh Bắc, cảnh đông, cảnh Nam đều có hết.
Hơn trăm người.
Mọi người ngồi quây lại, nói chuyện mãi rồi bắt đầu bốc phét.
Đặc biệt là đám người cảnh Bắc.
Bắt đầu phét lác về quân công.
“Lúc đó, mấy người chúng tôi đã phá bộ chỉ huy của địch, đạt được quân công hạng nhất! Chúng tôi còn được quân công hạng ba về tập thể đó!”
“Còn có một lần, trận địa cả đoàn mất hết, chỉ có chúng tôi trụ lại, chủ yếu là nhờ vào mấy người chúng tôi, chúng tôi lại đạt quân công hạng nhất lần nữa!”
“Chúng tôi thật ra cũng bình thường thôi, cũng chỉ được hạng nhất hai lần, hạng hai năm lần, hạng ba tám lần mà thôi Mấy người vừa nói, còn bày hết mấy huy Chương ra.
Chiến tích đều bị thay thế Khiến mọi người vô cùng ngưỡng mộ.
Võ Tiêu lại rất ghét kiểu đó.
Huy Chương thì rất nhiều người ở đây cũng có, mà có ai lấy ra đâu.
“Đáng tiếc thật, còn có một lần hạng đặc biệt, nhưng lại bị một tên nhóc bên tôi lấy mất rồi “Đúng đấy, tình báo đó rõ ràng là chúng ta phát hiện, nhưng lại bị thằng nhãi đó lấy mất công!”
“Tôi hận nó chết được! Nếu không phải tại nó, tôi đã sống tốt hơn giờ nhiều rồi!”
Mấy người họ bất mãn nói..
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… “Đúng thế, tôi là vệ sĩ tư nhân”Võ Tiêu trả lời.“Lương lậu thì sao? Tôi đoán chắc cũng tâm bảy, tám triệu nhỉ?”Võ Tiêu phóng khoáng nói: “Có thể tôi khá may mắn, lương tôi ba trăm triệu, đủ mua nhà mua xe.”“Qì cơ?Mọi người đều không thể tin nổi.Mức lương của Võ Tiêu khiến mọi người hoảng hồn.Khiến những người có ý với Võ Tiêu đều bắt đầu rút lui.“Võ Tiêu, sếp cậu còn tuyển người không? Bọn tôi cũng được đói!”Mọi người nói.“Để tôi hỏi chút nhé!”Võ Tiêu ra ngoài, gọi điện cho Diệp Quân Lâm, hỏi anh có cần người không.“Được, tôi muốn lập một đội bảo vệ giỏi, đúng lúc thiếu người.”Diệp Quân Lâm vốn định tham gia tụ họp chiến hữu, không ngờ Võ Tiêu lại đề xuất ý này, đúng với ý anh.Sau khi Võ Tiêu nói điện thoại xong, nói cho mọi người, ông chủ cô nhất định sẽ tự mình chọn người.Khiến mọi người rất vui mừng.Dần dần, người tham gia tụ hội càng dần càng nhiều.Cảnh Bắc, cảnh đông, cảnh Nam đều có hết.Hơn trăm người.Mọi người ngồi quây lại, nói chuyện mãi rồi bắt đầu bốc phét.Đặc biệt là đám người cảnh Bắc.Bắt đầu phét lác về quân công.“Lúc đó, mấy người chúng tôi đã phá bộ chỉ huy của địch, đạt được quân công hạng nhất! Chúng tôi còn được quân công hạng ba về tập thể đó!”“Còn có một lần, trận địa cả đoàn mất hết, chỉ có chúng tôi trụ lại, chủ yếu là nhờ vào mấy người chúng tôi, chúng tôi lại đạt quân công hạng nhất lần nữa!”“Chúng tôi thật ra cũng bình thường thôi, cũng chỉ được hạng nhất hai lần, hạng hai năm lần, hạng ba tám lần mà thôi Mấy người vừa nói, còn bày hết mấy huy Chương ra.Chiến tích đều bị thay thế Khiến mọi người vô cùng ngưỡng mộ.Võ Tiêu lại rất ghét kiểu đó.Huy Chương thì rất nhiều người ở đây cũng có, mà có ai lấy ra đâu.“Đáng tiếc thật, còn có một lần hạng đặc biệt, nhưng lại bị một tên nhóc bên tôi lấy mất rồi “Đúng đấy, tình báo đó rõ ràng là chúng ta phát hiện, nhưng lại bị thằng nhãi đó lấy mất công!”“Tôi hận nó chết được! Nếu không phải tại nó, tôi đã sống tốt hơn giờ nhiều rồi!”Mấy người họ bất mãn nói..