Hoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử…
Chương 973: 973: Chương 974
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Là người cầm lái cho cả một gia tộc lớn, ông ta vẫn rất mưu mô và cơ chí.Tại một nơi khác.Thiên Vương phụ trách Nam Hồng Môn đã báo cáo với thủ lĩnh Phó Thương Long về việc này.“Cái gì? Lại còn có chuyện này nữa sao? Vậy tiếp theo hẳn là Cố Hạ Dương sẽ tới Kim Lăng trả thù sao?”Phó Thương Long kinh ngạc nói.“Không sai, nhất định là đang trên đường tới!Nói không chừng đã tới luôn rồi.”Người phụ trách sốt ruột nói.“Vậy không được, tôi phải đi ngăn lại!”Cố Hạ Dương dân một đoàn người đã tiến vào Kim Lăng trong khi quỷ thần không hề hay biết.Nhưng vừa tiến vào Kim Lăng, đã bị người cản lại.Bọn họ đang chuẩn bị nổi giận thì lại nhận ra người tới là Phó Thương Long.“Lão Phó, ông tới làm gì?”Cố Hạ Dương lạnh lùng nói.“Ông nhanh về đi, nếu cứ vậy nữa, mấy người sẽ gặp nguy đấy!”Phó Thương Long khuyên.“Ha ha, tôi biết ông có quan hệ với người kia, nhưng không thể nào! Lần này mặc kệ tên đó có bối cảnh sâu rộng cỡ nào, tôi đêu muốn động vào!”Cố Hạ Dương dầu muối đều không ăn, căn bản không nghe vào.“Ông không cần khuyên tôi, vô dụng! Nếu tôi đã bước ra khỏi Hoa Hải, đấy là đã có quyết định hết rồi.”Thái độ của Cố Hạ Dương vô cùng kiên quyết.Phó Thương Long căn bản không khuyên nổi ông ta, chỉ có thể lặp đi lặp lại.Rất nhanh, Cố Hạ Dương đã dẫn người đến khu phố thần bí ấy.Khu phố này vô cùng tiêu điều, dân cư thưa thớt.Trái lại rất hợp với ý của Cố Hạ Dương.Nơi vắng vẻ dễ xử lý chuyện hơn.Xảy ra chuyện lớn cũng không ai biết.“Gâu gâu gâu…”Trong khuôn viên quân khu, từng tiếng chó sủa vang lên, kinh động bọn Diệp Quân Lâm.“Người nói xin lỗi đã tới!”Diệp Quân Lâm cười cười.“Thủ trưởng không ngại chúng tôi cùng đến xem thử đấy là thần thánh phương nào chứ? Lại dám chọc lên đến đầu ngài!”Bọn người Đỗ Minh Hạ vô cùng tò mò hạng người nào có thể chạy đến giở thói ngang ngược †rước mặt Diệp Quân Lâm, còn đánh cho khuôn viên quân khu hỗn loạn thành vậy nữa.“Không ngại, đi xem thử chút đi, nói không chừng còn có người ông nhận biết đấy.”Diệp Quân Lâm cười cười.Mấy người Đỗ Minh Hạ tò mò đi theo sau..
Là người cầm lái cho cả một gia tộc lớn, ông ta vẫn rất mưu mô và cơ chí.
Tại một nơi khác.
Thiên Vương phụ trách Nam Hồng Môn đã báo cáo với thủ lĩnh Phó Thương Long về việc này.
“Cái gì? Lại còn có chuyện này nữa sao? Vậy tiếp theo hẳn là Cố Hạ Dương sẽ tới Kim Lăng trả thù sao?”
Phó Thương Long kinh ngạc nói.
“Không sai, nhất định là đang trên đường tới!
Nói không chừng đã tới luôn rồi.”
Người phụ trách sốt ruột nói.
“Vậy không được, tôi phải đi ngăn lại!”
Cố Hạ Dương dân một đoàn người đã tiến vào Kim Lăng trong khi quỷ thần không hề hay biết.
Nhưng vừa tiến vào Kim Lăng, đã bị người cản lại.
Bọn họ đang chuẩn bị nổi giận thì lại nhận ra người tới là Phó Thương Long.
“Lão Phó, ông tới làm gì?”
Cố Hạ Dương lạnh lùng nói.
“Ông nhanh về đi, nếu cứ vậy nữa, mấy người sẽ gặp nguy đấy!”
Phó Thương Long khuyên.
“Ha ha, tôi biết ông có quan hệ với người kia, nhưng không thể nào! Lần này mặc kệ tên đó có bối cảnh sâu rộng cỡ nào, tôi đêu muốn động vào!”
Cố Hạ Dương dầu muối đều không ăn, căn bản không nghe vào.
“Ông không cần khuyên tôi, vô dụng! Nếu tôi đã bước ra khỏi Hoa Hải, đấy là đã có quyết định hết rồi.”
Thái độ của Cố Hạ Dương vô cùng kiên quyết.
Phó Thương Long căn bản không khuyên nổi ông ta, chỉ có thể lặp đi lặp lại.
Rất nhanh, Cố Hạ Dương đã dẫn người đến khu phố thần bí ấy.
Khu phố này vô cùng tiêu điều, dân cư thưa thớt.
Trái lại rất hợp với ý của Cố Hạ Dương.
Nơi vắng vẻ dễ xử lý chuyện hơn.
Xảy ra chuyện lớn cũng không ai biết.
“Gâu gâu gâu…”
Trong khuôn viên quân khu, từng tiếng chó sủa vang lên, kinh động bọn Diệp Quân Lâm.
“Người nói xin lỗi đã tới!”
Diệp Quân Lâm cười cười.
“Thủ trưởng không ngại chúng tôi cùng đến xem thử đấy là thần thánh phương nào chứ? Lại dám chọc lên đến đầu ngài!”
Bọn người Đỗ Minh Hạ vô cùng tò mò hạng người nào có thể chạy đến giở thói ngang ngược †rước mặt Diệp Quân Lâm, còn đánh cho khuôn viên quân khu hỗn loạn thành vậy nữa.
“Không ngại, đi xem thử chút đi, nói không chừng còn có người ông nhận biết đấy.”
Diệp Quân Lâm cười cười.
Mấy người Đỗ Minh Hạ tò mò đi theo sau..
Chiến Thần Trấn QuốcTác giả: Kiếm Tử Tiên TíchTruyện Ngôn TìnhHoa Hạ… Trên bầu trời sân bay Tô Hàng. Một chiếc máy bay tư nhân chuẩn bị hạ xuống. Xung quanh có chừng hơn trăm máy b** ch**n đ** hộ tống xung quanh! Sân bay thật sớm đã bị phong tỏa. Khắp nơi đứng đầy chiến sĩ đặc chủng súng vác trên vai, ba tầng trong ba tầng ngoài chặt chẽ. Bên ngoài nghe đồn ước chừng mười vạn(*) người. (*) 100.000 người. Bởi vì một nhân vật lớn vô cùng sắp tới. Giới thượng lưu Tô Hàng sớm biết được chuyện này, nhưng không có một người có năng lực tới gần sân bây một chút. Ngay cả phú hào Tô Hàng tới nịnh bợ, đều bị nòng súng làm dỗi trở về. Ở lối đi, đang đứng năm người mặc đồ vest, thân đứng thẳng tắp như cây lao. Chân mày họ nhíu lại, thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn nhìn thời gian. Cuối cùng, lối đi phát ra âm thanh. “Tướng quân!” Nhìn thấy người vừa tới, mọi người đồng thanh hô to. Trong đôi mắt mỗi vị binh sĩ toát ra cuồng nhiệt cùng kính nể. Bởi vì đây là thần thoại trong quân, là chiến thần bảo vệ Hoa Hạ. Càng là Thượng tướng năm sao duy nhất trong lịch sử… Là người cầm lái cho cả một gia tộc lớn, ông ta vẫn rất mưu mô và cơ chí.Tại một nơi khác.Thiên Vương phụ trách Nam Hồng Môn đã báo cáo với thủ lĩnh Phó Thương Long về việc này.“Cái gì? Lại còn có chuyện này nữa sao? Vậy tiếp theo hẳn là Cố Hạ Dương sẽ tới Kim Lăng trả thù sao?”Phó Thương Long kinh ngạc nói.“Không sai, nhất định là đang trên đường tới!Nói không chừng đã tới luôn rồi.”Người phụ trách sốt ruột nói.“Vậy không được, tôi phải đi ngăn lại!”Cố Hạ Dương dân một đoàn người đã tiến vào Kim Lăng trong khi quỷ thần không hề hay biết.Nhưng vừa tiến vào Kim Lăng, đã bị người cản lại.Bọn họ đang chuẩn bị nổi giận thì lại nhận ra người tới là Phó Thương Long.“Lão Phó, ông tới làm gì?”Cố Hạ Dương lạnh lùng nói.“Ông nhanh về đi, nếu cứ vậy nữa, mấy người sẽ gặp nguy đấy!”Phó Thương Long khuyên.“Ha ha, tôi biết ông có quan hệ với người kia, nhưng không thể nào! Lần này mặc kệ tên đó có bối cảnh sâu rộng cỡ nào, tôi đêu muốn động vào!”Cố Hạ Dương dầu muối đều không ăn, căn bản không nghe vào.“Ông không cần khuyên tôi, vô dụng! Nếu tôi đã bước ra khỏi Hoa Hải, đấy là đã có quyết định hết rồi.”Thái độ của Cố Hạ Dương vô cùng kiên quyết.Phó Thương Long căn bản không khuyên nổi ông ta, chỉ có thể lặp đi lặp lại.Rất nhanh, Cố Hạ Dương đã dẫn người đến khu phố thần bí ấy.Khu phố này vô cùng tiêu điều, dân cư thưa thớt.Trái lại rất hợp với ý của Cố Hạ Dương.Nơi vắng vẻ dễ xử lý chuyện hơn.Xảy ra chuyện lớn cũng không ai biết.“Gâu gâu gâu…”Trong khuôn viên quân khu, từng tiếng chó sủa vang lên, kinh động bọn Diệp Quân Lâm.“Người nói xin lỗi đã tới!”Diệp Quân Lâm cười cười.“Thủ trưởng không ngại chúng tôi cùng đến xem thử đấy là thần thánh phương nào chứ? Lại dám chọc lên đến đầu ngài!”Bọn người Đỗ Minh Hạ vô cùng tò mò hạng người nào có thể chạy đến giở thói ngang ngược †rước mặt Diệp Quân Lâm, còn đánh cho khuôn viên quân khu hỗn loạn thành vậy nữa.“Không ngại, đi xem thử chút đi, nói không chừng còn có người ông nhận biết đấy.”Diệp Quân Lâm cười cười.Mấy người Đỗ Minh Hạ tò mò đi theo sau..