Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…
Chương 883: 883: Chương 884
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… “Không cần, tôi biết là ai!”Diệp Quân Lâm lạnh lùng nói: Lúc này, trời đã sắp sáng.Thiệu Văn Ngọc, Trần Công Lượng và những người khác đã tụ tập ở thương hội Kim Lăng.Ai cũng đều rất vui vẻ.“Hội trưởng, bây giờ chúng ta ngồi đợi kết quả nhỉ! Tôi không tin phá đổ chỗ ở của tên nhãi kia, anh ta sẽ không sợi”Trần Công Lượng cười nói.Thiệu Văn Ngọc lộ ra nụ cười b**n th**: “Chơi với chúng ta, người trẻ tuổi này còn non lắm, thủ đoạn cũng không hơn chúng ta”“Đúng vậy, những năm này người bị chúng ta chơi chết không đến trăm thì cũng có tám, chín mươi.Một người trẻ tuổi mà dám đấu lại với chúng ta?”Trần Công Lượng cười mỉa mai nói.Vừa sáng sớm, người nhà họ Trịnh đã tới.Là Trịnh Văn Thành và Mai Hoàng Thanh.Thì ra nhà họ Trịnh cũng vì chuyện hạng mục mà tích cực làm chiêu trò.Nghe nói hội thương mại Kim Lăng chắc chắn có phương pháp, bọn họ đã liên lạc qua nhiều lần.Lần này đến xin nhờ.“Chuyện đại hội đầu tư, làm phiền hội trường và mọi người nhọc lòng!”Nói xong, Trịnh Văn Thành đưa cho Thiệu Văn Ngọc một tờ chỉ phiếu.Nhìn tấm chỉ phiếu ghi tám trăm USD, Thiệu Văn Ngọc cười.Nhà họ Trịnh đã tới hai lần, đã hơn hai mươi tỷ rồi: Xem như hào phòng.“Yên tâm đi, chuyện này cứ để chúng tôi, có nhiều thứ cũng có thể điều khiển được.”Thiệu Văn Ngọc đồng ý.Loại tiền hối lộ này sợ càng về sau càng nhiều.Dù sao cũng là ba trăm tỷ USD.Sau khi tiễn người nhà họ Trịnh, Thiệu Văn Ngọc bắt đầu thỏa sức tưởng tượng.Tiền sẽ nhanh chóng chảy vào túi.Ông ta sẽ dùng tiền mua biệt thự ở Tô Hàng và Hoa Hải, dùng để nuôi hai người tình.Ha ha…Cộc cộc cộc…Đúng lúc này, trong hành lang vang lên tiếng bước chân.Mấy lái xe máy xúc chạy vào.“Hả? Sao lại là các anh? Xảy ra chuyện gì rồi?”Trân Công Lượng kinh ngạc hỏi..
“Không cần, tôi biết là ai!”
Diệp Quân Lâm lạnh lùng nói: Lúc này, trời đã sắp sáng.
Thiệu Văn Ngọc, Trần Công Lượng và những người khác đã tụ tập ở thương hội Kim Lăng.
Ai cũng đều rất vui vẻ.
“Hội trưởng, bây giờ chúng ta ngồi đợi kết quả nhỉ! Tôi không tin phá đổ chỗ ở của tên nhãi kia, anh ta sẽ không sợi”
Trần Công Lượng cười nói.
Thiệu Văn Ngọc lộ ra nụ cười b**n th**: “Chơi với chúng ta, người trẻ tuổi này còn non lắm, thủ đoạn cũng không hơn chúng ta”
“Đúng vậy, những năm này người bị chúng ta chơi chết không đến trăm thì cũng có tám, chín mươi.
Một người trẻ tuổi mà dám đấu lại với chúng ta?”
Trần Công Lượng cười mỉa mai nói.
Vừa sáng sớm, người nhà họ Trịnh đã tới.
Là Trịnh Văn Thành và Mai Hoàng Thanh.
Thì ra nhà họ Trịnh cũng vì chuyện hạng mục mà tích cực làm chiêu trò.
Nghe nói hội thương mại Kim Lăng chắc chắn có phương pháp, bọn họ đã liên lạc qua nhiều lần.
Lần này đến xin nhờ.
“Chuyện đại hội đầu tư, làm phiền hội trường và mọi người nhọc lòng!”
Nói xong, Trịnh Văn Thành đưa cho Thiệu Văn Ngọc một tờ chỉ phiếu.
Nhìn tấm chỉ phiếu ghi tám trăm USD, Thiệu Văn Ngọc cười.
Nhà họ Trịnh đã tới hai lần, đã hơn hai mươi tỷ rồi: Xem như hào phòng.
“Yên tâm đi, chuyện này cứ để chúng tôi, có nhiều thứ cũng có thể điều khiển được.”
Thiệu Văn Ngọc đồng ý.
Loại tiền hối lộ này sợ càng về sau càng nhiều.
Dù sao cũng là ba trăm tỷ USD.
Sau khi tiễn người nhà họ Trịnh, Thiệu Văn Ngọc bắt đầu thỏa sức tưởng tượng.
Tiền sẽ nhanh chóng chảy vào túi.
Ông ta sẽ dùng tiền mua biệt thự ở Tô Hàng và Hoa Hải, dùng để nuôi hai người tình.
Ha ha…
Cộc cộc cộc…
Đúng lúc này, trong hành lang vang lên tiếng bước chân.
Mấy lái xe máy xúc chạy vào.
“Hả? Sao lại là các anh? Xảy ra chuyện gì rồi?”
Trân Công Lượng kinh ngạc hỏi..
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… “Không cần, tôi biết là ai!”Diệp Quân Lâm lạnh lùng nói: Lúc này, trời đã sắp sáng.Thiệu Văn Ngọc, Trần Công Lượng và những người khác đã tụ tập ở thương hội Kim Lăng.Ai cũng đều rất vui vẻ.“Hội trưởng, bây giờ chúng ta ngồi đợi kết quả nhỉ! Tôi không tin phá đổ chỗ ở của tên nhãi kia, anh ta sẽ không sợi”Trần Công Lượng cười nói.Thiệu Văn Ngọc lộ ra nụ cười b**n th**: “Chơi với chúng ta, người trẻ tuổi này còn non lắm, thủ đoạn cũng không hơn chúng ta”“Đúng vậy, những năm này người bị chúng ta chơi chết không đến trăm thì cũng có tám, chín mươi.Một người trẻ tuổi mà dám đấu lại với chúng ta?”Trần Công Lượng cười mỉa mai nói.Vừa sáng sớm, người nhà họ Trịnh đã tới.Là Trịnh Văn Thành và Mai Hoàng Thanh.Thì ra nhà họ Trịnh cũng vì chuyện hạng mục mà tích cực làm chiêu trò.Nghe nói hội thương mại Kim Lăng chắc chắn có phương pháp, bọn họ đã liên lạc qua nhiều lần.Lần này đến xin nhờ.“Chuyện đại hội đầu tư, làm phiền hội trường và mọi người nhọc lòng!”Nói xong, Trịnh Văn Thành đưa cho Thiệu Văn Ngọc một tờ chỉ phiếu.Nhìn tấm chỉ phiếu ghi tám trăm USD, Thiệu Văn Ngọc cười.Nhà họ Trịnh đã tới hai lần, đã hơn hai mươi tỷ rồi: Xem như hào phòng.“Yên tâm đi, chuyện này cứ để chúng tôi, có nhiều thứ cũng có thể điều khiển được.”Thiệu Văn Ngọc đồng ý.Loại tiền hối lộ này sợ càng về sau càng nhiều.Dù sao cũng là ba trăm tỷ USD.Sau khi tiễn người nhà họ Trịnh, Thiệu Văn Ngọc bắt đầu thỏa sức tưởng tượng.Tiền sẽ nhanh chóng chảy vào túi.Ông ta sẽ dùng tiền mua biệt thự ở Tô Hàng và Hoa Hải, dùng để nuôi hai người tình.Ha ha…Cộc cộc cộc…Đúng lúc này, trong hành lang vang lên tiếng bước chân.Mấy lái xe máy xúc chạy vào.“Hả? Sao lại là các anh? Xảy ra chuyện gì rồi?”Trân Công Lượng kinh ngạc hỏi..