Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…
Chương 890: 890: Chương 891
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Quy trình thực hiện giống như lúc trước đưa tri phiếu hai mươi tỷ.Biết rõ là người làm nhà họ Trịnh nhặt, nhưng lại đổi lỗi cho Diệp Quân Lâm cầm.Dù sao đến lúc đó một mình Lý Từ Nhiệm cũng sẽ không nói lại toàn bộ người nhà họ Chí.Trịnh Hiệp Phong vẫn lo lắng nói: “Bà nội, làm vậy không tốt lắm, hại đến hình tượng của bà!”Ngô Thị Lan cười nói: “Vì lợi ích của nhà họ Trịnh, hình tượng của cá nhân bà thì tính là gì!“Với cả Từ Nhiệm một lòng vì tên Diệp Quân Lâm, nếu để cho nó toàn quyền quản lý thì s.e* thành của Diệp Quân Lâm mất.”“Đúng, nhất định không thể để cho Lý Từ Nhiệm cầm quyền.”Trịnh Quân Nga và Trương Văn Thống trăm miệng một lời đáp.Lý Từ Nhiệm còn ngốc nghếch tin tưởng nhà họ Trịnh.Dù sao trong mắt cô, Ngô Thị Lan là một người công chính liêm minh.Nói chuyện chắc chắn giữ lời.Nào biết đó chỉ là vẻ bề ngoài.Hôm sau bắt đầu đại hội đầu tư.Địa chỉ ở Trung tâm Triển lãm và Hội nghị, thương nghiệp các nơi đều nhao nhao đi vào.Các doanh nghiệp vừa và nhỏ tại địa phương cũng tích cực tham gia.Nếu không phải Hội Thương mại Kim Lăng thất thủ, bọn họ sẽ không có cơ hội này.Với tư cách là người tổng phụ trách, Diệp Quân Lâm đã hoàn thiện mọi thứ.Diệp Quân Lâm đến Trung tâm hội nghị và Triển lãm, nhưng khi chuẩn bị bước vào, lại bị người gọi lại.“Hai hôm nay chúng ta xui xẻo thật, sao cứ luôn đụng phải anh ta chứ!”Thì ra là đám người Chí Tiềm Long.Bọn họ cũng tới tham gia đại hội đầu tư.Ÿ vào thân phận của mình mà không coi ai ra gì.Xét cho cùng, nhà họ Chí là thương gia lớn nhất trong hội nghị đầu tư này.Ai là người quyên lực hơn Hoàng gia Hoa Hải chứ?“Anh cũng ở đây để tham gia hội nghị đầu tư à?”Chí Duy hỏi.Diệp Quân Lâm cười: “Không thì sao?”“Anh không phải chỉ là một nhân viên bảo vệ sao? Sao? Anh cũng muốn nhận dự án đầu tư?“Hay là anh biết nhà Chí sắp tới, muốn mượn thân phân cháu họ Chí để làm ăn phát đạt?Chí Duy hỏi.Chí Tiềm Long thậm chí còn cảnh cáo: “Đừng để tôi nghe được bất kỳ chuyện gì liên quan đến việc anh dùng thân phận nhà họ Chí, nếu không tôi sẽ không khách sáo với anh đâu.”“Tôi đến đây không phải để nhận dự án đầu tư!”Diệp Quân Lâm nói..
Quy trình thực hiện giống như lúc trước đưa tri phiếu hai mươi tỷ.
Biết rõ là người làm nhà họ Trịnh nhặt, nhưng lại đổi lỗi cho Diệp Quân Lâm cầm.
Dù sao đến lúc đó một mình Lý Từ Nhiệm cũng sẽ không nói lại toàn bộ người nhà họ Chí.
Trịnh Hiệp Phong vẫn lo lắng nói: “Bà nội, làm vậy không tốt lắm, hại đến hình tượng của bà!”
Ngô Thị Lan cười nói: “Vì lợi ích của nhà họ Trịnh, hình tượng của cá nhân bà thì tính là gì!
“Với cả Từ Nhiệm một lòng vì tên Diệp Quân Lâm, nếu để cho nó toàn quyền quản lý thì s.e* thành của Diệp Quân Lâm mất.”
“Đúng, nhất định không thể để cho Lý Từ Nhiệm cầm quyền.”
Trịnh Quân Nga và Trương Văn Thống trăm miệng một lời đáp.
Lý Từ Nhiệm còn ngốc nghếch tin tưởng nhà họ Trịnh.
Dù sao trong mắt cô, Ngô Thị Lan là một người công chính liêm minh.
Nói chuyện chắc chắn giữ lời.
Nào biết đó chỉ là vẻ bề ngoài.
Hôm sau bắt đầu đại hội đầu tư.
Địa chỉ ở Trung tâm Triển lãm và Hội nghị, thương nghiệp các nơi đều nhao nhao đi vào.
Các doanh nghiệp vừa và nhỏ tại địa phương cũng tích cực tham gia.
Nếu không phải Hội Thương mại Kim Lăng thất thủ, bọn họ sẽ không có cơ hội này.
Với tư cách là người tổng phụ trách, Diệp Quân Lâm đã hoàn thiện mọi thứ.
Diệp Quân Lâm đến Trung tâm hội nghị và Triển lãm, nhưng khi chuẩn bị bước vào, lại bị người gọi lại.
“Hai hôm nay chúng ta xui xẻo thật, sao cứ luôn đụng phải anh ta chứ!”
Thì ra là đám người Chí Tiềm Long.
Bọn họ cũng tới tham gia đại hội đầu tư.
Ÿ vào thân phận của mình mà không coi ai ra gì.
Xét cho cùng, nhà họ Chí là thương gia lớn nhất trong hội nghị đầu tư này.
Ai là người quyên lực hơn Hoàng gia Hoa Hải chứ?
“Anh cũng ở đây để tham gia hội nghị đầu tư à?”
Chí Duy hỏi.
Diệp Quân Lâm cười: “Không thì sao?”
“Anh không phải chỉ là một nhân viên bảo vệ sao? Sao? Anh cũng muốn nhận dự án đầu tư?
“Hay là anh biết nhà Chí sắp tới, muốn mượn thân phân cháu họ Chí để làm ăn phát đạt?
Chí Duy hỏi.
Chí Tiềm Long thậm chí còn cảnh cáo: “Đừng để tôi nghe được bất kỳ chuyện gì liên quan đến việc anh dùng thân phận nhà họ Chí, nếu không tôi sẽ không khách sáo với anh đâu.”
“Tôi đến đây không phải để nhận dự án đầu tư!”
Diệp Quân Lâm nói..
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Quy trình thực hiện giống như lúc trước đưa tri phiếu hai mươi tỷ.Biết rõ là người làm nhà họ Trịnh nhặt, nhưng lại đổi lỗi cho Diệp Quân Lâm cầm.Dù sao đến lúc đó một mình Lý Từ Nhiệm cũng sẽ không nói lại toàn bộ người nhà họ Chí.Trịnh Hiệp Phong vẫn lo lắng nói: “Bà nội, làm vậy không tốt lắm, hại đến hình tượng của bà!”Ngô Thị Lan cười nói: “Vì lợi ích của nhà họ Trịnh, hình tượng của cá nhân bà thì tính là gì!“Với cả Từ Nhiệm một lòng vì tên Diệp Quân Lâm, nếu để cho nó toàn quyền quản lý thì s.e* thành của Diệp Quân Lâm mất.”“Đúng, nhất định không thể để cho Lý Từ Nhiệm cầm quyền.”Trịnh Quân Nga và Trương Văn Thống trăm miệng một lời đáp.Lý Từ Nhiệm còn ngốc nghếch tin tưởng nhà họ Trịnh.Dù sao trong mắt cô, Ngô Thị Lan là một người công chính liêm minh.Nói chuyện chắc chắn giữ lời.Nào biết đó chỉ là vẻ bề ngoài.Hôm sau bắt đầu đại hội đầu tư.Địa chỉ ở Trung tâm Triển lãm và Hội nghị, thương nghiệp các nơi đều nhao nhao đi vào.Các doanh nghiệp vừa và nhỏ tại địa phương cũng tích cực tham gia.Nếu không phải Hội Thương mại Kim Lăng thất thủ, bọn họ sẽ không có cơ hội này.Với tư cách là người tổng phụ trách, Diệp Quân Lâm đã hoàn thiện mọi thứ.Diệp Quân Lâm đến Trung tâm hội nghị và Triển lãm, nhưng khi chuẩn bị bước vào, lại bị người gọi lại.“Hai hôm nay chúng ta xui xẻo thật, sao cứ luôn đụng phải anh ta chứ!”Thì ra là đám người Chí Tiềm Long.Bọn họ cũng tới tham gia đại hội đầu tư.Ÿ vào thân phận của mình mà không coi ai ra gì.Xét cho cùng, nhà họ Chí là thương gia lớn nhất trong hội nghị đầu tư này.Ai là người quyên lực hơn Hoàng gia Hoa Hải chứ?“Anh cũng ở đây để tham gia hội nghị đầu tư à?”Chí Duy hỏi.Diệp Quân Lâm cười: “Không thì sao?”“Anh không phải chỉ là một nhân viên bảo vệ sao? Sao? Anh cũng muốn nhận dự án đầu tư?“Hay là anh biết nhà Chí sắp tới, muốn mượn thân phân cháu họ Chí để làm ăn phát đạt?Chí Duy hỏi.Chí Tiềm Long thậm chí còn cảnh cáo: “Đừng để tôi nghe được bất kỳ chuyện gì liên quan đến việc anh dùng thân phận nhà họ Chí, nếu không tôi sẽ không khách sáo với anh đâu.”“Tôi đến đây không phải để nhận dự án đầu tư!”Diệp Quân Lâm nói..