Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…
Chương 879: 879: Chương 880
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Điều này khiến hai người không hiểu!Diệp Quân Lâm đẩy cửa xuống xe, trước khi đi còn cười khẩy nói: “Tôi làm thế nào không cần ông tới dạy.”Rầm!Nói xong, Diệp Quân Lâm liền hung hăng đóng cửa lại.Thiệu Văn Ngọc và Trần Công Lượng ngây ngẩn cả người, hai người hai mặt nhìn nhau.“Đây là từ chối chúng ta sao?”Thiệu Văn Ngọc nói.“Không ăn mềm? Tôi thấy anh ta thích ăn cứng chăng?”Trần Công Lượng lập tức xuống xe đuổi theo, ngăn Diệp Quân Lâm lại.“Tên nhóc này dừng lại, tôi cho anh đi rồi à?”Trần Công Lượng lạnh lùng nói.“Sao?”Diệp Quân Lâm cười.“Không đồng ý đúng không? Được! Vậy sau này anh đi đường cẩn thận một chút!Thương hội Kim Lăng của chúng tôi chỉ có bạn bè và kẻ thù.Nếu làm bạn thì ngoan ngoãn nhận lấy chỉ phiếu, còn kẻ thì thì chúng tôi chỉ có thể kề dao lên!”Lời nào của Trần Công Lượng là sự uy h**p rõ ràng.Nếu như Diệp Quân Lâm không đồng ý, như vậy anh sẽ bị nguy hiểm tới tính mạng.“Có thủ đoạn gì cứ việc dùng, tôi vẫn chưa bị dọa sợ đâu!”Diệp Quân Lâm thật muốn cười.Chưa kể đến cả Quách Khôn Từ, chủ tịch hội thương mại Việt Kiều cũng tự mình rơi vào tay, bao nhiêu ông lớn ở Kim Lăng đã bị anh quét sạch không biết bao nhiêu lần.Còn có kẻ này đến uy h**p anh?Đúng là không muốn sống nữa rồi!Có điều những thương nhân này, chỉ cần xúc phạm đến lợi ích của bọn họ, bọn họ còn có khả năng trả thù hung ác hơn những người ở thế giới ngầm rất nhiều.Huống chỉ bọn họ còn đại diện cho lợi ích của tất cả các thương nhân ở Kim Lăng.Ba trăm tỷ USD của Diệp Quân Lâm trong mắt của các thương nhân, xem ra là của chính bọn họ.Hành động cổ vũ người ngoài của Diệp Quân Lâm chính là động tới miếng ăn của bọn họ.Nghiêm trọng hơn sẽ dẫn tới sự trả thù của các thương nhân.Diệp Quân Lâm đã hiểu vì sao Trần Đằng muốn đẩy đại hội đầu tư cho mình.Đối với những hộ doanh nghiệp địa phương này, dù sao cũng muốn cống hiến cho sự phát triển của Kim Lăng.Trần Đằng phải nới lỏng các chính sách phương diện, thậm chí tùy theo bọn họ.Cuối cùng biến tướng thành giao cho Hội thương mại Kim Lăng này trù tính hết cả..
Điều này khiến hai người không hiểu!
Diệp Quân Lâm đẩy cửa xuống xe, trước khi đi còn cười khẩy nói: “Tôi làm thế nào không cần ông tới dạy.”
Rầm!
Nói xong, Diệp Quân Lâm liền hung hăng đóng cửa lại.
Thiệu Văn Ngọc và Trần Công Lượng ngây ngẩn cả người, hai người hai mặt nhìn nhau.
“Đây là từ chối chúng ta sao?”
Thiệu Văn Ngọc nói.
“Không ăn mềm? Tôi thấy anh ta thích ăn cứng chăng?”
Trần Công Lượng lập tức xuống xe đuổi theo, ngăn Diệp Quân Lâm lại.
“Tên nhóc này dừng lại, tôi cho anh đi rồi à?”
Trần Công Lượng lạnh lùng nói.
“Sao?”
Diệp Quân Lâm cười.
“Không đồng ý đúng không? Được! Vậy sau này anh đi đường cẩn thận một chút!
Thương hội Kim Lăng của chúng tôi chỉ có bạn bè và kẻ thù.
Nếu làm bạn thì ngoan ngoãn nhận lấy chỉ phiếu, còn kẻ thì thì chúng tôi chỉ có thể kề dao lên!”
Lời nào của Trần Công Lượng là sự uy h**p rõ ràng.
Nếu như Diệp Quân Lâm không đồng ý, như vậy anh sẽ bị nguy hiểm tới tính mạng.
“Có thủ đoạn gì cứ việc dùng, tôi vẫn chưa bị dọa sợ đâu!”
Diệp Quân Lâm thật muốn cười.
Chưa kể đến cả Quách Khôn Từ, chủ tịch hội thương mại Việt Kiều cũng tự mình rơi vào tay, bao nhiêu ông lớn ở Kim Lăng đã bị anh quét sạch không biết bao nhiêu lần.
Còn có kẻ này đến uy h**p anh?
Đúng là không muốn sống nữa rồi!
Có điều những thương nhân này, chỉ cần xúc phạm đến lợi ích của bọn họ, bọn họ còn có khả năng trả thù hung ác hơn những người ở thế giới ngầm rất nhiều.
Huống chỉ bọn họ còn đại diện cho lợi ích của tất cả các thương nhân ở Kim Lăng.
Ba trăm tỷ USD của Diệp Quân Lâm trong mắt của các thương nhân, xem ra là của chính bọn họ.
Hành động cổ vũ người ngoài của Diệp Quân Lâm chính là động tới miếng ăn của bọn họ.
Nghiêm trọng hơn sẽ dẫn tới sự trả thù của các thương nhân.
Diệp Quân Lâm đã hiểu vì sao Trần Đằng muốn đẩy đại hội đầu tư cho mình.
Đối với những hộ doanh nghiệp địa phương này, dù sao cũng muốn cống hiến cho sự phát triển của Kim Lăng.
Trần Đằng phải nới lỏng các chính sách phương diện, thậm chí tùy theo bọn họ.
Cuối cùng biến tướng thành giao cho Hội thương mại Kim Lăng này trù tính hết cả..
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Điều này khiến hai người không hiểu!Diệp Quân Lâm đẩy cửa xuống xe, trước khi đi còn cười khẩy nói: “Tôi làm thế nào không cần ông tới dạy.”Rầm!Nói xong, Diệp Quân Lâm liền hung hăng đóng cửa lại.Thiệu Văn Ngọc và Trần Công Lượng ngây ngẩn cả người, hai người hai mặt nhìn nhau.“Đây là từ chối chúng ta sao?”Thiệu Văn Ngọc nói.“Không ăn mềm? Tôi thấy anh ta thích ăn cứng chăng?”Trần Công Lượng lập tức xuống xe đuổi theo, ngăn Diệp Quân Lâm lại.“Tên nhóc này dừng lại, tôi cho anh đi rồi à?”Trần Công Lượng lạnh lùng nói.“Sao?”Diệp Quân Lâm cười.“Không đồng ý đúng không? Được! Vậy sau này anh đi đường cẩn thận một chút!Thương hội Kim Lăng của chúng tôi chỉ có bạn bè và kẻ thù.Nếu làm bạn thì ngoan ngoãn nhận lấy chỉ phiếu, còn kẻ thì thì chúng tôi chỉ có thể kề dao lên!”Lời nào của Trần Công Lượng là sự uy h**p rõ ràng.Nếu như Diệp Quân Lâm không đồng ý, như vậy anh sẽ bị nguy hiểm tới tính mạng.“Có thủ đoạn gì cứ việc dùng, tôi vẫn chưa bị dọa sợ đâu!”Diệp Quân Lâm thật muốn cười.Chưa kể đến cả Quách Khôn Từ, chủ tịch hội thương mại Việt Kiều cũng tự mình rơi vào tay, bao nhiêu ông lớn ở Kim Lăng đã bị anh quét sạch không biết bao nhiêu lần.Còn có kẻ này đến uy h**p anh?Đúng là không muốn sống nữa rồi!Có điều những thương nhân này, chỉ cần xúc phạm đến lợi ích của bọn họ, bọn họ còn có khả năng trả thù hung ác hơn những người ở thế giới ngầm rất nhiều.Huống chỉ bọn họ còn đại diện cho lợi ích của tất cả các thương nhân ở Kim Lăng.Ba trăm tỷ USD của Diệp Quân Lâm trong mắt của các thương nhân, xem ra là của chính bọn họ.Hành động cổ vũ người ngoài của Diệp Quân Lâm chính là động tới miếng ăn của bọn họ.Nghiêm trọng hơn sẽ dẫn tới sự trả thù của các thương nhân.Diệp Quân Lâm đã hiểu vì sao Trần Đằng muốn đẩy đại hội đầu tư cho mình.Đối với những hộ doanh nghiệp địa phương này, dù sao cũng muốn cống hiến cho sự phát triển của Kim Lăng.Trần Đằng phải nới lỏng các chính sách phương diện, thậm chí tùy theo bọn họ.Cuối cùng biến tướng thành giao cho Hội thương mại Kim Lăng này trù tính hết cả..